Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: những đoạn in nghiêng là hồi tưởng lại quá khứ.

.

Phòng khách vẫn bị bao trùm bởi sự yên lặng đầy gượng gạo giữa tất cả mọi người, chỉ còn tiếng nhạc rap bị vặn nhỏ lại, vang lên đều đều trong phòng khách. Cho đến khi một tên con trai lên tiếng phá vỡ bầu không khí khó xử này.

-Trời, con nhỏ đó là ai vậy? Nó xinh quá.

-“Bạn” của Chaeyoung ở đại học đấy... hôm bọn tao lên thăm nó, con bé này cũng xuất hiện đầy bất ngờ như thế. –Đứa con gái trong nhóm lắc đầu chống cằm. –Khó xử thật, đây là lần đầu có đứa dám bảo tao cút về thời Trung Cổ sống đấy.

-Mà thật sự thì... tao thấy bê đê cũng không có vấn đề gì mà, tao chỉ ghét bọn làm lố thôi. –Một tên khác nói chen vào.

-Ơ tao cũng thế, tao chỉ tỏ ra ghét bê đê vì Chaeyoung ghét bê đê thôi.

-Tao cũng thế! Tao còn đéo quan tâm cơ, họ làm gì kệ mẹ họ chứ. –Bỗng dưng cả nhóm quay ngoắt 180 độ đồng tình với nhau.

-Bọn mày đúng là lũ ngu. –Kang đảo mắt chán nản, nhấp một ngụm rượu rồi thả mình nằm xuống ghế.

Eunha cau mày, cậu khoanh tay lại, dậm chân mất kiên nhẫn, một chút khó tin vì những kẻ này bằng hoặc hơn tuổi mình mà còn suy nghĩ ngu ngốc như vậy được.

-Không có ác ý thì cứ nói thẳng ra, các cậu kiêng nể gì Park Chaeyoung mà phải hùa theo?

Đứa con gái xấu tính trong nhóm nhướn mày nhìn Eunha.

-Cậu có học ở trường cấp ba bọn tôi đâu mà biết? Bố Chaeyoung là hiệu trưởng, bọn tôi không hùa theo có mà ăn cứt à?

-Ủa, bây giờ các cậu có còn học cấp ba nữa đâu mà phải sợ? –Eunha khó hiểu bật cười. –Tại các cậu mà hỏng cả một buổi tối của bạn tôi.

-Nhắc đến bạn cậu... –Kang hắng giọng, ngồi dậy và chỉ về phía cánh cửa nhà. –Thì quý cô chủ tịch hội kì thị bê đê vừa chạy theo bạn cậu rồi kìa.

-Hả? –Eunha buông thõng hai tay xuống, ngớ người ra rồi nhìn xung quanh phòng khách. Park Chaeyoung đã biến mất lúc nào không hay. Bỏ mẹ, Eunha chửi thề.

.

Chaeyoung lao ra khỏi nhà ngay sau khi thấy Lisa quay bước bỏ đi. Dù chân hai người cùng dài như nhau nhưng sức Lisa khỏe hơn nên những bước chân của cô phải nhanh gấp đôi Chaeyoung.

Chaeyoung thầm chửi thề vì đã lỡ uống quá nhiều rượu nên phải loạng choạng mất một lúc mới có thể đuổi kịp Lisa xuống tận phố. Cậu chống tay vào hàng rào nhà nào đó rồi thở hổn hển, cổ họng thì khô rát, quay sang để nhìn thấy Lisa đã đi thêm được một đoạn nữa, xa dần khỏi tầm nhìn mờ đục của cậu.

-Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp... –Chaeyoung bực dọc đá vào hàng rào, cậu đã tỉnh táo hơn một chút và tiếp tục chạy theo Lisa. Sự hoảng loạn chạy ngang dọc khắp cơ thể khiến Chaeyoung choáng váng thay cho men rượu, cậu lo sợ rằng nếu không chạy thì sẽ để lạc mất Lisa.

.

-Lili xinh đẹp. –Chaeyoung mệt lả nằm lên đùi Lisa sau khi cả hai vừa làm tình xong. Hai người không một mảnh vải che thân, chỉ có tấm chăn mỏng đắp trên người Chaeyoung.

-Tụi mình làm xong rồi mà, không cần gọi biệt danh của tôi đâu. –Lisa dựa vào tường, mồ hôi nhễ nhại, dù ra vẻ từ chối nhưng cô vẫn luồn tay vào tóc Chaeyoung, vuốt nhẹ thành từng nếp.

-Tôi thích, kệ tôi. –Chaeyoung đảo mắt, vươn tay lên chạm vào má Lisa. –Lili, Lili, Lili xinh đẹp. Lili xinh đẹp nhất trên đời này. Người Lili vừa ấm vừa thơm nữa.

-Cậu sến quá. –Lisa rùng mình nhưng cũng bật cười thoải mái. Rồi cô nhắm mắt lại, lắng nghe những giai điệu phát ra từ chiếc máy nghe nhạc đặt trên bàn Chaeyoung. Lisa đột ngột hỏi một câu hỏi vô thưởng vô phạt. –Cậu nghĩ chuyện hai chúng ta có kết thúc được không?

-Mong là không bao giờ. –Chaeyoung nhắm mắt lại rồi quay người, áp mặt lên bụng Lisa, vòng tay qua eo cô và siết chặt.

.

-Lisa! –Chaeyoung cuối cùng cũng đuổi kịp Lisa, cậu nắm chặt lấy cổ tay cô, cúi gập người lại để thở lấy hơi. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm lưng áo. –Lisa, làm ơn...

Tất nhiên, Lisa biết Chaeyoung sẽ đuổi theo, luôn là như thế. Cậu nói và làm những điều tổn thương cô, sau đó đuổi theo và mong cô tha thứ. Mục đích cuối cùng cũng chỉ là muốn quan hệ với cô. Lisa khịt mũi đầy khinh bỉ. Cô đã ngừng khóc được một lúc, và khi cơn sóng dữ dội lẫn lộn cảm xúc rút đi thì trong cô chỉ còn lại sự trống rỗng tột cùng.

-Cút đi, Park Chaeyoung! Cậu đã hứa cậu sẽ thay đổi, vậy thì cái quái gì đây?? Cậu đá tôi cũng được, tôi sẽ cố chịu đựng, nhưng rồi cậu lại quay trở về con người mà cậu đã hứa là sẽ không còn nữa? Cậu bị làm sao vậy hả? –Lisa hất tay Chaeyoung ra, cô bất mãn gắt lên. –Chúng ta tốt nhất không nên xuất hiện trong cuộc đời nhau nữa...

Chaeyoung không kịp suy nghĩ nên làm gì sau khi đuổi kịp Lisa, trước khi cậu kịp nghĩ thì cơ thể cậu đã hành động trước rồi. Cậu đã cố nghĩ đến bất cứ thứ gì để nói, nhưng tất cả lại trôi tuột đi khi nhìn thấy nước mắt của Lisa.

Chaeyoung đặt hai tay lên má Lisa, run rẩy lau đi nước mắt vương trên má cô, có điều gì đó thúc giục trong cậu, khiến cho tâm trí cậu trống rỗng, chỉ còn lại sự thôi thúc ấy đang rút gọn khoảng cách giữa hai người. Chaeyoung quyết định sẽ không băn khoăn đó là gì nữa, cậu vội vã ấn đôi mình lên môi Lisa.

Lisa không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Chaeyoung cũng vậy. Như hai tảng thiên thạch va mạnh vào nhau rồi nổ tung thành hàng vạn vì sao trên bầu trời, nổ tung trong trái tim hai người, một khoảng trống khổng lồ được tạo ra sau vụ nổ và như thể bị thôi miên, cả hai người đều trượt chân ngã vào trong khoảng không vô tận đó.

Lisa vòng tay ôm cổ Chaeyoung, luồn tay vào tóc Chaeyoung. Cô không nhận ra mình đã nhớ những hành động này đến mức nào. Cả hai cuốn nhau vào một nụ hôn lộn xộn, tham lam, như thể cả hai đều căm thù nhau đến chết đi sống lại và đang cố giết nhau bằng nụ hôn này.

Nước mắt lại được dịp tuôn ra vương lên cả má Chaeyoung, Lisa thầm nguyền rủa chính bản thân mình.

Mày đang hôn Park Chaeyoung, là Park Chaeyoung đấy. Mau tỉnh lại đi, Lisa.

Cô đau đớn muốn quặn người, nỗi đau hóa thành những cái siết chặt, thành bàn tay chu du trên lưng Chaeyoung. Hơi ấm của Chaeyoung lại được dịp nuốt chửng cô, xua đi cái lạnh của đêm tháng mười hai, xua đi cái lạnh chính cậu đã tạo ra trong lồng ngực cô.

Lisa tự hỏi tại sao một người vừa độc ác, vừa vô tâm lại có thể ấm áp đến thế, tại sao một kẻ không coi cô là duy nhất lại có thể ôm lấy cô chặt đến thế?

-Chae... thôi đi... –Lisa ấm ức đẩy Chaeyoung ra, toàn bộ sức lực chỉ còn có thể dồn được vào hai cánh tay.

Chaeyoung giữ tay Lisa lại và tiếp tục kéo cô vào một nụ hôn nữa, cậu đang hoàn toàn mất kiểm soát bản thân, giờ đây trong đầu cậu chỉ có Lisa và chỉ một mình Lisa mà thôi. Cậu cần nụ hôn này, cần nó để có thể quên đi sự thật rằng cậu sẽ để mất Lisa ngay sau đó.

-Chae! Chúng ta... đang ở giữa phố... –Lisa nghiến răng, quyết tâm sẽ không để cho Chaeyoung chiếm quyền kiểm soát nữa.

Đến lúc này Chaeyoung mới giật mình nhận ra, cậu không quyết liệt đẩy Lisa ra nhưng cũng rút hai tay lại, không chạm vào cô nữa, cậu lấm lét nhìn xung quanh, thầm thở phào vì lúc này đã khuya nên đường phố ít người qua lại.

Lisa nhận ra vẻ khó xử của Chaeyoung, cô thất vọng nhưng không còn ngạc nhiên nữa. Lúc này, Lisa chỉ muốn tránh Chaeyoung ra càng xa càng tốt.

-Sao lại hôn tôi...? –Lisa hỏi khi đã lấy lại dũng khí.

-Tôi... không biết. –Chaeyoung chậm rãi trả lời, hai mắt dán xuống mũi giày di trên đất.

-Tất nhiên rồi. –Lisa bật cười chua chát. –Là tại tôi, tại tôi hết. Chaeyoung, chúng ta không nên làm như thế này ngay từ đầu. Lẽ ra tôi nên biết...

Chaeyoung ngước lên nhìn Lisa, một phần muốn ngăn cô lại, một phần cũng muốn nghe tiếp.

-Lẽ ra tôi nên biết, cậu là Park Chaeyoung. –Lisa nhắc lại những lời Jennie đã cảnh báo, giờ đây cô chỉ có thể trách bản thân vì đã không nghe theo sớm hơn. –Cậu làm tan vỡ trái tim người khác, chơi đùa với cảm xúc là sở thích của cậu. Cậu giả tạo với tôi chỉ vì muốn được quan hệ, còn khi không có tôi ở gần thì cậu lộ bản chất thật ra. Cậu... đúng là đồ khốn nạn, Chaeyoung ạ. Có lẽ điều đó sẽ không bao giờ thay đổi được.

Bụng Chaeyoung quặn lại vì những lời sắc như dao của Lisa, cậu chết lặng trước nó. Và cậu chẳng thể phản đối được một chút nào, vì Lisa nói đúng.

-Tôi cũng không còn chút hi vọng nào ở cậu, vì chúng ta kết thúc thật rồi. –Lisa trầm ngâm, hai tay buông thõng. –Hai tháng ở bên cậu, tôi thực sự rất hạnh phúc, tôi chưa từng hạnh phúc như vậy, và tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ hạnh phúc được như thế nữa.

-Tôi xin lỗi, Li... –Chaeyoung nuốt nước bọt. –... Lisa. Tôi xin lỗi.

-Đừng nói với tôi, nói với tất cả những người cậu đã từng làm tổn thương trong quá khứ ấy.

-Xin lỗi cậu, vì đã để cho chúng ta kết thúc như thế này... –Chaeyoung tiếp tục, cậu ngập ngừng. –Có lẽ... ở một thế giới khác...

-Ở một thế giới khác, nếu như tồn tại một Lisa, thì tôi mong cậu ấy sẽ không bao giờ gặp được một Chaeyoung. –Lisa ngắt lời Chaeyoung, cố nói thật nhanh để ngăn nước mắt tuôn ra một lần nữa. –Tạm biệt, Park Chaeyoung.

Lisa bắt một chiếc taxi, cô không quay lại nhìn Chaeyoung lấy một cái, bước lên xe và rời khỏi trung tâm thành phố. Bỏ lại sự thật rằng ở con phố này, hai người đã trao nhau nụ hôn công khai lần đầu tiên.

Nhưng lúc đó, chỉ là một phút Chaeyoung không còn giữ được lí trí, một phút Lisa không còn căm ghét Chaeyoung. Tất cả cũng chỉ là một phút lầm lỡ mà thôi. Đến cuối cùng, bản chất của họ vẫn không thể thay đổi.

.

Chuyện Lisa làm loạn lên ở bữa tiệc tối hôm đó đã nhanh chóng trở thành chủ đề bàn tán trong lớp và cả câu lạc bộ của cô. Thậm chí còn có hẳn một video quay lại cảnh cô chỉ trích nhóm bạn của Chaeyoung được tung lên mạng. Trong khoảng một tuần, Lisa trở thành người nổi tiếng nhất khối.

-Nếu biết bị quay clip lại thì tớ đã không chửi bậy nhiều như thế. –Lisa cay đắng gục đầu xuống bàn học.

-Không đâu, cậu dũng cảm bỏ mẹ, tớ tự hào về cậu! –Eunha đã trở thành vệ sĩ riêng cho Lisa kể từ tối hôm đó. Tất nhiên là cậu một trăm phần trăm ủng hộ, thậm chí còn thề sẽ đánh ngất bất cứ đứa nào dám ho he những điều tiêu cực về Lisa.

Ngay sau khi video được tung lên mạng, điện thoại của Lisa bị khủng bố bởi các tin nhắn, từ tiêu cực đến tích cực đều có hết và Lisa chỉ trả lời sự tích cực.

Và cả Jennie nữa, nàng cảm thấy như mình ngủ dậy ở một chiều không gian khác.

-Chị cảm thấy như mình đã lỡ skip một season của một bộ phim vậy. –Jennie vò đầu bứt tóc khi gặp lại Lisa ở lớp học chiều. –Em cần phải giải thích hơi nhiều đó, Lisa ạ. Việc tại sao em lại rap diss nhóm bạn của Chaeyoung, và tại sao em lại quen biết bọn nó nữa.

Lisa thở dài hối lỗi, cô biết sớm muộn gì cũng phải kể cho Jennie, nhưng tất nhiên không phải vụ bạn tình rồi. Lisa sẽ ôm chuyện đó xuống mồ mà không để bất kì ai biết cả.

.

-Thế thôi á? –Lisa đã lường trước được Jennie sẽ nói câu này sau khi nghe cô giải thích. Cô đã rút gọn câu chuyện giữa cô và Chaeyoung lại đến nỗi chỉ còn mở bài và kết bài.

-Vâng, chỉ là em bất mãn với việc cậu ta thất hứa. Em không thể làm bạn với người như vậy được. –Lisa nhún vai.

Jennie cau mày nhìn Lisa, tất nhiên là nàng không tin, nhưng cũng không ép Lisa phải kể hết, nàng chỉ biết thở dài.

-May là sau mọi chuyện, em vẫn hoàn thành bài thi hôm nay tốt. –Jennie gắp một miếng thịt bò vào bát Lisa.

Lisa cũng thấy thế, sau khi kết thúc mối quan hệ với Chaeyoung, Lisa có nhiều thời gian hơn để chú tâm vào học tập và khám phá bản thân mình. Kể từ lúc công khai xu hướng tính dục, Lisa cũng cảm thấy mình có chút thay đổi về ngoại hình và tính cách.

Cô bắt đầu mặc những thứ mình thích, không bó buộc bản thân vào một phong cách nhất định nữa. Như mọi đứa con gái sau khi thất tình, Lisa cắt tóc ngang vai, nhuộm màu tối hơn một chút, cô cũng thích kiểu tóc mới hơn vì nó dễ dàng trong việc nhảy múa.

Cô tự tin hơn, tham gia nhiều hoạt động hơn và được lên dàn nhảy chính trong câu lạc bộ. Không còn ngại ngùng như trước nữa nên các cơn hoảng loạn bất thình lình cũng dần biến mất.

Mất cái này, được cái kia. Lisa tự an ủi chính bản thân mình.

Và khi nhìn thấy Chaeyoung ở trong trường, trái tim cô vẫn run lên và nhớ lại cái đêm hai người trao nhau nụ hôn cuối trên phố, Lisa đành tạm thời tránh mặt cậu. Cô thầm mong rằng rồi một ngày cô sẽ hoàn toàn quên được cậu.

.

Một tuần sau kì thi hết môn lớp học chiều của Lisa. Hai tuần sau khi cắt đứt mối quan hệ với Park Chaeyoung.

Các câu lạc bộ sẽ được tham gia một kì nghỉ kiêm hoạt động từ thiện ở thị trấn lân cận. Lisa cảm thấy như được quay lại những năm tháng cấp ba được đi hoạt động ngoại khóa với cả lớp như thế này, một lớp ngồi vừa một chiếc xe bus, ca hát, ăn uống và ngủ nghê cho đến khi đến được địa điểm dừng chân. Eunha cũng hào hứng không kém, cậu liền vác đồ sang ngủ luôn ở phòng Lisa để sáng hôm sau cả hai cùng ra bến xe bus đợi. Mặc dù khác câu lạc bộ, nhưng nếu xin được thì Lisa vẫn có thể mang Eunha lên xe của câu lạc bộ nhảy.

Lisa nhắn tin với Jennie trước khi đi ngủ, nàng ở câu lạc bộ báo chí, sau khi xuống xe thì hẹn nhau ở trước cổng khách sạn để đi uống cà phê, cùng với cả Eunha nữa.

Eunha giãy đành đạch cả đêm vì phấn khích, cậu như đứa trẻ con tiểu học lần đầu được đi chơi xa với cả lớp vậy, thậm chí đã chọn sẵn outfit để mặc vào ngày hôm sau.

-Tớ sẽ bảo vệ cậu khỏi nanh vuốt của Park Chaeyoung. –Eunha nắm chặt tay lại đầy quyết tâm. –Lúc sinh hoạt câu lạc bộ, cậu ta vẫn còn tránh mặt tớ, hừ, tốt nhất nên như thế.

-Cậu đừng làm gì để bị khai trừ ra khỏi câu lạc bộ đấy nhé... –Lisa toát mồ hôi hột.

-Tất nhiên rồi! Cậu ta vừa nhậm chức phó chủ tịch hôm qua, tớ mà động tay động chân có mà chết à. –Eunha thở dài, cậu nằm im rồi kéo chăn lên. –Thôi ngủ đi, không sáng mai hai đứa vừa chạy theo xe bus vừa khóc đấy.

Lisa gật đầu rồi kéo chăn tới cổ, cô cảm thấy may mắn vì còn có bạn bè bên cạnh. Lisa đã từng e ngại khi nghe đến một kì ngoại khóa có khả năng nhìn thấy Park Chaeyoung mỗi ngày, cô vẫn chưa sẵn sàng cho điều đó. Nhưng rồi nhận được lời động viên từ Jennie và Eunha, cô cảm thấy tự tin hơn, bất kể chuyện gì sẽ xảy ra ở kì ngoại khóa, cô cũng sẽ can đảm đón nhận nó.

Đó là Lisa không biết, kì ngoại khóa này có thể trở thành một thảm họa đến mức nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top