Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kể từ cái ngày tận mắt chứng kiến thế gian sụp đổ dưới chân mình, kể từ cái ngày người cô đem lòng yêu rời khỏi cuộc đời cô, thấm thoát đã tới tháng ba.

Khoảng thời gian trôi qua trong vô định, chớp mắt cái, Lisa đã thấy mái tóc ngang vai của mình dài tới xương quai xanh, cơ thể đã lấy lại được sự khỏe khoắn ban đầu, việc ăn uống và việc rơi vào giấc ngủ không còn khó khăn như trước nữa.

Những ngày đầu tiên như một viên thuốc đắng nghẹn ở cổ họng đối với Lisa, nhất là ngày hôm sau cái hôm cô và Chaeyoung nói lời tạm biệt ở thư viện. Sao mà có đủ dũng khí để lật sang trang tiếp theo của cuộc đời khi mà cô biết rõ cậu sẽ không còn ở trong đó nữa được chứ?

Nhưng tất nhiên, như câu khẩu hiệu của câu lạc bộ nhảy của Lisa: The show must go on.

Lisa đã trải qua bốn trên năm giai đoạn của sự đau khổ chỉ trong một thời gian ngắn đến mức đáng kinh ngạc. Trong hai ngày đầu, cô từ chối sự thật rằng Chaeyoung đã thật sự không còn mối quan hệ thân mật với cô nữa, sự thật là cô đã tỏ tình với cậu và thất bại.

Trong hai tuần sau đó, cô tỏ ra giận dữ với tất cả mọi thứ, nhưng thay vì trút giận lên những người xung quanh mình, cô chuyển sang ngược đãi bản thân, trút cạn sức lực ở phòng tập nhảy đến tận giờ giới nghiêm, đến mức cơ thể rơi vào trạng thái đình công với các thớ cơ đau nhức và thần trí chẳng còn được tỉnh táo như bình thường.

Giai đoạn thứ ba, cô bắt đầu mặc cả, cho dù đó là điều phi thực tế nhất, đồng thời cũng là giai đoạn khó thoát ra được nhất. Lisa bắt đầu nghĩ rằng nếu như ngày đó mình làm khác đi, thì liệu kết quả có tới mức tồi tệ như thế này không. Đến mức cô bị lạc trong một chiếc mê cung bao trọn bởi những câu “giá như” và “nếu như”. Sự hối hận luôn đi kèm theo đó, đó có lẽ là giai đoạn chiếm phần lớn trong khoảng thời gian vừa rồi của cô. Suốt cả tháng hai, Lisa đã luôn muốn tìm một câu trả lời đúng đắn, cô đã chẳng thể kiềm chế bản thân mình như đã hứa.

Tháng hai là tháng sinh nhật của Chaeyoung, Lisa đã gửi cho cậu một vài tin nhắn chúc mừng sinh nhật, vài lời mang hàm ý thương nhớ đội lốt cái mác bạn bè. May mắn là Chaeyoung cũng đón nhận nó một cách nhẹ nhàng, cậu chỉ cảm ơn và nói rằng điều đó rất có ý nghĩa với cậu. Trước khi kịp làm điều gì dại dột, Lisa đã để điện thoại ở nhà và lái xe đến thẳng phòng tập nhảy.

Sau sự mặc cả, tâm trí Lisa rơi thẳng vào trầm cảm khi bắt đầu ý thức được thực tại. Sự trống rỗng thắp một mồi lửa trong cô và nó lan tới những ngóc ngách sâu thẳm nhất, hơn cả những gì cô đã tưởng tượng. Cảm giác như nó sẽ kéo dài mãi mãi. Lisa ngày qua ngày tự hỏi rằng còn có ích gì đâu để mà phải tiếp tục một mình? Trên đời này còn có thể gặp được ai khiến cô yêu say đắm như Chaeyoung được nữa ư? Nhưng dù có đau đớn đến mức nào, cô có thể dễ dàng chấp nhận rằng đây chỉ là một trong những bước nhỏ trong cả một quá trình chữa lành tâm hồn về lâu về dài.

Giai đoạn cuối cùng, là chấp nhận.
Không phải chấp nhận theo kiểu xua tay và nói rằng “tôi ổn” với tất cả mọi người, mà là “tôi sẽ ổn”, rằng “tôi đã chấp nhận là cậu ấy đã không còn ở bên tôi trong đời nữa”, rằng đây mới là thực tại vĩnh hằng. Từ giờ trở đi cô sẽ phải duy trì cái nhìn đó, chấp nhận sống tiếp trong một thế giới mới vắng đi hình bóng thân thương của người cô từng đem lòng yêu. Cuộc sống của cô trước kia đã vĩnh viễn thay đổi, nó đã xảy ra rồi, nó sẽ không trở lại, cậu sẽ không trở lại nữa.

Lisa bắt đầu học cách tha thứ cho bản thân về những lỗi lầm trong quá khứ, tập trung cho hiện tại và tương lai, đặt một lộ trình mới cho chính mình. Ngoài câu lạc bộ bây giờ, Lisa còn đăng kí thêm một chân vào ban tổ chức sự kiện của trường để khiến bản thân bận rộn hơn.

Không thể ngờ chỉ còn ba tháng nữa là hết năm nhất, Lisa vẫn chưa từng hết bất ngờ với việc thời gian trôi qua nhanh đến mức nào.

.

Khác với Jennie, Eunha chỉ được Lisa kể cho về việc cô có một chút tình cảm với Chaeyoung nhưng đã không thể có được một kết cục tốt đẹp vì Chaeyoung đã an phận với một cuộc hôn nhân rồi. Tất nhiên tin tức Chaeyoung sắp kết hôn có khả năng gây sát thương nhiều hơn, nên thay vì chỉ trích Chaeyoung như dự định thì Eunha chỉ biết âm thầm an ủi bạn mình.

-Có thể... –Cậu ngồi bên cạnh Lisa trong sân trường. –Có thể là “đúng người, sai thời điểm” chăng?

Lisa nở nụ cười nhàn nhạt.

-Chẳng có gì gọi là đúng người sai thời điểm cả, bởi vì chính bản thân tớ còn chẳng biết liệu cậu ấy có đúng là người dành cho mình hay không.

.

Khoảng thời gian chạy đôn chạy đáo giữa câu lạc bộ và ban tổ chức sự kiện khiến cho Lisa bận tối mắt tối mũi, thậm chí còn chẳng có thời gian để suy nghĩ. Dù mệt nhưng công sức bỏ ra cũng xứng đáng. Lisa đã kết thêm được bạn và được tham gia nhiều hoạt động của trường hơn, nên dù mới là sinh viên năm nhất, Lisa đã có được một chút tiếng tăm nhất định trong trường.

-Nể cậu thật, chạy qua chạy lại mà không thấy mệt. –Gowon, người bạn mới của Lisa ở ban tổ chức sự kiện ngồi thụp xuống bên cạnh, đưa một chai nước cho cô sau khi cùng nhau bê thùng đựng đồ trang trí vào trong nhà kho trường.

-Tớ vận động nhiều quen rồi. –Lisa nhận lấy chai nước, ngửa cổ uống, nhìn về phía mặt trời lặn dần sau những tòa nhà, khuôn viên trường bắt đầu sáng đèn.

Đưa tay kéo Gowon đứng dậy, hai người cùng tới phòng họp lấy đồ đạc rồi cùng nhau ra về. Gowon học ở khoa diễn viên điện ảnh, cậu có gương mặt xinh đẹp tiêu chuẩn của Hàn Quốc, mắt nai to tròn, đôi môi mọng và chiếc mũi thẳng tắp, chiều cao ngang Lisa, tính tình thì vừa tháo vát vừa tự tin, cậu được rất nhiều người yêu quý và ngưỡng mộ. Một người hoàn hảo như vậy, quả thật khiến Lisa không biết mình muốn được như cậu hay muốn tiến tới với cậu nữa.

Nghĩ đến đó, hai má Lisa đỏ lên, cô không ngờ sau bao lâu cuối cùng mình cũng lại có thể để ý tới một ai đó như thế này. Có thể đây được coi là tiến triển tốt đẹp chăng?

Nhưng không dám nghĩ xa hơn, vì cô không biết Gowon có thích con gái như mình không. Sau Chaeyoung, cậu đã rút kinh nghiệm cả cuộc đời này sẽ không bao giờ nảy sinh tình cảm với gái thẳng.

Và có lẽ cô cũng không nên vội vàng để mặc cho cảm xúc của mình tự tung tự tác như thế này. Một phần lớn lí trí của cô vẫn cho rằng cô chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ, cô sợ rằng bất kì người nào cô có cảm tình lúc này sẽ chỉ là bản sao của Chaeyoung mà thôi.

.

Để chuẩn bị cho sự kiện mới của trường, Lisa lại bắt đầu bận rộn hơn, trước đó cũng chỉ được nghỉ ngơi có một tuần.

Vừa tập nhảy xong và đang trên đường lái xe về nhà, Lisa đã nhận được tin nhắn của trưởng ban rằng đúng mười giờ tối phải có mặt trên trường, cô chỉ biết thở dài và quăng điện thoại về phía ghế sau xe. Đây là lần thứ ba ban tổ chức sự kiện bắt cô phải làm việc qua đêm, một lần cô ngủ thẳng ở phòng họp, hai lần còn lại ngủ ở phòng kí túc xá của một chị gái trong ban. Có lẽ hôm nay cũng sẽ phải tìm chỗ ngủ ở đâu đó trong trường.

Lisa tắm rửa sạch sẽ, ăn tối xong và lại khoác balo lên trường. Ở phòng họp có trưởng ban, phó ban, tầm năm người nữa và cả Gowon, nhìn thấy bạn mình cũng ở đó nên tâm trạng phần nào cũng khá khẩm hơn.

-Sự kiện lần này sẽ là mừng 60 năm thành lập trường, một sự kiện có quy mô lớn nhất từ trước đến giờ, nên chúng ta phải cố gắng gấp đôi. –Chị trưởng ban bắt đầu cuộc họp. –Sau đây chị sẽ chia ra các nhóm quản lý nhé.

Lisa và Gowon được phân cho vai trò quản lý các tiết mục văn nghệ, đồng thời câu lạc bộ nhảy của Lisa cũng sẽ có một tiết mục, không chắc chắn mình có thể gánh vác được cả hai, Lisa nghĩ rằng mình chỉ nên tham gia một phân đoạn nhỏ trong tiết mục của câu lạc bộ thôi.

Công việc của hai người sẽ là gửi lời mời cho các câu lạc bộ hoạt động thiên hướng nghệ thuật, bàn luận với họ và cuối cùng sẽ là duyệt các tiết mục của họ. Được giao trọng trách lớn như vậy, Lisa vừa cảm thấy tự hào, vừa thấy áp lực.

Gần hai tiếng trôi qua, mọi người đã bàn luận xong hầu hết các vấn đề liên quan đến chương trình, trưởng ban giao cho Lisa đi lấy giấy tờ ở phòng giáo vụ, cô cũng răm rắp nghe theo.

Trường vào nửa đêm vẫn bật đèn trong khuôn viên sáng trưng nên Lisa cũng không thấy sợ lắm, cô chỉ thấy hơi thất vọng vì Gowon không đề nghị đi cùng cô, nghĩ lại mới thấy nếu như là Chaeyoung thì cậu đã đi cùng rồi. Sau đó Lisa lại vung tay vả vào mặt mình một cái, đến giờ này rồi mà vẫn còn tơ tưởng đến tình cũ.

Loay hoay mở khóa phòng giáo vụ, Lisa nhặt xấp giấy đặt trên bàn như yêu cầu lên rồi thẳng tiến về lại phòng họp ban. Chiếc đèn hành lang bỗng dưng nhấp nháy như sắp cháy bóng, Lisa cũng bắt đầu bước nhanh hơn.

Ting~

Một âm thanh mờ ám vang lên khiến Lisa giật bắn người, cô vung chân cắm mặt chạy về phía phòng họp, nhắm tịt hết mắt mũi lại đúng theo nghĩa đen.

Đến khi chạy được đến trước cửa phòng, Lisa mới chống tay vào tường thở hổn hển, ở đây đèn đã sáng bình thường chứ không nhấp nháy đầy đe dọa như ở hành lang phòng giáo vụ nữa. Không ngờ lớn tướng thế này mà còn sợ ma, Lisa cố bình tĩnh lại, điều chỉnh nhịp thở và lau mồ hôi trên trán, cô vặn tay nắm cửa phòng họp và bước vào.

PHỤT ~!

-CHÚC MỪNG SINH NHẬT!!

Một chùm pháo giấy bay tứ tung trước mặt rồi hạ cánh xuống đỉnh đầu Lisa, tất cả mọi người trong phòng đều đội những chiếc mũ chóp nhọn đủ sắc màu. Lisa ngơ ngác nhìn xung quanh, vẫn chưa tiêu hóa kịp tình hình.

-Sinh nhật...? –Cô bối rối một lúc, sau đó mới nhìn lên lịch treo tường và thấy đã sang ngày mới là 27 tháng 3, ngày sinh nhật cô. –Ơ... mọi người!

Lisa che miệng lại, ngỡ ngàng để cho mọi người dắt đến trước bàn họp với nước ngọt, bánh kẹo và một chiếc bánh kem trên đó. Thì ra lúc cô đi ra ngoài mọi người đã tận dụng cơ hội để tổ chức sinh nhật cho cô. Lisa xúc động rưng rưng nước mắt, vẫn không dám tin đây là sự thật.

-Đây là ý tưởng của Gowon đó, con bé đã háo hức chuẩn bị sinh nhật cho em tận một tuần trước rồi cơ! –Chị trưởng ban kéo ghế cho Lisa ngồi xuống.

Lisa nhìn sang Gowon với ánh mắt cảm kích, cậu mỉm cười rồi đội mũ cho cô.

-Tớ là ban nhân sự mà, nên rõ ngày tháng sinh của mọi người là chuyện bình thường thôi.

Mọi người ở lại ăn bánh và ăn mừng sinh nhật Lisa đến tận một giờ sáng, lâu lắm rồi Lisa mới lại có được cảm giác hòa nhập được như thế này, cô không ngừng cảm ơn Gowon khiến cho cậu đỏ mặt xấu hổ.

Tiệc tàn, mọi người dọn dẹp qua loa rồi chọn chỗ ngủ trong phòng họp khi mà giờ này cổng trường và cửa kí túc xá đã khóa hết. Gowon và Lisa ra ngoài đổ rác cùng nhau, Lisa không còn thấy sợ khi mà đã có người đi cùng mình.

-Thực sự cảm ơn cậu nhé, dạo này tâm trạng tớ hơi rối ren, nhờ hôm nay mà tớ cảm thấy khá hơn hẳn. –Lisa quay sang nhìn Gowon, cậu gượng gạo gãi đầu.

-Không có gì đâu mà, thật đó. Vì giờ cậu cũng giúp đỡ tớ nhiều rồi, nên tớ nghĩ mình cũng nên làm gì đó cho cậu.

-Chỉ là tớ không ngờ luôn... –Lisa nhẹ giọng. –Đại học khác trung học ở chỗ là mọi người không có tính tập thể trừ trong trường hợp bắt buộc, tớ đã cảm thấy rất lạc lõng suốt một khoảng thời gian, nhưng không thể than vãn với ai được vì tớ không được phép tỏ ra yếu đuối. Nên là sau hôm nay... tớ cảm thấy có sức sống hơn hẳn, thì ra dù ở môi trường khác, mọi người vẫn thật sự quan tâm đến nhau như vậy. Tớ cảm thấy rất vui.

-Tớ không nghĩ cậu sẽ cảm thấy như vậy... –Gowon tròn mắt nhìn Lisa. –Bởi trong tất cả những người tớ từng gặp thì cậu là người có vẻ tươi cười nhiều nhất, không ngờ cậu lại có nhiều tâm sự như thế.

-Ừ, ai gặp tớ cũng nói thế mà... –Lisa buồn bã cười trừ.

-Nhưng mà đó không phải là điều xấu. –Gowon dừng bước lại, nhìn thẳng vào mắt Lisa. –Nếu như trong một tập thể, có người tâm trạng hay buồn bã, thì phải có người truyền năng lượng cho họ. Thì cậu là như vậy đó, Lisa. Chỉ với một nụ cười chẳng rõ thật lòng hay không thôi mà cậu đã có thể truyền năng lượng cho rất nhiều người, có khi còn khiến cho một ngày của họ tràn đầy sức sống hơn.

Lisa im lặng nghe Gowon nói, ngỡ ngàng trước những điều cô chưa từng biết tới trong đời.

-Nhưng không có nghĩa là cậu phải gánh chịu những điều đó một mình. –Gowon tiếp tục, lần này với chất giọng nhẹ nhàng hơn. –Vì nếu như có ngày tâm trạng cậu không ổn, thì cậu cũng cần có một ai đó truyền năng lượng cho. Vậy thì...

Lisa chớp mắt, một cơn gió đêm thoáng qua, khiến cho mái tóc nâu dài của Gowon tung bay.

-Vậy thì, tớ có thể trở thành người đó cho cậu được không?

Đã ba tháng kể từ lúc Lisa khép lại chương đầu tiên của cuộc sống đại học, cô tự hỏi việc bắt đầu gặp một người khác nhanh như vậy liệu có đúng đắn hay không?

Liệu có phải là tình cảm chân thành hay không, hay rốt cuộc cũng chỉ là thế thân cho cuộc tình cũ?

.

Quay trở lại lúc Lisa trở về phòng họp sau khi lấy giấy tờ ở phòng giáo vụ, khi đồng hồ chuyển sang mười hai giờ đêm, sang ngày mới.

Điện thoại Lisa phát ra tiếng chuông báo tin nhắn, khiến cho cô giật mình chạy thục mạng về phòng.

Park Chaeyoung: chúc mừng sinh nhật, Lisa.

.


P.s. Ở phần đầu chap này, tớ đã sử dụng kiến thức tâm lý học. Các cậu có thể tìm hiểu thêm về "5 giai đoạn của sự đau khổ" (5 stages of grief) để dễ hiểu hơn về tâm trạng của Lisa nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top