Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là chỉ trong một giây ghen tuông bộc phát, Lisa đã có người yêu mới là Lee Gowon.

Chẳng biết phải làm như thế nào, cô cũng không thể bào chữa cho hành động của mình được nữa. Lời nói đã thốt ra thì sao có thể rút lại được?

Với lại, Lisa cũng không ghét Gowon, cô cũng có một chút tình cảm với cậu. Cho nên cô sẽ thuận theo chiều gió, mong rằng theo thời gian thì tình cảm này cũng sẽ sinh sôi nảy nở.

Jennie và Eunha không biết nên cảm thấy như thế nào về thông tin này. Chắc chắn là không thể ủng hộ hai chân hai tay được, vì về lý về tình thì Lisa sai rành rành ra.

-Nghĩ xem Gowon sẽ cảm thấy như thế nào nếu như biết được cậu không yêu cậu ấy hoàn toàn. –Eunha day trán.

-Cả Chaeyoung và em, đều đúng là hết thuốc chữa. –Jennie lắc đầu ngán ngẩm. –Trước hết cứ dành thời gian ở bên Gowon xem, xem hai đứa có hợp nhau được không.

Lisa ngậm ngùi gật đầu, cô cũng chỉ mong mình sẽ không khó xử khi ở bên Gowon.

Hai người tiếp tục công việc trong tuần mới của mình là gửi lời mời cho các câu lạc bộ, hội nhóm văn nghệ trong trường. Ngồi cạnh nhau trong thư viện, tay gõ lách cách email và gửi chúng đi. Tim Lisa đập rộn ràng trong lồng ngực khi ngồi cạnh Gowon, hôm nay trông cậu tươi sáng thấy rõ, không giấu nổi hân hoan chứ không phải ngại ngùng như Lisa.

Vừa tới thư viện, Gowon đã mua cho Lisa một ly Starbucks, còn hỏi xem cô đã ăn uống gì chưa. Hai người sau đó bắt tay vào công việc luôn để xong sớm và đi ăn trưa cùng nhau.

Lisa vẫn cố tỏ ra bình thường như hồi hai người là bạn, nhưng tất nhiên cô biết giờ đây Gowon đã là người yêu mình, có một số thứ chắc chắn sẽ thay đổi. Và điều quan trọng nhất là, Lisa không biết phải đối xử với cậu ấy như thế nào, vì cô chưa từng có người yêu là con gái.

.

Lisa và Chaeyoung luôn biết rằng cách này hay cách khác, thì hai người họ sẽ luôn xuất hiện trở lại trong đời nhau.

Lisa ấn nút “gửi” sau khi viết xong email cho câu lạc bộ âm nhạc, cô biết là ban nhạc của Chaeyoung sẽ tới diễn, và người tiếp xúc và duyệt tiết mục của họ không phải ai khác mà là cô và Gowon. Vì đã có người yêu nên Lisa cố không suy nghĩ nhiều về Chaeyoung, trên hết là phải giữ cho bản thân bình tĩnh trước mọi tình huống, không thể để sai lầm lặp lại như cái đêm sinh nhật nữa.

Trước khi đến gặp câu lạc bộ âm nhạc, Lisa tự hứa với bản thân sẽ không phản ứng kì quặc khi ở trước Chaeyoung.

Phòng họp của câu lạc bộ âm nhạc, nơi mọi chuyện bắt đầu.

Lisa ngồi cạnh Gowon, trong phòng mới chỉ có chủ tịch câu lạc bộ - anh Moon, anh rót hai cốc nước cho hai vị khách trong khi chờ các thành viên còn lại trong ban nhạc đến đông đủ.

Mười phút trôi qua, các thành viên ban nhạc đã đến, chỉ trừ một người duy nhất.

Park Chaeyoung.

Anh Moon dậm chân nhìn đồng hồ, sự khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt, anh chắp tay xin lỗi với Lisa và Gowon.

-Xin lỗi vì sự chậm trễ này, chúng ta có thể bắt đầu luôn cũng được.

-Không sao đâu. –Lisa vội xua tay, nhìn sang Gowon. –Chúng em có thể chờ thêm năm phút nữa cũng được.

Nhấp một ngụm nước, Lisa cũng thấy mất kiên nhẫn dần, liên tục nhìn lên đồng hồ. Gowon để ý thấy Lisa có vẻ đang bồn chồn, cậu đưa tay ra nắm lấy tay Lisa. Cô giật mình quay sang nhìn cậu rồi nhìn xuống bàn tay của mình nằm gọn trong tay của Gowon. Hai má Lisa nóng ran lên, nhưng cũng không rụt tay lại, cô ngồi im thin thít, hai người cứ thế nắm lấy tay nhau ở dưới gầm bàn.

-Dạo này con bé chểnh mảng kinh khủng. –Lisa nghe thấy phó chủ tịch – chị Son thì thầm với anh Moon. –Chaeyoung chưa bao giờ nghỉ sinh hoạt câu lạc bộ nhiều như thế này.

-Cho con bé một chút thời gian. –Anh Moon thở dài. –Dù sao nó cũng sắp nghỉ học rồi.

Đúng một phút sau, cánh cửa phòng họp mở ra, Chaeyoung bước vào, đội mũ áo hoodie trùm kín đầu, hai mắt thâm quầng thấy rõ, hai má hóp lại, bộ dạng phờ phạc khó tả. Không nhìn rõ thì chẳng thể nào nhận ra được đây là cô gái đã từng làm mưa làm gió với nhan sắc của mình hồi đầu năm học. Cậu nhìn Lisa đầu tiên, sau đó nhìn sang Gowon rồi cụp mắt, đút tay túi áo và ngồi xuống chiếc ghế duy nhất còn trống.

-Được rồi, chúng ta bắt đầu thôi. –Anh Moon vỗ tay, cuộc họp ngắn bắt đầu.

Lisa và Gowon chỉ việc đưa ra concept của buổi lễ và các thành viên sẽ xây dựng tiết mục của họ theo yêu cầu. Mọi người ai cũng hăng hái nêu ý kiến, chỉ có mình Chaeyoung ngồi chống cằm, nhìn về phía vô định, chẳng biết đang nghĩ về điều gì. Dường như chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua là Chaeyoung sẽ ngã ra sàn ngay lập tức vậy.

Lisa nhăn mũi khi ngửi thấy mùi rượu, ngay lập tức nhìn lên Chaeyoung ngồi ở phía đối diện. Cảm nhận được có ánh mắt đang dán lên mình, Chaeyoung chậm rãi nhìn lên, ngay sau khi bắt gặp ánh mắt của Lisa, cậu mím môi nhướn mày thay cho lời chào rồi lại nhìn xuống mặt bàn.

Cảm giác thương xót trỗi dậy trong lòng, Lisa không thể tin được Chaeyoung đã ra nông nỗi này. Cô tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với cậu suốt mấy ngày qua. Cậu giờ đây cảm giác không còn là chính mình. Còn đâu Park Chaeyoung tươi sáng, vô tư, hài hước như xưa nữa. Cô cảm thấy nhớ con người đó. Nhớ Park Chaeyoung của ngày xưa.

Lisa sực tỉnh, cô đang tay trong tay với người yêu mà dám đem tâm trí đi nghĩ về người khác, đằng này lại còn là tình cũ. Lisa cúi đầu, cố kìm nén bản thân lại. Cô quả là một đứa tồi tệ.

-Chaeyoung, Park Chaeyoung! –Anh Moon lớn tiếng, không chỉ khiến Chaeyoung mà còn làm Lisa giật mình nữa.

-Dạ...? –Chaeyoung nuốt nước bọt, tỉnh táo lên đôi chút, chớp mắt nhìn mọi người trong phòng.

-Anh đang hỏi em có đồng ý với ý kiến vừa rồi của anh không? –Anh Moon nghiêm trọng nói, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Chaeyoung khiến cho cậu thấy khó xử ra mặt.

-Ừm, có ạ. –Chaeyoung gật đầu, chấn chỉnh bản thân lại, cố tập trung vào cuộc bàn bạc.

Không khí trong phòng họp chùng xuống, kể cả sự xởi lởi của Gowon cũng không thể làm nó khá lên được.

Cuối cùng, cuộc họp kết thúc trong hơn ba mươi phút, mọi người cùng ra về.

Lisa nhìn theo bóng Chaeyoung lủi thủi đi về phía kí túc xá một mình, ở ngay bên cạnh là Gowon và các thành viên còn lại trong ban nhạc cùng đi về phía bãi đỗ xe.

-Anh có nghĩ Chaeyoung nó dùng thuốc không? –Một người trong ban nhạc bỗng dưng lên tiếng, anh Moon im lặng một lúc rồi lắc đầu.

-Chaeyoung có thể là đứa nổi loạn, nhưng nó sẽ không liều đến mức đấy đâu. –Anh tiếp tục. –Nhưng nó đang bận sáng tác nhạc cái gì đó, nếu có uống rượu hay dùng thuốc thì cũng chỉ là tạo cảm hứng thôi. Anh nghĩ vậy, cho nên mình phải tôn trọng nó.

-Ừ thì em biết, nhưng nếu như ban nhạc mà có thành viên đụng đến chất cấm thì sau này lời ra tiếng vào sẽ kinh khủng lắm. –Người kia ngán ngẩm nói. –Mà Chaeyoung vốn đã chẳng phải dạng trong sạch. Nó đúng là cục nam châm hút scandal.

-Thôi đi, cứ tin tưởng nó nốt một lần xem sao.

Lisa lắng nghe rõ mồn một từng chữ, trong lòng thấy buồn man mác mỗi khi nghĩ đến Chaeyoung. Dù đã cố ngăn tâm trí hướng về phía Chaeyoung nhưng cô chẳng thể ngăn nổi cảm giác tiếc nuối cho cậu. Cô muốn biết dạo này cậu như thế nào và có lẽ là muốn giúp đỡ cậu nữa. Chaeyoung đã không có bạn bè thân thiết gì từ đầu, giờ đây cậu còn bị cả người trong ban nhạc hoài nghi như thế này, chẳng phải là đang bị cả thế giới quay lưng hay sao?

Trong thâm tâm, Lisa thực sự muốn gạt đi tình cảm cá nhân mà mở lòng lại với Chaeyoung.

.

Chaeyoung dừng chân khi vừa bước tới trước cổng kí túc xá, nhìn lên bầu trời hoàng hôn đỏ rực, chẳng hiểu sao lại nhớ về cái hôm trước buổi diễn solo của Lisa vài tháng trước. Cậu vui vẻ khoe cho cô ứng dụng chạy banner trên điện thoại, hai người cười ngặt nghẽo trước những trò đùa bậy bạ của Chaeyoung, Chaeyoung choàng khăn cho Lisa, cô ngơ ra một lúc, rồi cả hai hẹn gặp nhau vào hôm sau.

Chaeyoung đã có thể lí giải cho việc tại sao cậu không hề phản ứng lúc Lisa công khai bạn gái, cơ thể cậu lúc đó đã hoàn toàn tê liệt. Chaeyoung rơi vào trạng thái từ chối hiện thực, lí trí vụt tắt, để mặc cho cơ thể tự hành động. Và vào khoảnh khắc đó, cơ thể Chaeyoung tự đi tìm lối thoát của nó bằng cách đi thật nhanh vào trong xe, trốn khỏi hiện thực. Cậu không nghe, cậu không thấy gì hết.

Nhưng rồi ngày mới đã đến, ngủ một giấc dậy, mọi thứ vẫn không thay đổi. Lisa vẫn đã có người yêu mới.

Và rồi buổi họp ngày hôm nay, Chaeyoung chỉ có thể ngồi nhìn Gowon và Lisa ở bên cạnh nhau. Không phải cậu không nhìn thấy hai người nắm tay nhau lúc mới bước vào phòng. Gowon vén tóc qua tai cho Lisa, gật đầu tán thành với mọi ý kiến cô đưa ra, khiến cho cô đỏ mặt không ngừng.

Chaeyoung chỉ có thể ngồi nhìn mà thôi.

Chaeyoung không hề biết là ánh nhìn đầy lo lắng Lisa trao cho mình lúc đó có thể khiến cho cậu thở đều lại như bình thường.

Ngày hôm nay là lần đầu Chaeyoung gặp lại các thành viên trong ban nhạc sau một khoảng thời gian trốn sinh hoạt câu lạc bộ. Cậu chỉ nói với họ rằng cậu rất bận.

Bận lấy lại nhịp thở đều, bận sắp xếp lại suy nghĩ của bản thân, bận nhắc nhở bản thân rằng kể cả không còn những người cậu yêu thương ở bên cạnh, thì cậu cũng sẽ ổn thôi.

Cậu cố nhớ lại những khoảnh khắc cậu thực sự hạnh phúc, quay lại những địa điểm để lại những kỉ niệm đáng nhớ.

Chaeyoung quay lại phòng nghỉ giáo viên ở tầng ba nhà D, quay lại khu phố mua sắm cũ kĩ, cuối cùng là phòng kí túc xá của mình.

Những nơi mà Chaeyoung đã có qua lại không ít lần, mỗi lần đều với những người khác nhau. Nhưng nghĩ lại, cậu chỉ thật sự hạnh phúc khi đi cùng Lisa.

Tất cả những đêm ngủ cạnh Lisa, những lần ôm cô vào lòng khi cô khóc và liên tục nói hận cậu, liên tục hứa rằng đây sẽ là lần cuối hai người gặp nhau. Những rắc rối trong đời Lisa, cô đều kể hết tường tận cho cậu, chia sẻ cho cậu không thiếu một lời.

Kể cả những lo sợ khi bị kì thị, những ước mơ trong tương lai, sở thích và nguyện vọng, Lisa đều chia sẻ cho cậu ngay từ lần đầu tiên gặp mặt.

Cậu đã ở đó.

Cậu đã ở đó, lúc Lisa cần cậu nhất, và kể cả khi Lisa nói không còn cần cậu nữa.

Lisa đã luôn cởi mở về những vấn đề của riêng cô, thậm chí cả trong chuyện tình dục thầm kín nữa. Thật mỉa mai làm sao khi Chaeyoung mới là người khuyên Lisa hãy luôn mở lòng, trong khi cậu lại giấu đi hết sự thật về bản thân mình. Để rồi cuối cùng, những kí ức của Lisa về cậu chỉ còn là một kẻ khốn nạn, cợt nhả, vô tâm mà thôi.

Chaeyoung ngồi thụp xuống sàn phòng ngủ.

Chết tiệt.

Tại sao trước giờ cậu không hề nhận ra tình cảm của Lisa dành cho mình?

Chỉ một chút nữa thôi, là Chaeyoung đã có thể tiếp tục ngủ ở bên cạnh Lisa mỗi đêm trong căn phòng kí túc xá lúc nào cũng lạnh lẽo.

Chỉ một chút nữa thôi, là Chaeyoung đã có thể lại ôm lấy Lisa, hít lấy hương thơm dịu nhẹ trên cổ cô, gọi cô là Lili và được bàn tay ấm áp của cô vuốt nhẹ trên mái tóc.

Chỉ một chút nữa thôi...

Chỉ một chút nữa thôi, là Chaeyoung đã có được một điều tốt đẹp duy nhất trong đời rồi.

Nhưng rồi, mọi thứ đi theo chiều hướng tồi tệ, tất cả dần dần tan vỡ.

Chaeyoung không rõ mình đã sai từ đâu, có lẽ là ngay từ lúc cả hai gặp gỡ.

Đáng lẽ ra cậu không bao giờ nên đối xử tồi tệ với Lisa, để lại ấn tượng xấu trong cô đến vậy.

Vậy mà, cô vẫn luôn tha thứ và tiếp tục yêu thương cậu.

Những kí ức, kể cả tồi tệ hay đẹp đẽ, chúng sẽ luôn quay lại ám ảnh, dày vò cậu.

Và kí ức thì có thể quay lại, nhưng Lisa thì không.

.

Chaeyoung dành ra khoảng thời gian rảnh vào mỗi tối để ra thành phố, trước hết cậu đến nhà từng người bạn trong nhóm bạn hồi cấp ba.

-Tao xin lỗi, tao biết tao đã là một đứa khốn nạn suốt ba năm trung học. Tao nhớ có lần tao đã hất đổ ly nước của mày mà không xin lỗi. Từ đó đến giờ tao thật sự rất hối hận. –Chaeyoung cúi đầu, đứng trước cửa nhà đứa con gái xấu tính trong nhóm hồi xưa.

Cô ả khó xử ra mặt, gãi đầu gãi tai rồi thở dài.

-Chaeyoung... tao chẳng nhớ gì đâu. Ừ thì có lần mày tà lưa bạn trai tao, nhưng tao quên vụ đó rồi. Tự dưng mày đến xin lỗi thế này, có vụ gì xảy ra à? –Cô ả nhướn mày. –Mày không bị ung thư đấy chứ?

-Không có gì, chỉ là tao thấy có lỗi thôi. –Chaeyoung ậm ừ. –Ban nãy tao cũng đến xin lỗi Byungsik vì đã trêu chọc tóc của nó hồi lớp mười một.

-Mày điên rồi.

Chaeyoung bước vào trong xe, nhìn sang Kang Songmin ngồi ở ghế lái, hắn thở ra một làn khói rồi vứt điếu thuốc ra ngoài cửa sổ xe trước khi nhấn ga lái đi.

-Tiếp theo là đến Ahn Hanseo. Đứa mày xô ngã hồi lớp mười.

-Tao xô nhiều đứa lắm... sao chỉ có mỗi cậu này? –Chaeyoung ngửa đầu thở dài.

-Mày có xin lỗi hết được không? Tốt nhất nên viết hẳn một lá thư dán ở bảng thông báo trường đi. –Songmin cười khẩy.

-Ừ, hay là tao làm thế nhỉ? –Chaeyoung ngồi bật dậy, lôi giấy bút trong balo ra.

-Đần độn. –Songmin đảo mắt. –Tiếp đến là Yujin, lớp mấy thì tao không nhớ rõ, chắc là mười. Hồi đó mày bắt nạt cậu ta đến mức chuyển trường luôn đó.

Chaeyoung chớp mắt, ngẩng đầu lên nhìn Songmin.

-À... ừ nhỉ.

Yujin đã là mục tiêu bắt nạt của nhóm Chaeyoung kể từ lúc mới nhập học cấp ba, cậu ta là đứa con gái đầu tiên dám công khai mình là người đồng tính. Lúc đó không một ai đứng về phía Yujin, bạn học, giáo viên và nhất là thầy hiệu trưởng – bố của Chaeyoung.

-Nhưng cậu ta chuyển đi đâu thì tao chịu, để xem có ai còn giữ sổ liên lạc không, rồi lấy số điện thoại, gửi cho cậu ta một tin nhắn xin lỗi.

-Ừ, tao biết rồi. –Chaeyoung gật đầu, tiếp tục viết lá thư xin lỗi toàn trường của mình. –Tao muốn xin lỗi tất cả mọi người trước khi rời bỏ môi trường sư phạm, những người đã phải chịu khổ vì tao như thế, tao nợ họ một cuộc sống học đường tốt đẹp... Songmin, mày có nghĩ rằng họ sẽ tha thứ cho tao không?

Chaeyoung nhìn sang cậu bạn của mình, đôi mắt mệt mỏi giờ đây bị che khuất sau tầng nước.

-Tao không biết nữa, khó lắm Chaeyoung à. –Songmin nuốt nước bọt, nhìn về phía con đường trải dài phía trước. –Nhưng mày cũng đang cố gắng rồi.

.

Cuối cùng, sau khi đã tới tận nhà xin lỗi những nạn nhân mà Chaeyoung đã bắt nạt khi xưa, viết xong một bức thư và lẻn vào trường dán ở bảng thông báo, Songmin và Chaeyoung lái tới nhà một đàn chị trong nhóm bạn.

Kim Hyemi, người đã lấy đi lần đầu của Chaeyoung.
 

.

Ở chap này thấy rõ được hơn hoàn cảnh đối lập của Lisa và Chaeyoung.

Lisa thì ngày một thăng tiến, còn Chaeyoung thì thụt lùi.

Lisa tiếp xúc với những người mới, Chaeyoung lại phải quay lại xin lỗi người trong quá khứ.

Cũng như việc Lisa có người yêu mới, còn Chaeyoung thì quay về gặp người cũ. Trong trường hợp này thì cả hai người đều là "lần đầu" của Lisa và Chaeyoung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top