Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước một sinh mệnh, Morofushi Hiromitsu vẫn còn chút do dự. Trong khoảnh khắc gã tiến sĩ xuất hiện phía sau Akira, hắn bị đặt vào giữa một lựa chọn khó khăn.

Nếu hắn nổ súng, Akira sẽ được cứu. Nhưng một sinh mạng vô tội sẽ chết đi, dưới tay của một cảnh sát.

Và ngược lại, nếu hắn không nổ súng, Akira sẽ chết. Một thành viên danh hiệu của tổ chức này sẽ chết, với tư cách là một người lấy lợi ích quốc gia làm đầu, đây là chuyện đáng mừng.

Nhưng với tư cách là Morofushi Hiromitsu, nếu như để đứa trẻ thậm chí còn chưa thành niên ấy chết đi ngay trước mắt mình, ngay lúc mình có thể cứu lấy nó, hắn sẽ hối hận cả đời.

Cho dù đó là Chivas, đó cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

Khoảnh khắc gã tiến sĩ giơ súng lên, trái tim Hiromitsu dường như hụt đi một nhịp. Không có cơ hội để phân vân, gần như ngay lập tức, hắn nổ súng. Viên đạn rít lên một tiếng kiêu kỳ, xé gió hướng về mục tiêu, lập tức đánh bay đi khẩu súng của gã tiến sĩ - giống như cái cách mà Gin đã thực hiện với Akira hơn một tiếng trước đó.

Bàn tay hắn run rẩy, như thể vừa thực hiện một phi vụ khó khăn vậy.

Đưa ra lựa chọn đong đếm sinh mạng như thế, thật sự là bi kịch, đặc biệt là đối với một người như Morofushi Hiromitsu.

Kìm nén lại hơi thở dồn dập, hắn vội thông qua kính ngắm quan sát Akira bên kia.

Và rồi, chỉ kịp nhìn thấy một bóng lưng nhỏ gầy, không rõ mặt. Không biết gã tiến sĩ trông thấy gì vật lăn ra đất, kế tiếp là một màn xử lý dã man của thiếu niên kia.

Đây là Chivas.

Cho dù là thiếu niên, nó vẫn là thành viên của tổ chức khủng bố man rợ khét tiếng này. Làm sao Hiromitsu lại dám quên cơ chứ? Bọn chúng gọi Chivas là kẻ điên nhất.

Nhưng mà, một đứa trẻ, có thể vô cảm mà thực hiện hành vi tước đoạt sinh mệnh của người khác như vậy sao?

Thế giới này đủ sức nhào nặn một người đến mức nào? Hiromitsu không biết. Hắn bình tĩnh quan sát hết thảy mọi thứ, mím môi.

Có gặp ác mộng không?

Nếu là Hiromitsu mười mấy tuổi, có lẽ là có.

Rồi, từ phía cuối hành lang, vô số những gã đàn ông cao lớn với những khẩu súng lục xuất hiện. Hắn chỉ kịp thấy đứa trẻ hơi lung lay một chút, rồi giống như chậm rãi ngẩng đầu nhìn bọn họ.

Hít một hơi thật sâu, khi Hiromitsu thật sự cho rằng mình sắp phải giết bọn họ, thì từ bộ đàm vang lên vài âm lạch cạch.

—— Đừng bắn.

Mã Morse vừa kịp gửi qua, bên trong căn phòng, một làn khói đen không biết từ đâu bỗng nhiên lan tràn. Là bom khói. Hiromitsu lại đẩy kính ngắm lên tầng thường. Và đúng như hắn dự đoán, chưa đến nửa phút sau, Akira đã xuất hiện ở đó, chuẩn xác nhìn về phía hắn, khẽ gật đầu một cái.

—— Nhiệm vụ hoàn thành.

Nhưng mà... làm sao để thoát thân? Hiromitsu nhìn hàng rào thép gai vây quanh sân thượng, nhíu mày.

Không đợi hắn nghĩ kỹ hơn, Akira đã vươn ta cánh tay trái của mình, nắm lấy hàng rào thép gai. Hiromitsu vì hành động này của thiếu niên mà hoảng sợ, suýt chút nữa đã phát ra tiếng. Nhưng rồi, không hề có máu chảy ra.

Tay giả.

Kết luận chuẩn xác nhanh chóng được đưa ra. Bảo sao ngay cả khi lực súng của Gin mạnh như vậy cũng không làm tổn thương được tay Akira, có lẽ là Gin đã sớm biết.

Thiếu niên tóc trắng hơi hạ người, lấy đà, rồi mượn lực của hàng rào thép gai nhảy ra ngoài hoàn toàn. Nó hành động rất linh hoạt, vừa thả tay ra khỏi hàng rào, đã nhanh chóng dùng cả hai tay giữ lấy thềm sân thượng, cả cơ thể chơi vơi ngay giữ tầng thứ năm cao chót vót.

Akira hoàn toàn không hề có chút sợ hãi nào, nó chậm rãi quan sát xung quanh, xác định đúng vị trí những vật thể mà nó đã ghi nhớ trước đó, không chút do dự nào mà buông tay.

【Này!!】

Bên tai vang lên tiếng gọi của cộng sự, đột nhiên làm Akira ngẩn ra.

Cách. Đoàng!

Choang!

Giống như bên kia gấp đến mức làm rơi cả bộ đàm, âm thanh rơi rớt cùng tiếng súng ống vang lên cùng lúc, vô cùng rõ ràng. Viên đạn kia chuẩn xác bắn vào một khung cửa kính trơn ngay tầng ba, vừa kịp thời để cánh tay trái bằng kim loại của Akira đu được vào đó.

【Cậu làm gì vậy hả?!?】

Hình như... còn tức giận?

Akira mờ mịt nghĩ.

Thành thật mà nói, nếu như không có viên đạn kia tạo ra chỗ bám vào, nó vẫn đủ khả năng dồn lực nhảy qua và bám vào cành cây lớn bên cạnh tòa nhà. Thương tích thì không thể tránh khỏi, nhưng bảo chết thì không có khả năng. Đáng nói là, nếu là cộng sự bình thường, họ sẽ không làm giống Hiromitsu. Cùng lắm thì cũng chỉ hỏi thăm qua bộ đàm rằng nó chết chưa là được, chứ làm tới mức này thì... đúng là trải nghiệm mới mẻ thật.

Ừm... xin lỗi?

Mặc dù rất muốn gõ ra hiệu cho Hiromitsu bên kia, nhưng mà tình hình này thì thoát thân trước rồi mới tính được.

Từ tầng ba nhảy xuống so với từ tầng năm thì nhẹ nhàng hơn nhiều. Nó hơi dồn sức vào chân, dùng sức đạp phóng qua cành cây bên cạnh, rồi từ nhánh cây lớn vượt qua hàng rào, rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top