Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Anh trai tổng giám đốc ơi, yêu em lần nữa đi! (12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Vi Vi - Beta: Thanh Vũ

Rõ ràng anh đã không còn nhiệt huyết hăng hái như thời thiếu niên, nhưng mà lại bị trêu chọc đến toàn thân phát run.

Bỗng nhiên cơ một tiếng rên rỉ yếu ớt đánh vỡ màn kiều diễm yên tĩnh này. Bạch Vi Vi suy nhược mà đau đớn than thở vài tiếng. Cô bị đụng ngu rồi, toàn thân chỗ nào cũng đau. Cô mơ hồ ngẩng đầu, lại bắt gặp Hàn Chính Vũ vẻ mặt âm trầm nhìn cô...

Khoé môi Bạch Vi Vi run rẩy, suýt nữa cô quên mất mình đang diễn vai trẻ con. Cô dường như theo phản xạ mà bẹp bẹp miệng, vô cùng tội nghiệp nhìn Hàn Chính Vũ, sau đó trong mắt ngưng tị hơi nước, từng giọt nước mắt to tròn như hạt đậu cứ vậy ầng ậng lăn xuống.

"Anh ơi, hu hu hu... Anh, em đau."

Hàn Chính Vũ nhìn Bạch Vi Vi vẻ mặt khờ dạn vươn ra cánh tay trắng nõn, vậy mà nâng lên đòi anh ôm.

Rõ ràng thân thể có lực cám dỗ như thế, lại mang vẻ thiên sứ ngây thơ không biết rõ sự đời, quả thật chính là hợp thể tốt đẹp nhất giữa ma quỷ và thiên sứ.

Hàn Chính Vũ gần như không cách nào không chế mà muốn tiến về phía trước một bước, anh điên rồi ư? Đây là kẻ thù của mày.

Trong đầu anh đột nhiên nghĩ tới việc Bạch Vi Vi hại chết mẹ anh như thế nào. Hàn Chính Vũ hung tợn trừng cô một cái: "Dâm đãng."

Nói xong anh lập tức xoay người bước nhanh ra ngoài, bóng lưng kia nhìn kiểu nào cũng thấy có hơi loạn choạng.

Còn Bạch Vi Vi trợn mắt há hốc mồm. Dâm đãng gì, cô dâm đãng gì cơ??

Không phải đầu óc cô bị đâm hỏng rồi à?

Hiện tại cô chỉ là một đứa trẻ thôi đó!

"Dâm đãng á ~" Một câu nói mất hồn cứ vậy mà âm trầm bay bổng bên tai Bạch Vi Vi.

Bạch Vi Vi run run, mới phát hiện là giọng nói của hệ thống.

Hệ thống hả hê khi ký chủ gặp hoạ: "Cô đây là tính dùng chiêu sắc dụ để anh ta sinh ra độ hảo cảm với cô đúng không. Tuy mong ước ban đầu là tốt, nhưng cô cũng phải có phần cứng cho điều kiện kia chứ. Chậc chậc, nhìn dáng người khô quắt như đậu cô-ve của cô với làn da thô ráp không chịu nổi, cộng thêm bề ngoài xấu xi mắt híp, mũi sụp, môi dày, v...v... Đồ con cóc... Há há há há."

Bạch Vi Vi nghe thấy lời hệ thống nói, một ngụm máu già suýt nữa phun ra.

Sau đó cô nhìn nhìn thân thể mình nằm ngang trên mặt đất, đầu óc "oành" một tiếng nổ tung. Vừa rồi cô nhìn thấy Hàn Chính Vũ cái gì cũng không nghĩ tới, diễn kịch thành quen làm cô lập tức thay đổi thành bộ dáng nhược trí.

Nhưng mà hiện giờ xem ra cô gần như khỏa thân. Cô bị người đàn ông, nhìn thấy hết.

Sắc mặt Bạch Vi Vi đỏ bừng, nắm đấm siết chặt. Lần hy sinh này quá lớn, cô hận không thể tự tay đào hai mắt Hàn Chính Vũ ra.

Cô chừng nào thì bị người ta xem hết?

[Đinh, giá trị hảo cảm của nam chủ 1.]

Bạch Vi Vi nghiến răng nghiến lợi: "Ta cmn bị xem hết, hy sinh lớn vậy thế nhưng chỉ lời được một phân độ hảo cảm?!"

Hệ thống: "..."

Tuy rằng ký chủ nói rất có đạo lý, nhưng mà cô nhầm trọng điểm rồi thì phải.

***

Hàn Chính Vũ cũng không để mặc Bạch Vi Vi sống chết, sau khi anh rời phòng không lâu lập tức có mấy người hầu chạy vào.

Nhóm hầu gái được huấn luyện có tố chất, băng bó băng bó rồi giúp cô mặc mặc quần áo.

Rất nhanh Bạch Vi Vi được hầu hạ thoả đáng, sau đó bị người ta nhét vào bàn ăn, chuẩn bị dùng bữa tối.

Sắc mặt Hàn Chính Vũ hoàn toàn không có ý tứ chuyển biến tốt đẹp, anh giống như cả nhà đều chết hết ấy... Nhà anh dường như chỉ còn mình anh và mẹ anh, dư lại người nhà duy nhất còn chẳng phải là Bạch Vi Vi chưa ly hôn à?

Bạch Vi Vi nghĩ nghĩ rồi so sánh, lập tức như bị ruồi bọ làm nghẹn họng. Cô cẩn thận nhìn Hàn Chính Vũ, ngón tay bồi hồi lo lắng mà quặn quặn góc váy: "Anh..."

"Câm miệng." Hàn Chính Vũ lạnh giọng nói.

Bạch Vi Vi ngậm miệng, nước mắt trong mắt vừa muốn ngưng tụ liền lập tức nghe thấy Hàn Chính Vũ nói: "Dám khóc thì đừng ăn cơm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top