Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đoản : Dì ghẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tên Lục Băng , mẹ cô mất khi cô mới 6 tuổi . Ba cô lấy vợ khác , là mẹ kế cô bây giờ . Cô ghét bà lắm . Cô hận vì bà ấy đã phá hạnh phúc gia đình của cô . Năm nay cô 17 tuổi
- Lục Băng , xuống ăn cơm đi con - Bà ấy nói
- Tôi không ăn
- Lục Băng à , con mới bỏ bữa trưa , giờ bỏ bữa tối thì sao con chịu nổi ??
- Bà đừng bày bộ mặt giả tạo trước mặt tôi . Ba tôi không có ở nhà nên bà đừng giả vờ quan tâm đến tôi
- Lục Băng à...
- Cút
Lục Băng đẩy mạnh bà ra khỏi phòng . Bà ấy ngã , phải đau lắm vì cô đẩy rất mạnh .
Hôm sau cô đi học , vì không ăn nên cô rất mệt và bị lả . Bà ấy mang cơm đến trường cho cô :
- Lục Băng , Lục Băng ... Con quên mang cơm
- Bà biến ngay khỏi mắt tôi !!
Cô nhếch mép và đi vào lớp .
- Mày lại không ăn hả ? Cơm đây - Bạn thân cô nói .
- Cảm ơn mày , tao không thích ăn cơm con mụ đó nấu .
- Này ! Tao thấy mày hơi quá đáng , tao thấy cô ấy rất hiền mà , mày làm vậy là thiếu tôn trọng...
- Im đi , mày có phải bạn tao không ?
- Tao chỉ nói vậy thôi mày tự suy nghĩ đi
Bạn thân cô về chỗ , Lục Băng đập bàn tức giận .
Giờ về mưa rất lớn Lục Băng gặp mẹ kế của cô đứng ngoài cổng trường .
- Lục Băng mưa lắm mặc áo mưa cầm cái ô này đi con .
- Tôi không cần mấy thứ này
Cô chạy , không may gặp phải ô tô « Rầm »
Máu chảy đầy khắp làn đường , mọi người che mặt che miệng khoảng hốt . Nhưng không phải máu của cô mà là...máu của mẹ kế cô .
- B...bà sao lại...sao lại giúp tôi
- Con à , mẹ có lỗi...
- Kh...không bà đừng làm tôi sợ . Tôi hứa tôi sẽ không xấc láo như vậy nữa . Mẹ ơi đừng bỏ con . Làm ơn ...
- Cuối cùng con đã chịu gọi ta 1 tiếng mẹ...ta chết cũng cam lòng...- Bà trút hơi thở cuối cùng để nói ra câu ấp ủ trong lòng bấy lâu nay '' Cảm ơn con...Mẹ yêu con...''
Cô gào khóc nhưng đã quá muộn
Đám tang của mẹ kế cô được diễn ra .
Cô ngồi bần thần 1 chỗ , bạn thân cô nói :
- Chỗ cơm mày hay ăn, không phải của tao .
- Sao chứ ?
- Đó là do mẹ kế mày làm rồi nhờ tao đưa hộ. Cô ấy bảo không được nói với mày vì nếu mày biết cô ấy làm thì mày sẽ không ăn .
Cô chưa kịp khóc bố cô đi đến và tiếp lời
-Thật ra , không phải mẹ kế con phá hoại hạnh phúc gia đình mình . Do mẹ con bị ung thư , mẹ con đã xin mẹ kế con chăm sóc con thật tốt . Vì đó là người mà mẹ con tin tưởng nhất .
- Sa...sao ba không nói sớm
- Con không cho ta cơ hội để nói .
Giọng cô run run : '' Con xin lỗi mẹ , con xin lỗi mẹ , do con , tất cả là do con... ''
Cô nhìn tấm di ảnh của mẹ kế , bà vẫn ở đó nhìn cô cười hiền hậu...

________________________________

Đừng vội đánh giá người khác khi không hiểu họ !
________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top