Ngoại truyện: Quá khứ của Shin 1
~~năm xx~~
Tại 1 khu biệt thự rộng lớn có 2 anh em Sukanami
_ Sao em không đi tìm bạn chơi đi -Carla
_ Thôi, em không thích chơi với con người -Shin
_ Tại sao lại không thích chơi với con người? -Carla
_ Tại vì con người ko đáng tin -Shin
_ Con người đâu phải ai cũng vậy, em đi tìm đi rồi sẽ thấy -Carla
_ Rồi rồi, anh nói nhiều quá đi -Shin
~~Ở ngoài vườn~~
_ Haizz chán thiệt mà -Shin (bức bức cỏ)
_ Này anh ơi! -Mary (từ đằng xa chạy tới)
_ Cô bé là ai mà sao lại tới đây? -Shin
_ Em tên là Mary, em đã muốn kết bạn từ lâu với anh rồi nhưng anh cứ ở trong nhà không chịu quen ai nên em không có cơ hội -Mary
_ Ta không thích chơi với loài người như bé -Shin
_ Anh nói gì vậy? Anh cũng là con người mà -Mary
*con bé này không lẻ không biết mình là ai sao, à mà thôi tốt nhất đừng cho nó biết* Shin nghĩ
_ À.. À không có gì đâu -Shin
_ Vậy anh đi chơi với em đi -Mary (kéo tay Shin đi)
_ Nè..chạy từ từ thôi -Shin
~~Vườn hoa bảy màu~~
_ Tại sao lại đưa ta đến đây? -Shin
_ Anh không thấy chúng đẹp sao? -Mary
_ Chả thấy đẹp chút nào -Shin (nhìn sang chỗ khác)
*xẹt xẹt*
_ Nhóc đang làm gì đó? -Shin
_ Nhìn không biết sao? Là đan thành vòng hoa đó -Mary (cười hiền)
_ Tưởng gì, nhanh đi để ta còn về -Shin
_ Aaaa...xong rồi -Mary
_ Nè anh ngồi xuống đây đi -Mary
_ Để làm gì? -Shin
_ Thì ngồi xuống đi -Mary
*Mary đội vòng hoa lên đầu Shin*
_ Oa dễ thương quá đi -Mary
_ Nhìn ghê chết đi được -Shin
_ Vậy..vậy là..em đan không...đẹp..sao -Mary (rưng rưng nước mắt)
_ Đ.. Đừng..khóc chứ! Ý ta là nhóc đội lên nhìn dễ thương hơn -Shin (đội lên Mary)
_ Thiệt sao? -Mary
_ Umk nhìn nhóc dễ thương ghê á -Shin
_ Hehe..cảm ơn anh -Mary
_ Thôi được rồi để ta dẫn nhóc về, nhà nhóc ở đâu? -Shin
_ Dạ ở đằng trước á -Mary
_ Được rồi -Shin
~~Nhà Mary~~
_ Cảm ơn cháu đã dẫn con bác về -Mẹ của Mary
_ Vâng không có gì đâu bác -Shin
_ Cháu mệt không, vào nhà bác uống trà đi -Mẹ của Mary
_ Dạ thôi ạ, giờ cháu phải về rồi -Shin
_ Thế thì hôm khác lại nhà bác nhé -Mẹ của Mary
_ Vâng ạ -Shin (cười tinh nghịch)
~~Về nhà~~
_ Sao rồi có quen được bạn mới chưa? -Carla
_ Chưa nhưng mới quen được 1 cô bé khá là dễ thương -Shin
_ Ồ vậy là thích quen với đứa con nít à -Carla
_ Đâu...đâu cô bé ấy chỉ thua em có 2 tuổi -Shin
_ Vậy thấy thế nào? -Carla
_ Bình thường -Shin
*Ting Toong*
_ Giờ này ai còn bấm chuông thế? -shin
_ Để anh ra mở cửa -Carla
*cạch*
_ Cô bé là...-Carla
_ Em là bạn của anh Shin ạ -Mary
_ Thế à, vậy thì mời cô bé vào -Carla
_ Sao nhóc lại tới đây vậy? -Shin
_ Tại mẹ em có làm 1 ít bánh ngọt kêu em đem qua cho anh -Mary
_ Vậy sao, thế cho ta gửi lời cảm ơn tới mẹ nhóc nhé -Shin
_ Vâng -Mary (cười tươi)
_ Thấy chưa con người đâu có xấu xa như em nghĩ -carla (nói nhỏ)
_ Im đi -Shin
Nguyên ngày hôm đó họ mời Mary uống trà và ăn cơm tối, nhưng trời đã tối đã đến lúc Mary phải về
_ Thôi em phải về rồi ạ, cảm ơn bữa cơm của 2 anh nó rất ngon -Mary
_ Vậy à, thế để Shin đưa em về -Carla
_ Sao lại là em -Shin
_ Thì đêm hôm để con gái người ta về 1 mình à? -Carla
_ Thôi được rồi -Shin
~~Trên đường về nhà~~
*không khí im lặng đến đáng sợ*
_ Nè sao im lặng thế? -Shin
_ Anh Shin ơi! -Mary (đột nhiên lên tiếng)
_ S... Sao? -Shin
_ Anh có thích em hông? -Mary
_....-Shin
_ Thôi để trả lời Sau cũng được, nhưng em thì rất thích anh -Mary
_ Nhóc đang đùa à? -Shin
_ Em không có đùa mà, em thích anh từ cái nhìn đầu tiên á -Mary
_ Thiệt sao? -Shin (đỏ mặt)
_ Thiệt còn anh thì sao? -Mary (ánh mắt mong chờ)
_ A tới nhà rồi kìa -Shin
_ Vậy sao, vậy hẹn gặp anh ngày mai -Mary
_ Ùm -Shin
*Thật ra anh cũng thích nhóc lắm, nhưng nếu nhóc biết anh không phải con người thì liệu nhóc có còn thích anh không?* Shin nghĩ
~~And~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top