Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Cảm ơn vì đã ở bên em

Cô nhíu mày, tay xoa nhẹ thái dương. Đôi mắt cô từ từ mở, cô nhận ra mình đang ở trong căn phòng màu hồng lúc trước. Rốt cuộc hôm qua đã có chuyện gì? Cô cố gắng nhớ lại, phải rồi..... hình như cô đã ngất đi?!
Cô uể oải ngồi dậy, mặt trời đã lên cao rồi, tia nắng ấm áp rọi qua khung cửa sổ, chim chóc hót líu lo ngoài cành. Có vẻ hôm nay sẽ là một ngày may mắn đây
Cô vào phòng tắm VSCN sạch sẽ
xong xuôi cô đến tủ quần áo. Bên trong có rất nhiều váy áo, quần, yếm.... Chắc là các anh đã mua cho cô. Cô mặc chiếc áo thun nữ trắng kết hợp với chiếc váy xếp li xám. Bên ngoài cô mặc thêm áo khoác len hồng, đội thêm mũ nồi đồng màu với váy. Lúc này cô thực rất dễ thương.
Đi quanh quẩn trong nhà, cô khám phá ra rất nhiều. Cô cũng không ngờ trong tòa nhà lại có cả một thư viện. Cô thích đọc sách lắm nên vào đọc cũng khoảng 1 tiếng mới ra. Nãy giờ cô cũng chưa gặp các anh đâu nữa.

"Hmm.... không biết hai anh ấy đi đâu rồi?! Không lẽ là bỏ mình ở nhà một mình rồi?"

Mùi thơm của thức ăn quyến rũ cô. Nó tỏa ra từ căn phòng ở phía tầng dưới. Bụng cô đã đánh trống rồi. Cô lần theo chỗ có mùi đồ ăn thơm lừng. Đó là một căn phòng lớn được trang trí khá đơn giản nhưng lại rất tinh tế, có cả ti vi và ghế sofa để ngồi xem. Bên cạnh là một bàn ăn có bày biện sẵn các đồ dùng. Ở đây có cánh cửa có thể ngắm được bao quát cả khu vườn. Người con trai lúc này đang nấu ăn trong bếp, là Ryuen. Mùi thơm phức làm cô thèm đến chảy cả nước miếng. Anh nấu ăn thực rất ngon y như là đầu bếp chuyên nghiệp ở các nhà hàng vậy. Từ nhỏ cô đã rất hâm mộ anh, người đầu tiên dạy cô nấu cũng là Ryuen. Anh trước giờ vẫn vậy không thay đổi chút nào.

".... Dậy rồi à? Mèo con của anh, tối qua em ngủ ngon chứ?"- anh hỏi, tay và mặt vẫn cứ chăm chú nấu ăn

"Vâng! Tài nấu ăn của anh càng ngày càng tốt lên đấy. Cần em phụ gì không?"

"Không cần đâu......"

Lúc này anh mới để ý đến cô, từ nhỏ cô đã rất dễ thương giờ càng lớn càng đẹp. Cô cười híp mắt nhìn anh, nụ cười làm trái tim anh loạn nhịp. Mặt đỏ dần theo thời gian.

"...Sao mặt anh đỏ vậy? Anh bị sốt à?"- cô lo lắng đặt tay mình lên trán anh

Anh cười, nắm lấy tay cô, hôn nhẹ lên đôi tay nhỏ xinh này

".... Không!! Là vì em đẹp quá đấy"

"............"- cô ngẩn người, thụt tay về phía sau. Mặt cô đỏ ửng lên, chưa bao giờ cô có cảm giác như vậy với anh cả. Cô quay người để anh không phải thấy mặt cô

"Em sao vậy?"

"..... em.... em không sao! Anh Ryu ở đâu? để em đi gọi"

".... Anh ấy ở thư phòng.... cách phòng này 2 phòng"

Cô chạy nhanh đến thư phòng, bỏ lại Ryuen một mình. Cô đi, anh thở dài cười khổ

(Đến bây giờ mà em vẫn chưa nhận ra tình cảm của anh sao?)

Cô gái ngây thơ đẩy cửa phòng bước vào, bên trong căn phòng chứa đầy sách và tài liệu. Căn phòng này thiết kế theo tông trắng- đen đơn giản những cũng có phần u ám. Người con trai tóc trắng đang cặm cụi viết gì đó, thỉnh thoảng lại xoa đầu bứt tóc.
Thấy cô đứng ở cửa nhìn mình, anh cười bước đến chỗ cô

".... Dậy rồi à? Sao lại đứng ở đấy?"

"Em vào đây để gọi anh nhưng thấy anh đang làm việc nên....."

".... em vẫn cứ như vậy nhỉ? chẳng thay đổi chút nào"- anh xoa xoa đầu cô vẻ mặt cưng chiều.

"Vâng!!..... Anh ra dùng bữa đi ạ! Anh đã xong công việc chưa?"

"..... rồi!"- " Vậy mau đi"

Cô nắm tay anh kéo ra ngoài, Ryuen cũng đã làm xong bữa sáng. Cả ba ngồi trò chuyện vui vẻ với nhau. Đã lâu lắm rồi cô cũng chưa cùng ăn với họ một bữa. Từ lúc rời khỏi nhà Sakamaki, cô cũng chưa ăn bữa ăn vui vẻ như này bao giờ cả.
Cô quyết định hôm nay là chủ nhật cả đám sẽ cùng đi chơi với nhau một bữa

"Anou.... hôm nay các anh có rảnh không ạ?"

Cả hai người nhìn nhau, Yui nhìn họ với một vẻ mặt nghiêm trọng như là đang có chuyện đại sự a~

"Không có!! Bộ em có chuyện gì sao?"

"Cũng không có gì! Cả hai người đi chơi với em nhé"- nhận được câu trả lời mong muốn, cô vui vẻ nói

"..... Hahaha.... vì vậy nên em mới nhìn bọn anh nghiêm trọng vậy hả?"

".... Có luôn hả?..."

"Ừ! Nhìn tức cười lắm! Em hỏi anh Ryu thử đi"- anh cười, tay lau nước mắt

"Mồ~ Ghét anh quá, Ryuen. Bộ em có vậy luôn hả, anh Ryu?"- cô giận dỗi khuôn mặt phồng to lên nhìn rất cute

Anh cười, nựng má cô cưng chiều

".... Có nghiêm trọng nhưng mà đáng yêu lắm

"Chỉ có anh là hiểu em thôi"- cô cười híp cả mắt

"Thôi để anh đi tắm, lát nữa còn đi chơi nữa chứ?!"

"Anh đi làm đồ ăn"

"Vâng!!.... Để em phụ anh, Ryuen"

Vậy là mỗi người một việc, Ryu trở về phòng của mình còn Yui thì phụ Ryuen nấu ăn

".... Em dạo này ổn không?"

"Sao anh lại hỏi vậy ạ? Đương nhiên em ổn"

"Anh nghe bác (Karl Heinz) nói em đính hôn rồi. Bọn Sakamaki đó đối tốt với em chứ?"

Nghe nhắc đến các anh cô trầm hẳng xuống, cô vẫn tiếp tục nấu vờ như không nghe thấy

"... Đừng nhắc đến họ nữa...."

"Được rồi, anh sẽ không nhắc nữa. Xin lỗi em!!"

Từ lúc làm xong cơm trưa đến lúc xuất phát cô cứ trầm ngâm như vậy, mang vẻ mặt tức giận, ai hỏi cũng bảo không có gì. Các anh thở dài, lo lắng cho cô.
_________________

Tại công viên nhiệt đới

"Wow! Đẹp quá đi! Tụi mình chơi gì trước đây?"- cô cũng đã chịu nói chuyện rồi, cô hệt như trẻ con vậy lượn qua chỗ này lại đến chỗ kia

".... Tuỳ em"

" Mình ăn kem trước nhé?! Em thèm quá"- cô chỉ tay về phía quầy hàng nhỏ xinh

"Sao cũng được"

Cả bọn cùng tiến tới cửa hàng, ở đây có bán rất nhiều loại kem, nào là dâu nhé, socola, sữa,.....
Loại nào cô cũng mê cả

"Hai anh chọn loại nào?"

"Anh không ăn"- "Anh cũng vậy"

"Xin chào, quý khách muốn chọn loại kem nào ạ"- cô nhân viên cúi người chào

"Hmm..... chị lấy em hai viên, một dâu và một socola nhé"

"Vâng!..... của quý khách ạ"

Cầm cây kem trên tay, cô tung tăng ra ngoài trước. Các anh thấy cô ăn ngon miệng cũng rất vui

"Kem ngon vậy mà các anh không ăn!"

".... Hahaha, kem dính ở miệng em kìa"

"Vậy để anh ăn thử nhé"- "Hả?"

Ryu cuối người xuống, anh không liếm cây kem trên tay cô mà là vết kem dính trên khuôn mặt cô, ở gần sát môi. Cô đỏ mặt, đẩy anh ra

" Kem ngon đấy"

"Anh.... anh đúng là.... ĐỒ NGỐC!!"

~còn tiếp~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top