Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10: Buổi Gặp Mặt (II)

Translator: Google dịch

Editor: Annie

< Hà Nội có ca nhiễm rồi đó, đè nghị ai ở thủ đô chú ý nghe. Lo lắm cơ, thịt gần nhà mình cháy hàng rồi, trưa ăn gì giờ???>

______________________________________

Một vài ngày sau khi Bá tước rời đi, Cain quay trở lại học viện. Anh khá lo lắng cho Mielle khi cô ta phải ở cùng với Aria và mẹ cô. Nhưng rời cuối cùng cũng rời đi sau khi nán lại một lúc vì sự im lặng của Mielle. Dù không có thiện cảm quá tốt đối với Aria và Nữ Bá tước mới, anh ta cũng không phải là người có ác ý như Mielle.

Và ngoài ra, người thừa kế của các gia tộc sẽ cần học tập trong Học Viện cũng như được giáo dục một cách chuẩn mực,  miễn là họ không làm gì em gái của anh ta thì sẽ không có việc gì to tát cả.

Khi Cain rời đi, Mielle đã dành hầu hết thời gian của cô ta chỉ để tìm được một giáo viên dạy thêu thùa và ngồi ở trong phòng.

Khi thấy cô ta hủy bỏ toàn bộ các lớp học khác và dồn toàn bộ sức lực vào việc học thêu, Aria chỉ có thể tưởng tượng ra chuyện gì trong căn phòng mà cô ta đang học tập đóng kín ngày đêm.

Không như trước đây, một Mielle nhẹ nhàng, sự tự hào, ánh mắt tự tin đã biến mất. Giờ đây Aria còn có thể thấy được sự tự ti từ trong ánh mắt của cô ta.

' Có việc gì có thể làm tôi vui hơn thế này được không?'

Aria nở một nụ cười nhẹ và nhấm nháp ly trà. Thấy vậy, Sarah hỏi cô với một thái độ thân thiện.

" Tiểu thư có chuyện gì tốt sao?"

" Vâng. Gần đây thì mọi việc đều rất tốt ạ. Nhưng có lẽ vui nhất chính là việc được gặp cô giáo Sarah đó"

' Tất cả nhờ cô giáo thân yêu mà em có thể nhìn thấy vẻ mặt đó của Mielle'

Nụ cười ngọt ngào đó của cô bé đã đủ để khiến Sarah đỏ cả mặt.

( Mẹ ơi, con trèo Aria-Sarah mất thôi :3)

Có lẽ nếu như lúc trước Aria chỉ cần tỏ ra là một đứa nhỏ ngoan hiền, thì bây giờ cô đã thành một cô gái tuyệt vời rồi đấy. Cô đã hoàn toàn đối lập với những hồi đầu, chỉ trong vòng vài tháng.

Sarah nhìn Aria đang uống trà thật duyên dáng, hỏi về chủ đề mà cô đã từng đề cập đến với cô bé.

" Tôi đang định tổ chức một bữa tiệc trà vài ngày tới. Nó sẽ chỉ là một buổi mặt nhỏ với những người mà tôi quen thôi"

" Em hiểu"

" Cha tôi đã được tặng một bộ ấm trà và đưa nó cho tôi như một món quà"

Sarah mỉm cười và nhẹ nhàng tiếp tục nói.

" Vậy, tiểu thư Aria đây chắc cũng đang rảnh rỗi, vậy sao tiểu thư không đến tham gia bữa tiệc này nhỉ?"

Aria giả vờ ngạc nhiên và mở to mắt.

" Em không thể đâu"

Aria che miệng lại bằng hai tay và lắc mạnh đầu. Sarah thì vẫn cố gắng thuyết phục cô bé,tội nghiệp.

" Tôi chỉ muốn được giới thiệu về tiểu thư Aria đáng mến đến những người bạn của mình thôi mà"

Aria biết rõ lí do vì sao mà Sarah lại muốn đưa cô đến bữa tiệc đó. Hẳn là do những tin đồn vô căn cứ đã hành hạ cô từ quá khứ cho đến tận bây giờ.

Con của người đàn bà làm gái rất ghen tị với người con gái của Bá tước, vậy nên đã tihs kế hãm hại cô ấy mỗi ngày. Cô ta bốc mùi khó chịu và có tính khí như mẹ cô vậy. Cô ta chỉ đang cố gắng phá hoại gia đình Roscent. Những lí do đó khiến cho Mielle nhỏ bé tổn thương khóc lóc mỗi ngày.

( Lời đồn gì như thơ ấy, khinh *^0^*)

Những tin đồn đó, thật ra cũng đúng đấy chứ. Chúng cũng gần sát lắm với cô của quá khứ.

Ngoại trừ cái phần về Mielle, thì Aria cũng không phủ nhận những lời nói khác.  Dù gì thì cái tin như đẩy Mielle xuống cầu thang hay bỏ độc thì chỉ có cô thôi.

Bây giờ, cô cũng không có ý để thực hiện những việc như vậy. Trừ khi cô muốn giả vờ cao cao, tại thượng và sử dụng những âm mưu như Mielle.

Không, cô cũng không muốn làm vậy, nhưng việc khiến các tin đồn này biến mất thì cô có muốn, ngay trước khi mà con ả ác nữ đeo mặt nạ thánh nữ đó khiến những tin đồn này lan ra nhanh hơn.

" Ừm, thật ra thì.....Em hơi xấu hổ một chút nhưng liệu vẫn tham gia được chứ ạ?"

Sarah vui mừng đến đỏ mặt trước câu trả lời của Aria. Thực ra, cô cũng không nhất thiết phải tham gia bữa tiệc này, để dập tắt đi hoàn toàn những tin đồn thì với những người quen đó của Sarah là chưa đủ, họ cũng không có sức ảnh hưởng lớn gì.

Thế nhưng, có những kỉ niệm đẹp với cả Sarah trước lúc cô trở thành Nữ Hầu tước sẽ khiến hai người thân thiết hơn. Dù sao cô cũng tò mò về những bữa tiệc như vậy vì chưa lần nào tham gia.

" Chắc chắn chứ. Tôi đảm bảo rằng những người bạn của tôi cũng rất chào đón tiểu thư Aria thôi"

" Cảm ơn cô, cô giáo"

Sarah nghĩ đến sự phấn khích khi giới thiệu cô bạn bé nhỏ này với những người khác làm cô vui vẻ vô cùng.

' Làm cách nào mà cô bé có thể thật dễ thương và hiếu đông như vậy cơ chứ? Ai mà lại tin được. 

" Chả khói mà cũng không có lửa gì"

( Thánh nào giải thích hộ đoạn lửa khói chứ tôi chịu)

Sarah đã hoàn toàn bỏ qua những tin đồn và tin tưởng rằng Aria rất ngây thơ và thuần khiết.

' Một câu hoi rđặt ra là liệu Sarah có còn có thể trở thành Nữ Hầu Tước trong tương lai hay không, nhưng tất nhiên là việc thu gọn con mồi này ở một cấp độ rất cùi bắp nhỉ?"

Aria đã mua cho mình một chiếc váy mới để tham gia bữa tiệc trà này. Cô có rất nhiều bộ đầm mà chúng quá đỗi trẻ con. Những chiếc váy đầy màu sắc và rải ruy băng lớn trông như đồ cho búp bê vậy đó. Cô bắt đầu cảm thấy ớn lạnh về sở thích váy vóc của mình ngày trước rồi.

"Eo ơi.....Tại sao trên đời người ta lại làm ra mấy bộ như này nhở?"

Nếu mà họ không làm, có khi cô đã không mua chúng rồi. Nó dở hơi đến mức mà cô muốn đốt chúng đi quá.

mà khổng chỉ váy vóc đâu, mà cả toàn bộ quần áo nữa. Cô đã không nhận ra điều này cho đến khi hồi tưởng lại những kí ức của mình.  Tất nhiên là cô nhớ những thứ càng lạ như vậy sẽ khiến cô hài lòng vô cùng trong quá khứ.

Khi còn là một thường dân, cô đã phải mặc quá nhiều các bộ quần áo giống nhau trong nhiều tháng thậm chí nhiều năm vì nhà quá nghèo. Do đó mà tất cả các loại qquanf áo đều khoogn có màu sắc. Vì vậy khi mà cô thể, cô đã chọn những bộ cánh hết sức chới láo dù chúng có làm mờ mắt cô đi chăng nữa.

' Không thể đợi để tống khứ chúng ra khỏi tử đồ được. Nhìn chúng làm tôi đau đầu quá đi mất'

Aria gọi cho Jessi và nói rằng hãy vứt hết đống quần áo đó đi. Jessi cũng nghĩ cô muốn bỏ chúng vậy nên đã không nói một lười mà mang bỏ đi toàn bộ trong im lặng.

Vì đống quần áo đó quá lớn để cô tự mang đi, cô đã phải mang một chiếc xe lớn và mang tất cả ra bên ngoài . Jessie dọn phòng thay đồ và nói với Aria rằng thứ đó đã hoàn thành.

" Thật không? Chiếc đồng hồ cát đã được sửa lại ?"

" Vâng, tôi có nên mang nó qua cho tiểu thư không?"

Đó chính là chiếc đồng hồ cát bị vỡ trên giường cô ngày hôm đó.

Aria đã nhặt chúng và nói với Jessie hãy đem chúng di sửa. May mắn là, nó không bị vỡ quá nhiều mảnh nên vẫn có thể sửa được, nhưng sẽ mất một thời gian và cỏ vẻ giờ nó đã lành lặn rồi.

Đây không phải một chiếc đồng hồ cát bình thường. Đây chính là thứ giúp cho Aria có thể bắt đầu lại cuộc sống của cô một lần nữa, vậy nên cô muốn giữ nó nguyên vẹn.

" Dù sao thì, tôi muốn ra ngoài để mua một chiếc váy mới. Tôi sẽ tự chuẩn bị được, vì vậy chị Jessie sẵn sàng đi nhé"

Bên cạnh đó, cô phải giữ gìn nó cẩn thận và cô cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu như nó lại vỡ  thêm lần nữa.

Vì vậy mà thấy chiếc đồng hồ làm cô rất an tâm. Aria giục jessie nhanh lên và chuẩn bị để đi ra ngoài, cô ấy cúi đầu hơi tiếc nuối một chút.

" Ừm, tiểu thư..."

Aria khó hiểu nhìn cô hỏi rằng sao không nhanh lên mà cú đứng đó vậy. Aria đã khác trước, nhưng không lâu về trước, Jessie đã phải chịu đựng quá nhiều và điều đó chính là lí do khiến cô ấy do dự ngại nói ra.

Nhận ra điều đó, Aria mỉm cười như muốn nói cô ấy không phải sợ đâu. Vì vậy mà Jessie mới thận trọng mở miệng.

" Nếu như tiểu thư mang vứt hết chúng thì tiểu thư sẽ không có bộ đồ sò để mặc ngoài trời .....và đồ ngủ để thay trong nhà cũng như ra ngoài...."

Đối với người bình thường, những bộ quần áo trong nhà có lẽ rất có giá trị, nhưng với những quý tọc thì không, khác biệt hoàn toàn. Họ được dạy là phải mặc quần áo trong nhà và ngoài trời khác nhau, nêu như vô tình mặc một bộ đồ ở cả trong nhà lẫn ngoài đường, sẽ có những tin đồn không hay ho gì đâu.

( ầy, thế đứa như tao mặc 2 ngày mọi một bộ quần áo có sao ko???)

Aria cảm thấy thật là phiền phức

' Tôi nên làm gì nhỉ?'

Aria biết rằng những bộ đồ đó không có gì đẹp cả, và cô cũng không có tự tin đẻ mặc chúng ra ngoài đi dạo.

Sau khi suy ngẫm một chút, cô tìm cách đẻ không phải mặc chúng. Và rồi, một ý tưởng nảy ra từ đầu cô.

' À, phải rồi! Chính là nó!'

Có một cách. Trong biệt thự có rất nhiều những bộ quần áo phù hợp mà cô không cần phải ra ngoài để mua, kích thước của cô hình như cũng có nữa.

 " Những bộ đầm đó, chị để lại vào trong tủ giúp tôi với"

" Tất cả sao ạ?"

" Phải, tất cả"





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top