Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31: Trả Thù (I)

Hai mắt Aria mở ra tròn xoe. Mielle đã bắt đầu trở nên thiếu kiên nhẫn, khi đó Aria ngần ngại liệu mình có nên nói với Mielle về hành vi thô lỗ của cô ta không.

"...Chị không thể làm thế được, như vậy sẽ là không tôn trọng ngài Oscar. Hơn nữa, chị phải ra ngoài bây giờ. Liệu giờ mở hộp được chưa?"

Aria, người đang nhìn về phía đồng hồ sốt ruột mở miệng. Người đưa đồ gật đầu đồng ý.

Cô đã đi muộn buổi gặp mặt lần trước là vì muốn cho thấy sự giản dị của mình, nhưng giờ thì không.

Aria nói với người hầu và tỏ ý muốn họ mở hộp.

Khi đó, một người hầu đứng bên cạnh Mielle nhìn về phía cô với một gương mặt tức tối. Hai tay cô ta đan vào nhau như lo lắng cho chủ nhân của mình.

"Thật là đẹp!"

Bên trong chiếc hộp, có một bộ váy, một đôi giày và một chiếc kẹp tóc.

Nữ Bá Tước đã bị thu hút bởi chiếc váy màu hồng nhạt. Dù trông nó có vẻ đơn giản, nhưng lại được làm bằng một loại vật liệu vô cùng cao cấp. Trên cổ áo còn được gắn dọc những viên kim cương như những ngôi sao. Chiếc thắt lưng hình hoa hồng chính là điểm nhấn làm sáng lên cả bộ váy.

"Đã được một thời gian kể từ lần cuối con đi ra ngoài, thay đồ một chút thì sao?"

Chỉ cần đôi giày hay chiếc kẹp tóc thôi là đã đủ khiến cô trông vô cùng nổi bật rồi. 

Nhưng Aria lại lắc đầu và chăm chú nhìn về chiếc đồng hồ. Cô vẫn chưa muốn ăn mặc như vậy đến dự tiệc.

"Con sẽ lấy chiếc cài tóc. Con nghĩ mình sắp muộn rồi. Con đi đây, chào mẹ. Chào em, Mielle"

Aria lấy đi chiếc kẹp tóc hoa hồng vàng, còn những món đồ khác thì được mang đến phòng của cô.

Trước khi ra khỏi nhà, cô liếc nhìn Mielle một lần cuối. Cô ta dựa vào người hầu của mình như mất hết sinh lực. Những người hầu bên cạnh cô ta sắc mặt cũng không khác là bao.

Trên xe, Aria đọc bức thư của Oscar.

Không có gì quá nhiều. Chỉ đơn giản là cảm ơn vì đã cho anh mượn chiếc khăn tay, và hi vọng cô sẽ chấp nhận món quà của mình.

'Thật là may mắn vì tôi đã không đọc nó lên'

Nếu như mà cô để lộ nó, sự hiểu nhầm sẽ bị hóa giải.

Tất cả những nỗ lực của cô sẽ trở thành vô ích, Tất nhiên, đây là một tại nạn, nhưng món quà nhận lại được còn hơn cả chiếc khăn tay.

'Chỉ vì chiếc khăn mà nhận được những thứ này sao?'

Cô biết rằng những người đàn ông thường hay gửi quà tặng là đầm và váy cho những người phụ nữ vì họ muốn các cô ấy mặc chúng trong buổi gặp tiếp theo của họ. Tất nhiên, Aria trước đây cũng nhận được rất nhiều món quà như vậy mà không phải tặng gì cả.

Nhưng nhận được món thứ thế này từ Oscar quả là ngoài sức tưởng tượng của cô.

'Quần áo của tôi trông thật sự tồi tàn và đơn giản, đúng như mong đợi'

Nếu không, có lẽ anh ta sẽ không gửi cho cô một chiếc váy. Cô không định đi xa đến thế này, nhưng vì phản ứng quá đáng này của Oscar. Cô rất biết ơn về nó.

'Tôi nên đáp lễ lại đúng không?'

Anh ta sẽ không muốn đâu, nhưng phải có cái gì đó để tiếp tục duy trì mối quan hệ này. Một cái gì khiến cho anh ta cảm thấy như là một gánh nặng. Một thứ gì đó đắt tiền chẳng hạn. Sẽ thật là một gánh nặng nếu như một cô gái trẻ gửi cho bạn một thứ gì đó đáng giá.

"Nhẫn hay vòng cổ? Chúng không có ích gì mấy..Hay là một chiếc trâm cài? Mấy người nghĩ sao?"

Nghe thấy câu hỏi đột ngột đó, hai người vệ sĩ bối rối.

Cô không cần họ trả lời. Nhẫn là để trao đổi với hai người đang yêu nhau, tương tự với dây chuyền. Nên trâm cài là một quyết định phù hợp.

Đồng phục của học viện là màu đen, cô khẽ cười.

Nếu thế thì bất cứ màu sắc nào cũng đều hợp cả. Sẽ thật là hoàn hảo nếu anh ta sử dụng nó.Kể cả nếu trả lại, thì tôi cũng sẽ có cái cớ để gặp anh ta.

'Hãy tặng một chiếc trâm thật đắt, bắt mắt và xa hoa nhất có thể'

"Jessie, giờ ngân sách còn bao nhiêu? Tôi nghĩ giờ mình sẽ mua một thứ khá đắt đấy"

"Tôi không mang quá nhiều, nhưng sẽ ổn thôi vì tiểu thư đã có ID rồi"

Điều này có nghĩ là cô có thể đặt trước nó với tư cách của nhà Roscent. Công việc kinh doanh của Bá Tước khá lớn nên ông rất được tín nhiệm, họ gần như có thể chi trả mọi thứ trừ cung điện Hoàng gia ra.

"Hãy nói với người lái xe dừng ở cửa hàng trang sức khi quay lại. Tôi muốn đến nơi xa xỉ nhất thủ đô này"

"Vâng, tiểu thư"

Sự im lặng cứ tiếp tục. Ai cũng cảm thấy như cô cuối cùng cũng bộc lộ rõ bản chất.

Đó là những gì Aria đã cảm thấy. Hơn nữa, cô vẫn chưa thể rũ bỏ hình ảnh của một ác nữ trước mặt họ được.

"Ngài ấy ta tặng tôi một món quà rất đẹp. Nên tôi phải đáp lễ lại đúng không?"

"À...Vâng, tiểu thư. Tôi sẽ nói về việc đó với người lái xe"

Đây chỉ là cái cớ. Làm vậy sẽ khiến bầu không khí dịu đi một chút. Ai cũng biết rằng món quà Aria nhận được thật sự rất đắt đỏ.

Đột nhiên, cô có chút thông cảm với cả Mielle. Cô ta cố gắng che dấu đi những gì thật sự là bản chất của mình, và đưa ra rất nhiều lí do, giống như cô vậy. Để che dấu đi cảm xúc thật của bản thâ.

'Một cuốc sống thật khốn khổ'

'Nên cô không nghĩ là tôi nên dừng nó lại à? Sống như vậy thì sống làm gì? Nếu đầu cô bị chặt và nó lăn trên mặt đất, cô sẽ không cần phải che giấu gì nữa. Có khi tôi còn là vị cứu tinh của cô nữa đấy Mielle'

Aria nhìn ra ngoài cửa sổ khẽ mỉm cười.

__________________

Chủ đề chính của buổi gặp là về chiếc kẹp tóc của Aria. Chiếc kẹp Oscar tặng thật sự vô cùng đẹp.

Có một vài câu hỏi về việc nó là một bông hồng vàng, nhưng họ không dám nói ra. Vì con dấu của các gia đình thường được in ấn trên những món đồ. Hoa hồng của nhà Frederick cũng vật, nó còn vô cùng phổ biến nữa là đằng khác.

Aria ngại ngùng trước những lời khen ngợi và tặng cho họ những chiếc khăn tay. Không giống lần trước, lần này là con giấu của gia đình họ.

Một tiểu thư trong số đó đã rất quý Aria và nói với gia đình mình về cuộc gặp. Họ vô cùng ngạc nhiên, và tỏ ý muốn mời Aria đến nhà họ ngay.

'Cô ấy nói gì cơ?'

Thấy cô ấy khá hào hứng, đây là một dấu hiệu tốt. May mắn rằng, ai cũng nghĩ về Aria đúng như những gì cô muốn, nhưng giờ thì có vẻ khác đi đúng không.

Aria mỉm cười nghĩ.

'Không có gì cô có thể lấy được từ những cuộc gặp mặt như này'

Chỉ là những cuộc gặp của những người bình thường, tất cả trừ Sarah. Một nhóm quý tộc không có quyền lực trong quá khứ cho đến tương lai. Thật là lãng phí thời gian.

Nhưng nếu cô không tham gia, Sarah. Thật sự là quá khó xử. Mielle, cô ta chưa bao giờ có những cuộc gặp vô dụng như vậy.

'Tôi nên làm gì giờ?Tôi có thể gặp Sarah trên lớp, và không tham gia bữa tiệc tiếp theo?'

Tuy nhiên, vì cô ấy đã là một phần của nhóm, nên sẽ rất lạ khi cô ấy rời khỏi các cuộc tụ tập đột ngột. Nếu có, cô chắc chắn cũng sẽ khiến Sarah rơi vào tình huống không thoải mái. Vì vậy, Aria cố nuốt cơn giận. Cô ấy không thể nhăn mặt.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top