Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

"Tút..." Cố Hiểu Mộng lại cúp điện thoại của Cố Hi Nhiên một lần nữa. Quả nhiên chưa đến năm giây, wechat lập tức vang lên.

"Chị, chỉ lần này thôi mà."

"Cầu xin chị đó, cầu xin chị đó."

"Nếu ba biết thì em chết chắc."

"Chị nhẫn tâm nhìn đứa em trai đáng yêu của chị bị ăn đòn sao?"

...

Khi Cố Hiểu Mộng bước ra khỏi công ty, đi đến bên chiếc xe, Cố Hi Nhiên đã gửi n cái tin nhắn cầu cứu cộng thêm một loạt meme công kích. Cố Hiểu Mộng bất đắc dĩ thở dài, đứa em trai này của mình từ khi bị đưa vào trường trung học trọng điểm thì cứ vài ba bữa lại bị mời phụ huynh một lần. Trước mắt đã học đến lớp mười hai rồi, vẫn không có dấu hiệu dừng lại, nghe nói lần này đổi chủ nhiệm lớp mới, vẫn là giáo viên dạy môn toán. Cố Hiểu Mộng giơ tay thắt chặt dây an toàn, hít sâu một hơi, gửi cho Cố Hi Nhiên bốn chữ "Một lần cuối cùng!", rồi lái xe chạy đến trường học.

Đến trước tòa nhà dạy học, Cố Hiểu Mộng đối diện điện thoại luyện tập đi luyện tập lại nụ cười lịch sự. Một giây trước khi cô đi vào trong văn phòng còn đang suy nghĩ "Dạy môn toán, chắc chắn lại là một người cứng nhắc, khó đối phó, nói không chừng còn bị hói..."

Cô lại khích lệ bản thân một chút, dùng đốt ngón tay nhẹ nhàng gõ cửa: "Xin chào, tôi là chị của Cố Hi Nhiên."

"Mời vào." Giọng nói lạnh nhạt nhưng lịch sự.

"Ha ha, vậy mà lại là nữ." Cố Hiểu Mộng kinh ngạc một chút, đẩy cửa ra.

Cố Hiểu Mộng vừa bước vào văn phòng, Cố Hi Nhiên cúi đầu đứng ở một bên, trông thấy Cố Hiểu Mộng tới mới thở phào nhẹ nhõm, nháy mắt với cô, cười một cái. Trông thấy Cố Hiểu Mộng đi đến, cô gái trẻ tuổi ngồi trước bàn làm việc lập tức đứng lên. Cố Hiểu Mộng ngước mặt đánh giá. Cô gái trẻ tuổi trang điểm nhẹ nhàng, gương mặt xinh đẹp đến mức khiến cho Cố Hiểu Mộng thầm giật mình, tóc dài rũ xuống càng làm tăng thêm sự dịu dàng, khí chất rất tốt, có loại cảm giác quen thuộc không thể diễn đạt bằng lời...

"Cô Cố?"

Bị người ta kêu một tiếng Cố Hiểu Mộng mới hoàn hồn. Cô cười, giơ tay ra: "Chào cô giáo, tôi là chị của Cố Hi Nhiên."

Cô gái giơ tay nắm chặt tay của Cố Hiểu Mộng: "Tôi là chủ nhiệm mới của Cố Hi Nhiên, Lý Ninh Ngọc."

Cố Hiểu Mộng chỉ cảm thấy tay của nàng hơi lạnh, nhưng khá mềm mại. Cô còn chưa kịp cẩn thận cảm nhận thì Lý Ninh Ngọc đã rút tay lại.

"Hi Nhiên không ngoan ngoãn, gây thêm phiền phức cho cô Lý rồi." Cố Hiểu Mộng hung hăng trợn mắt với Cố Hi Nhiên đứng bên cạnh, sau đó có chút lúng túng mỉm cười với Lý Ninh Ngọc.

"Phiền phức thì chưa đến mức đó." Lý Ninh Ngọc đi lướt qua cô, giơ tay kéo một chiếc ghế dưới bàn ra, ra hiệu cho Cố Hiểu Mộng ngồi xuống, sau đó bản thân cũng ngồi về lại chỗ cũ, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Cố Hiểu Mộng: "Trước khi chúng ta bắt đầu nói chuyện, tôi muốn xem thẻ căn cước của cô Cố trước đã."

Cố Hiểu Mộng khó hiểu nghiêng đầu, nhìn Lý Ninh Ngọc: "Bây giờ thủ tục mời phụ huynh nghiêm ngặt như vậy sao?"

"Học sinh bây giờ đều suy nghĩ nhiều trò lắm, cô Cố lại còn trẻ, sao tôi biết được cô có phải do Cố Hi Nhiên bỏ tiền ra thuê đến đây không?" Lý Ninh Ngọc tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn về phía Cố Hiểu Mộng.

"Cô Lý! Cô hơi quá đáng rồi đó, cô nhìn chị của em..." Cố Hi Nhiên mở miệng vừa định cãi lại thì bị Cố Hiểu Mộng liếc mắt một cái về lại chỗ cũ.

Cố Hiểu Mộng giơ tay rút thẻ căn cước từ trong ví tiền ra, nhìn vào mắt Lý Ninh Ngọc, mỉm cười: "Tôi hiểu, phối hợp làm việc."

Lý Ninh Ngọc nhận lấy thẻ căn cước xem xét cẩn thận một lúc, rồi lại ngẩng đầu nhìn Cố Hiểu Mộng, trên tấm ảnh là cô gái xinh đẹp tỏa nắng, nụ cười cũng rất ấm áp, xinh xắn, thật sự là cô. Nàng nhẹ nhàng đặt thẻ căn cước ở trước mặt Cố Hiểu Mộng, sờ cằm: "Xin lỗi cô Cố, là tôi đường đột rồi."

Cố Hiểu Mộng xua xua tay, bày tỏ không sao. Cô lấy thẻ căn cước lại: "Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu nói về chuyện em trai tôi chưa nhỉ?"

Lý Ninh Ngọc gật đầu, nhìn Cố Hi Nhiên sau khi bị liếc mắt một cái thì lập tức nghiêm túc lại: "Đi trễ về sớm, bỏ tiết để chơi bóng rổ, hơn nữa, hôm nay còn có hành động quá thân thiết với bạn học nữ."

Cố Hiểu Mộng nghe thấy có chút lúng túng sờ lên mũi, lập tức nghiến răng, đi về phía Cố Hi Nhiên: "Hay lắm, dám yêu sớm à?"

Cố Hi Nhiên đổ mồ hôi lạnh, lùi lại một bước, vội vàng giải thích: "Không có không có, tụi em chỉ nói vài câu thôi."

Cố Hiểu Mộng lạnh lùng nhìn chằm chằm cậu: "Nói cái gì?"

Cố Hi Nhiên hít sâu một hơi, có chút do dự, giống như đang chuẩn bị hi sinh, nhắm mắt lại nhỏ giọng nói: "Em... khen bạn ấy xinh xắn, muốn mời bạn ấy... xem em chơi bóng..."

Cố Hiểu Mộng khoác tay lên vai Cố Hi Nhiên, nở nụ cười đáng sợ: "Sau đó thì sao?"

"Sau đó... thì gặp phải cô Lý..." Giọng nói của cậu nhỏ đi vài phần.

Cố Hiểu Mộng mạnh tay đập lên vai Cố Hi Nhiên: "Tốt, cực kỳ tốt, chúng ta về nhà rồi nói ha!"

Cố Hiểu Mộng lập tức điều chỉnh lại cảm xúc, quay về phía Lý Ninh Ngọc, đeo lên nụ cười thương hiệu của cô: "Xin lỗi cô Lý, thật sự làm phiền cô rồi, đợi ba tôi đi công tác về chắc chắn sẽ dạy dỗ nó một trận."

Lý Ninh Ngọc cũng mỉm cười đáp lại: "Không phiền, đây chỉ là chức trách của tôi thôi. Tôi chỉ hi vọng năm lớp mười hai này, em ấy có thể dốc hết sức vào việc học."

Cố Hiểu Mộng gật đầu: "Vâng, tôi nhất định sẽ giám sát nó thật tốt." Cô lại mở khóa điện thoại đưa cho Lý Ninh Ngọc: "Không biết cô Lý có tiện add wechat không. Chúng ta liên lạc thuận tiện hơn."

Lý Ninh Ngọc nhìn điện thoại đưa đến, cũng không nhận lấy, mà chỉ cuối đầu viết ra giấy ghi chú một dãy số: "Tôi không thích dùng mạng xã hội, wechat không thêm được, đây là số điện thoại của tôi, có vấn đề gì thì cô Cố cứ gọi điện cho tôi là được."

Cố Hiểu Mộng nhận lấy dãy số, cẩn thận bỏ vào túi áo khoác: "Vậy cô Lý, tôi có thể đưa em trai về rồi nhỉ?"

Lý Ninh Ngọc hơi gật đầu, bước lên vài bước lấy lệ: "Đương nhiên, không tiễn."

Cố Hiểu Mộng nói tiếng cảm ơn, kéo Cố Hi Nhiên ra khỏi văn phòng.

Trên xe, Cố Hi Nhiên thấy Cố Hiểu Mộng một lúc lâu vẫn không nói lời nào, sợ hãi trong lòng, nhìn cô một chút: "Chị, em có thể giải thích, em..."

"Chị ấy có bạn trai chưa?" Cố Hiểu Mộng bỗng đặt câu hỏi.

Cố Hi Nhiên bị hỏi sững người: "Ai? Cô Lý á? Có lẽ chưa có, bình thường đều lái xe đi làm một mình."

Cố Hiểu Mộng cười khẽ một tiếng, xoay vô lăng: "Bây giờ giáo viên đều xinh đẹp như vậy sao?"

"Chị có từng nghe câu, phụ nữ càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm không? Cô giáo Lý này, trông thì dịu dàng xinh đẹp nhưng thật ra nghiêm khắc muốn chết luôn. Vừa lên làm chủ nhiệm lớp mới có một tuần, trong lớp đều đã bị trị, thật sự quá nguy hiểm." Trong lòng Cố Hi Nhiên có chút sợ hãi.

Cố Hiểu Mộng mỉm cười, gật đầu, nghiêm mặt nói: "Chị ấy có nguy hiểm hay không thì chị không biết, chị chỉ biết là, em chắc chắn chạy không thoát kiếp nạn này rồi."

Cố Hi Nhiên lập tức im lặng, giả bộ không nghe thấy, mắt nhìn về phía trước.

Cố Hiểu Mộng lái xe vào biệt thự, lúc xuống xe còn giơ tay sờ sờ túi áo khoác, mỉm cười nói thầm: "Lý Ninh Ngọc..."

.--- .. -. -.-- .- -.

Quốc Khánh 2/9 vui vẻ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top