Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Darker than Gold | Bí mật Vàng

Việc trao vương miện cho một người mới đã là một truyền thống của người Kontonian được tổ chức ngay từ khi mới khai sinh.

Cứ năm mươi năm một lần, một đứa trẻ người Konton sẽ được chọn bởi các vị thần để lãnh đạo tất cả người dân. Đứa trẻ đầu tiên là một cô gái của thần Mặt trăng. Đứa trẻ tiếp theo là một chàng trai của những Vì sao.

Nó là một phước lành, vị linh mục tuyên bố, nhưng tất cả mọi người đều biết nó là một lời nguyền - rằng đứa trẻ đó sẽ không thể sống qua năm mươi tuổi; một lời nguyền - chúng sẽ không bao giờ tìm thấy tình yêu trong cuộc đời đầy khổ đau ; một lời nguyền - chúng sẽ bị ràng buộc với các vị thần tàn nhẫn mãi mãi và bộ lạc đầy khốn khổ của họ.


Bộ lạc Konton cư trú trên một hòn đảo nhỏ với thảm thực vật tươi tốt, nằm ngoài khơi thuộc đất nước Fiore. Với thời tiết ôn hòa, và ánh nắng chan hòa, hòn đảo được xem là một nơi thuộc về bầu trời - và giống như một thiên đường, nó ẩn mình rất kỹ. Trong nhiều thế kỷ qua, những tệ nạn xã hội và sự lạm dụng công nghệ đều không thể làm ảnh hưởng đến hòn đảo hẻo lánh này - nhưng bây giờ, năm trăm bảy mươi bảy ngày sau cái chết của vị thủ lĩnh (còn có cách gọi khác là "Mũi tên chỉ hướng của các vị thần") sự hủy diệt chắc chắn sẽ đến; cho một vùng đất không có thủ lĩnh ?

Buổi sáng của ngày đặc biệt này bắt đầu như những ngày khác : đàn ông và đàn bà thức dậy vào buổi bình mình và thực hiện công việc hàng ngày của họ, trẻ em thức dậy vài giờ sau và đi học với cơn buồn ngủ, không lâu sau đó, trước khi hoàng hôn kéo đến vài giờ, bầu không khí yên bình của bộ lạc bị tan vỡ.

Một tiếng hét.

Tiếng hét đó không phải từ một đứa trẻ; mà nó xuất phát từ một người mẹ, người vừa mới hạ sinh một đứa bé cách đây vài tuần. Một cách tự nhiên, mọi người bỏ dở việc đang làm và chạy đến túp lều của cô ấy, họ sẵn sàng đổ máu để bảo vệ một trong số họ. Mặc dù đôi mắt của họ đang tìm kiếm người phụ nữ, nhưng họ không ở lại đó lâu hơn; đứa trẻ sơ sinh nằm trong chiếc nôi lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Đứa trẻ hoàn toàn bình thường : đôi mắt xanh lá, mái tóc xanh thiên thanh; và điều đáng kinh ngạc đó là vầng hào quang vàng kỳ lạ bao quanh cơ thể nhỏ bé của đứa bé.

Sự xuất hiện của vị linh mục khiến đám đông đang ồn ào cũng trở nên im lặng, và tất cả mọi người đều tránh đường cho vị linh mục đầy tôn nghiêm này bước vào. Ông ấy nhìn xuống đứa trẻ và mỉm cười một cách thận trọng.

"Đứa bé này được chọn bởi những vị thần."

Đứa trẻ mỉm cười lại với vị linh mục.

"Được chọn ?" Một trong những chiến binh của bộ lạc hỏi lại, nói ra suy nghĩ của mọi người. "Được chọn có nghĩa đây sẽ là vị thủ lĩnh mới của chúng ta ?"

"Có vẻ là vậy." Vị linh mục thở dài nói. "Đã gần hai năm rồi, tôi cứ nghĩ..."

... các vị thần đã bỏ rơi chúng ta.

Người mẹ của đứa trẻ được chọn đến gần chiếc nôi một cách rụt rè. "Đứa bé vẫn bình thường đúng chứ ?"

"Tất nhiên."

Đứa trẻ vẫn thế, trên thực tế, nó vẫn bình thường, nó chỉ khác với những người khác khi có vết bớt đỏ kỳ lạ chạy dọc mắt phải; vết bớt ở mắt đứa bé là biểu tượng cho cái chết, sự phản bội và tội lỗi; dưới mắt là lời chúc phúc của một thiên thần vĩ đại.

Và như thế, Jellal, chỉ mới hai tuần tuổi, đã được gọi là "Mũi tên chỉ hướng".


Jellal không hiểu tại sao những đứa trẻ đồng trang lứa lại xa lánh cậu. Trên con đường mà hàng ngày câụ đi từ quảng trường thị trấn, những đứa trẻ dừng việc chơi đùa chỉ để nhìn chằm chằm vào cậu; Jellal đã từng vẫy tay chào họ, nhưng thay vì chào lại thì họ lại rùng mình.

"Con sẽ là vị thủ lĩnh", mẹ cậu thì thầm vào tai cậu trong những đêm dài của mùa đông lạnh lẽo. "Con là người mạnh nhất trên hòn đảo này."

"Con không có sức mạnh gì hết mẹ à", cậu trả lời mẹ với giọng nói nhỏ bé. Nó là một gánh nặng đặt lên vai cậu ấy, khi trái tim cậu vẫn còn thơ ngây, nó không hề tuyệt vời như những vị lãnh đạo trước đây của bộ tộc Konton. Người dân ca ngợi những nhà lãnh đạo quá cố như những vị thánh, vẽ nên chân dung sau những tấm ảnh với khuôn mặt trang trọng của họ, và mái tóc màu xanh thiên thanh - và trên tất cả, vết bớt được chọn của họ.

Jellal sẽ không bao giờ được ca ngợi như một vị thánh.


"Dakua Taiyõno, hậu duệ của thần Mặt trời, mẹ của người nắm giữ Mũi tên chỉ hướng. Đây là thời điểm đứa trẻ được đặt tên."

Tầm vóc nhỏ bé của Jellal bị lấn át bởi ngai vàng mà cậu ngồi trên. Vị linh mục đặt một vòng hoa nhài trên mái tóc được chải chuốt gọn gàng của cậu và quay về chỗ ngồi những vị Trưởng lão.

"Hỡi những vị trưởng lão đáng kính, ngày đánh đố tất cả chúng ta cuối cùng đã đến." Vị linh mục đại diện cho cả bộ lạc nói. "Đây là truyền thống mà khi đứa trẻ lên mười sẽ lấy tên của cha nó."

Ánh mắt của Jellal hoàn toàn không dao động.

"Nhưng", ông ấy tiếp tục, "chúng ta phải làm gì khi cha của đứa trẻ không phải là người của bộ tộc ?"

Dalia nhăn mặt.

"Như mọi người đã biết, cha của người nắm giữ Mũi tên chỉ hướng của chúng ta là một người đàn ông đến từ chính đảo. Mặc dù ông ta đã chết từ rất lâu về trước-" Jellal cắn chặt môi. "-chúng ta vẫn còn có một vấn đề. Tôi đã thỉnh cầu các vị thần về vấn đề này để có được sự giải đáp, nhưng họ lại không trả lời."

"Phải chăng cậu ấy không phải là người được chọn ?" Một trong số những trưởng lão thì thầm.

Vị đắng của máu tràn ngập trong miệng của Jellal.

Vị linh mục lườm vị trưởng lão kia. "Đây không phải là vấn đề vào thời điểm này. Dalia, con yêu, tên của người cha là gì ?"

"F-Fernandes."

Cả bộ tộc đều lắc đầu với sự thất vọng.

"Điều đó sẽ không xảy ra, Jellal Fernandes ?" Vị linh mục lắc đầu một lần nữa. "Đừng tỏ ra thái quá. Chúng ta nên đặt cho cậu ấy một cái tên mới."

"Jellal có thể lấy tên của tôi." Dalia cuối cùng cũng mở miệng nói.

Vị linh mục chế diễu. "Một cái tên yêu đuối sẽ dẫn đến một người đàn ông yếu đuối. Mũi tên chỉ hướng của chúng ta phải thật mạnh mẽ." Ông ta nói. "Trưởng lão ? Các vị nghĩ sao ?"

"Zetsubõno. Jellal Zetsubõno."

"Được rồi, tên của con sẽ là : Jellal của Vinh quang (Jellal Of Glory)"

Jellal nhíu mày. Có lẽ họ đã hiểu sai nghĩa. Cậu ấy chắc chắn rằng Zetsubõno có nghĩa là "của Tuyệt vọng (Of Despair)"


Ở phía kia, khắc trên đá là : "Đứa trẻ của Vinh quang". Ngay bên dưới là "Đứa trẻ của Ngọn lửa" và "Đứa trẻ của Ước mơ."

"Mình thật sự không hiểu", cậu lầm bầm, đưa tay phủi phủi trên tượng đá. "Mình phải mang trên mình một cái tên sai ý nghĩa."

"Nè Fernandes ! Hãy tận hưởng buổi lễ vui vẻ này chứ ?" Một đứa trẻ hét lên cách cậu một khoảng. Jellal đã nhìn thấy. Đó là Mikael và băng nhóm đáng khinh miệt của hắn.

"Tên tôi không phải là Fernandes."

"Vậy thì sao ? Zetsubõno ?" Đứa trẻ cười nhạo còn Jellal cảm thấy được thứ nước mắt ấm nóng đang lăn dài trên khuôn mặt.

Tại sao mình không thể tự chọn tên cho bạn thân ?

"Không", cậu nói khẽ khàng. "Tên của tôi là Jellal, chỉ là Jellal thôi."


Vào năm 12 tuổi, sức mạnh và trí thông minh của Jellal đều vượt qua tất cả mọi người trên đảo. Điều đó không quá kinh ngạc, bởi vì cậu chính là Mũi tên chỉ hướng. Sự ghen tị của những người xung quanh cậu cũng không cần quá ngạc nhiên.

Jellal nào có để tâm điều đó.

Cậu không hề cười đến một lần - kể cả khi ngồi lên ngai vàng. Cậu ấy chính là một vị thủ lĩnh, và thủ lĩnh thì không có thời gian để cười; đối với bộ lạc đang trên bờ vực của nội chiến về tính hợp pháp của cậu và sự xuất hiện của các tàu nô lệ, một vị vua như cậu không có lý do gì để yêu hay có bất kỳ cảm giác ấm áp yêu thương nào. Khi sức mạnh của cậu tăng dần theo năm tháng, mọi người đã trở nên sợ hãi - kể cả mẹ của cậu.

Jellal không quan tâm chuyện đó.


Một số người nói rằng những tàu nô lệ cập bến hòn đảo của bộ lạc và bắt cóc những đứa trẻ; họ nói rằng những người đàn ông và phụ nữ tàn sát lẫn nhau, vàng bạc châu báu đều bị chúng lấy đi hết, và chúng đã đốt cả thành phố. Một số khác nói rằng người Kontonian đã phản bội nhau, và, sau nhiều thập kỷ chém giết, một nửa người dân của bộ lạc đã ra khơi để tìm một cuộc sống mới. Những người theo tôn giáo tin rằng những vị thần đã nổi giận vì vậy họ đã nhấn chìm hòn đảo; những nhà khoa học lại nói rằng đây là hậu quả của việc xói mòn đã dẫn đến hòn đảo bị vỡ vụn.

Không ai biết điều đó ra sao.


___

Ngày đăng : 14/5/2019

Dịch bởi : shinochi_

Vui lòng không reup nơi khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top