Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4. Nỗi ám ảnh đêm khuya.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marco trằn trọc. Nằm trên giường đã 4 tiếng đồng hồ, dù cố thế nào anh cũng không tài nào chợp mắt nổi. Cứ khi nào anh nhắm mắt lại, tất cả những gì trong tâm trí anh là cô gái với mái tóc (h/c).

Marco thở dài, đứng dậy khỏi giường và lê bước đến bàn làm việc. Nếu đã không thể ngủ, anh có thể làm một số công việc giấy tờ. Trời, chúng thậm chí còn có thể làm anh ngủ thiếp đi luôn được ấy chứ.

Anh ngồi xuống ghế, duỗi tay ngáp một cái. Với tay bật đèn rồi với lấy hộp kính, đeo kính vào.

Marco chống khuỷu tay lên bàn, chống cằm xem qua các báo cáo về nguồn tiếp tế.

'Có vẻ như chúng ta phải dự trữ vũ khí ở hòn đảo tiếp theo. Một chút thực phẩm tươi nữa.'

Marco chộp lấy một tờ giấy khác và bắt đầu đọc qua nó, đầu óc anh phát chán. Anh lấy một cây bút gần đó, và khi điền vào bản báo cáo, anh lại bắt đầu nghĩ đến (Y/n).

Em ấy ngủ có ngon không?

Em ấy mơ về cái gì?

Em ấy có có mơ về mình không?

Marco lắc đầu. Tại sao anh lại nghĩ về điều đó? Tại sao anh lại nghĩ về em?

Anh nhìn vào tờ giấy, trợn tròn mắt ngạc nhiên. Anh viết tên (Y/n) từ khi nào vậy? Không chỉ vậy, còn viết nó nhiều lần ở nhiều chỗ khác nhau.

Anh ôm mặt rên rỉ. Tại sao chuyện này lại xảy ra với anh?

Quyết định đi lấy một cốc nước, Marco tháo kính ra và đứng dậy khỏi ghế. Anh mở cửa và đi vào bếp. Trên đường đi, anh đi ngang qua bệnh xá.

'Mình nên kiểm tra em ấy...' Marco nhìn chằm chằm vào cửa phòng y tế, rồi lại lắc đầu và tiếp tục đi vào bếp. 'Chắc là em ấy ổn. Em ấy không cần mình kiểm tra.'

Marco mở cửa vào bếp, hài lòng vì nó không bừa bộn như nhà kho. Anh bước vào và lấy cho mình một cốc nước.

Khi uống tâm trí anh lại nghĩ đến cô gái có mái tóc (h/c).

'Sao mình cứ nghĩ về em ấy thế này...?'

Marco uống nốt chỗ nước còn lại rồi đập mạnh cốc xuống quầy. Trời ơi, tại sao anh lại như vậy? Mỗi khi anh nhắm mắt lại, tất cả những gì anh thấy là (Y/n) và làn da mềm mại, đàn hồi của em.

Marco lắc đầu rồi rửa chiếc ly anh đã dùng và đặt nó lên chạn phơi. Sau đó anh đi ra khỏi bếp, và bắt đầu đi bộ trở lại phòng của mình.

Tuy nhiên, anh đã dừng lại ở cửa phòng y tế. Suy nghĩ của anh lại hướng về (Y/n), anh cảm thấy kì lạ khi hôn tay em. Một luồng điện hưng phấn lan khắp cơ thể anh khi môi anh chạm vào da em. Chúng gây nghiện. Anh muốn— không, cần nhiều hơn nữa.

Chẳng mấy chốc, Marco thấy mình lặng lẽ mở cửa phòng y tế. Tại sao anh lại làm như vậy?

Anh cần em.

Tại sao anh lại cần em ấy? Tại sao em ấy lại quan trọng với anh như vậy? Tại sao—

Mọi suy nghĩ lý trí vụt bay khỏi đầu Marco ngay khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nằm trên giường. Mong muốn được chạm vào làn da của em lấn át anh, và ngay sau đó, anh lặng lẽ tiến đến chỗ (Y/n).

Anh ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường, cẩn thận để không gây ra tiếng động. Đôi mắt anh dịu lại trước vẻ mặt yên bình của (Y/n). Em đang ngủ say, và căn phòng đủ yên tĩnh để anh có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của em.

Anh cúi xuống vén một lọn tóc ra sau tai em. Ngón tay anh lướt trên da em, và ngay sau đó anh nhận ra mình đang vuốt ve khuôn mặt em.

Anh ôm lấy má em, bắt đầu xoa ngón tay cái lên da em. Nó mượt mà và mềm mại - Anh không thể nhìn thấy bất cứ một tì vết hay khuyết điểm nào ở bất cứ đâu.

Lúc sau, anh liếc mắt xuống. Chiếc chăn chỉ che nửa dưới chân em, anh có thể nhìn thấy cơ thể lộ ra của em.

Em mặc một chiếc váy trắng, bồng bềnh. Lớp vải mỏng khiến anh nhìn thấy vai, cánh tay và một chút ngực của em.

Marco nhẹ nhàng đặt tay lên vai em, rồi từ từ luồn tay xuống cánh tay em. Chúa ơi, làm da của em ấy thật gây nghiện - anh không thể kiềm chế được.

Anh lia mắt xuống. Do cách nằm nên chiếc váy chụm lại quanh thân em ấy, khiến nó bị hất lên và hầu như không che được phía sau. Điều này giúp Marco có thể nhìn rõ đôi chân của em, đặc biệt là đùi.

Chân của em ấy. Ôi, anh muốn chúng vòng quanh cổ mình biết bao.

Anh nhẹ nhàng đặt tay lên chân em, ngay phía trên tấm chăn là đầu gối của em. Anh xoa xoa làn da bằng ngón tay cái, rồi ngón tay anh rong ruổi trên cặp đùi mịn màng của em. Mẹ kiếp, càng cảm nhận làn da của em, anh càng nghiện.

Ngay sau đó, anh thấy tay mình vươn cao hơn một chút, dừng lại ngay bên dưới chiếc váy. Đánh liều, anh đưa tay lên cao hơn, đẩy chiếc váy lên.

Tuy nhiên, trước khi anh có thể tiến xa hơn, (Y/n) đã cựa quậy, khiến Marco nhanh chóng rút tay ra khỏi người em. Chết tiệt, anh đánh thức em ấy à? Làm sao để giải thích với em ấy đây?

Marco nín thở chờ em tỉnh hẳn. Nhưng em không thức dậy. Mắt em vẫn nhắm, hơi thở nhẹ nhàng, và em vẫn không biết Marco đang chạm vào mình như thế nào.

Marco thở dài, nhẹ nhõm vì không bị bắt. Anh nhìn chằm chằm vào cô gái có mái tóc (h/c) một chút nữa, ngắm nhìn cơ thể cô, rồi quyết định rằng mình đã hài lòng và đã đến lúc phải đi ngủ.

. . .

(Y/n) nhìn chằm chằm lên trần nhà, không tài nào ngủ được. Em không thể không suy nghĩ. Em sẽ làm gì sau khi gặp Râu Trắng? Liệu ông có cho phép em rời đi không? Liệu ông ta có bị ảnh hưởng bởi trái ác quỷ của em không?

(Y/n) trở mình, điều chỉnh tư thế cho thoải mái hơn. Trời bắt đầu quá nóng với em, em kéo chăn xuống và chỉ đắp chăn đến đầu gối.

(Y/n) tiếp tục suy nghĩ. Em biết mình phải lên kế hoạch sau khi gặp Râu Trắng, nhưng em không thể không nghĩ về những gì có thể xảy ra. Do hoàn cảnh của mình, em luôn phải đi trước những người khác một bước, và nếu không, em sẽ gặp rắc rối.

(Y/n) liếc nhìn cánh cửa khi nghe thấy tiếng cót két. Trước khi nhắm mắt giả vờ ngủ, em thoáng thấy một màu vàng và tím.

'Marco? Anh ấy làm gì ở đây? Mong là anh ấy chỉ đang kiểm tra mình, vì anh ấy là một bác sĩ mà.'

(Y/n) giả vờ ngủ để xem anh ấy sẽ làm gì. Khi nghe thấy tiếng bước chân của Marco ngày càng gần, em làm ra vẻ thoải mái, làm như đang ngủ say.

Em cố gắng không nhíu mày khi cảm thấy tóc mình bị vén ra sau tai. Càng khó giữ vẻ mặt thoải mái hơn khi Marco chạm vào má em và bắt đầu vuốt ve nó.

Mẹ kiếp, bây giờ anh ta sẽ bị anh hưởng nhiều hơn nữa. Em có nên 'tỉnh dậy' và ngăn anh ta lại không?

Bàn tay của Marco rời khỏi má em, khiến (Y/n) nhẹ nhõm một chút. Nhưng rồi, lòng em hoảng sợ khi Marco đặt tay lên vai em và bắt đầu luồn tay xuống cánh tay em.

Được rồi, em chắc chắn nên thức dậy ngay bây giờ, phải không!? Sự tiếp xúc da thịt này thật sự sẽ gây ra rắc rối, đặc biệt là sau nụ hôn trên tay em.

Đợi đã, nhưng điều gì sẽ xảy ra? Chắc chắn là Marco có vẻ tốt bụng, nhưng em đã gặp phải nhiều người với bộ mặt như thế. Chỉ có em và Marco ở đây, mọi người thì đang ngủ. Điều gì sẽ xảy ra nếu em quyết định 'tỉnh dậy' và anh ta bạo lực với em? Không có ai ở xung quanh, anh ta sẽ không cần phải giả vờ. (Y/n) cũng suy luận rằng anh là kiểu người thao túng, vì vậy, bằng cách nào đó, nếu anh ta định làm gì đó với em, anh ta có thể sẽ buộc em phải im lặng.

(Y/n) ghét những tên hải tặc khó lường. Bọn họ có thể là những người tốt nhất thế giới, những cũng có những người sẽ giết bạn chỉ vì chúng thấy buồn chán.

Em hoảng sợ khi bàn tay của Marco bắt đầu xoa đùi em.

Cái quái gì vậy.

Cái quái gì vậy.

CÁI QUÁI GÌ VẬY.

(Y/n) hoảng sợ, nhưng vẫn không di chuyển. Marco đang cảm nhận làn da của em, nhắc nhở (Y/n) về tác dụng phụ của trái ác quỷ của em. Những người bị ảnh hưởng bởi năng lực của em sẽ bị ám ảnh với làn da em, muốn liên tục nhìn và chạm vào nó. Điều đó khiến họ càng bị ảnh hưởng hơn nữa, khiến họ càng bị ám ảnh bởi làn da của em, v.v.

(Y/n) cảm thấy bàn tay của Marco đưa lên cao hơn, đẩy chiếc váy của em lên một chút. Dù cố gắng nằm yên thế nào, em cũng không thể không vặn vẹo khi tay anh sượt qua sau lưng em.

Em cảm thấy tay Marco rụt lại. Chết tiệt, anh ta có biết em đang thức không? Anh ta định làm gì đây?

(Y/n) nằm yên và giả vờ như vẫn đang ngủ. Em biết nó có tác dụng khi nghe thấy tiếng thở dài rõ rệt phát ra từ phía anh. Em đợi một lúc, để xem anh ta sẽ làm gì, rồi nghe thấy anh ta đứng dậy khỏi ghế và rời đi. Sau khi cánh cửa cọt kẹt đóng lại, em đợi vài phút rồi cảnh giác hé mở một bên mắt.

'Anh ta đi rồi.'

(Y/n) mở cả hai mắt và ngồi dậy. Mẹ kiếp, mẹ kiếp, mẹ kiếp, chắc chắn anh ta bị ảnh hưởng bởi trái ác quỷ rồi, và anh ta đã đi quá xa. Em phải thoát khỏi con tàu này càng sớm càng tốt. Có thể em sẽ chọc giận Tứ hoàng. Nhưng thế còn tốt hơn là mắc kẹt trên con tàu này với những tên hải tặc hùng mạnh bị ám ảnh bởi em.

Em biết ơn Marco và Ace đã cứu mạng mình, nhưng em không thể ở lại. Để đền đáp lòng tốt của họ, em muốn rời đi thật nhanh.

Em có nên lẻn ra ngoài bây giờ không? Không, em là người lạ trên thuyền họ, và có thể có vài người vẫn đang thức. Em không đáng tin cậy đối với họ nên có thể họ có nhiều người hơn để bảo vệ con tàu.

Em có nên đợi cho đến khi gặp Râu Trắng không? Có lẽ. Tùy thuộc vào tính cách của Râu Trắng, ông ta có thể để em đi. Chết tiệt, còn Marco thì sao? Nếu em đúng về việc anh ta là kiểu người thao túng, anh ta có thể thuyết phục thuyền trưởng của mình để em ở lại.

(Y/n) nắm chặt chăn kéo sát vào người. Em nghĩ mình sẽ sớm rời tàu, nên không cần quá lo về những động chạm mà Marco và Ace đang làm. Bây giờ, em cần lập một kế hoạch bỏ trốn với suy nghĩ em có thể sẽ phải ở lại đây lâu hơn dự tính. Em cũng phải cẩn thận hơn để da của mình không chỉ không tiếp xúc với họ mà còn với những người khác trên tàu.

(Y/n) nằm xuống. Dù cố hết sức em vẫn không thể ngủ được, không chỉ nghĩ về cách thoát khỏi con tàu mà còn về những gì vừa xảy ra với Marco.

Khi trời sáng, em nhất định phải dè chừng anh ta.

. . .

THANG ĐO TÌNH YÊU:

Marco: 50% (+25) — Thưa các bạn, tôi xin lỗi (hoặc tôi cho rằng bạn có thể vui vì điều đó nhưng dù sao thì tôi cũng xin lỗi) để nói rằng sự quan tâm của anh ấy chỉ tăng một phần tư so với tất cả tình yêu mà anh ấy có thể dành cho bạn. Anh ấy gần như n̵g̵h̵i̵ệ̵n̵ ̵đ̵ế̵n̵ ̵đ̵i̵ê̵n̵ ̵c̵u̵ồ̵n̵g̵ ̵v̵ớ̵i̵ ̵m̵o̵n̵g̵ ̵m̵u̵ố̵n̵ ̵đ̵ư̵ợ̵c̵ ̵c̵h̵ạ̵m̵ ̵v̵à̵o̵ ̵b̵ạ̵n̵. Chúc may mắn. Bởi vì bây giờ, tôi không nghĩ là anh ấy sẽ sẵn sàng buông tay.

A/N:

Nhớ là tôi đã nói các nhân vật sẽ bị OOC chứ? Và rằng fic này sẽ có một số chủ đề nhạy cảm? Và rằng chương này sẽ ngớ ngẩn? Yeeeeeaaaaaa...

Có bao nhiêu người trong số các bạn nghĩ rằng sẽ thật ngớ ngẩn nếu cô ấy gặp Râu Trắng? Lol không.

Thật ra thì, khá khó khăn khi tôi viết chương này, bởi vì mỗi khi tôi viết Marco đang cảm thấy thế nào hoặc anh ấy đang làm gì là tôi lại cảm thấy ớn lạnh sống lưng vì sợ hãi. Lúc đó cũng là 2 giờ sáng.

Nhưng này! Ít nhất bạn phải tìm hiểu thêm về trái ác quỷ của (Y/n).

CHỈNH SỬA 22/12/2022:

Tôi đã quyết định chuyển phần đặc biệt nhỏ xuống cuối chương 4, để làm cho mọi thứ liền mạch hơn.

Wow, fic này mới ra mắt được 3 ngày mà đã có hơn 3.000 lượt đọc và hơn 180 tim. Cảm ơn mọi người rất nhiều! Để kỉ niệm cột mốc quan trọng này (và để giảm bớt sự rùng rợn của chương trước), đây là một số meme tôi đã tạo! Nếu các bạn nghĩ ra ý tưởng nào, vui lòng bình luận bên dưới và tôi sẽ giới thiệu nó trong các chương sắp tới.

Hãy thưởng thức nó!

. . .

Marco: *hôn tay (Y/n)*

(Y/n):

. . .

Khi (Y/n) đang cố ngủ:

. . .

(Y/n): *thở dài*

Ace và Marco:

. . .

(Y/n): Có lẽ Marco không bị ảnh hưởng bởi trái ác quỷ của mình.

Marco: *thấy (Y/n) đang ngủ*

(Y/n):

. . .

Marco, cảm nhận làn da của (Y/n) khi cô ấy 'ngủ':

. . .

Marco: Tôi không cần kiểm tra (Y/n), em ấy vẫn ổn.

Vẫn là Marco: Làm đi nào.

. . .

Ngoài ra, tôi đã cập nhật bìa mới. Hôm nay chỉ vậy thôi!

-0-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top