Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10: Công Chúa Ca Sĩ, Những con Quái Vật và Tự Do

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và vì vậy, trong khi tầm nhìn bị che khuất bởi tấm màn che của xe ngựa, tôi mượn cơ thể Ciel và vui vẻ hát một bài hát.

Tôi cũng phát hiện ra hai người ở phía trước điều khiển xe ngựa cũng đã phản ứng trong sự bất ngờ, nên chắc là do họ cũng đã nghe được nó.

“Hế, giọng con nhỏ đó nghe cũng không có tệ đó ha.”

“Nhưng giờ này mà còn hát hò hạnh phúc thế kia, thì chắc nó chỉ là một con đần mà thôi.”

“Hơi đần một chút có sao đâu. Mà kiểu gì thì con nhỏ cũng sẽ phát điên trên giường của lão bá tước mà thôi.”

“Đúng thật. Nhưng mà, con nhỏ còn là một Công Chúa Vũ Công nữa kìa."

“À, tao có nghe đồn là kĩ năng biểu diễn của công chúa vũ công cũng vẫn là hạng nhất ngay cả ở trên giường đó. Con nhỏ chắc chắc sẽ được yêu thích lắm đây. Mày nghĩ nó sẽ trụ được mấy ngày?”

“Thử cược không mày?”

“Nếu mày thua, mày phải đãi loại thức uống mắc tiền nhất cho tao, thấy sao. Tao cá là 10 ngày.”

“Thế thì chẳng còn cách nào khác, tao đặt là 5. Với cái giọng của nó, làm như lão bá tước sẽ để con nhỏ nghỉ ngơi dù chỉ là một ngày ấy.”

“Chậc, giờ mày nói tao mới thấy. Đúng là phí thật, nếu là tao, tao sẽ “cưng chiều” con nhỏ thêm 10 năm nữa luôn ấy chứ.”

Ngay khi tôi nghĩ họ đang ngạc nhiên, tôi bất ngờ nghe được cuộc nói chuyện thô tục của bọn chúng.

Vấn đề là Ciel cũng đang nghe thấy thì nó càng làm cho thôi thúc muốn giết người của tôi càng tăng thêm.

Tệ hơn nữa là Ciel cũng có thể hiểu những gì bọn chúng đang nói. Như thế, nó sẽ càng thêm đáng ngờ nếu tôi nói cho con bé biết mình đã từng là đàn ông.

Tôi lơ đi cuộc nói chuyện của bọn chúng và tiếp tục hát. Nhưng rồi, cỗ xe đột nhiên dừng lại.

Lặng lẽ nhìn qua các khoảng trống trong mui xe, tôi thấy những người lùn màu xanh xấu xí -chúng cao bằng cỡ Ciel bây giờ, nhưng với chỉ thế- chúng bao vậy đoàn hộ tống với những món vũ khí tàn tạ.

Chà, vậy đây là những con quái vật à. Lần đầu tiên tôi thấy chúng, nhưng tôi cũng chẳng muốn nhìn vào chúng quá lâu.

Những tên lùn màu xanh nhanh chóng bị tiêu diệt bởi đoàn hộ tống. Tuy nhiên, cảnh máu đen của bọn chúng bắn tung tóe khắp nơi thật sự khá sốc với một người từng ở Nhật Bản trước đây như tôi.

Sau đó, những con quái vật tấn công chúng tôi thêm vài lần nữa. Và những người hộ tống thì đã trở nên mệt mỏi, vì thế giờ nghỉ đến sớm hơn dự tính.
Nhưng dù có nói vậy, nhưng chúng tôi vẫn bị bỏ lại trên xe.

Từ những cuộc nói chuyện bên ngoài, tôi đã nghe được họ nói rằng lượng quái vật hình như cao hơn bình thường thường. Nhưng mà, đó chỉ là tự nhiên mà nó phải như vậy thôi.

“Đúng như kế hoạch, những con quái vật đang tập trung lại.
Nhưng mọi việc sẽ suôn sẻ chứ?”

[Ta cũng mong là thế, nhưng tình hình sẽ khó khăn hơn nếu một con quái vật mạnh hơn không xuất hiện.]

Tất nhiên, tôi chính là lí do mà cỗ xe bị quái vật tấn công nhiều hơn bình thường.

Giống như một Công Chúa Ca Sĩ trong quá khứ, tôi kêu gọi quái vật bằng bài hát của mình.

Chính xác hơn thì đó là thu hút lại mọi sinh vật có thể nghe được giọng hát của tôi. Vì thế, sẽ chẳng có phải lo về việc thiếu những con quái vật.

Lần này, với sự giúp đỡ của Ciel mà khoảng cách giọng hát của tôi có thể được truyền đi đã được xa hơn.

Tuy nhiên, nó thu hút mọi thứ một cách bừa bãi, vậy nên nó cũng rất nguy hiểm cho chúng tôi. Nhưng đó là sự lựa chọn duy nhất vì chúng tôi muốn gã đó biết được rằng Ciel đã bị giết bởi lũ quái vật.
Nếu có thế, tôi mong rằng con quái vật sắp tới sẽ đủ mạnh để giết hết được bọn chúng nhưng vẫn đủ để chúng tôi sống sót.

Sau đó, khi đang tiếp tục hát, cuối cùng thì tôi cũng bắt được một phản ứng mạnh mẽ từ ma thuật dò tìm của mình.
Lần này dù cho tôi có thò đầu ra ngoài mui xe và nhìn xung quanh thì cũng chẳng có ai chạy tới khiển trách chúng tôi cả. Có phải là bọn chúng đang gặp quá nhiều khó khăn đó hay sao?

Thứ đang trực tiếp tiến về phía chứng tôi, trong khi đập phá cây cối cản đường đi của nó, là một người khổng lồ một mắt với chiều cao gần như gấp đôi những người hộ tống. Với làn da màu xanh lục, nó có một chiếc sừng trên đầu còn tay thì cầm theo một thanh gỗ trông giống như là một cây gậy.

Những người hộ tống khi nhìn thấy hình dáng của nó, lẩm bẩm “Tại sao thứ đó lại xuất hiện ở đây?” với một ánh mắt như thể họ đang được chứng kiến hồi kết của thế giới vậy.
Ngay sau đó, một trong những người hộ tống lập tức bị nghiền nát bởi cây gậy của con quái vật khổng lồ.

Với một tiếng “bụp”, một vũng nước màu đỏ đã được tạo ra trên mặt đất. Còn mùi khó chịu của máu và nội tạng thì bay rải rác khắp nơi trong không khí.

Những người đang nghỉ ngơi ngoài những tên hộ tống thì bắt đầu bỏ chạy và một vài tên trong số chúng thì đã chết trên đường chạy trốn.

Mặc dù những người hộ tống dám đứng lên để chống lại nó, nhưng thanh kiếm của họ thì lại không thể xuyên qua lớp da dày đó, còn một cú đánh của nó thì sẽ ngay lập tức giết chết một người. Và cũng vì đã mệt mỏi do những cuộc tấn công trước đó, tất cả bọn họ đều nhanh chóng biến thành những bông hoa máu.{Lua: ý là bị đập nát rồi máu bắn ra giống như như cách hoa vậy á}

Tôi nên làm gì đây? Có vẻ như tôi đã dụ được một con quái thú “đúng nghĩa”. Như thế thì cũng sẽ không có gì lạ nếu như một Công Chúa Ca Sĩ bị giết bởi những con quái vật mà cô ta gọi đến. Haha. Tôi không chắc là mình có giữ nổi bình tĩnh được nữa hay không, nếu như không nghĩ tới mấy chuyện cỏn con như thế này.

Tôi không sợ chết. Nếu bị nghiền nát như thế, có lẽ tôi cũng chẳng có thời gian để cảm thấy đau đớn. Nhưng thật là ghê tởm khi chỉ nhìn thấy cảnh mọi người bị đập nát như vậy.

Mùi máu và thịt như muốn kích thích các giác quan của tôi; một sự khó chịu trào lên từ dạ dày như muốn làm tôi nôn mửa. Lần này, chỉ lần này thôi, tôi đã cảm thấy biết ơn họ vì hầu như chẳng được cho ăn thứ gì.

Tuy nhiên, tôi không thể cứ suy nghĩ đủ thứ rồi rối trí đến như vậy được nữa. Ngoài kia, có một thứ cực kì nguy hiểm, đến mức có thể giết chết bất cứ thứ gì bằng một cú đập. Còn những gì mà tôi có thể làm chỉ là phát hiện sự hiện của nó bằng dò tìm và phòng thủ với kết giới của mình mà thôi.

Hát... tôi không nghĩ bây giờ mình có thể hát được. Tôi cũng không biết là nó sẽ mạnh tới mức nào nên chỉ hy vọng rằng kết giới của mình có thể trụ được.

Tôi nhắm mắt lại và mong ít nhất nó sẽ không chú ý tới mình. Tuy nhiên lúc đó, một giọng nói vang lên trong đầu tôi “Ain, xin hãy bảo vệ cho con?”, và rồi cơ thể tôi đột nhiên bắt đầu di chuyển.

Lấy lại quyền kiểm soát cơ thể, Ciel bước ra bên ngoài mà không chút sợ hãi. Dường như chúng tôi là người duy nhất còn sống sót cho đến bây giờ.
Và môi trường xung quanh bây giờ tĩnh lặng đến nỗi những tiếng la hét trước đó cứ như là một lời nói dối.

Ngay lập tức, cỗ xe phía sau chúng tôi đột nhiên phát ra một tiếng động lớn và sụp đổ. Nếu là tôi thì tôi đã hét lên trong sự bất ngờ rồi, nhưng với Ciel, con bé thậm chí còn không có phản ứng gì.

Có vẻ như tên khổng lồ đang định đập nát từng cỗ xe ngựa. Nếu Ciel không đi ra, rất có thể chúng tôi cũng sẽ bị nát bét trong cỗ xe của mình luôn rồi.

Tuy nhiên, do đã đi ra ngoài nên tên khổng lồ đã chú ý tới chúng tôi.
Dù chỉ một, nhưng con mắt to, lớn đó đang ghim chặt vào chúng tôi như không muốn buông tha. Đánh giá từ tốc độ của nó mà tôi đã cảm nhận được bằng dò tìm, thì chạy trốn là việc bất khả thi. Tuy nhiên, Ciel lại chọn cách chiến đấu dù biết nó là việc cực kì liều lĩnh.

Với một biểu cảm đầy sự quyết tâm như muốn tiếp thêm sức mạnh cho bản thân, Ciel bình tĩnh đưa tay lên theo hình cánh cung.

Sau đó, con bé vung tay xuống và một ngọn lửa đỏ rực được tạo ra bay theo đường đi của mỗi cú vung. Nếu một người nhìn thấy cảnh này, không nghi ngờ gì họ sẽ bị say mê bởi sự tao nhã trong chuyển động của con bé. Tuy nhiên, thật không may, vị khách duy nhất ở đây thì chỉ có mỗi một con quái vật.

Chỉ với sức mạnh thể chất thuần túy, nó không ngừng vung cây gậy của mình xuống. Theo sau mỗi cú vung thì một miệng núi lửa nhỏ đã được hình thành và gây ra những tiếng ồn lớn như thể là có cái gì đó đã phát nổ.

Không giống như tên khổng lồ, Ciel nhẹ nhàng né tránh những cú vung đầy bạo lực, đồng với những cử động đầy sự uyển chuyển, con bé vung tay xuống và bắn những ngọn lửa bay đi trông giống như là đang múa lượn giữa không trung.

Thứ Ciel nhắm tới là con mắt to của nó. Nhưng có vẻ như nó cũng đã nhận ra nên đã dùng cánh tay còn lại để chặn ngọn lửa. Cánh tay thì đã bị đốt cháy một chút, nhưng tất cả chỉ có vậy thôi.

Ciel ngay lập tức phóng ra những ngọn lửa mới. Lần này, con bé liên tục tạo ra thật nhiều trước khi phóng nó đi. Như thể sở hữu ý chí của riêng mình, những ngọn lửa bao quanh con quái vật và nhấn chìm nó trong trong dòng lửa khổng lồ mới được hợp thành.

Một Công Chúa Vũ Công sẽ chiến đấu như thế nào? Đó là điều mà chúng tôi đã nghĩ tới trong vài năm qua.

Với một thanh kiếm, Ciel sẽ có thể chiến đấu theo phong cách Kiếm Vũ. Tuy nhiên, tôi không nghĩ là mình sẽ có được một thanh kiếm khi trốn đi. Vì vậy, phương pháp chiến đấu duy nhất của chúng tôi chính là phép thuật.

Tôi đã từng suy nghĩ về nhiều cách để chúng tôi có thể chiến đấu, rồi cuối cùng cũng quyết định là vừa nhảy vừa kết hợp với việc sử dụng phép thuật để chiến đấu. Mà vốn dĩ, chúng tôi đã từng đọc qua vô số tài liệu và sách để xem Khiêu vũ, Nhảy là như thế nào và đã đưa ra kết luận được rằng, nếu cần thiết thì có thể dùng chính cơ thể của bản thân như là một món đạo cụ nhằm để hấp dẫn đối phương.

Để làm được điều đó thì thứ quan trọng nhất chính là những động tác phải cực kì tinh tế và uyển chuyển. Nên có thể nói một số điệu nhảy được ví như là các lễ nghi của giới Quý tộc vậy.

Vì vậy, không cần phải nói thì Nghề và phép thuật sẽ tạo ra một kết quả tuyệt vời khi kết hợp với nhau sẽ là một điều dễ thấy. Rốt cuộc, sân khấu được dựng nên chỉ để thu hút người xem chú ý đến. Hơn nữa, một Công Chúa Vũ Công thì có thể cầu mưa chỉ bằng cách “nhảy múa”.

Đó là lí do tại sao tôi nghĩ rằng một Công Chúa Vũ Công có thể dùng được phép thuật mà không cần dùng đến câu chú hay ma pháp trận. Và mặc dù việc đó rất khó, nhưng Ciel đã xoay sở để có thể làm được.

Ciel nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đang cháy.
Chắc chắc đó là một cuộc tấn công sẽ giết chết một người bình thường, nhưng tên khổng lồ thì chỉ đơn giản là dùng cây gậy gỗ để thổi tan ngọn lửa đi.

Có nhiều vết bỏng lớn có thể nhìn thấy được ở trên cơ thể nó, nhưng chừng này là chưa đủ để đánh bại nó.
Thấy tên khổng lồ vẫn chưa bị đánh bại, Ciel ngay lập tức lùi về sau để giữ khoảng cách và rồi nhún vai.

“Nếu nhiêu đó mà vẫn chưa đủ, thì chúng ta đang gặp rắc rối lớn rồi đó.”

[Con có muốn chạy trốn không? Nếu con đánh lạc hướng nó bằng phép thuật thì chúng ta sẽ có thể trốn thoát được đấy.]
Mặc dù nói như thế, nhưng nhìn Ciel dường như vẫn giữ được phần bình tĩnh. Nhờ đó, mà tôi đã có thể giữ cho mình bình tĩnh trở lại mà đề nghị con bé trốn thoát.

“Thế thì cũng được, nhưng Ain này? Con mới vừa nhận ra một điều.”

[Cái gì thế?]

“Con đã nhảy rất nhiều lần cho đến bây giờ,  nhưng con chưa bao giờ nhảy một mình như là lúc này.
Vì thế nên, nếu có thể, con muốn được nhảy như lúc bình thường hơn.”

Ciel, với ánh mắt đầy mong chờ đang nhìn tôi. Có phải con bé đang muốn mình hát không? Nghề của tôi là Công Chúa Ca Sĩ, một nghề có thể cường hóa cho tất cả những ai nghe thấy giọng hát của tôi, bất kể đồng minh hay là kẻ thù.

Nhưng...nó có vẻ đáng để thử bây giờ.
Hít một hơi dù là ngay cả trong tâm trí, tôi cố gắng giữ bình tĩnh hết mức có thể. Rồi bắt đầu hát như mọi khi.

Ngay bây giờ, thứ mà Ciel đang thiếu là sức mạnh thuần túy trong mỗi lần tấn công. Vì vậy, tôi đã hát những bài hát cực kì mãnh liệt để tiếp thêm sức mạnh cho con bé, những bài hát mà khi nghe sẽ làm con bé cảm thấy trở nên manh mẽ hơn.

Không cần phải vội vàng, bây giờ; tôi sẽ để Ciel nhảy với tất cả sự đam mê của mình.

Đây là một trong số những bài hát mãnh liệt nhất mà tôi biết. Tôi chắc chắc Ciel sẽ không thể hiểu lời bài hát này có nghĩa là gì. Nhưng tôi tin rằng con bé sẽ hiểu những gì mà tôi đang cố truyền đạt đi.
Tôi đã hát rất nhiều bài hát cho đến nay, nhưng đây có lẽ là lần đầu tiên mà tôi hát bài này.

Ciel bỗng mở to mắt trong sự bất ngờ, nhưng rồi cũng ngay lập tức nở một nụ cười.

Ta-tan, với đôi chân của mình, Ciel nhẹ nhàng nhịp chân xuống mặt đất.

Và như thế đáp lại nó, những ngọn lửa bùm lên xung quanh con bé, chúng nén lại và cuối cùng thành hình một quả cầu.

Sau đó, quãng thời gian vui vẻ như bình thường của chúng tôi bắt đầu.

Ciel bắt đầu nhảy các điệu nhảy theo bài hát của tôi. Hôm nay với niềm đam mê mãnh liệt, con bé chuyển động tay chân với những điệu thật là dữ dội như muốn bỏ đi toàn bộ sự tinh tế trong những điệu nhảy trước đây của mình. Và tứ chi bây giờ thì linh hoạt như muốn cắt xuyên qua không khí tạo nên những âm thanh “vùn vụt” như một cây roi.

Những bước chân của cô mạnh mẽ đến nổi đã tạo nên những đám bụi, nhưng không có vẻ gì là nó sẽ không phù hợp dù chỉ là một chút.{Lua: chỗ này ý là dù có nhảy mạnh tạo ra bụi nhưng vẫn thấy nó đẹp, thấy nó vẫn rất hợp}

Đôi mắt xanh tràn đầy sự quyết tâm cùng với mái tóc trắng tinh khiết thì di chuyển như thể là nó có ý chí riêng.

Sau đó những ngọn lửa như múa lượn lao về phía tên khổng lồ và xuyên qua cơ thể trong khi đốt cháy da thịt nó.

[Guooooo!] tên khổng lồ phát ra  một tiếng thét kinh hoàng và điên cuồng vung cây gập của mình để dập tắt ngọn lửa. Nhưng nó không tải nào đập trúng những quả cầu lửa như đang múa lượn giữa không trung, cứ như thể là nó đang bị đùa bỡn bởi những nàng tiên rực lửa vậy. {Lua: vũ điệu hỏa thần ver không dùng kiếm mà chỉ cần nhạc đấy à}

Đó chỉ là một khoảng thời gian ngắn, mà chưa đầy 5 phút. Nhưng khi Ciel nhảy xong, tên khổng lồ ngã xuống với chi chít những lỗ thủng ở trên cơ thể của nó.
Khi điệu nhảy kết thúc, thì những nàng tiên lửa cũng biến mất, nên rất có thể nó được điều khiển bởi Công Chúa Vũ Công của Ciel.

Để kết liễu, Ciel xuyên thủng trái tim của con quái vật khổng lồ. Tuy nhiên, tôi không thấy có quá nhiều máu bị chảy ra, chắc có lẽ là do lửa đã đốt nó gần hết rồi.

Khi mọi thứ kết thúc và khu vực xung quanh yên tĩnh trở lại. Ciel vui vẻ cười khúc khích với sự hài lòng.

“Đúng như con nghĩ, nhảy với Ain là tuyệt nhất!”

[Con có nhận thấy điều đó không Ciel?]
“Nếu ý người là Công Chúa Ca Sĩ, thì con đoán nó sẽ là như vậy.”

Mặc dù ban đầu thì nó sẽ tăng cường sức mạnh cho ngay cả kẻ thù và đồng minh.
Nhưng bây giờ, chỉ có Ciel mới có thể nghe được giọng tôi.

Do đó, Công Chúa Ca Sĩ có thể phát huy đầy đủ khả năng của mình, với việc chỉ mình Ciel là hưởng được hiệu ứng cường hóa mà thôi.

Tuy nhiên, thật là kì lạ khi mà Ciel, một đứa trẻ mới 10 có thể một mình đánh bại được con quái vật dễ dàng tiêu diệt đoàn hộ tống được thuê bởi một quý tộc.

Liệu điều đó có nghĩa là tôi và Ciel sẽ được phối hợp ăn ý với nhau một cách tuyệt vời?

[Có vẻ như bài hát của ta cũng đã đóng vai trò giống như là việc yêu cầu cần phải thiết lập một sân khấu phù hợp cho Công Chúa Vũ Công vậy đó.]

“Con cũng chưa từng nghĩ là nó sẽ như vậy, nhưng nó đã chứng minh rằng, ở cùng với Ain con sẽ không sợ bất cứ thứ gì cả.”

[Thành thật thì ta nghĩ con nói hơi quá lên đấy.]

“Con không có nói quá đâu. Bởi vì kể từ ngày mà con được sinh ra, hai chúng ta đã luôn hát và nhảy cùng nhau trong suốt những năm qua. Thế nên việc chúng ta hợp nhau như thế là điều tất nhiên rồi.”

Ciel đang mỉm cười rạng rỡ nhìn tôi.
Con bé giờ đây trông hoạt bát hơn bình thường rất nhiều, nhưng mà như thế mới phù hợp với lứa tuổi của mình như thế, tôi liền trả lời Ciel – cô bé duyên dáng yêu kiều đó [Đúng là vậy nhỉ] với một giọng nói dịu dàng.

“Con chắc chắc rằng định mệnh đã dẫn bước để con gặp được Ain.
Vậy thì, giờ trở đi, người có đồng ý bên cạnh con, mãi mãi cho đến hết cuộc đời này?"

[Ta mới nên là người nói câu đó. Từ giờ trở đi, mong con hãy chăm lo cho ta nhé.]

Sau tất cả thì, tôi thấy việc gặp được con bé cứ số mệnh của mình vậy. Mặc dù, tôi đã luôn bảo vệ cho con bé, nhưng thực ra, Ciel mới là người vẫn luôn bảo vệ cho tôi.

Đó là vì sao tôi dám chắc rằng, chúng tôi có thể cùng nhau cười đùa thế này cũng là do số phận sắp đặt.

Tôi không rõ điều gì sẽ xảy ra với chúng tôi trong mai kia. Nhưng ngay lúc này, chúng tôi đã chuẩn bị để bước sang một trang mới của cuộc đời.
.
.
.
.
.
.
Lua: chap này tôi chưa edit chỉnh sửa gì nhiều nên mấy bác đọc chỗ nào không hợp thì nhắc để tôi sửa nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top