Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở giữa lòng trung tâm thương mại lớn nhất thành phố , diện mạo cô gái xinh đẹp động lòng người , thân thể mảnh mai vận một chiếc váy Gucci trắng viền ren đen quý phái , phần tay dài của chất liệu mềm mại thượng hạng vừa vặn ôm lấy cánh tay thon thả của cô , nếp gấp cùng họa tiết tươi trẻ phần thắt lưng càng làm tôn thêm dáng người uyển chuyển , nét tươi trẻ lộng lẫy như một đóa hoa hướng dương . Phía sau lưng cô , người đàn ông gương mặt âm trầm đầy lạnh lẽo , ngũ quan cương nghị tựa như điêu khắc , đôi mắt sâu thẳm phát tỏa ra sự ngông cuồng không cho phép mạo phạm . Nhưng bộ dáng không rời nửa bước phía sau cô gái rạng rỡ như mặt trời kia , vô tình khiến cho vẻ đẹp của cả hai lại trở thành trung tâm chú ý của tất cả mọi người .

Bước tới phía trước một chút , Lãnh Dương Hàn một lực giữ chặt con gái nhỏ bé trong vòng tay . Cố định cô trong thân thể , không cho phép bảo bối tiếp tục cựa quậy .

" Buông tôi ra ! Tôi phải đến chỗ kia xem một chút ... "
Lạc Âm dẫu môi , hờn dỗi quay mặt sang hướng khác tránh đi lồng ngực cứng rắn trước mắt. Cố ý dời sự chú ý của bản thân ra khỏi đôi mắt như muốn câu hồn đoạt phách kia của hắn . Càng ngày cô càng thấy xem thường bản thân mình , từ lúc nào chỉ cần nghe vài lời ngon ngọt của bố . Thì cô không khác gì bị mất trí mà ngoan ngoãn như thú cưng . Bị Lãnh Dương Hàn hết lần này đến lần khác đùa giỡn , cô cũng chỉ biết cam chịu thút thít .

" Được rồi ! Ta xin lỗi ... Tự ý mang sách của con đi là papa sai ! Đã được chưa ?
Ta đưa con đi chơi để chuộc lại lỗi lầm , hôm nay con muốn đi bất cứ đâu papa đều đồng ý cả . Đừng giận nữa ... "

" Không được ! Ông trả sách lại cho Lạc Lạc ... Cho dù có như thế nào cũng đều không tha cho ông ... "
Cô càng lúc càng kiên định , mím môi cố trấn an ý chí của mình .

" Ta có bảo con đọc những thứ đó hay sao ? Đáng chết ! Con ở trên giường chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời ta , hay là ta làm con chưa đủ thỏa mãn nên con mới muốn cố học hỏi thêm nhưng thứ như thế ? "
Lãnh Dương Hàn gầm gừ lên từ cổ họng , nhưng ngữ khí đè thấp âm cũng chỉ để một mình cô nghe thấy . Ở giữa khu mua sắm giữ chặt lấy bả vai cô , hàng vệ sĩ của hai người dù đứng cách xa mười lăm mét cũng có thể cảm nhận được ông chủ của bọn họ đang bắt đầu tức giận .

" Không thèm để ý đến ông ! "

" Con đứng lại đây cho ta ! "

" Đau ... "
Lực siết ở cổ tay có chút mạnh , đôi mắt của Lạc Âm long lanh ửng lên ánh nước . Vẫn là bộ dáng ủy khuất không muốn nhìn vào mắt hắn .
Nhìn thấy cô sắp bật khóc , trái tim Lãnh Dương Hàn lập tức dồn dập âm ỉ mà nhói lên . Hắn buông cổ tay con gái , liền hướng eo của cô mà ôm lấy .

" Làm sao lại giận đến như vậy ! Con trừng phạt ta suốt ba ngày rồi vẫn chưa đủ sao ? "
Hắn kéo cô vào sau một góc khuất nằm bên cạnh của cửa hàng quần áo gần đấy . Mấy kẻ mặc vest đen đeo kính lẽo đẽo phía sau liền hiểu ý tứ mà quay lưng về phía ngược lại bọn họ dàn thành một hàng ngang che chắn khoảng không ở trong . Người ở bên ngoài chỉ thấy kì lạ với hiện tượng này , không có cách nào vượt qua được mấy vệ sĩ cao to mà nhìn vào phía bên trong .

" Buông ra ... "
Lạc Âm vẫn như cũ vùng vẫy , dù như thế nào cũng tránh để những lời đường mật của hắn bén rễ trong đầu .

" Như thế nào thì con mới chịu hết dỗi ta đây ? "
Hắn cũng gần như hết cách trước sự bướng bỉnh của con gái , chỉ vì quá yêu chiều cô . Hắn càng lúc càng cảm thấy bản thân đành phải bó tay .

" Ông không muốn cho tôi đọc chẳng phải vì muốn tôi tiếp tục ngu ngốc sao ? Tôi không thỏa mãn được ông thì ông sẽ có lí do chính đáng đi tìm ả hồ ly tinh khác . Như vậy ông mới không cho tôi học những thứ đó , bản thân thì lại đi thực hành với người khác chứ gì ? "
Lạc Âm đẩy mạnh hắn ra , muốn quay lưng chạy thoát liền bị lực đạo mạnh mẽ kéo ngược trở về ấn lên vách tường . Thật sự bị giam phía trong hắn , không cách nào chạy thoát .

" Ta như thế khi nào chứ ? Mỗi ngày papa đều ở tập đoàn , làm xong việc đều chạy ngay về nhà . Sau đó liền bám lấy con , mỗi đêm papa đều muốn bị con hút khô . Lấy đâu ra thời gian và tinh lực đi tìm ả hồ ly nào khác ? "

" Ông nói dối ! Rõ ràng hôm nào ông cũng đòi tôi cho ông . Nhưng ba hôm nay tôi chỉ giận một chút ông liền không cần nữa , rõ ràng đã đi tìm người khác . Còn muốn gạt tôi ? "
Cô đôi mắt đầy nước , khóc càng lúc càng tức tưởi . Âm thanh nức nở nghẹn ở mũi chỉ phát ra được một chút âm điệu dỗi hờn .

" Tiểu bảo bối , tiểu bảo vật của ta ! Ba hôm nay có ngày nào ta lại không muốn con chứ ? Nhưng thấy con cương quyết như thế ta nên làm thế nào đây ? Con muốn papa bế con vứt lên giường rồi hung hăng cưỡng bức con sao ? Nếu con thích như vậy lát nữa về nhà chúng ta liền thực hành , papa hứa sẽ để cho con mút thỏa thích đến khi ta không còn một giọt nào nữa , để cho con hút đến khi ta không còn sức lực nữa . Có được không ? "
Giọng điệu gợi cảm của hắn có chút khàn đục , bộ pieces suit đen xanh Navy trên người ôm lấy cơ thể cứng rắn như thép . Khí tức vương quyền tỏa ra dày đặc , ngạo khí phát tỏa như hoàn toàn chinh phục được tất cả mọi thứ . Nhưng giờ phút này hơi thở cả hai gần trong gang tấc , chỉ có cô mới có thể cảm nhận được , có thể biết được kẻ cao cao tại thượng như bố có bao nhiêu hạ lưu , có bao nhiêu biến thái .

" Đi ! Chúng ta đi mua đồ ... "
Lãnh Dương Hàn nhìn thoáng qua ánh như mắt dè chừng thú dữ của cô , không khỏi bật cười đầy sủng nịnh . Trong lòng lại phải tiếp tục suy nghĩ ra mọi cách thức dỗ dành . Thuận thế kéo tay cô đi về phía cửa hàng thời trang nữ ngay bên cạnh ...

Chào đón bọn họ là một cô nhân viên tiếp thị , cô gái cúi người theo đúng tác phong . Vui vẻ ngẩng đầu lên lại có chút khó hiểu nhìn chằm chằm vào Lạc Âm .

" Vị tiên sinh này xin hỏi ngài muốn lựa chọn loại quần áo với phong cách nào cho ... "
Nữ nhân viên hơi khựng lại , nhìn về phía hắn rồi lại nhìn sang phía Lạc Âm . Nhất thời dựa vào tướng mạo cả hai mà không biết phải xưng hô như thế nào cho phải .

" Ông ấy là bố của tôi ! "
Cô hất tay mình khỏi lòng bàn tay hắn , Lãnh Dương Hàn lắc đầu cười khổ , tùy tiện đến ghế sofa gần đấy dựa người vào , trước khi ngồi xuống hơi hướng mắt đến cô nhân viên kia .

" Đem những mẫu có thiết kế mới nhất trong năm đến đây ! Mỗi thứ dựa vào vóc dáng của con bé mà chọn ... "

Nhân viên nữ hơi ngẩn người ra , trước hết bởi vì có hơi hoa mắt bởi sự lịch lãm cùng đẹp đẽ của người đàn ông trước mắt , giọng nói trầm thấp kia lại như là rượu vang mà rót vào lòng người , cả người hắn chỗ nào cũng là khí chất vương giả . Những nhân viên đứng gần đó không tránh khỏi hít thở không thông mà mặt đỏ tay run . Nhân viên này lại nhất thời không nghĩ ra người đàn ông cực phẩm này nhìn sao cũng không giống đã có con gái lớn như vậy , bộ dáng lôi lôi kéo kéo của bọn họ nhìn không khác gì những cặp tình nhân khi giận dỗi nhau . Chẳng nhẽ là Sugar Daddy ? Chắc cũng không phải đâu , bởi vì nhìn kĩ sẽ thấy được ngũ quan của cả hai thật sự có quá nhiều điểm tương đồng .

" Còn đứng đấy làm gì ? "
Hắn nhíu mày cất giọng , đôi mắt lúc này không hiểu sao lại tỏa ra sự lạnh lẽo bức người .

" Vâng ! Tiên sinh ... "
Người trước mặt hắn ba chân bốn cẳng chạy đi , có trời mới biết vừa rồi cô ta từ thiên đường bị đá xuống địa ngục như thế nào . Ban nãy rõ ràng nhìn thấy con ngươi đẹp như thạch anh đen của người đàn ông kia chỗ nào nhìn cũng dịu dàng , chớp mắt một cái thì hệt như quỷ vương vậy , vừa lạnh lẽo vừa tàn nhẫn dọa người . Khiến hồn vía cô ta thật sự như vừa mới chu du liền bị triệu hồi quay ngược trở về .

Lạc Âm từ lúc bước chân vào cửa hàng , thật sự càng nhìn đám phụ nữ ở bên trong càng thấy khó chịu . Cả đám bọn họ nhân viên có , khách hàng có tụ tập lại mỗi người một câu bàn tán hướng mắt về phía của cô , càng đáng ghét hơn là còn có vài ả còn trơ trẽn bạo gan liếc mắt đưa tình thẳng đến Lãnh Dương Hàn . Nếu như không phải hắn như cũ mà nhắm mắt hờ hững không thèm nửa điểm để tâm đến , thì cô thật sự sẽ phát điên lên đấy .

" Tôi không thử nữa ... "
Cô vứt một chiếc váy màu xanh biển nhạt vừa ướm thử vào người xuống đất . Càng thử càng thấy khó chịu , ánh mắt soi mói của bọn người kia cứ thế bắn đến trên người cô . Mà cô rõ ràng nhìn thấy trên vẻ mặt cương nghị của bố khi nhìn thấy cô bực dọc lại hiện rõ lên ý cười , ánh mắt nhìn cô tức giận lại càng lúc càng hứng thú .

Lãnh Dương Hàn nhếch môi , từ trong hàng dài quần áo được mắc ngăn nắp bên cạnh chỗ Lạc Âm đứng tùy ý lấy ra một chiếc váy công sở .

" Phòng thay đồ ở đâu ? "

" Dạ ... Hướng bên kia quẹo phải ! "
Cứ như thế trước những đôi mắt ngỡ ngàng của những người khác . Hắn một mạch kéo tay cô hướng về phía nhân viên nữ vừa chỉ đến mà bước đi .

Trước khi bị bố kéo bước vào gian phòng nhỏ kia , Lạc Âm lập tức kịp thời vung tay . Bắt đầu bày ra bộ mặt cô xem là hung dữ nhất với hắn .
" Ông làm gì vậy chứ ? "

" Ta còn có thể làm gì ngoài giúp con thử đồ đây ? "
Con ngươi đen tối đảo qua gương mặt kiều diễm của cô , ai ngờ kẻ có dáng vẻ lúc nào cũng đứng đắn như hắn lại hệt như là sói xám muốn ăn thịt người .

" Hạ lưu ! " Lạc Âm thầm mắng , trước khi bị Lãnh Dương Hàn kéo vào phòng chốt cửa . Cô lại vô tình nhìn thấy một bóng dáng quá đỗi quen thuộc lướt qua ở khoảng hẹp của cửa kính gian hàng đối diện .

" Khoan đã ! Tôi phải ra ngoài ! "

" Con lại muốn đi đâu ? "
Ánh mắt thô ráp của hắn bắt đầu tối đi , thuận tay khóa chặt cửa ra vào . Tiện thể đặt cả người con gái ngồi lên bàn đá hoa cương dùng để túi xách ở trước mặt , để lưng áo cô áp vào tấm kính thử đồ phía sau .

" Việc này rất quan trọng , không đùa nữa . Ông buông tôi ra trước đã ... "
Cô nhất quyết muốn bỏ đi , lại không thể chống lại được sức mạnh giam giữ của hắn mà nhúc nhích được chút nào . Đột nhiên không khí liền tĩnh lặng hẳn đi , cô lại không hề nghe được bất kỳ âm thanh nào của người trước mặt nữa . Ngẩng đầu lên , Lạc Âm từ từ nhìn thấy sắc thái của Lãnh Dương Hàn dần dần ôn nhu chuyển sang áp bức .
Trên làn môi mỏng cuốn hút của hắn không còn ý cười nữa , thay vào đó đáy mắt liền trở nên âm trầm . Đôi mắt hẹp dài nhìn xoáy sâu vào cô , hệt như muốn rút cạn toàn bộ sức lực của Lạc Âm vậy .

" Chẳng lẽ đối với con ! Còn có bất kỳ việc gì quan trọng hơn cả ta sao ? "

Cô đột nhiên liền bị hắn hỏi đến cứng họng , thật sự ngay thời khắc này lại rối ren đau đầu , không biết phải hành động như thế nào . Muốn bất chấp tất cả chạy ra bên ngoài tìm người , nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sâu hút đầy ái tình của hắn . Trái tim cô căn bản không có cách nào kháng cự mà làm trái ý muốn của bố , thật sự vô cùng khổ sở . Lạc Âm rũ mắt xuống , tùy ý để hai bàn tay tà ác kia đỡ lấy phần mông của cô .

" Ông muốn như thế nào ? "

Lãnh Dương Hàn lập tức lấy lại biểu cảm vui vẻ , cực kỳ vừa ý với hành động vâng lời hắn của cô . Bộ dáng đáng yêu đầy thỏa hiệp này , thật sự là khiến hắn muốn bất chấp điên cuồng .

" Bảo bối ! Phải để con chịu khổ một chút rồi ... "

" Ông muốn ? Ở đây ? Không đươ ... "
Ý câu chưa kịp thốt xong lời hỏi , môi đã bị hắn hung hăng ngậm lấy . Mạnh bạo tước đoạt , nghi vấn của cô lập tức bị nuốt ngược vào trong .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top