Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Hi ngồi trước gương ngơ ngác nhìn bản thân.

Thiếu niên một đầu tóc đã được tỉ mỉ nhuộm thành màu hồng nhạt, càng khiến cho gương mặt tái nhợt tinh xảo của hắn trở nên đẹp đẽ, tựa như từ trong manga bước ra nam chính.

Trên người hắn mặc một bộ tây trang trắng tinh sang trọng.

Thiếu niên thực sự rất dễ nhìn, hắn xinh đẹp nếu nữ sinh bình thường thấy chỉ sợ không nhịn được ôm mặt thét chói tai, tim đập loạn nhịp, lầm tưởng hắn là cái nào ngôi sao.

Nhưng là, người hắn muốn khuynh tâm lại đối hắn bề ngoài có cũng được không có cũng không sao, dù sao nàng không thiếu nhất, là nam nhân.

Nhưng là, dù nàng lại nhiều nam nhân, hắn vẫn sẽ si ngốc chờ đợi, chờ nàng quay lại nhìn hắn một chốc. Ân, hắn thật là ngoan, nàng ... sẽ thích chứ?

Có tiếng mở cửa, thiếu niên thần sắc chết lặng dần dần ' sống ' lại, hắn vội quay người dang tay muốn một cái ôm từ nữ nhân đang chậm rãi đi tới.

Nàng kia thật xinh đẹp, tinh xảo từ gương mặt đến thân mình, hôm nay nàng đồng dạng mặc một bộ lễ phục trắng, váy đuôi cá hoàn toàn triển lãm ra thân thể nóng bỏng của nàng.

Dương Hiểu An tốt tính cúi người ôm lấy mờ mịt thiếu niên, tại hắn trên má hôn một cái không bủn xỉn khen ngợi.

" Mái tóc này thật hợp với ngươi. "

Tống Hi vì nàng khen ngợi mà tâm hoa nở rộ, làm nũng ôm eo nàng.

" An, cũng xinh đẹp ~ "

Dương Hiểu An cười cười, nắm tay hắn.

" Đi thôi, tiệc tối hôm nay rất quan trọng, đến trễ không tốt lắm. "

Tống Hi ngoan ngoãn đi theo nàng, trong lòng lại ngọt như mật.

Chưa nam nhân nào được phép theo nàng đi dự tiệc như hắn, này chứng tỏ gì? Tống Hi không dám nghĩ nhiều lắm, nhưng là, hắn đã hạnh phúc sắp điên.

Hôm nay là tiệc mừng thọ của một vị quan lớn trong quân đội. Người được mời tới không phải quan to cũng là quý nhân, Dương Hiểu An một người có liên hệ không rõ với hắc đạo được mời đến cũng đủ làm người ta thấy đáng suy ngẫm.

Nhưng mà nghe đâu, nàng không phải do đích thân gia chủ mời mà là do đích tôn vừa nhận về cách đây không lâu đưa thiệp. Lại nghe đâu, hai người từng là chị em kế nhiều năm, mọi người chỉ suy đoán vị thiếu gia này là người trọng tình.

Dương Hiểu An cầm điện thoại, từ Mộ Yêu Nhiên nghe được tin lá cải này không khỏi cười nhạt, thật đúng là ' trọng tình ', trọng đến mức cách đây vài ngày còn ở trên giường ' tỷ tỷ ' hắn bị âu yếm đến phát khóc.

---
Yến hội xa hoa vô cùng.

Tống Hi trước kia cũng không ít lần dự yến hội tương tự như vậy, nhưng cái kia kí ức đã cách hắn rất xa, khi đó hắn kiêu ngạo ương ngạnh như một con khổng tước, khinh thường toàn bộ ai đối hắn bắt chuyện, toàn tự làm chuyện mình thích, độc miệng lại xấu tính.

Nhưng mà bây giờ hắn như một con chim hoàng yến ngoan ngoãn tùy theo chủ nhân vòng quanh khắp nơi mà trước đây hắn chán ghét vô cùng, đối mặt với những nụ cười giả dối. Trước đây hắn cực kỳ không kiên nhẫn, bây giờ lại ngoan thực sự, im lặng nắm tay nàng, trong lòng mềm nhũn ngọt ngào.

Nàng nói với bọn họ, hắn là bạn trai nàng.

Người tới chào hỏi nàng rất nhiều, nhưng không ai dám dừng lại quá lâu, dù sao nàng cũng có dính líu đến hắc đạo, bên ngoài quá thân mật với nàng sẽ dẫn đến vài chuyện rắc rối, nhưng ngầm, ai ở đây không có một ít dơ bẩn trên tay, tự nhiên không thể không cho Dương Hiểu An mặt mũi.

Tống Hi si ngốc nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng, từ đầu đến cuối nàng luôn cười, thật ôn nhu, xinh đẹp lại không có một tia miễn cưỡng, qua loa. Dương Hiểu An thật dễ khiến người ta cảm thấy có hảo cảm, trên người nàng như có nam châm, không ngừng thu hút, hấp dẫn mọi người.

Đang ngơ ngác, hắn bỗng thấy gương mặt xinh đẹp kia phóng đại, đôi môi bị tách ra, nàng dùng đầu lưỡi mớm cho hắn một viên socola ngọt ngào.

Chờ nghe bên tai truyền đến tiếng cười khẽ, Tống Hi mới phát giác chuyện gì xảy ra, gương mặt bỗng chốc đỏ như tôm luộc.

" An ... ~ "

Hắn làm nũng ôm cổ nàng, vùi đầu vào ngực nàng tham lam hít ngửi mùi vị của nàng.

Chờ Dương Hiểu An đem hắn vớt lên, ấn vào tường, Tống Hi mới phát giác hắn bị nàng dẫn đến trên lầu, bọn họ đang ở trong hành lang mà bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi ngang qua ái muội âu yếm.

Nhưng mà, thì đã sao?

Tống Hi như bạch tuộc dính lấy nàng, say mê hôn môi cùng vuốt ve nàng, đầu lưỡi ướt át của hắn vội vàng tách ra đôi môi đỏ mọng kia, đem viên socola trong miệng truyền qua, vươn lưỡi lung tung quấy, liếm láp khắp răng miệng nàng, nuốt xuống nước bọt tràn đầy vị socola ngọt ngấy.

Dương Hiểu An đè ép hắn lên tường rất nhanh đảo khách thành chủ đem viên socola bị hòa tan gần hết trả lại cho hắn, nàng cũng muốn lung tung càn quấy như hắn, nhưng mà thiếu niên quá quấn người, đầu lưỡi nàng vừa tiến vào liền gặp hắn gấp không chờ nổi bò lên, lưỡi quấn lấy, môi bị mút đến sưng đỏ.

Cuối cùng viên socola bị cả hai phân ăn sạch sẽ, Dương Hiểu An dần rời môi đi, Tống Hi đỏ mặt thở hổn hển, hắn vẫn còn duy trì há miệng vươn lưỡi, giữa hai người nối tiếp một sợi chỉ bạc dính ngấy.

" ... An -- không cần, đừng dừng lại ... còn muốn ~ "

Thiếu niên vô lực nỉ non sáp lại gần cầu xin, gương mặt tinh xảo tràn đầy hoảng hốt lẫn tình triều đỏ bừng, sóng mắt doanh doanh ngập nước tràn đầy si mê không nói nên lời dụ hoặc.

Dương Hiểu An vỗ mông hắn, cười khẽ, tiện tay mở cửa một căn phòng đem hắn nhét vào, chính mình cũng theo sau tiến tới, vừa đóng cửa liền thấy thiếu niên vội vàng dây dưa lên, nàng cũng không nhịn nữa đem hắn ấn lên cửa hôn lên.

Tiệc tối ở dưới đã bắt đầu, không ai để ý đến hai người đột nhiên mất tích, dù có cũng chỉ cho rằng bọn họ đang tham quan khắp biệt thự, rất nhanh sẽ trở lại.

Vị quan lớn già nua nghiêm nghị từ trên lầu đi xuống, theo sau hắn là vị đích tôn trong truyền thuyết, thiếu niên tuổi không lớn, lại rất biết cách ứng xử, nụ cười ôn nhu luôn treo trên mặt, nhưng chờ hắn dạo quanh yến hội lại không thấy người cần tìm, nụ cười ôn nhu không khỏi trở nên miễn cưỡng, khắc nghiệt.

----
Tác giả: Chương sau có 3p, đề nghị quý dị đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng :;(∩´﹏'∩);:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top