Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười Hương triệu tập cuộc họp bất thường với cụm A10 khiến Mười Thắng lo lắng. Cuộc họp chỉ có 4 người: Mười Hương, Sáu Ngọc, Mười Thắng và Ba Hoàng.

Mười Thắng và Ba Hoàng đã làm kiểm điểm sự việc để một giao thông viên lọt vào tay địch. Việc bị kỷ luật anh không lo bằng chuyện đổ bể mọi công sức tạo mạng lưới cho Cụm.

Anh tin Sáu Vỹ sẽ chịu chết không khai nhưng một tình huống trùng hợp đã khiến độ an toàn của lưới không còn ở vạch số không nữa. Đó là việc Năm Quang vô tình cứu thương cho Sáu Vỹ . Tuy Năm Quang thoát được sự giam cầm của địch nhưng yếu tố trùng hợp sẽ khiến cho tình báo địch đặt dấu hỏi. Năm Quang đã quá nổi bật với những cuộc biểu tình của sinh viên Y - Nha - Dược, rồi đến vụ chuyển tài liệu cho Kissinger, bây giờ lại "vô tình" cứu chữa cho một cán bộ nhập thành. Chưa kể những hoạt động khác của Năm Quang chưa bị địch phát hiện. Nếu tổng hợp lại được tất cả những chi tiết đó thì dù có ngờ nghệch, tình báo địch cũng đặt dấu hỏi lớn: Năm Quang là ai?

Chờ cho mọi người an vị, không yêu cầu báo cáo kết quả công tác như thường lệ, Mười Hương vào thẳng vấn đề:

- Hôm nay, ta sẽ kiểm điểm công tác sau. Trước hết tôi muốn bàn luận với các cậu về tình hình giữa ta và địch để các cậu nắm mà hoạt động cho phù hợp. Tôi bình luận tình hình để đề ra mục đích cuối cùng cần đạt được. Nhiệm vụ tình báo không thể cầm tay chỉ việc, các cậu phải đơn độc định ra hướng hành động để đạt mục đích cuối cùng. Nên nhớ nhiệm vụ chúng ta là nhiệm vụ tình báo chính trị, vì vậy, các cậu cần nắm vững tình hình chính trị.

Quá rành cách làm việc của thủ trưởng, Sáu Ngọc, Mười Thắng lẫn Ba Hoàng lẳng lặng lắng nghe, im lặng ghi chép những ký hiệu riêng vào sổ tay.

- Hiệp định Paris là một thắng lợi của cả dân tộc Việt Nam. Đối với Thiệu, hiệp định này là sự tẩy chay chế độ gian lận của ông ta. Nixon một mặt hứa với Thiệu sẽ tiếp tục viện trợ quân sự, một mặt, theo tin tình báo của ta, ngay đêm đình chiến Hai mươi bảy tháng Một, Mỹ đã lệnh tháo lui trở về Mỹ sáu chiếc tàu chở năm mươi lăm ngàn tấn đạn dược trên Thái Bình Dương dự định viện trợ cho Thiệu. Điều này cho thấy Nixon hứa lèo với Thiệu. Ta đủ cơ sở tin rằng Mỹ không dám đến đất nước ta nữa. Thiệu đang đứng trên bờ vực thẳm. Do bản chất ngoan cố, Thiệu vẫn bấu víu lấy niềm hy vọng mong manh rằng Mỹ sẽ tiếp tục viện trợ. Hiện nay, sau gần một năm bị Mỹ bỏ rơi quân sự lẫn kinh tế, chính quyền Thiệu lạm phát trầm trọng, số người thất nghiệp lên tới một triệu ba mươi hai vạn. Vũ khí của chúng đang cạn kiệt. Thiệu đã phải kêu gọi binh sĩ "đánh giặt theo kiểu con nhà nghèo". Đang chết ngáp nhưng Thiệu vẫn còn rất ngoan cố tuyên bố trắng trợn "Cương quyết không tổng tuyển cử, không hòa bình". Y tiếp tục thực hiện ráo riết kế hoạch giành dân lấn đất với ta, tung xuống xã, ấp bốn mươi phần trăm công chức và hai ngàn bốn trăm sĩ quan để tăng cường bộ máy kềm kẹp. Chúng đang huy động toàn lực Sư đoàn 25 mở cuộc hành quân đánh sâu vào các vùng căn cứ giải phóng của ta ở Bắc Củ Chi, đồng thời sử dụng một bộ phận chủ lực còn lại kết hợp với bảo an, dân vệ, phòng vệ dân sự, cảnh sát và các đoàn bình định mở các cuộc hành một lấn chiếm vùng ven chung quanh Sài Gòn. Trong tình hình đó, Thành ủy vừa mở hội nghị đề ra chủ trương: "Lấy khẩu hiệu trung tâm là hòa bình, độc lập, dân chủ, cải thiện dân sinh, ở nội thành đẩy mạnh phong trào đấu tranh đòi thi hành Hiệp định Paris, ra sức xây dựng lực lượng cơ sở, tạo điều kiện và thời cơ đi tới cao trào, phối hợp chặt chẽ với phong trào nông thôn và mũi tiến công của quân sự, tiến lên đánh đổ tập đoàn quân phiệt, phát xít tay sai phản động của đế quốc Mỹ ở miền Nam, hoàn thành cách mạng dân tộc dân chủ. Phối hợp chặt chẽ với phong trào ở nội thành, ở nông thôn, phải tập trung chống phá bình định của địch, chống phá địa hình, chống phá càn quét, lấn chiếm, chống cướp lúa, gom dân, chống đôn quân bắt lính... Hội nghị đề ra yêu cầu: "phát triển các loại lực lượng lên gấp 2 đến 3 lần ở cả thành phố lẫn nông thôn; tăng cường số lượng và chất lượng của lực lượng vũ trang đảm bảo tiêu diệt lực lượng ác ôn, kềm kẹp, lực lượng sùng lục, đánh bại lực lượng càn quét, lấn chiếm; đẩy mạnh đấu tranh phá lỏng kềm và giành quyền làm chủ của nhân dân; công tác xây dựng Đảng, xây dựng thực lực cách mạng đô thị phải đi sâu hơn nữa vào xí nghiệp, xóm lãnh đạo và các ngành trọng điểm". Sinh khí mới chính trị của các tầng lớp quần chúng sau Hiệp định Paris được sự khủng hoảng kinh tế của ngụy ủng hộ và thái độ hiếu chiến của Thiệu hợp thành một phát khởi mới trong phong trào đấu tranh chính trị ở đô thị. Trung ương Cục chỉ đạo cho ta phải đẩy mạnh việc cài cắm người vào lực lượng chính trị mới hình thành sau Hiệp định Paris tại Sài Gòn, đó là lực lượng tiến bộ gồm các nhân sĩ, trí thức, binh sĩ, dân biểu, nhà báo, tu sĩ, công thương gia, cựu tướng tá ngụy... Ta bám vào khuynh hướng chống Thiệu, đòi hòa bình, độc lập, dân chủ của các thành phần này để bao vây Thiệu. Ta cần lôi kéo, tranh thủ sự ủng hộ của các nhân sĩ nổi bật. Nhanh chóng thành lập hàng loạt tổ chức chính trị trong lòng địch như: Ủy ban chống sa thải; Ủy ban chống đàn áp, bất công; Mặt trận nhân dân cứu đói; Ủy ban bảo vệ các bạn hàng chợ; Ủy ban bảo vệ quyền lợi sinh viên; Ủy ban bảo vệ tự do báo chí...

Nói đến đây, Mười Hương nhìn khắp lượt mọi người rồi hỏi:

- Các cậu đã hiểu rõ nhiệm vụ mới chưa? Trên yêu cầu ta chung chung như vậy, nhưng riêng với A10 cần chú trọng mấy yếu tố cụ thể: Làm mọi cách bao vây chính trị Thiệu, đuổi Thiệu ra khỏi dinh Độc Lập để đưa người khác lên thay Thiệu. Trong nội các mới có sẵn người của ta sẽ nắm chính quyền.

Mười Hương chuyển ánh nhìn sang Ba Hoàng:

- T4 hết lời khen ngợi cậu đã xuất sắc hoàn thành nhiều nhiệm vụ. Những cơ sở nội tuyến của cậu trong Phủ Thủ tướng, Bộ Tổng tham mưu, Tổng đài điện thoại Bưu điện và cơ quan Tình báo quân sự Mỹ làm việc rất hiệu quả. Sắp tới, cậu phải đảm đương nhiều nhiệm vụ quan trọng hơn đấy - Quay sang Mười Thắng - A10 đang chuẩn bị một hướng tấn công tổng lực mới, cần đảm bảo an toàn tuyệt đối. Tôi thấy Năm Quang có nhiều yếu tố khiến địch dễ lần ra A10. cậu có ý kiến gì không?

Nhờ chuẩn bị từ trước, Mười Thắng trình bày mạch lạc:

- Năm Quang đã tốt nghiệp trường Y và trong giai đoạn được xét miễn hoãn quân dịch. Những sinh viên đã từng tham gia biểu tình rất khó được xét miễn hoãn. Vì vậy, Năm Quang nằm trong trường hợp sẽ trúng tuyển quân dịch. Tuy chưa có bằng chứng cụ thể nhưng địch luôn đặt dấu hỏi xung quanh Năm Quang. Vì Năm Quang là mắt xích, là đầu mối của nhiều hệ thống quan trọng của Cụm, chỉ cần anh ấy bị bắt là Cụm sẽ bị nghẽn mạch. Chưa kể địch sẽ lần ra những hoạt động của Năm Quang. Em chưa biết xử lý tình huống này ra sao.

Mười Hương nói ngay:

- Cứ cho cậu ấy đi lính. Nếu đã xác định không miễn hoãn được thì bảo cậu ta nên tình nguyện đi để xóa sạch nghi ngờ của địch. Với bằng cấp của cậu ta, khi vào lính sẽ được phong hàm sĩ quan ngay. Cứ tạm thời cho cậu ấy ẩn thân không giao nhiệm vụ nhưng đừng để mất liên lạc. Toàn bộ hệ thống của cậu ta chuyển sang cho Ba Hoàng đảm nhiệm.

Mười Thắng thở phào nhẹ nhõm trước cách xử lý sáng suốt của người chỉ huy.

Từ đầu cuộc họp, Sáu Ngọc im lặng để nghe và suy nghĩ, giờ mới lên tiếng hỏi Mười Hương:

- Anh có ý kiến gì về nhân vật Dương Văn Minh không, anh Mười?

Mười Hương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Những thuộc thành phần trí thức, cựu tướng lãnh ngụy đều kính trọng Dương Văn Minh. Ông ta chủ trương liên kết các nhóm chính trị đối lập với Thiệu để lập một miền Nam trung lập. Giải pháp đó hoàn toàn có lợi cho ta về mặt chính trị. Rất nhiều nhóm trí thức, tôn giáo và dân biểu Sài Gòn ngầm chọn ông ta làm giải pháp thay cho Thiệu. Ta cần nhanh chóng tiếp cận ông ta để nắm bắt mọi diễn biến của các nhóm đối lập Thiệu, đồng thời tác động tư tưởng ông ta nghiêng về mình. Các cậu có định đưa Họa sĩ Ớt vào dinh Hoa Lan không đấy?

Bị thủ trưởng đoán trúng ý đồ kế hoạch, Sáu Ngọc cười:

- Anh Mười nhạy thiệt. Em mới nhá cạnh tý xíu, anh đã đoán trúng hết. Anh mà chỉ huy tình báo của địch chặc tụi em không còn cháo để húp.

Mười Hương nở nụ cười hiền lành:

- Tán nhau thì ích gì. Để địch tán ta mới sướng chứ. Thôi, ráng mà tạo chất xúc tác cho Thiệu đi an toàn kẻo y bị thuộc ném đá theo kiểu trung cổ. Chúc các cậu thành công. Tôi đi đặt trước vé tàu Sài Gòn - Hà Nội đây.

Câu nói đùa đầy hàm ý của Mười Hương kết thúc cuộc họp, một cuộc họp đánh dấn trận đánh mới, quyết liệt của cụm A10 trong cái chợ chính trị Sài Gòn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top