Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11 : Cô đơn (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Au : Má tự nhiên t bị sợ chánh quyền đột nhập zô tới đây quá bây uiii =)))) nma Fic này flop ẻ nên chắc ko sao đâu kkkkk

___________

Sau khi chia tay với mọi người xong, một mình Quỳnh Nga bước lên chiếc xe riêng của chương trình đã chuẩn bị từ trước. Trong xe có chuẩn bị sẵn một món quà dành cho những người phải chia tay với chương trình. Quỳnh Nga mở hộp quà ra thì xúc động khi nhìn thấy bên trong là một khung hình của 5 chị em nhóm Chị ngả Em nâng. Cho dù có cố gắng tỏ ra mạnh mẽ những đến giờ phút này bản thân cô cũng không thể kìm được lòng mà bật khóc nức nở khi nhớ lại khoảng thời gian đồng hành cùng mọi người.

"Thôi nào đừng buồn nữa, chị cũng đã cố gắng hết sức rồi." Ekip đang lái xe nhìn thấy Quỳnh Nga liên tục khóc thì không khỏi lo lắng.

"Chị không sao..." Quỳnh Nga lau đi những giọt nước mắt, cô cũng không muốn người nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của mình.

Khoảng tầm 30 phút thì đã đưa được Quỳnh Nga về nhà. Cô vội bước xuống xe, lịch sự cảm ơn bạn Ekip rồi đi vào trong nhà. Khi đặt chân vào ngôi nhà của mình, cô ngắm nhìn nó một hồi lâu, rồi hít một hơi thật sâu...đây rồi, chính là thứ cảm giác dễ chịu, thân thuộc này, cũng đã một khoảng thời gian cô không trở về căn nhà này, trông mọi thứ cũng không có gì khác biệt, vẫn sạch sẽ và ngăn nắp như lúc cô vừa mới dọn đi. Tuy vậy, một mình trong căn nhà này, ngồi trên chiếc ghế sofa, cô cảm thấy nó chút gì đó cô đơn, buồn tủi, khác xa với lúc ở nhà chung, và khi ở với...Diệp Lâm Anh. Vì đã quá mệt mỏi nên Quỳnh Nga cũng không suy nghĩ gì quá nhiều, cô lấy đồ rồi đi vào phòng tắm, không quên mang theo chút rượu vang để nhâm nhi. Dòng nước ấm cùng với một chút dư vị của vang đỏ khiến cô cảm thấy dễ chịu, mê man xém chút nữa là đi vào giấc ngủ.

Vừa nhắm mắt tận hưởng được một lúc thì nghe thấy bấm tiếng chuông, Quỳnh Nga ngạc nhiên vì không biết ai lại đến nhà mình vào giờ này. Cô với lấy điện thoại mở cam lên check thì bất ngờ nhìn thấy Diệp Lâm Anh đang đứng trước cửa. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chiếc chuông điện thoại reo lên, là Diệp Lâm Anh gọi cho cô. Quỳnh Nga vội nhấc máy lên nghe :

"Cún...chị thấy em đứng ở trước cửa, giờ này trễ rồi em đến đây làm gì ?"

"Mở cửa cho em đi." Đầu dây bên kia chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu.

Quỳnh Nga nghe xong liền vội vàng tắt nước, chỉ kịp khoác lên chiếc áo tắm màu trắng lên người rồi nhanh chóng ra mở cửa.

"Cún...em tìm chị có chuyện gì sao...?"

Còn kịp định thần lại thì Quỳnh Nga đã bị cái ôm của ai đó làm cô đứng chững cả người.

"Em nhớ chị, bộ không quyền được đến đây sao...?" Diệp Lâm Anh gục mặt vào vai Quỳnh Nga, giọng nói nũng nịu với chị như cách cô thường hay làm.

"Không phải..thôi vào trong đi, chị pha chút trà nóng cho em. Trời tối rồi đứng ngoài đây lạnh lắm." Quỳnh Nga xoa đầu người nọ rồi kéo cô vào bên trong nhà mình.

"Khoan đã..." Diệp Lâm Anh phát hiện có gì đó không đúng. "Chị khóc sao...?" Cô lo lắng khi nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ hoe của chị.

Được hỏi bất chợt, Quỳnh Nga chỉ biết quay đầu lãng tránh đi

"Không..chị không có. Chỉ bị đau mắt thôi.."

"Đứng lại..! Đừng giấu em nữa. Nói thật đi." Diệp Lâm Anh như hoàn toàn thấu hiểu được cảm xúc của Quỳnh Nga, cô nắm lấy tay chị gặng hỏi

Người đang cố gắng kìm nén nỗi đau thì chớ đừng hỏi. Quỳnh Nga cũng không nhịn được mà khoé mắt rưng rưng như sắp sửa trực trào.

Diệp Lâm Anh nhìn thấy cảnh này liền thở dài mà đau lòng thay. Cô đưa tay lên vuốt nhẹ cằm của người nọ rồi ghé nhẹ vào tai.

"Em không thích chị nói dối, đêm nay nhất định phải phạt !"

Cô nói xong liền một tay nhấc bổng Quỳnh Nga lên mặc cho ai kia còn đang ngớ người chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Diệp Lâm Anh bế Quỳnh Nga vào phòng ngủ, đặt chị nằm xuống giường, ép hai tay chị đặt trên đỉnh đầu, chiếc tay hư hỏng còn lại luống cuống mò mẫm khắp cơ thể chị.

"Ưmm...Cún...em đang làm gì vậy..."Quỳnh Nga nhất thời bị choáng ngợp với hành động này của Diệp Lâm Anh, nhưng cô cũng không có ý phản ứng mạnh hoặc từ chối nó.

"Chị xem...những lúc như thế này trông chị thật đáng yêu..~" Diệp Lâm Anh nhìn xuống Quỳnh Nga lúc này không khác gì một bé thỏ con đang nằm dưới thân một con sói mưu mô để chờ bị ăn thịt vậy.

Diệp Lâm Anh không kìm chế được dục vọng của mình, cô áp sát gương mặt vào Quỳnh Nga, hôn lên đôi môi của chị, hai chiếc lưỡi hoà huyện quấn lấy nhau rất nồng nhiệt.

"Chị uống rượu ?" Cô phát hiện ra mùi rượu vang phảng phất trong hơi thở của chị.

"Chỉ.. một chút thôi.." Quỳnh Nga ấp úng rụt rè, không dám thú nhận vì cô biết Diệp Lâm Anh không thích mình lạm dụng thứ đó.

"Em đã nói gì với chị nào ? Uống rượu có hại cho sức khỏe. Vậy mà chị còn không nghe lời em.."

"C-chị xin lỗi...~ Đôi mắt long lanh ngước nhìn lên người nọ như cầu xin sự tha thứ.

Diệp Lâm Anh nhìn thấy bộ dạng này của chị mà bật cười khúc khích. Thật sự rất đáng yêu, nhưng cô vẫn muốn trêu bé thỏ con này thêm một chút nữa, bèn đưa tay lên vuốt nhẹ lấy đôi má hồng kia nói nhỏ :

"Oh no, không dễ như vậy đâu, bé hư thì phải bị phạt.."

Diệp Lâm Anh nở nụ cười gian hiểm (ba gai). Bàn tay chậm rãi lần mò xuống bên dưới, lúc này nơi tư mật của chị đã ướt hết cả rồi. Cô liền khom người xuống tay vén áo lên thì phát hiện chị còn chẳng mặc quần lót, không có chút mảnh vải che thân. Ngại ngùng với cơ thể đang trần trụi bị phơi bày ra trước mắt, đã vậy còn bị người kia nhìn chằm chằm vào chỗ nhạy cảm, Quỳnh Nga xấu hổ dùng tay che lại nơi cần che. Diệp Lâm Anh đương nhiên không hài lòng với hành động này, cô gạt nhẹ tay Quỳnh Nga rồi tự mình tách hẳn hai chân của chị ra, dùng các ngón tay vạch rõ hai bên mép ra để nhìn được sâu hơn, sau đó xoa xoa nhẹ lên hạt đậu nhỏ đang nhô lên. Sau đó cô rúc đầu nhỏ của mình vào, dùng lưỡi đảo qua đảo lại nơi tiểu huyệt khiến Quỳnh Nga như muốn kích thích đến phát điên lên..

"Ư..ư...Cún...đừng...~" Tiểu bạch thỏ lúc này không thể giữ được tỉnh táo, hai đôi má chị đỏ ứng, nóng bừng lên vì sự kích thích này.

"Sao...chị không thích à...? Thế thì em dừng lại nhé.." Diệp Lâm Anh thừa hiểu phản ứng của Quỳnh Nga, nhưng vẫn muốn trêu đùa với chị một lát.

Quỳnh Nga nghe thấy vậy liền vội lắc đầu, tỏ ý muốn tiếp tục :

"C-Cún...dùng tay..dùng tay em làm cho chị sướng đi..."

"Được...theo ý chị." Diệp Lâm Anh chiều lòng công chúa nhỏ, chậm rãi đưa ngón tay của mình vào lỗ huyệt kia, nước dịch đang liên tục chảy trào ra từ chị, cảm giác mơn trớn trông thật khoái cảm. Bạn Cún không chịu nổi bèn di chuyển ngón tay của mình mạnh mẽ hơn, từng động tác rất nhanh chóng và thuần thục, dòng nước ấm từ tiểu huyệt liên tục trào ra nhiều đến không thể kìm hãm chúng lại.

"Bé cũng thật là "dâm đãng" quá đi, mới chạm vào chưa được bao lâu đã ra hết rồi..."  Diệp Lâm Anh cười gian xảo, lấy ngón tay quệt một ít chất dịch màu trắng của chị đưa lên lưỡi nếm thử, vẻ mặt gật gù kênh hài lòng

"Đúng là rất bổ, rất ngọt...~"

"Em..đúng là xấu xa..biến thái..." Quỳnh Nga ngượng chín hết cả mặt, có chút giận lẫy, tự cảm thấy bản thân mình như một trò đùa của con nhóc ba gai cà chớn này. Dù sao cô cũng lớn tuổi hơn nó, thật là không biết chút phép tắc khi lên giường gì cả..

"Đừng nói như vậy chứ, dù sao cũng chỉ xấu xa biến thái với mỗi mình chị thôi, bé Thỏ à.." Giọng điệu như thách thức nhưng cũng không thể tức giận nổi với gương mặt đáng ghét biết dỗ ngọt này. Diệp Lâm Anh tiếp tục hành động, lần này mà không chỉ là một ngón tay, mà là cho vào một lúc ba ngón đâm sâu vào lỗ huyệt kia khiến ai đó sướng rơn lên.

"Ư...mmm....mau...chị sắp...ra rồi..." Quỳnh Nga không chịu nổi liền ưỡn cả thân người lên, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

"Mau gọi "chồng yêu" đi..." Diệp Lâm Anh trưng giờ bộ mặt ba gai của mình ra, không quên trêu ghẹo chị Thỏ.

"Còn lâu !! Đồ nhóc con ranh ma !!" Quỳnh Nga đương nhiên không đồng ý, cô cũng có liêm sĩ, tự trọng của mình chứ.

Diệp Lâm Anh nghe thấy vậy chỉ cười nửa miệng, nhìn bộ dạng của Quỳnh Nga lúc này thì cô không chắc chị sẽ cứng đầu thêm được bao lâu nữa. Động tác tay cũng dần di chuyển chậm lại, không còn sức mãnh liệt kích thích nữa mà thay vào đó là sự hời hợt. Đối với một người đang làm tình sắp được lên đỉnh như Quỳnh Nga thì đây chính là một sự tra tấn tàn nhẫn về tinh thần. Cô không chịu nổi mà la lên..

"Nào...tiếp tục đi chứ !! Chị...sắp...ra rồi...mạnh nữa lên..." Quỳnh Nga thừa hiểu là con Cún ba gai kia chỉ đang đùa giỡn với mình thôi, nhưng trong những phút giây đang "hứng" như thế này mà bị ngừng lại thì thật là tụt cảm xúc trầm trọng..

"Bây giờ thì sao nào...chị có chịu gọi hay không ? Hay là để em.."

"Hic...năn nỉ...Ch-Chồng yêu..." Quỳnh Nga không còn cách nào khác đành phải chịu khuất phục trước con cún ba gai này, miễn cưỡng mà làm theo. Đôi mắt đáng thương rưng lệ ngước nhìn lên người nọ với bộ dạng làm nũng.

Diệp Lâm Anh trông thấy cảnh này vừa thương xót mà cũng vừa buồn cười, tự cảm thấy mình cũng có chút quá đáng khi đùa giỡn với chị. Cô nhìn vào cục bông xinh đẹp đang nằm gọn dưới thân mình mà xoa đầu yêu chiều..

"Bé Thỏ ngoan...đừng dỗi...em thương bé nhiều..~" Diệp Lâm Anh nói xong, liền xoay mặt ra khỏi giường với lấy thứ gì đó, là chiếc túi Channel màu đen. Cô mở chiếc túi lấy ra một món đồ, trông khá quen mắt.
Quỳnh Nga nhìn thấy thì ngạc nhiên không nghĩ cô có thể mang thứ này theo bên mình. Đó chính là chiếc máy rung nhỏ dùng để kích thích vùng nhạy cảm, có thể dùng trong lúc quan hệ. Diệp Lâm Anh tách rộng hai chân chị ra, đưa thẳng thứ đó vào sâu bên trong *âm hộ*, rồi để nó tự do rung giật thoải mái. Sau đó liền di chuyển lên mặt, hai tay áp chặt vào má chị, rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng ấy, hai chiếc lưỡi linh hoạt thi nhau đảo qua đảo lại. Về khoản này hai phối hợp với nhau rất ăn ý, tạo ra cảm giác cực kỳ mơn trớn và khoái cảm. Nhìn thấy cả người chị run lên bần bật mà không khỏi phấn khích, Diệp Lâm Anh đi chuyển lên trên cơ thể trắng trẻo kia, xoa xoa bóp lấy bầu ngực căng tròn, cảm giác thật mềm mại, dễ chịu, cô úp mặt vào, miệng ngậm lấy nhuỹ hoa kia mà mút mát như một đứa trẻ thèm khát sữa.

"Ư...mmm...Cún...~" Quỳnh Nga liên tục rên rỉ gọi tên cô. Cơ thể cô lúc này nóng ran cả lên.

Diệp Lâm Anh vờ như không nghe thấy gì, cô cứ tiếp tục làm việc cần làm. Đùa giỡn ngực chị đủ rồi, cô tiếp tục di chuyển xuống bên dưới, rút nhẹ máy rung ra, nước tinh dịch cứ theo đó mà liên tục chảy. Diệp Lâm Anh đưa tay vào bên trong, lần này không những một ngón, mà tận ba ngón tay đút vào lỗ huyệt kia. Cả người Quỳnh Nga toát đầy mồ hôi, liên tục thở hỗn hển..

"C-Cún...c-chị...sắp...ra..." Giọng nói trong veo, có chút khiêu gợi này khiến Diệp Lâm Anh không kìm được lòng, cô hoà theo cảm xúc mà đẩy mạnh vào sâu hơn nữa, các ngón tay liên tục hoạt động vô cùng năng xuất.

Khoảng 5 phút thì ngưng lại, Diệp Lâm Anh từ từ nhẹ rút các ngón tay của mình ra, một dòng nước trắng cứ thế trào ra ngoài lan khắp giường.

"Sao hả cục cưng..chị có hài lòng với chiến lợi phẩm này không ?" Diệp Lâm Anh ngước nhìn lên Quỳnh Nga đang còn lâng lâng, tay xoa nựng đôi má hồng của chị trêu chọc. Chị không nói gì mà chỉ cười gật đầu.

"Ư...mm...chị hơi khó chịu..." Quỳnh Nga bất giác nhăn mặt, nhìn xuống phía bên dưới của mình đang bị ướt ẫm.

"À phải rồi, để như vậy sẽ không thoải mái, em đi lấy khăn lau cho chị." Diệp Lâm Anh vội chạy đi vào nhà vệ sinh lấy khăn ấm, ngồi bên cạnh giường lau sạch sẽ khắp người cho chị, từ cổ, ngực, tay, chân, bụng, rồi giữa hai bên mép đùi, cả cơ thể lúc này đã hoàn toàn dễ chịu.
Từng hành động của cô đều rất nhẹ nhàng, ân cần khiến Quỳnh Nga rất cảm động vì những người đàn ông trước kia chưa có ai từng đối xử dịu dàng như thế này với cô, thậm chí có những lúc vừa làm tình xong, họ cũng chỉ ngoảnh mặt bỏ đi vì nghĩ rằng đã đạt được thỏa mãn, chứ chẳng quan tâm cảm xúc của cô. Chỉ khi ở bên cạnh Diệp Lâm Anh, cô mới có cảm giác được sự dịu dàng, yêu thương.

"Cún...nằm xuống với chị..." Quỳnh Nga nhẹ giọng, Chưa kịp cất đi khăn thì cô bất chợt kéo Diệp Lâm Anh nằm xuống giường sát bên cạnh mình, chiếc đầu nhỏ rúc vào trong lòng người nọ.

Bạn Cún thoáng chút có ngạc nhiên, nhưng cũng đáp lại cái ôm đó, cô xoa xoa đầu chị..

"Đừng suy nghĩ gì cả, có em luôn ở bên cạnh chị.." Diệp Lâm Anh nhẹ nhàng nói, vuốt ve mái tóc chị dỗ dành.

......

Khoé mắt và sóng mũi hơi cay cay, Diệp Lâm Anh có thể nghe thấy tiếng sụt sịt trong lòng ngực mình, cô hiểu lúc này chị đang suy nghĩ gì, vội đưa tay tấm lưng nhỏ bé kia vuốt ve, xoa dịu..

"Bé Thỏ ngoan..đi ngủ thôi..." Cô ôm trọn lấy Quỳnh Nga vào trong lòng mình, rồi nhắm mắt lại. Một luồng hơi ấm áp bao quanh, cả hai ôm lấy nhau mà tận hưởng giấc chiêm bao.

P/s : Ê tui nói thiệt là tui ko định viết H trong chap này đâu bị zì không liên quan lắm á =)) Má ơi viết tới đâu toát cả mồ hôi tới đó, tui ko biết viết thể loại này thật sự =)) Nên là phải lên ngắm bà Thỏ một hồi thấy bả ngon, mlem quá cho có tí chút cảm xúc kkk hahaaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top