Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thắng nhưng cảm giác còn tồi tệ hơn thua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tình huống xấu nhất khi cãi nhau là gì nhi? Ừm. À chắc là cãi thua rồi!

- Không. Là thắng nhưng cảm giác còn tồi tệ hơn thua!

Ngày hôm sau, trong lúc đi giặt khăn lau bảng, Thanh chợt trông thấy cảnh hai người cãi nhau.

- Thái độ của cậu là thế nào đây? - Giọng nữ đanh đá thế này không nhìn cũng biết hoa khôi của lớp Toán bên cạnh, Bích.

- Tớ đã nói xin lỗi cậu rồi. Tớ chỉ là bất cẩn khiến nước văng trúng cậu một chút thôi. - Nam vốn hiền lành, bỗng dưng gặp một cô nàng hung dữ như Bích lại càng không biết phải xử lí ra sao.

- Một chút? Ướt hết cả quần tây thế này mà hai chữ "bất cẩn" là xong sao? Cậu vừa nói, Bích vừa chỉ vào cái ống quần thon mảnh xinh đẹp của mình. Hóa ra "ướt hết" của cô nàng này là mảng ướt còn không quá một bàn tay.

- Thế giờ để cậu ấy đối quần cho cậu nhé? Thế nào? - Thanh ngắt lời, bỗng thấy phẫn nộ bốc lên đỉnh đầu. Cô bạn này đúng là thấy lớp Văn dễ ăn hiếp quá rồi đúng không?

- Cậu! - Khuôn mặt xinh xắn nhanh chóng đỏ bừng lên vì tức giận. - Lớp Văn mấy người sao lại đáng ghét thế hả?

Bích bỗng nhiên sấn lại gần Thanh, chẳng biết để làm gì. Vì sợ lớp trưởng bị đánh, Nam vội ngăn cản nhưng vô tình lực tay quá mạnh khiến Bích bị đẩy ngã về phía sau. Bích hoảng hốt, chuẩn bị lãnh một cú ngã trời giáng thì bất ngờ một vòng tay đã đỡ được cô nàng.

- Có gì từ từ nói, sao các cậu lại động chân động tay như vậy? - Huy ném ánh mắt không đồng tình về phía Thanh và Nam.

- Huy, bọn họ ... - Bích mừng rỡ, chuẩn bị tố cáo.

- Huy! Không phải như vậy, cậu nghe tớ nói đã ... - Nam quả quyết ngắt lời Bích, giải thích rõ ràng sự việc. Cậu cảm thấy phải nhanh chóng giải quyết chuyện này. Nếu không lát nữa ra về Thanh sẽ trả thù cô nàng kia đến thảm mất thôi!

- Ra là vậy. Bích, cậu ... - Huy đã hiểu, định khuyên Bích nên xin lỗi hai người họ.

- Thôi đủ rồi đó! Ai cần cậu hiểu hay không hiểu?

Cái trò anh hùng cứu mỹ nhân này làm Thanh phát ngấy. Cái cảm giác tồi tệ thế này thì chẳng thà để Bích cãi thắng hoặc để cô nàng đánh cho một cái còn dễ chịu hơn. Lửa giận chẳng biết từ đâu khiến Thanh mất lí trí, dứt khoát túm tay áo Nam bỏ đi.

- Sao cậu lại kéo tay áo người ta đi thế hả?

Huy theo phản xạ thốt ra câu đó nhưng thấy đối phương thẳng thèm ngoảnh lại lấy một cái. Huy bỗng dưng thấy bản thân bị Thanh cho ra rìa. Không cảm xúc, cũng chẳng đáng để bận tâm.

- Cậu thích Nam nên mới bảo vệ cậu ấy đến vậy đúng không?

Huy cố chấp gọi với theo, lòng khó chịu khôn tả. Đối phương rõ ràng có khựng người lại nhưng ngay lập tức chuyển thành nắm cố tay Nam, kéo đi.

- Này lớp trưởng, cậu tủm tỉm cười cái gì suốt quãng đường thế? - Nam nhận thấy nàng lớp trưởng hôm nay thật dị. - Lại còn nắm chân nắm tay tớ nữa chứ!

- Hứ, ai cần cậu lo? Đi đi đi! Còn đợi tớ dìu vào lớp nữa hả? - Kẻ nào đó thẹn quá hóa giận.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top