Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: doo ở đây rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm nay thì doo đã gửi đoạn rap ghi âm với lời rap qua. Anh và doo cũng cùng nhau sửa vài chỗ, cuối cùng cũng cho ra một đoạn hoàn chỉnh. Anh biết ơn doo lắm luôn.

Lên ý tưởng của bài ATNV là sẽ mời các anh trai bị loại ở vòng trước lên hát. Nhưng có một số anh trai dính lịch trình nên không thể tham gia vào bài hát được, trong đó có doo. Hai ngày mọi người ở phim trường không ngủ nghỉ mà chuẩn bị  tập duyệt sân khấu, vì mai quay hình rồi nên thời gian rất gấp.

Đến khi quay hình,  mọi người tập trung ở phòng chờ để bóc thăm xem team nào diễn đầu. Không trộm vía là team anh lại trình diễn đầu.

Sau khi trình diễn tiết mục ATNV thì anh thấy ba ngân trở lại sân khấu, anh đã không kiềm được nước mắt của mình. Anh là một người dễ dàng xúc động bởi mọi thứ liên quan đến gia đình và tình cảm. Anh cảm thấy tiếc cho ba ngân phải dừng lại sớm nên mới khóc như vậy. Khi vào sảnh chờ ba ngân và mọi người có an ủi, thì anh cũng nín khóc.

Nhưng khi bài bao lời con chưa nói của nhóm anh Atus cất lên anh lại không kiềm lòng được khóc lên. Bài hát nói về mẹ, nội dung bài hát đánh thẳng vào tim anh, là một người con làm việc xa quê hương xa nhà nên anh cũng rất nhớ cha mẹ của mình, anh nghĩ đây là cảm xúc chung của tất cả mọi người không riêng gì anh.

ĐP và Erik đi ra sau hậu trường an ủi cậu.

Erik: Nín đi em, khóc sưng hết mắt rồi nè !

Đp: khóc thương chưa kìa! Thôi em còn có các anh mà. Em là út cưng của say5 mà, các anh luôn yêu và bên cạnh em mà.

Erik: đúng rồi đó! Em không có một mình đâu mà lo. Nín nhe nín nhe. Chuẩn bị quẩy sung thôi nào.

Sau một hồi dỗ thì maknae của say 5 cũng nín khóc.

.....

Tới tiết mục trình diễn của sau đêm này, mọi người đều wow vì quá hay, quá đẹp, đúng chất kpop nhất, performance thì đỉnh khỏi bàn. Vào sảnh chờ mọi người đều khen phần trình diễn của team xuất sắc.

Khi đứng dưới ánh đèn bị loại, anh cố tỏ ra lạc quan, không quan tâm tới kết quả, nói thầm trong lòng rằng dù có dừng lại thì cũng không sao vì anh đâu có mất gì đâu, mà được quá trời nè. Anh cố gắng tỏ ra mình ổn và cười với các anh khác, nhưng khi anh thành bảo anh là người chia tay với chương trình và bảo anh phát biểu.

Anh không kiềm được cảm xúc của mình nữa mà vừa khóc nức nở vừa nói:

" Em cảm ơn anh chị ekip chương

trình mình à.

Nếu không nhờ chương trình mình thì

không biết bao lâu em mới có thể

đứng trên ánh đèn sân khấu một lần nữa

Đi tới bước này là em vui rồi..

Em chỉ muốn nói một điều là ước mơ

từ bé của em đã được thực hiện"

Sau khi nói xong cảm xúc của anh càng bùng nổ hơn. Các anh trai đến ôm và an ủi anh. Nhưng anh lại thấy tuyệt vọng, nỗi sợ đánh mất cơ hội lại trào dâng, khiến anh cảm thấy hụt hẫng tột độ. Dù trước đó anh đã tự nhủ mình không cần phải lo lắng, nhưng giờ đây những cảm xúc bị dồn nén lâu ngày bỗng chốc bùng nổ không thể kiểm soát. Anh thấy mình nhỏ bé, lạc lõng giữa những người bạn đồng hành, dù họ đều ôm chặt và động viên anh.

Trong tâm trí, anh đấu tranh giữa việc chấp nhận thực tế và nỗi buồn không thể xóa nhòa.

Nhưng sâu thẳm, anh biết rằng mình đã trải qua một hành trình quý giá, và những trải nghiệm ấy sẽ mãi là một phần không thể thay thế trong cuộc đời anh.

Nhưng khi anh vào phòng makeup trong hậu trường, thì có một bóng người từ phía sau ôm  lấy anh.

Anh xoay người lại thì không phải ai khác mà  là doo người bạn trai nhỏ tuổi của anh. Anh bất ngờ và xúc động khi cậu xuất hiện ngay lúc anh cần cậu nhất.

Doo nhẹ nhàng ôm anh, khiến anh cảm nhận được sự an ủi ngay lập tức.

Giọng của Doo thì thầm bên tai, dịu dàng nhưng đầy kiên định: Em ở đây rồi. Đừng lo nữa, anh đã làm rất tốt rồi bé cưng của em.

Anh đứng yên trong vòng tay của Doo, mọi áp lực và nỗi sợ bỗng chốc tan biến. Những giọt nước mắt anh cố gắng kìm nén lại lăn dài, nhưng lần này không còn là những giọt nước mắt của nỗi buồn hay tuyệt vọng, mà là sự biết ơn vì có người luôn ở bên cạnh, sẵn sàng chia sẻ mọi cảm xúc dù là khó khăn nhất.

Anh cúi đầu, cảm giác như mọi căng thẳng và tổn thương đều được xoa dịu.

Doo buông anh ra một chút, nhìn vào mắt anh với sự dịu dàng và nói : Anh không cần phải tỏ ra mạnh mẽ trước mặt em đâu. Em hiểu anh mà. Anh muốn làm gì em cũng ủng hộ hết.

Doo nói, nắm lấy tay anh, truyền cho anh thêm sức mạnh.

Trong khoảnh khắc ấy, anh biết rằng dù cuộc hành trình trên sân khấu có kết thúc, nhưng có Doo ở bên, anh sẽ không bao giờ phải đối diện với những cảm giác cô đơn hay thất bại một mình.

Gem nghẹn ngào nói : cảm ơn em vì đã luôn bên cạnh lúc anh buồn, và  cũng như lúc anh vui. Anh yêu em!!

Doo hôn lên tóc anh rồi nói: anh là mặt trời nhỏ xinh ngoan yêu của em mà. Yêu anh là bổn phận còn mang đến hạnh phúc cho anh là sứ mệnh của em! Cho nên anh cứ tận hưởng và cảm nhận tình yêu của em đi. Vì anh sinh ra là để được mọi người chiều chuộng và nâng niu, trong đó có em!

Sau khi nghe doo trải lòng anh không còn nghe thấy gì ngoài tiếng tim đập nhanh và mạnh, cũng không biết là của ai, của doo, của anh, hay của cả hai. Hai người đứng ôm nhau, thời gian như ngưng động, thế giới giống như chỉ còn lại hai người.

Mọi người đi vào thấy ai đó đang ôm gem nên tiến lên hỏi.

Đp: ai đây! Sao ôm makne của say5 thế !

Nghe tiếng anh đức phúc nên gem buông doo ra.

Erik: ủa doo hả em? Ủa em về lúc nào vậy, không phải em đang bên thái sao?

T.ngân: hiểu gòi hiểu gòi

Trung: piếng đi ngâng

Jsol: chắc là về vì ấy rồi, rõ ràng thế cơ mà!!!

T.ngân: mày đúng là không làm anh thất vọng. Ba yên tâm giao con trai cho mày đó:)))

Trung: là sao vậy, hông hiểu gì hết!

T.ngân: sao em ngu quá vậy. Dõng lỗ tai lên nè:)Nó là người yêu của con trai cưng của em đó:((

Trung: Hồi nào vậy. Má tưởng hai bây bạn thân. Nhìn thằng doo thẳng thế cơ mà!

T.ngân: em ơi sao em ngu vậy! Có ai bạn thân mà như hai đứa nó không! Người có mắt đều nhìn ra bọn nó yêu nhau mà. Thì thằng doo nó thẳng nhưng nó lại gặp phải cục cưng xinh yêu của anh cũng phải cong. Cục cưng của ba má đẹp với đáng yêu thế mà.

Trung: hằng cờ hó. Nãy giờ mày chửi tao xướng miệng hé. Không nói là mày làm tới hả.

T.ngân: đau em ơi .Bớ người ta Bạo lực gia đình, em là đồ vũ phu.

Trung phủi tay nói: biếng

Trung nhìn về phía anh nói: thôi má chúc hai con hạnh phúc nhé! Doo nhớ chăm sóc nó đó ! Mày làm nó khóc tao quánh thằng ngâng ra máu.

T.ngân: ủa em sao nó làm lại quánh anh ra máu???

Trung: tại tao đánh không lại mày ơi

T.ngân: :))))))

Doo ôm gem lại nói: em nên làm mà. Anh yên tâm!

Gem: sao giống tiệc chia tay tiễn cô dâu về nhà chồng vậy:))

Doo cười nhẹ, kéo Gem sát hơn một chút, anh trêu:Thì gem sắp về nhà doo mà, không phải sao?

Gem giả bộ lắc đầu: Không dễ vậy đâu!

Doo cười nói: không dễ mới tốt! Doo thích chinh phục những thứ khó khăn . Đặc biệt nhất là khi gem là phần thưởng đó! Có câu Anh hùng mới xứng có được mỹ nhân, gem nhỉ!!!

Gem ngại ngùng, liền đánh vào ngực doo bốp bốp.

T.ngân: tưởng cảm động ai dè cảm lạnh! Sao cái nết vũ phu này giống mẹ mày quá vậy. Quánh chồng quánh con.:((

Trung: tao thấy là mày chán sống rồi đúng hông ngâng

Doo cười hề hề xoa ngực: Thì ra là Gem vừa tặng doo món quà mạnh tay thế này. Doo sẽ giữ kỹ nhé!!

Đức Phúc đột nhiên chen vào: Ủa quà gì mà đánh nghe bốp bốp vậy? Phúc còn chưa bao giờ được nhận quà như thế luôn á...

Gem tiến lại: mình làm tại đây đi anh:)))

Đức phúc lùi về phía sau nói: makne rắn độc quay lại rồi.

JSol gật đầu đồng tình: Ừ, anh Phúc nói đúng. Tui mà được quà như vậy chắc tui chạy thẳng vào viện rồi chứ không ở đây đâu.

T.ngân: hừ  đúng là trai ngoan, yếu đuối không hợp làm chồng đâu!!

Trung: Còn mày thì hợp lắm hả? Nói nữa là tao cho mày ra đảo khỉ vĩnh viễn luôn bây giờ, hiểu chưa?

T.ngân lè lưỡi: Tui chỉ nói thật thôi mà, sao ai cũng áp lực thế? Chúng ta yêu nhau phải có tí đánh đấm mới vui chứ!

Gem: chỉ có ba vui thôi, đừng kéo chúng ta! Đã nói bao lần gòi! Chắc con kí đầu ba quá!

T.ngân trợn mắt nói: mày mới vừa tác động vật lí thằng doo đó! Có hông doo?

Doo nhìn eo mình bị nhéo thì nói: anh đừng có vu khống đặt điều. Gem hiền lành giống má trung mà sao đánh người được! Nãy chỉ là gem phủi bụi thôi.

Trung cười nhẹ nói: má duyệt! Thằng bé không có gì chê hết con yêu. Má thích cái  tính chất phác thật thà có gì nói đó của mày.

T.ngân: loạn hết rồi, ác quỷ mà mày nói tao tưởng con mèo đi lạc nào đó. Em ơi! Vùng lên đi em đừng có bị tha hoá.

Doo: thôi anh mình đi em không theo anh đâu! Gia đình em đang hạnh phúc, anh đừng phá hoại nữa.

Gem : đúng rồi!!! Già đầu gòi mà gân lắm. Hèn chi má hông thèm.

Trung: đừng có rác gì cũng bỏ vô tao đâu phải thùng rác!

T.ngân mắng xong rồi chạy : 2 má con mày là đồ choooooo

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top