Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Past 1 - Chuyến đi định mệnh

Ting ting ( báo thức ) .... Dĩnh liền bật dậy hấp tấp hoảng hốt...chết rồi mình đã trễ hơn 15p rồi làm sao đây ? Không đc phải nhanh lên thôi ko thì trễ mất , khi đag Dĩnh đag chạy trên đường vì sợ bị mắng nên mất tập trung làm tay lái Dĩnh vô tình chạm phải xe của Diệc Phàm , Dĩnh vội vã bước xuống xe , trog khi đó Diệc Phàm cũg từ xe đi ra , nhìn Dĩnh vs khuôn mặt ko đc thiện cảm nhưng vì giữ thể diện của Phàm nên quản lí phải kêu Dĩnh bồi thường và rời đi .... Khi đến nơi Dĩnh vội vã chạy vô lớp ( Dĩnh hiện đag làm trog công ty Thiên Hoa nhằm đào tạo diễn viên )
Khi tiết học kết thúc Dĩnh bước ra căn phòng học khuôn mặt buồn bã vì sáng giờ Dĩnh chưa ăn gì mà còn gặp chuyện nữa ... hazz . Bất ngờ có một chàng trai đến đưa Dĩnh chai nước và hỏi rằng có chuyện gì mà sao Dĩnh buồn vậy ? Khi Dĩnh ngước lên nhìn thì ra đó là Đình ca ( Trần Vỹ Đình ) Dĩnh nói rằng rất là đói bụng nên Đình ca dẫn Dĩnh đi ăn , trong lúc đi Dĩnh lại bắt gặp Diệc Phàm , Đình ca có quen bt với Phàm nên 2 người nói chuyện vs nhau rất vui vẻ mà ko chú ý đến Dĩnh , một lát sau Đình ca quay sang Dĩnh và giới thiệu vs Diệc Phàm đây là bạn của Đình ... Diệc Phàm quay sang Dĩnh và nói rằng : " Thì ra là cô gái va chạm xe vs tôi hồi sáng đây mà " Dĩnh vs khuôn mặt lo lắng , buồn bã , tiến lại cúi đầu xin lỗi Diệc Phàm... Trong khi đó Đình ca rất bỡ ngỡ và ko tin sự thật vì hai người đã quen bt nhau từ trước . Đột nhiên Đình hốt lên : " Thôi bỏ qua đi nào ! Có chuyện gì to tát đâu , hôm nay Đình sẽ đãi 2 người ăn " Trong lúc ăn không khí lúc này rất im lặng... một lát sau Đình hỏi Dĩnh : "Công ty mình 2 ngày nữa sẽ được đi chuyến đi du lịch ... Dĩnh e biết chuyện này chưa ? Có đi không ? " Dĩnh e thẹn trả lời : " Dạ , chắc e ko đi đc , vì gia đình , kinh tế e ko đc ổn định nên có dịp khác e sẽ đi ... Diệc Phàm bỗng dưng im lặng và ko nói gì ...Đình ca bật cười to : " Haha ! Đi lần này ko có tốn tiền Dĩnh Bảo của tui ơi , sao mà ngốc quá vậy ?? Bộ e ko bt chuyện gì lun hả ??" Dĩnh đỏ mặt và nói không nên lời . Khi đó Diệc Phàm vẫn đag ngồi suy nghĩ và lầm bầm điều gì đó , nhà Dĩnh có chuyện nên về trước ... một lát sau khi Phàm và Đình cùng ra xe để về , thì Phàm đột nhiên kéo Đình lại nói rằng : " A chắc là sư huynh tốt của Dĩnh rồi , số tiền này nhờ a đưa Dĩnh giúp e , phải đưa tận tay , nhất định phải nhận " Đình bỏ ngỡ không biết gì chưa kịp hỏi thì Phàm đã đi mất ... Trên xe Phàm rất thấy ấy nấy vì sao Phàm lại đối xử như vậy vs một cô gái như thế .... Đình ca liền đi đến nhà Dĩnh và đưa tiền cho Dĩnh , cô ngây thơ ko bt gì , Đình chỉ ns một câu vs Dĩnh " Tiền này là của Diệc Phàm đưa cho cô " Dĩnh hỏi tại sao ? Thì Đình ns là ko hiểu tại sau Phàm lại đột nhiên đưa tiền cho Dĩnh ... Dĩnh một mực ko nhận , Đình ca năn nỉ Dĩnh vì thế Dĩnh nhận ... 2 ngày sau thì chuyến du lịch bắt đầu , ai nấy điều vui vẻ còn Dĩnh thì ngồi một góc suy nghĩ điều gì đó , Đình ca tiến tới ns rằng Đình sẽ ngồi chung vs Dĩnh , khi đag đi ngang qua khu rừng hoang vắng ...chuyến xe đag trên đường thì bổng nhiên gặp trục trặc , khoảng 2 ngày ms sửa xog , mọi người có lẽ phải tá túc , làm liều trại ở tạm đêm nay , ai nấy điều lo lắng bồn chồn , khi trời gần tối Đình và Phàm chia nhau ra tìm thức ăn , Đình bảo Dĩnh phải ngồi yên ko đc đi đâu , nhưng đợi quá lâu một lúc sau Dĩnh phải tự đi kiếm đồ để ăn , lúc đi tìm thì gặp phải Diệc Phàm ... Dĩnh bất ngờ vấp té thì Phàm chạy lại trị thương cho Dĩnh hỏi rằng : " Tại sao Đình ca kêu cô ở lại đó đợi mà sao ko ở đó , cô đi như vậy biết tôi lo lắm ko ? " Vừa dứt lời Phàm quay qua nhìn Dĩnh thật lâu , nói rằng: " À , không ý tôi là Đình ca và mọi người sẽ lo lắng cho cô lắm nên đừng nghĩ bậy " và Phàm đứng lên đi tiếp đc 2,3 bước thì quay lại đằng sau , chân Dĩnh bị thương nên ko đi đc , Phàm từng bước tiến lại gần , một tay nhấc Dĩnh lên lưng và cõng Dĩnh đi ra khỏi chỗ đó trong khi đi bất ngờ một con Trăn bò đến vì bảo vệ Dĩnh nên Phàm đã bị nó trăn cắn khi diệt con trăn, lúc đó Dĩnh rất hoảng hốt và lo lắng cho Phàm .... Dĩnh ko nghỉ ngợi gì liền xé phần dưới của áo ra và hút nộc độc và băng bó lại cho Phàm , Phàm liền đẩy Dĩnh ra : " Cô ko cần làm vậy ? Sẽ có người đến cứu tôi thôi " Dĩnh bật khóc nói rằng : " Không được , là a cứu tôi mà , tôi không thể khoanh tay đứng nhìn a chết , nếu ko hút nộc ra a sẽ chết " Phàm đưa bàn tay của Phàm lên má của Dĩnh nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô .... và bỗng ngất đi ... Dĩnh quyết định hút nộc ra cho hết .... và cũng ngất đi .... 2 người đã ko biết còn có thể sống tiếp trog một khu rừng hoang vắng này ... Mời các bạn xem tiếp chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#anhluu