Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(Fare->Leo) the shining one

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Farena Kingscholar -> Leona Kingscholar (-> MC)
OOC, OOC, OOC!!!

0.

Farena Kingscholar, toả sáng với cả thế giới.

Leona Kingscholar, toả sáng trong lòng hoàng huynh của cậu ta.

1.

Kể từ lần đầu tiên ta thấy đôi mắt của em, ta đã vô thức đắm vào trong như một gã nghiện rồi. Chỉ là lúc đó ta chẳng hề biết mà thôi, em trai của ta.

Đôi mắt em một màu xanh lục, trong vắt, xinh đẹp, như thứ "ngọc lục bảo" mà mẫu hậu đã chỉ cho ta vậy. Chúng đẹp hơn tất cả những loại châu báu đá quý mà ta từng thấy, rạng rỡ đến mức ta không thế nào rời tầm nhìn được. Ta chỉ có thể hôn lên chúng để tỏ sự yêu thích thôi, ô, xem kìa, đôi tay em vung vẫy, và nụ cười của em đáng yêu quá. Em đang vui, vì những nụ hôn của ta ư? Ta có thể hôn chúng nhiều hơn không, em trai?

2.

"Mẫu hậu, mẫu hậu, người đã đặt tên cho em trai chưa?"

"Xem nào, ta và phu quân đã bàn với nhau rồi. Tên của đứa trẻ này, là Leona."

Leona, Leona Kingscholar. Em trai, của ta.

3.

"Leona, đi chơi với anh đi?" Ta nắm gọn năm ngón tay ngắn chũn của em, cả bàn tay múp míp xinh xắn của em nhỏ hơn bàn tay của ta một vòng.

"Vâng." Leona hơi nở nụ cười với ta, hai bên má ửng hồng dưới ánh mặt trời, rõ ràng chẳng ăn nhập gì với đôi mắt em cả, vậy mà... trông rạng ngời biết bao.

4.

Chúng ta đã dạo chơi tại một dòng suối. Ta đã định trêu em một chút, nên vừa đến không được bao lâu, ta đã nhảy ùm xuống hồ. Từ dưới hồ nhìn lên, đôi mắt em mở to, tò mò.

"... Hoàng h-" Ta nhanh chóng kéo em xuống hồ, thấy em vì bất ngờ mà quên cả hô hấp, phát hiện mình chơi dại rồi mới kéo em lên. Nhìn em nằm trên bờ hồ thở dốc một lúc lâu, ta cũng không dám nói chuyện trước.

Leona mười hai tuổi, có thể nói ra em sẽ giận mất, nhưng đẹp hơn tất cả những cô gái ta đã từng gặp nơi Thảo nguyên này. Vậy nên khi em vuốt tóc lên, hơi liếc về phía ta và nở một nụ cười đầy sức hút, cất lên giọng nói đang trong kì vỡ giọng của em "Làm gì thế, hoàng huynh?", ta chỉ có thể ngơ ngác thôi.

5.

Ta chầm chậm đến gần, rụt rè, một kẻ được định trước là sẽ làm vua, rụt rè nhìn em. Chầm chậm, hôn lên mí mắt của em.

"... Hoàng huynh? Đột nhiên làm sao thế? Cũng tối rồi, về thôi."

6.

"Ô kìa, đó chẳng phải là Đại hoàng tử đang dắt theo Nhị hoàng tử sao?"

"Ôi chao, trông hai vị hoàng tử đáng yêu thế nhỉ."

"Nhưng Đại hoàng tử rực rỡ hơn nhiều, chỉ với mái tóc và đôi mắt thôi đã ăn đứt Nhị hoàng tử rồi."

"Đúng vậy đúng vậy, cả về tài năng thì Đại hoàng tử cũng trội hơn nữa, dù ngài ấy trông như không học cái gì cả."

"Tôi cũng thích Đại hoàng tử hơn, Nhị hoàng tử... Thế nào nhỉ, hơi tịch mịch."

"Thôi, ngai vàng không cần bàn cũng biết sẽ thuộc về Đại hoàng tử rồi. Nhị hoàng tử thương ngài ấy như vậy, chắc chắn sẽ là phụ tá đắc lực cho hoàng huynh của mình."

7.

"Leona! Chúng ta nhanh chóng về nhà nào, mẫu hậu sẽ mắng mất!"

Lẽ ra ta nên dẫn Leona đi lâu rồi, sao lại còn nán lại cơ chứ? ... Không, là Leona giữ chặt tay ta. Không biết em mang tâm tư gì, ta chỉ có thể nắm chặt đôi tay nhỏ nhắn của em.

"... Leona, không biết bọn họ nghĩ thế nào, nhưng trong mắt ta, em là rực rỡ nhất!" Cho dù có lạc trong biển người tấp nập, thì chỉ cần một ánh mắt thôi ta đã có thể tìm thấy em rồi. Em rực rỡ nhất nơi Thảo nguyên này, em trai.

"Cảm ơn, hoàng huynh."

8.

Một bên mắt xinh đẹp của em đã bị băng lại.
Biến cố đã xảy ra.
Ta đã không có đủ năng lực để bảo vệ em.
Dù cho đó là phụ thân làm, nhưng nhìn em đau đớn như vậy, ta cũng đau quá, em trai.
Nhưng nỗi đau của ta có thể so sánh với trái tim đang vỡ vụn của em ư? Không thể.
Lần đầu tiên trong đời, ta bất lực đến nỗi chỉ muốn giết chính ta. Em trai, ta có thể hôn lên đôi mắt của em không?

9.

Leona mười bốn tuổi.

Bên mắt của em thêm một vết sẹo, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Leona mười bốn tuổi, trầm tĩnh hơn trước, lạnh nhạt hơn trước, ít cười hơn trước, và cả đôi mắt em cũng ảm đạm hơn.

10.

Đã rất lâu rồi kể từ khi ta có thể ở riêng hai người với Leona. Em ngồi co lại trên ghế, tựa đầu mình nghiêng sang một bên, đôi mắt chăm chú vào những hàng chữ trong sách.

"Leona này." Ta cất tiếng.

Leona không đáp, chỉ giương mắt lên nhìn ta. Đôi mắt của em không nhiệt tình như trước đây nữa, ta khe khẽ thở dài. Nhưng ta không muốn em đối xử với ta như thế chút nào, nên ta đã tiến đến, hôn lên vết sẹo nơi mắt em.

11.

"Bộp" một tiếng, không vang dội, rơi xuống sàn nhà. Ta bị đẩy ra thật mạnh, em đứng lên rồi chạy đến góc tường, một đôi mắt tràn đầy cảnh giác.

Ta đã chẳng thể nào hôn lên đôi mắt của em được nữa rồi sao, em trai?

12.

Leona mười sáu tuổi, đến Night Raven College.

Còn ta, bước đến tiếp quản ngai vua, trở thành vua của bách thú.

Chờ ngày em về.

13.

Leona hai mươi tuổi, được Cheka kéo về "nhà."

"... Em trai."

"Hoàng huynh."

14.

Leona hai mươi tuổi, đã bỏ đi sự cảnh giác tột độ với ta. Hiện tại, ta chỉ là "hoàng huynh" của em mà thôi.

"Ở trường, có gì thú vị chứ?"

Đôi mắt em chớp lên, rồi em nở một nụ cười mà ta chưa bao giờ có cơ hội thấy được: "Có, năm nay có một nhóc động vật ăn cỏ đến trường. Điều thú vị của nó, kể làm sao cũng không hết được."

"... Thế à, em thích cậu ấy quá nhỉ?"

Em cười, hệt như cách một con sư tử đang chìm trong tình yêu với con cái của mình, dùng đôi mắt âu yếm để nhìn người bạn mình muốn đi cùng cả đời. Em không trả lời ta, nhưng ta thừa biết đáp án của em rồi.

15.

Leona hai mươi tuổi, biết đến tình yêu.

Còn ta, cũng hiểu rõ tình yêu.

[end]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#twst