Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Giáo chủ bị thao, cảnh tượng giống như đêm động phòng hoa chúc.

"Ha ưm cút ưm..." Bách Lí Hàn bị hôn đến không thở nối, quan trọng là hiện tại y hoàn toàn không có chút sức lực, căn bản không đẩy ra được kẻ trên người. Cả người Chu Uý Kì đè ở trên người y, hai tay bắt lấy hai tay Bách Lí Hàn ấn ở trên đầu, y phục mở rộng ra, hai cái đùi thon dài trắng nõn muốn giãy giụa, nhưng bởi vì không có sức lực nên chỉ là ở dưới thân nam nhân vô lực vặn vẹo, cùng ngoại bào đỏ tươi hình thành đối lập.

Còn có chăn màn đỏ thẫm, xứng với trường bào đỏ tươi, yêu nghiệt của Bách Lí Hàn, cùng với tóc dài của hai nam nhân, trong khi hôn môi đã sớm dây dưa cùng nhau.

Hình ảnh như vậy nhìn thế nào cũng như là động phòng hoa chúc.

Một nụ hôn kết thúc, Chu Uý Kì hơi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt yêu nghiệt dưới thân: "Giáo chủ cảm thấy thế nào?"

Bách Lí Hàn thở hổn hển từng ngụm, nói thật, mấy năm nay tuy rằng y từng có vô số nam sủng, nhưng từ trước đến nay y chưa từng chạm vào miệng bọn họ, trừ giải quyết nhu cầu sinh lý cơ bản, y không cần bất luận cái gì dư thừa, cũng không cần bất luận kẻ nào có cảm tình với y, cho nên hôn môi kịch liệt lại hít thở không thông như vậy, là lần đầu tiên của y.

Bách Lí Hàn không trả lời, Chu Uý Kì lại nói: "Giáo chủ có cảm thấy một thân hồng trang này của giáo chủ giống như hỉ phục hay không?"

"A... im miệng!" Nực cười, lửa giận của Bách Lí Hàn xông thẳng lên não: "Ngươi đang vũ nhục bổn toạ."

Thế gian này chuyện long dương vốn là trơ trẽn, tuy rằng y cũng không để thế tục vào mắt, nhưng đâu thể có cách nói nam tử mặc hỉ phục?

Huống chỉ y đường đường là chủ của một giáo, tên khốn nạn này coi y là nữ tử sao?

Bình sinh y hận nhất người khác nói cảm tình với y, cảm tình gì đó đều là chó má, mà có ý đồ với gương mặt này của hắn thì càng đáng chết.

"Sao có thế chứ?" Chu Uý Kì nghiêm trang nói: "Giáo chủ vốn dĩ không biết, một thân hồng trang này của giáo chủ đẹp biết bao nhiêu." Chu Uý Kì vừa nói, tay vừa vuốt ve trên da thịt bóng loáng của Bách Lí Hàn, từ xương quai xanh đến eo bụng, lại đến háng, cứ lặp lại như thế.

"Giáo chủ có cảm thấy tình cảnh này của chúng ta giống như là đêm động phòng hoa chúc không?"

"Ngươi điên rồi sao?" Bách Lí Hàn phẫn nộ, nhưng cơ thể lại nhịn không được mà run rẩy, vặn vẹo dưới sự đụng chạm của Chu Uý Kì.

"Không điên, chỉ là vui vẻ." Chu Uý Kì nói, giống như tên cố chấp vì yêu mà điên cuồng.

"Nếu là động phòng hoa chúc, hiện tại chúng ta bắt đầu động phòng đi."

Chu Uý Kì nói xong lại cúi người xuống lần nữa, đầu tiên là hôn xương quai xanh của Bách Lí Hàn, tiếp theo vùi đầu ở trước ngực y khiêu khích, đùa bỡn, đầu lưỡi câu lấy điểm nhỏ mút vào, nơi đó rất nhanh đã sưng lên.

"Hư a...câm miệng, a...dừng lại, khốn nạn!" Bách Lí Hàn bị hắn làm cho khó nhịn vô cùng, trên thực tế tuy rằng y có vô số nam sủng, nhưng chưa bao giờ kiên nhẫn làm dạo đầu như vậy đối với bất kì nam sủng nào, đương nhiên, y càng không thể cho phép nam sủng chạm vào y như vậy.

"Dừng lại, bổn toạ a a a... bổn toạ có thể giữ ngươi toàn thây."

Chu Uý Kì giống như không nghe thấy, trực tiếp nâng lên đôi chân dài trắng nõn, ngay sau đó gấp lên trên.

"Đồ khốn kiếp, ngươi dám!" Bách Lí Hàn vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Nhưng Chu Uý Kì không chỉ dám, còn banh hai chân y rộng ra, thân dưới của y hoàn toàn bại lộ ở trước mắt nam nhân, đặc biệt là u huyệt chưa bao giờ có người động vào kia, không nói người khác, chính là bản thân Bách Lí Hàn cũng chưa bao giờ đụng chạm vào nơi cảm thấy thẹn đó.

Thấy đôi mắt Chu Uý Kì thẳng tắp nhìn chằm chằm nơi đó, hô hấp của Bách Lí Hàn cũng trở nên dồn dập.

"Chu Uý Kì phải không, ngươi... ngươi bình tĩnh một chút, bổn toạ có thể làm với ngươi, nhưng ha... nhưng bổn toạ chỉ làm phía trên." Người này quá nguy hiểm, Bách Lí Hàn thấy sự tình không thể xoay chuyển, y chỉ có thể nghĩ kế hoãn binh.

Trên thực tế, đây đã là nhân nhượng lớn nhất của y, nếu trước kia gặp được người không biết sống chết như vậy, đã sớm bị một chưởng của y đánh chết hoặc là ném đến sau núi cho sói ăn.

Nhưng cái gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, y có thể lùi mà tính tiếp, chỉ đành dựa vào kế hoãn binh này.

Đáng tiếc Chu Uý Kì căn bản không để mình bị xoay vòng vòng, hơn nữa y căn bản không biết, nam nhân trước mắt đến tột cùng là khắc tinh của bá tổng như thế nào.

"Nếu giáo chủ muốn ở phía trên" Chu Uý Kì cười nói với y: "Cũng có thể."

Nhưng vào lúc Bách Lí Hàn hơi thở nhẹ một hơi, Chu Uý Kì nhắm ngay u huyệt bỗng nhiên thẳng lưng, chỉ nghe thấy Bách Lí Hàn run rẩy kêu một tiếng, Chu Uý Kì trực tiếp cắm vào.

Bởi vì có dược vật, lỗ nhỏ của Bách Lí Hàn đã trở nên ướt mềm, cũng không phải là khô khốc khó vào, vì thế Chu Uý Kì lập tức cắm vào.

Nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, lại không có bất kì khuếch trương gì, Chu Uý Kì chỉ tiến vào một phần ba liền kẹt lại.

"U huyệt của giáo chủ thật sự rất chặt." Chu Uý Kì thở gấp nói.

Mà Bách Lí Hàn lại là bị cảm giác đau đớn khi dị vật xâm lấn làm cho cả người run rẫy, cắn chặt hàm răng mới không kêu thảm thiết ra, nhưng y vẫn không khống chế được căng chặt cơ thể, đôi tay cũng cầm lòng không đậu nắm chặt khăn trải giường.

Hình ảnh đó, thật sự cực kỳ giống đêm động phòng hoa chúc, thê tử tân hôn lần đầu tiên trải qua tình sự.

Lúc này Chu Uý Kì lại nói: "Giáo chủ muốn ở phía trên, cũng chờ đến sau khi chúng ta động phòng đi, về sau nhất định ta sẽ thoả mãn ngươi."

Chu Uý Kì nói xong chậm rãi rút côn thịt ra, nhưng vào lúc Bách Lí Hàn còn chưa phản ứng lại, hắn lại cắm vào, hơn nữa còn cắm sâu hơn vừa rồi.

"Hư a... khốn nạn.... ư... đồ khốn kiếp!" Bách Lí Hàn nắm chặt lấy khăn trải giường, một cử động nhỏ cũng không dám, nhưng loại cảm giác đau đớn khi hậu huyệt bị xé rách vẫn là không thể bỏ qua, thậm chí y có thể cảm nhận rõ ràng trướng đau ở hậu huyệt.

"Bổn toạ sẽ không bỏ qua cho ngươi, ha... bổn toạ không giết ngươi ư... thề không làm người!"

Bách Lí Hàn chịu đựng đau nhức phát lời thề độc, nhưng Chu Uý Kì lại không có ý lùi bước, căn bản coi như không nghe thấy, thậm chí bắt đầu chậm rãi cắm rút côn thịt, sau khi lần lượt rút ra cắm vào, u huyệt chặt chẽ bị thao mở một chút, đến khi cả vây hoàn toàn đi vào.

"Hư a... khốn nạn a a...ưm a~"

Theo từng lần từng lần cắm vào thật sâu, thân thể Bách Lí Hàn luôn căng chặt, tóc dài xoã ra hỗn loạn cùng với tóc dài rũ xuống của Chu Uý Kì, bạch y cùng hồng y cũng giao triền ở bên nhau, hình ảnh có loại dâm mỹ nói không nên lời.

"A a a ưm không... đồ khốn kiếp ư a bổn tọa... a a ha" Không biết bị cảm bao nhiêu lần, bất tri bất giác đau đớn xé rách lúc đầu đã sớm biến mất, đặc biệt là loại căng tức ở hậu huyệt do bị côn thịt căng ra, càng là bị một cảm giác tê dại kỳ quái thay thế.

"Hư a...ưm ách a... không..." Bách Lí Hàn cuối cùng kinh ngạc nhận ra, âm thanh y phát ra cũng đã thay đổi, đau đớn ở hậu huyệt cũng biến thành từng đợt tê dại không khống chế được, cảm giác tê dại đó truyền khắp toàn thân y.

"A không... bổn toạ a a a a nơi đó tại sao lại a... đủ rồi a a a ưm..." Bách Lí Hàn bị tình dục bao phủ có chút kinh hoảng, sao lại có thể, sao y có thể ở dưới sự mạo phạm của tên khốn nạn không biết sống chết này mà sinh ra cảm giác như vậy, quả là sỉ nhục!

Nhưng y không khống chế được.

"Giáo chủ..." Không biết cắm sâu bao nhiêu lần, Chu Uý Kì lại cúi xuống hôn môi Bách Lí Hàn lần nữa, hai cái đùi y bị tách ra quấn ở trên hông Chu Uý Kì, hậu huyệt vẫn là tư thế hoàn toàn đón lấy côn thịt, lúc Chu Uý Kì cúi người xuống thậm chí cũng không rút ra.

"Bốn toạ a a ưm nhất định phải giết ngươi hư...a a ưm giết ngươi..."

"Giáo chủ thật sự ngon quá" Chu Uý Kì lại phong bế môi y lần nữa.

Tức khắc, tất cả nguyền rủa cùng rên rỉ bị chặn ở trong miệng, chỉ để lại âm thanh nức nở giữa miệng: "Ô ô ô ô ô ưm..."

Kết thúc một nụ hôn, Chu Uý Ki ngẩng đầu, nơi môi răng hai người kết hợp lập tức bị lôi ra chỉ bạc, trên khuôn mặt yêu nghiệt tuấn tú của Bách Lí Hàn đã sớm bị tình dục chiếm cứ, lúc này vẻ hồng nhuận trên khuôn mặt tuyệt mỹ cực kỳ giống anh đào mê người, hận không thế há mồm nuốt y vào bụng.

Đôi mắt Bách Lí Hàn nhắm chặt, môi mỏng khẽ nhếch thở dốc, Chu Uý Kì có thể nhìn thấy rõ ràng dưới môi mỏng khẽ nhếch của y lộ ra hàm răng trắng tinh, cùng với chất lỏng thuộc về hai người trên hàm răng, dưới nến đỏ chiếu rọi của cổ đại, có vẻ càng thêm mê người ngon miệng.

Hàng mi dài rung động tăng thêm vẻ động lòng người cho khuôn mặt tuyệt mỹ này, lại xứng với tóc dài đến xoã tung giường của y, hình ảnh này thật sự vô cùng vui sướng.

"Giáo chủ, đây là thứ khác thường mà ta nói, có phải cảm giác rất tuyệt hay không?" Chu Uý Ki nói xong ngồi dậy, ôm hai cái đùi y đặt ở hông mình, lại lần nữa cắm côn thịt vào thật sâu.

"A ha... khốn nạn...!" Khoái cảm đến bất chợt khiến Bách Lí Hàn bất giác cong vòng eo lên, đồng thời cái mông cũng dùng sức càng kề sát vào thân dưới của Chu Uý Kì, vì thế càng làm côn thịt đi vào sâu hơn.

Ngay sau đó Chu Uý Kì nắm lấy hai cổ chân của y, tốc độ thọc vào rút ra bắt đầu nhanh hơn, lập tức, trong phòng liên tràn ngập tiếng thân thể va chạm bạch bạch bạch, trộn lẫn với tiếng rên rỉ mang theo mắng chửi của Bách Lí Hàn.

Không thể không nói, Bách Lí Hàn rên rỉ còn êm tai hơn so với trong tưởng tượng của Chu Uý Kì, đặc biệt là lúc y ẩn nhẫn lại không khống chế được, rên rĩ bật ra không chỉ thay đổi, còn có loại ma lực đặc biệt, mặc dù Chu Uý Kì cũng nhịn không được cảm giác cả người tê dại, ngay sau đó hoá thân thành sói, càng điên cuồng hơn nhanh chóng chiếm hữu y, xỏ xuyên y.

"Bạch bạch bạch bạch..."

"A ha a a a a ưm...a không... đủ rồi a ưm... sắp tới ha ưm... khốn nạn ư a bổn toạ...a a a a chịu không nổi a a ưm..."

"Giáo chủ, bị thao thoải mái sao?" Chu Uý Kì bạch bạch bạch hẩy hông, thể lực kinh người không nói, dường như hắn trời sinh chính là để thao người khác, cắm sâu một chút lại rút ra, mỗi một lần đều có thế vừa vặn quét qua điểm mẫn cảm của Bách Lí Hàn, hoặc là trực tiếp điên cuồng, mạnh mẽ cắn vào điểm kia, Bách Lí Hàn lập tức bị thao đến tiếng rên rỉ trong miệng cũng đã vỡ nát.

"A không a a..." Bách Lí Hàn vẫn mạnh miệng: "Cút a ưm... bổn toạ muốn bầm thây vạn đoạn người a a a ưm..."

Va chạm kịch liệt làm thân thế y bị đâm cho đong đưa, y chỉ có thể vô ý thức nắm chặt khăn trải giường để ổn định thân hình, mà lời nói tàn nhẫn của y cũng bị đâm cho ngắt quãng, không có một chút lực uy hiếp nào.

"Giáo chủ không cảm thấy, bị thao càng thoải mái hơn thao nam sủng sao?" Chu Uý Kì dùng sức nắc hông vài cái.

"A a a ưm không..." Bách Lí Hàn đột nhiên banh thẳng cơ thể, hậu huyệt không khống chế được co rút một trận, nửa người trên giãy giụa ngồi dậy, dường như khoái cảm ngập đầu sắp đến.

Chu Uý Kì biết y sắp đến cao trào, dứt khoát nắm cổ tay y, bỗng nhiên đâm rút nhanh hơn, lập tức âm thanh thao huyệt bạch bạch bạch tăng lớn, côn thịt ra ra vào vào phụt phụt ở lỗ nhỏ đã sớm bị thao đến ướt dầm dề.

Cuối cùng, cả người Bách Lí Hàn bỗng nhiên run rấy thét chói tai một tiếng, ngay sau đó bắn ra.

Y vậy mà trực tiếp bị thao bắn, đây là khoái cản kịch liệt lại kích thích mà y chưa từng trải qua, loại khoái cảm ngập đầu này trực tiếp cắn nuốt y.

Mà đúng lúc này, Chu Uý Kì cũng cùng bắn ở trong cơ thể y, hoàn toàn bắn trong lỗ nhỏ của y, Bách Lí Hàn lại run rẩy một trận, hậu huyệt lại bất giác co rút, giống như muốn hút khô mỗi một giọt tinh dịch bắn ra từ côn thịt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top