Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 3: Hoàng đế bị tra công khai bao, bị thao bắn trước mặt bạch nguyệt quang, tra công sướng xong liền chạy

"Hô" Chu Uý Kì mặc kệ ánh mắt giết người của Hoàng đế, hắn lười biếng thở dài một tiếng, ngay sau đó mới cười khẽ nhìn về phía Hoàng đế: "Bên trong của Hoàng thượng vừa chặt vừa nóng, cực kỳ thoải mái" Nói xong hắn thong thả thọc vào rút ra vài cái rồi lại nói: "Hậu đình của Hoàng đế quả nhiên không bình thường, thật sự là cực phẩm."

Viêm Minh Tà lúc này hoàn toàn là thịt nằm trên thớt, không có một chút năng lực phản kháng nào, nhưng đây là một đế vương, cho dù từ nhỏ không thể không làm một con rối nhẫn nhục chịu đựng nhưng vẫn là đế vương tàn nhẫn độc ác, dã tâm bừng bừng, nhưng nhục nhã lúc này y phải chịu, thực sự làm Viêm Minh Tà hơi đánh mất lý trí.

Chu Uý Kì thật sự sợ y tức đến hộc máu, lập tức tẩu hoả nhập ma.

"Hoàng thượng cũng đừng quá tức giận" Vì thế một ngón tay của Chu Uý Kì ở lỗ nhỏ của y dùng kỹ xảo thọc vào rút ra, vừa an ủi y: "Có lẽ sau khi thử Hoàng thượng mới biết được cái gì là cực lạc của nhân gian thì sao?"

"A ô ô..." Viêm Minh Tà chỉ có thể dùng ánh mắt giết người nhìn hắn, phẫn nộ nhưng không có sức rít gào.

Chu Uý Kì nghĩ nghĩ, như vậy cũng không thú vị, vì thể duỗi tay giải á huyệt cho Hoàng đế, ngay cả Viêm MInh Tà cũng không ngờ rằng hắn sẽ không kiêng nể đến mức khiến người ta giận sôi máu như vậy, vì thế nhất thời cũng quên gọi người.

"Chỉ là ta cảm thấy, giọng Hoàng thượng hay như vậy, nếu vào lúc vui sướng lại không nghe được không khói có chút không hoàn mỹ." Chu Uý Kì giải thích, sau đó lúc Viêm Minh Tà vừa muốn mở miệng hắn bỗng nhiên duỗi tay bóp lấy cổ của Hoàng đế, nhẹ nhàng không dùng lực, nhưng Viêm Minh Tà hiểu mạng của mình đã ở trong tay Chu Uý Kì, chỉ cần Chu Uý Kì muốn, lúc nào cũng có thể lấy đi.

Ngón tay Chu Uý Kì nhẹ nhàng vuốt ve cổ của y, hầu kết, rồi đến lỗ tai: "Hoàng thượng không thể để mọi người đều biết bộ dạng này của ngài đâu nhỉ."

Lửa giận ngập trời của Viêm Minh Tà trong nháy mắt bị lý trí chiếm cứ hơn phân nửa: "Ngươi rốt cuộc là kẻ nào, sau lưng là ai?" Người muốn mình chết quá nhiều, Viêm Minh Tà từ nhỏ đã hiểu rõ điều này.

Hạ nhân, phi tử muôn hình muôn vẻ bên cạnh y, nhưng dường như sau lưng đều có chủ tử khác, đến hôm nay, y đi từng bước một lấy lại quyền lợi thuộc về y, người bên cạnh cũng đối về thành người của mình, một đám người coi y như con rối tất cả đều phải trả giá đắt, cho tới bây giờ, cuối cùng đại thụ Chu thừa tướng cũng đổ, y cuối cùng cũng nắm quyền, trở thành ngôi cửu ngũ chân chính.

Nhưng Viêm Minh Tà rất rõ ràng, trong quá trình này y trở thành đế vương tàn bạo, âm ngoan cay độc, y thà rằng giết sai một ngàn cũng không muốn buông tha một người, tất cả quyền lợi hiện giờ của y đều là máu tươi lót đường đạt được, vì vậy, bây giờ người hận y, muốn giết y càng nhiều hơn trước kia.

Nhưng y không biết, trên giang hồ từ khi nào có người mạnh như vậy, càng không biết rốt cuộc là ai có thể sai khiến người mạnh như vậy tới đối phó mình.

Nhưng Chu Uý Kì chỉ cười khẽ: "Hoàng thượng yên tâm, sau lưng ta không có ai, ta chỉ làm việc cho chính mình, tuỳ tâm sở dục mà thôi."

"Ha~" Viêm Minh Tà chịu đựng đau đớn và tê dại quái dị từ nơi xấu hổ kia, còn muốn áp xuống lửa giận để giảng đạo lý với nghịch tặc này: "Ngươi muốn cái gì, ư trẫm... trẫm đều có thể cho ngươi."

"Địa vị a... tiền tài, nữ tử không... nam tử, nam tử như thế nào trẫm cũng có thể tìm về cho ngươi."

Chu Uý Kì cười khẽ ra tiếng: "Hoàng thượng tuổi còn nhỏ mà tâm cơ, lòng dạ khiến người ta phải kinh ngạc cảm thán, sao lời nói ra có thể ngây thơ như vậy chứ?"

Chu Uý Kì không hề khách khí cười nhạo: "Ta tránh được mấy ngàn cấm vệ quân tiến cung vào đêm khuya, lại xông vào tẩm cung của Hoàng đế trong đêm Hoàng đế đại hôn, ngươi nói xem ta muốn cái gì?"

Không hề nghi ngờ, Chu Uý Kì chính là vì Hoàng đế mới tới, nhưng mục đích của hắn rốt cuộc là gì, Viêm Minh Tà tuyệt đối không tin tưởng người này tới chỉ để vũ nhục y như vậy, ảnh hưởng mang đến cho thiên hạ của vũ nhục y và giết y chính là khác nhau như trời với đất. Nhưng Viêm Minh Tà không thể nào ngờ được, mục đích của Chu Uý Kì đơn thuần chỉ là muốn... thao y.

"Hư a... khốn nạn ngươi dám a...!" Không biết khi nào hậu huyệt đã trở nên mượt mà, Viêm Minh Tà cảm giác được căng đau nơi xấu hổ đột nhiên biến mất, sau đó đùi y bị dùng sức ép lên trên sát với ngực của y, y gian nan ngẩng đầu, thấy nghịch tặc đã móc ra dương vật dữ tợn, đồ vật hùng vĩ dữ tợn như thế Viêm Minh Tà vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, lại nghĩ đến người đang đối diện với hậu đình của y là Long Dương,

Viêm Minh Tà tức đến mức máu vọt lên não, nhưng không đợi y nói hết lời, Chu Uý Kì đã hạ eo cắm vào.

"Ha ư... khốn nạn!" Viêm Minh Tà đau đến mức lập tức cắn nát môi, quá lớn, Chu Uý Kì căn bản không đi vào bao nhiêu, cho dù có thuốc đặc hiệu và đã làm khuếch trương, lần đầu tiên vẫn có chút khó khăn.

"Hoàng thượng đừng kẹp chặt như vậy, kẹp vừa chặt lại còn kẹp liên tục nữa" Chu Uý nữa Chu Kì tát một cái trên mông căng tròn của Hoàng đế, nhịn không được cảm thán: "Co dãn thật tốt". Vì tiểu Hoàng đế từ nhỏ ngồi lâu, mông vừa mượt mà vừa cong vểnh, còn hơi to.

"Ô ô nghịch tặc, ngươi thật to hư...to gan! Rút ra ưm... trẫm lệnh ngươi...hư không..."

Chu Uý Kì sẽ không nghe mệnh lệnh, ngược lại bắt đầu di chuyển chậm rãi, hắn ép hai đùi của Hoàng đế gần như dán sát vào ngực y, còn hắn thì thâm nhập từng chút: "Nếu Hoàng thượng không muốn trở thành Hoàng đế đầu tiên bị nam nhân thao chết ở trên giường trong lịch sử, vậy thì thả lỏng chút."

Viêm Minh Tà hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bởi vì từ nhỏ y đã bị quản chế, hiểu vô cùng rõ phải thức thời, vì vậy cho dù đôi mắt lộ ra ánh mắt giết người, nhưng thân thể cũng bất giác thả lỏng, đặc biệt là chỗ mông và hậu huyệt.

Y vừa mới thả lỏng, cơ bắp căng chặt lập tức buông lỏng ra, đặc biệt là hậu huyệt bọc chặt lấy côn thịt của Chu Uý Kì, Chu Uý Kì lập tức tăng mạnh sức lực, cuối cùng, "a" một tiếng, cả cây của Chu Uý Kì hoàn toàn đi vào.

"Như vậy đúng rồi, thả lỏng ra, rất nhanh Hoàng thượng có thể cảm nhận được vui sướng, bảo đảm Hoàng thượng chưa bao giờ trải nghiệm." Chu Uý Kì tán thưởng lại vỗ vỗ mông Hoàng đế, âm thanh vang dội kích thích màng tai của Viêm Minh Tà, xấu hổ lại phẫn nộ, y còn lo tiếng vang của bọn họ sẽ đánh thức Hoàng hậu đang ngất xỉu bên cạnh.

"Nghịch tặc! Ưm... trẫm..." Nói còn chưa dứt lời Chu Uý Kì đã bắt đầu động, đau đớn ở chỗ đó làm Viêm Minh Tà lập tức ngậm miệng cắn răng.

"Hoàng thượng thả lỏng, đúng, chính là như vậy." Chu Uý Kì nhẹ nhàng dỗ dành, giống như hai người là tình nhân tình nồng ý mật.

"Hư a...dừng lại, trẫm có thể cho ngươi thứ khác ha..." Viêm Minh Tà vẫn chưa từ bỏ ý định.

"Trong lòng Hoàng thượng biết rõ, ta chỉ cần Hoàng thượng." Chu Uý Kì nói xong lập tức rút côn thịt ra, sau đó lại nhắm ngay lỗ nhỏ xông vào, nếp uốn ở miệng huyệt cũng bị làm phẳng, giống như lúc nào cũng có thể bị xé rách.

"Ngươi sẽ phải trả giá vì hành động này hư a không...a..."Lời nói tàn nhẫn theo Chu Uý Kì cắm vào thật sâu lại rút ra dần dần thay đổi: "Ha ưm..."

Viêm Minh Tà cắn răng, y kinh hoảng phát hiện, trướng đau khó chịu ở hậu huyệt không biết từ khi nào đã thay đổi, cảm giác đau nhức tê dại dần dần thay thế, sau đó theo thứ kia ra ra vào vào ở hậu đình, cảm giác đau nhức tê dại đó càng ngày càng rõ ràng, thậm chí bắt đầu ảnh hưởng đến thân thể y, đùi y, đặc biệt là từng đợt cảm giác kỳ quái từ hậu huyệt truyền tới bụng dưới sau đó truyền khắp toàn thân, đến khi trong đầu y bị cảm giác tê dại kỳ quái này làm cho trống rỗng.

Đế vương tinh thông tỉnh kế, cũng tỉnh thông khống chế, quyền lợi của y là trên hết, vì vậy luôn sợ hãi thứ ở ngoài khống chế, lúc này nam nhân đè nặng y là vậy, cảm giác quái dị nam nhân này mang cho y cũng vậy, cảm giác tê dại quỷ dị làm thân thể y rơi vào khoái cảm cực hạn, mà khoái cảm này sẽ làm thân thể y mất khống chế, nhưng mất khống chế đối với một đế vương mà nói tuyệt đối là trí mạng.

"Xem ra Hoàng thượng đã thích ứng." Chu Uý Kì cười khẽ.

Sau đó không đợi Viêm Minh Tà phản ứng lại đột nhiên đè y bắt đầu nhanh chóng thọc vào rút ra, giường cổ đại đều được làm bằng gỗ, cho dù là Hoàng đế cũng không ngoại lệ, vì thế động tác mạnh của Chu Uý Kì làm long sàng phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, cùng với tiếng rên rỉ đè nén của Viêm Minh Tà, thân thể va chạm nhau phát ra tiếng vang bạch bạch cũng càng lúc càng lớn. "Ha a... nghịch tặc...a ưm...khốn nạn! Trẫm...không đủ hư..."

"Vừa mới bắt đầu thôi Hoàng thượng." Hai chân của Viêm Minh Tà bị gấp thành hình khó có thể tưởng tượng, cả người Chu Uý Kì đè ở trên người y, mỗi lần hạ eo xuống đều đi vào cả cây, theo động tác của hắn càng lúc càng nhanh, ra vào càng ngày càng dễ dàng, lỗ nhỏ khô khốc cũng dần dần ướt át, hai nam nhân hoàn toàn rơi vào bên trong khoái cảm nguyên thuỷ cực hạn, bọn họ thậm chí không rảnh bận tâm nữ nhân nằm bên cạnh đã tỉnh hay chưa, hoặc là cũng không thèm để ý.

Tiếng vang "Bạch bạch bạch" rất nhanh tràn ngập cả tẩm cung to như vậy, nam nhân thân thể cường tráng bám vào trên người Hoàng đế làm vận động nguyên thuỷ nhất, mà lúc này ánh mắt của Hoàng đế trẻ tuổi dần dần bị tình dục thay thế, khuôn mặt cất giấu âm lãnh cũng hồng nhuận mê người, y áp lực cắn môi, khoé miệng thậm chí có vết máu, tóc dài trong lúc va chạm cọ xát trở nên tán loạn trên long sàng.

Theo y lần lượt bị cắm vào thật sâu, thân thể cũng bị đâm cho không ngừng lùi về sau, Viêm Minh Tà cầm lòng không đậu trong khoái cảm mãnh liệt bắt lấy khăn trải giường, nhưng mà căn bản không làm nên chuyện gì.

"Hư a đủ rồi... không ô ô..." Viêm Minh Tà dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh, thao không bao lâu đã bắn, khiến khoái cảm đánh sâu vào tâm trí Viêm Minh Tà càng lớn hơn.

Không biết đè nặng thao bao lâu, Chu Uý Kì lật người, tiếp theo ôm vòng eo dùng sức kéo về phía mình, toàn bộ nửa người dưới của Viêm Minh Tà không thể không quỳ xuống đất dầu mông lên, vì thế vừa vặn cho Chu Uý Kì ở phía sau y nhắm ngay hậu huyệt đã bị thao mở, phụt một tiếng lại thao vào lần nữa.

"Ha a...đủ rồi trẫm nói đủ rồi hư a a a... chậm một chút..."

Tiếng bạch bạch bạch vang lên: "Hoàng thượng nói xem, hôm nay là đại hôn của ngươi, chúng ta như thế này có tính là động phòng hoa chúc không?"

"Hư a câm miệng a...không, sâu quá a a a ha không, không phải như vậy ưm..." Viêm Minh Tà cũng bị tiếng rên rỉ không chịu khống chế của mình doạ rồi, cảm thấy xấu hổ lại hoảng sợ, y là vua của một nước, cho dù là người bị khống chế nhưng sao có thể phát ra loại âm thanh này? Nhưng tình dục đến mức tận cùng có lẽ còn có lý trí áp chế, nhưng sau khi thân thể mất khống chế thì không phải là lý trí có thể kiểm soát được.

"Hư a a a." Viêm Minh Tà giống như một con chó bị bắt quỳ sấp ở trên giường, Chu Uý Kì ở phía sau chuyển động hông không ngừng, bạch bạch đụng vào chỗ sâu nhất, phá tan nhục bích rồi lại rút ra.

Khoái cảm tê dại cuồn cuộn không ngừng làm y mất đi lý trí, thân thể hoàn toàn rơi vào trạng thái mất khống chế, đến âm thanh phát ra cũng là phản ứng thành thật nhất theo bản năng.

"A a a ha...trẫm không được nữa...đủ rồi ha...trẫm chịu không nổi a a a a hô chậm một chút... khốn nạn"

"A ha...không... muốn tới hư...a a a!"

Sau đó, Viêm Minh Tà hoàn toàn không khống chế được, y giống như kỹ nữ thanh lâu đắm chìm trong tình sự phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, ngôi cửu ngũ tôn quý vặn vẹo ở dưới thân một nam nhân xa lạ thừa hoan.

Sự thật này làm Viêm Minh Tà sụp đổ, nhưng phản ứng của thân thể lại thành thật như thế, không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, Viêm Minh Tà bị thao bắn mấy lần, cuối cùng, Chu Uý Kì cũng đạt tới cao trào.

Hắn bỗng nhiên nắm chặt phần hông của Viêm Minh Tà làm mông của y hoàn toàn dính vào thân dưới mình, côn thịt cắm đến chỗ sâu nhất, sau đó bắn toàn bộ vào trong cơ thể tôn quý của Hoàng đế.

Viêm Minh Tà tuy rằng hôm nay mới phong hậu, nhưng phi tử của y đã sớm thành một đàn, lại là thân ở Hoàng gia, ngay cả sủng hạnh phi tử cũng là là vì giang sơn xã tắc Hoàng gia, cho nên đương nhiên không xa lạ với việc này, nhưng mặc dù là vậy, đây chắc chắn là lần đầu tiên y cảm nhận được tình sự kịch liệt như vậy, cũng là lần đầu tiên trải nghiệm vui sướng cực hạn như thế.

Sau khi xong việc Chu Uý Kì cũng không thu dọn cho Hoàng đế, để y rũ rượi nằm liệt ở trên giường, cả người trần như nhộng mở đùi ra, trên người trên giường một mảnh hỗn loạn, lỗ nhỏ bị thao mở ở thân dưới càng thảm không nỡ nhìn, lúc này thậm chí còn không ngừng chảy tinh dịch ra ngoài, vo cùng dâm mĩ lại mê người, có cảm giác rách nát nói không nên lời, nhưng cũng cực kỳ dụ hoặc.

"Hoàng thượng vừa lòng với đêm động phòng hoa chúc này không?" Chu Uý Kì thu dọn xong cho mình, áo mũ chỉnh tề đứng ở mép giường nhìn xuống Hoàng đế vẫn không nhúc nhích đang nhìn hắn, sau đó tự trả lời: "Chắc là cả đời khó quên."

"Ta đi đây, hôm nào lại đến vấn an Hoàng thượng." Chu Uý Kì nói xong đột nhiên cúi đầu sát vào trán Viêm Minh Tà hôn một cái: "Nhớ phải nhớ ta."

Ngay sau đó không chút do dự xoay người đi, chớp mắt liền từ cửa sổ biến mất, giống như lúc tới, vô thanh vô tức.

Để lại Viêm Minh Tà ở trên giường tức giận đến suýt chút nữa ngất xỉu, mà Hoàng hậu nằm trên giường từ đầu đến cuối vẫn không động đậy, không biết là thật sự hôn mê bất tỉnh, hay là biết rõ mình tỉnh lại nhìn thấy hình ảnh như vậy sẽ mang đến kết cục gì cho nên dứt khoát giả vờ bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top