Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: Sextoy tình thú đuôi thỏ cắm lỗ dâm, bá tổng chủ động cầu được cặc bự cắm vào mông, sợ bị đổi chủ nên chủ động dùng lỗ đít ăn cặc bự

"A a a a ha...không được rồi chủ nhân a! a ưm a a a sướng chết mất a..." Trong góc nào đó, thiếu niên tóc dài ngửa cổ cơ thể không ngừng lên xuống, eo nhỏ của cậu ta bị một đôi tay của người đàn ông trưởng thành đỡ lên xuống không ngừng, mà từ đằng sau phần mông mềm mại có thể nhìn thấy, mỗi lần cậu ta nhấc lên đều có một cây cặc bự lớn rút ra từ trong lỗ đít cậu ta, sau đó lại một lần hung hăng cắm vào.

"A a a a ưm hô...sắp chết rồi a...xin các người a a a chậm chút...quá sâu a..."

Một bên khác, một người đàn ông toàn thân trần truồng bị bốn năm người đàn ông vây quanh, y bị ôm ngồi ở trong lòng một người đàn ông bằng tư thế cho trẻ con đi tiểu, cặc bự dữ tợn của đàn ông đang cắm ở bên trong ra ra vào vào, mà bên cạnh bọn họ, một người đàn ông rất mau nhét cặc bự vào trong miệng y, ngăn lại âm thanh của y.

Hai miệng bị cắm còn chưa hết, hai tay của y mỗi tay nắm một cây, mà đàn ông vây quanh y cũng không nhàn rỗi, tay bọn họ xoa nắn ở trên da thịt trần truồng, hoặc là kéo chân y để địt đến sâu hơn.

"Ha ưm...a~"

"Không được rồi a a a~"

"..."

Khắp nơi đều là âm thanh như vậy, có người bị ấn ở trên bàn địt đến hai chân run rẩy, đám người cởi quần áo trên sân khấu đã sớm trở nên dâm loạn, người múa cột cũng bị mấy người địt đến nước sướng văng khắp nơi.

Cố Khuynh Châu lạnh lùng nhìn, nhưng tư thế vào quần áo bây giờ của y lại khiến cả người y như bị ném vào trong đống lửa tra tấn.

Chu Uý Kì rất bình tĩnh, chỉ là cái tay ôm ở trên người Cố Khuynh Châu chưa từng dừng lại, lúc đầu Cố Khuynh Châu là ngồi ngang ở trên đùi Chu Uý Kì, bây giờ trực tiếp đổi thành ngồi khoác ở trên đùi hắn, vốn dĩ có thể xem nhẹ quần chữ Đinh (丁), dây vải gì kia không cản nổi, y tách chân ra như vậy, càng là cái gì nên lộ đều lộ ra rồi.

Chân trần của Cố Khuynh Châu ở trên đất, chuông trên mắt cá chân thỉnh thoảng vì động tác của y mà vang lên.

"Ha a...dừng lại a...ưm~" Cả người Cố Khuynh Châu run rẩy, không thể không khoác hai tay lên vai Chu Uý Kì.

Còn một tay của Chu Uý Kì thì ôm eo của Cố Khuynh Châu, một tay nắm đuôi thỏ của y, trên đuôi gắn một thứ nhỏ giống hình cặc bự, vừa vặn cắm trong lỗ nhỏ của Cố Khuynh Châu, thiết kế khéo léo này thật sự khiến Chu Uý Kì khen ngợi, cho nên hắn không nhanh không chậm nắm cái đuôi thỏ kia rút ra rồi lại cắm vào.

"Ha ưm~" Chu Uý Kì cố gắng cắn môi không phát ra tiếng, nhưng y có thể kiềm chế nổi sao? Rõ ràng không thể: "A ha..."

"Cố tổng thật mẫn cảm" Chu Uý Kì vừa nắm đuôi thỏ cắm rút vừa chậc chậc nói: "Bên trong rất ướt nha."

"Câm a câm mồm hư...a"

Nơi đó giống như hoàn toàn bị khai phá ra, mỗi lần Chu Uý Kì cắm vào đều vừa trơn vừa ướt, một chút lực cản cũng không có, mà mỗi lần hắn cắm vào, cơ thể Cố Khuynh Châu đều không nhịn nổi run rẩy, cơ thể căng chặt, thậm chí ngón chân cũng cuộn tròn, cho nên chuông trên mắt cá chân lại phát ra âm thanh leng ka leng keng, mặc dù đã sớm bị âm thanh ồn ào xung quanh lấn át nhưng tiếng đó giống như ở bên tai Cố Khuynh Châu, thậm chí vang lên không ngừng trong đầu y, âm thanh đó giống như nhắc nhở y lúc này đang phải chịu nhục nhã như thế nào, nhưng cảm giác như vậy lại khiến Cố Khuynh Châu hưng phấn hơn, do đó càng không kiểm soát được phản ứng.

"Thật là câu nhân" Chu Uý Kì không nhịn nổi khen ngợi: "Bảo sao ánh mắt của nhiều đàn ông như vậy đều dính ở trên người anh."

"A ưm~hư ha...câm a~câm mồm!" Cố Khuynh Châu khó nhịn căng người, thứ đáng chết trong lỗ đít kia quả thật là quá nhục nhã mà, mỗi lần tiến vào lại quấy y đến cả người run rẩy, y thật sự hận không thể một phát bóp chết người đàn ông này.

Bây giờ y vô cùng phiền não, tại sao! Tại sao cơ thể y lại biến thành như vậy, tại sao cơ thể hoàn toàn không chịu kiểm soát!

"Cố tổng đừng nhịn nữa." Chu Uý Kì ôm eo y tốt bụng nói, tay nắm cái đuôi chậm rãi rút ra cắm vào, giống như đang cố ý khiêu khích y, cố ý không cho y đạt được thoả mãn, rút ra nửa ngày không cắm vào, chỉ dùng quy đầu không ngừng cọ xát ở miệng lỗ đít khiêu khích, chính là không tiến vào.

"Nếu như thích thì anh cứ kêu ra, biểu hiện ra ngoài, nếu không thì tôi sao biết được tôi làm như vậy Cố tổng thích hay là không thích chứ."

Chu Uý Kì vừa cố ý khiêu khích miệng lỗ đít không tiến vào, một tay khác thì vén lên áo sơ mi trắng mở rộng trước ngực của Cố Khuynh Châu, lập tức sờ lên một bên đầu vú của y, sau đó nhẹ nhàng khiêu khích, phối hợp với kích thích của cúc non bên dưới.

Cố Khuynh Châu từ trước đến nay không biết, hoá ra đàn ông bị chơi đầu vú cũng có thể mẫn cảm như vậy, có cảm giác như vậy.

"Ha ưm~"

Chu Uý Kì càng nói như vậy, Cố Khuynh Châu càng cắn chặt răng không để mình phát ra tiếng, nhưng nhịn không nổi, chính là không kiềm chế được.

Sau khi Chu Uý Kì rút cái đuôi ra, cảm giác trống rỗng ở lỗ đít khiến Cố Khuynh Châu hơi hơi run rẩy, sau đó loại ý nghĩ đáng sợ muốn được lấp đầy nảy lên trong đầu y, cho nên bất giác co rút mông, Chu Uý Kì không động.

"Khốn nạn, cậu rốt cuộc muốn thế nào!" Cố Khuynh Châu tức giận.

"Đâu có sủng vật nào không lễ phép với chủ nhân như vậy?" Chu Uý Kì lại cố ý không hài lòng.

"Cậu!" Cố Khuynh Châu thở gấp: "Cậu không lo bây giờ tôi liền giết cậu sao?"

Chu Uý Kì dửng dưng, thậm chí dáng vẻ rất mong chờ: "Anh có thể thử xem."

Giao đấu vài lần đã đủ để chứng minh Cố Khuynh Châu vốn dĩ không phải đối thủ của hắn, hơn nữa trong trường hợp này, nếu như không có tên khốn kiếp này ở bên cạnh y thì thật sự khá phiền phức.

Cố Khuynh Châu cuối cùng cắn răng: "Cho tôi!"

Chu Uý Kì cười khẽ: "Cho anh cái gì?"

"Cậu...a~"

Trước khi y hoàn toàn bị chọc tức, Chu Uý Kì cắm cái đuôi thỏ vào lần nữa, Cố Khuynh Châu lập tức mềm nhũn người.

Bởi vì hai chân tách ra, hai cánh mông cũng bị mở ra thật lớn, rãnh mông hoàn toàn lộ ra ngoài, bao gồm cả đường vải vừa mảnh vừa chặt bị kẹt ở rãnh mông.

Chu Uý Kì kéo nó sang một bên, kẹp ở trên cặp mông vểnh tạo ra một đường hằn, tự nhiên gợi lên dục vọng của Chu Uý Kì.

Chát một tiếng, Chu Uý Kì vỗ một cái trên mông của y: "Nâng mông cao lên một chút."

Cố Khuynh Châu hung hăng nhìn hắn một cái, nhưng vẫn hơi nhấc hông lên trên.

Mông Cố Khuynh Châu nâng cao, hai tay Chu Uý Kì phủ ở bên trên, tay nắm cái đuôi bắt đầu tăng tốc, do đó tốc độ cắm rút lập tức nhanh hơn, loại cảm giác vách thịt bị căng ra mang đến từng đợt tê dại khiến Cố Khuynh Châu run rẩy, cho nên y không thể không để trọng lượng nửa người trên đè ở trên vai Chu Uý Kì.

"Ha a a ha...chậm chút ư a..."

Dường như là bò ở trên vai Chu Uý Kì, y không phải không biết, lúc này xung quanh có mười mấy cặp mắt như lang như hổ đang nhìn chằm chằm y, những ánh mắt đó chưa từng rời đi, giống như dính ở trên người y, đặc biệt là lúc Chu Uý Kì trêu đùa y, những ánh mắt đó càng nhìn chăm chú vào lỗ đít y.

Cố Khuynh Châu có thể chắc chắn, nếu như không có Chu Uý Kì ở bên cạnh, những người đó tuyệt đối không quan tâm tất cả nhào đến ăn sạch sẽ y, cho nên y chỉ có thể chịu đựng Chu Uý Kì.

Dù sao so với bị một đám người ghê tởm luân gian đến chết, còn không bằng bị một Chu Uý Kì địt chết, hơn nữa từ tình huống bây giờ có thể thấy Chu Uý Kì không có ý muốn chơi chết y, mà không chết thì có hy vọng.

Lúc này, Cố Khuynh Châu đã quỳ ngồi trên đùi Chu Uý Kì, đầu gối tách ra quỳ ở trên sô pha, mắt cá chân thì gác ở mép sô pha, theo động tác mà phát ra âm thanh leng ka leng keng, nửa người trên của y ở trong lòng Chu Uý Kì, đầu gối ở trên vai anh, cho nên đôi tai thỏ xù xù trên đầu vừa động liền giống như có một con thỏ khổng lồ nằm ở trong lòng hắn.

Trên thực tế, Chu Uý Kì cũng hơi bất ngờ, một người đàn ông cao một mét tám mấy như Cố Khuynh Châu đeo thứ đồ chơi này lại không hề có cảm giác khó coi.

Một người khác bên cạnh bọn họ ở trên sô pha, trên người một người đàn ông cũng không đeo mặt nạ giống như Chu Uý Kì có một thiếu niên hoá trang tương tự, chẳng qua thiếu niên đeo là tai nhọn màu đỏ của hồ ly, đuôi cũng là một cái đuôi dài xù lông màu đỏ.

Thiếu niên cũng tách hai chân ra ngồi ở trên hông người đàn ông, một tay người đàn ông cầm ly rượu, một tay khác tuỳ ý chơi đùa cái đuôi của thiếu niên, y không động, mà là thiếu niên cầm cái đuôi vểnh mông lên tự địt huyệt của mình, vừa biểu diễn còn vừa phát ra tiếng rên rỉ ngọt nị.

"A ưm...chủ nhân, hồ ly nhỏ ngứa quá...a a chủ nhân...chủ nhân..."

Thiếu niên vừa dùng cặc bự nhỏ liền đuôi cắm lỗ đít vừa khiêu khích chủ nhân của cậu, mà chủ nhân của cậu giống như không quá hứng thú với cậu, từ vừa nãy ánh mắt luôn dừng ở trên người hai người Chu Uý Kì bên cạnh, nói đúng hơn là trên người Cố Khuynh Châu.

Thân thể Cố Khuynh Châu cao lớn, đường cong cơ bắp trên người rõ ràng, da thịt cũng không phải loại tinh tế lại trắng nõn mềm mại như thiếu niên kia, cặp mông vểnh căng chặt, vừa nhìn liền thấy vô cùng co dãn, cơ thể như vậy thoạt nhìn không chỉ khiến người khác giơ ngón cái mà tính dục mãnh liệt nhất cũng bị câu ra ngoài, vừa nhìn liền vô cùng thiếu địt.

"Vị tiên sinh này" Người đàn ông cuối cùng cũng mở miệng với Chu Uý Kì: "Có hứng chơi cùng nhau không?"

Chu Uý Kì nhướng mày, giống như dửng dưng, nhưng người trong lòng lại lập tức căng chặt cơ thể, tay nắm trên vai Chu Uý Kì cũng tăng thêm vài phần sức.

Chu Uý Kì hơi dùng lực, cặc bự giả trên đuôi lập tức cắm sâu vào, cả người Cố Khuynh Châu run rẩy, tay nắm trên vai Chu Uý Kì càng dùng sức hơn.

Người đàn ông đó thấy Chu Uý Kì không phản ứng, lại hỏi: "Trao đổi sủng vật một chút?"

Trên thực tế, loại trò chơi trao đổi sủng vật này vô cùng thường thấy, có trao đổi thời gian dài, đương nhiên cũng có trao đổi tạm thời, chính là đổi sủng vật địt một chút, chơi đùa thôi.

Hơn nữa hồ ly nhỏ của người ta cũng không tồi, nhìn có vẻ cực kỳ ngon miệng, còn rất phối hợp, rất nghe lời.

Sau khi nghe thấy lời này của chủ nhân, thiếu niên quay đầu nhìn Chu Uý Kì, Chu Uý Kì còn cao lớn hơn nhiều so với chủ nhân của cậu, hơn nữa khí thế bức người, dáng người kia vừa nhìn liền khiến chân người ta mềm nhũn, hơn nữa Chu Uý Kì còn soái như vậy, đại khái chỉ dựa vào khuôn mặt đó của hắn cũng khiến rất nhiều người chủ động dâng lên chịu địt.

Cuối cùng Chu Uý Kì nhướng mày, nhưng Cố Khuynh Châu lại lập tức khẩn trương: "Chu Uý Kì!"

Y đã bị Chu Uý Kì địt thành như vậy rồi, đây đã là sự thật không thể thay đổi, nhưng điều này không có nghĩa là y nguyện ý bị người khác địt, tuyệt đối không được.

Chu Uý Kì cảm nhận được cơ thể của người trong lòng hơi run rẩy, cũng cảm nhận được sự khẩn trương của y, thậm chí đáy mắt có vài phần cầu xin.

Chu Uý Kì sát đến bên tai y: "Không đổi sủng vật cũng được, nhưng tôi thích người nghe lời, không nghe lời thì phải bị đổi."

Hai mắt Cố Khuynh Châu lập tức đỏ rực, hận không thể cắn nát tên khốn kiếp này, nhưng y không được chọn, cho nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi có thể."

"Nói gì vậy? Nói rõ ràng một chút."

"Tôi..." Cố Khuynh Châu giống như phải dấy lên dũng khí rất lớn, mới khó nhọc nói ra mấy chữ: "Tôi có thể nghe lời."

Y là người đàn ông đứng trên đỉnh thế giới, chỉ cần y đồng ý, một câu nói của y cũng có thể khiến thế giới này rung chuyển, mà y từ nhỏ sống trong nhung lụa, còn chưa sinh ra đã được cả thế giới ngước nhìn, sau khi sinh ra liền vô cùng tôn quý, đến bây giờ y cũng là tiêu điểm của cả thế giới, từ khi nào y lại biến thành như vậy?

Bị lăn qua lộn lại địt đến không đứng dậy nổi không nói, còn biến thành sủng vật của người khác? Sủng vật nghe lời?

Ngay lúc nói ra câu này, bản thân Cố Khuynh Châu cũng cảm nhận được một sự bi thương vô hạn, vừa đáng buồn vừa hoang đường, quả thật là nằm mơ cũng không nghĩ tới, nhưng đây chính là sự thật đẫm máu.

"Được rồi, đừng sợ." Chu Uý Kì ôm người trong lòng dỗ dỗ: "Tôi là một người yêu quý sủng vật."

Cố Khuynh Châu suy sụp dựa vào trong lòng Chu Uý Kì, mà lúc này Chu Uý Kì mới nhìn người đàn ông bên cạnh, đáy mắt ôn nhu lập tức trở nên lạnh lùng, đến giọng nói cũng biến thành lạnh lẽo khác thường.

"Xin lỗi, tôi không có thói quen cùng hưởng thụ với người khác."

"A, thật là đáng tiếc." Người đó mặc dù rất thất vọng, nhưng khí thế của Chu Uý Kì quá mạnh, cũng không dám tuỳ tiện đắc tội.

Còn Cố Khuynh Châu cuối cùng cũng thở phào một hơi, sau đó lại cảm thấy đáng buồn, thời gian hai, ba ngày ngắn ngủi, rốt cuộc y đã trải qua những gì rồi!.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top