Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Ảnh đế sốt cao lại bị địt sướng

"Anh có phát hiện" Chu Uý Kì vừa ôm người bị bắt ghé vào trong lòng hắn, ngón tay vừa ở trong lỗ nhỏ moi đào khiêu khích, bắt chước dương vật thọc vào rút ra, còn không quên nói lời trêu chọc ảnh đế: "Lỗ nhỏ của anh thật sự nóng hơn ngày thường, thật thoải mái."

"A ưm... Mẹ, mẹ nó cậu có phải con người không?" Thẩm Ngạn Sâm là một người đàn ông trưởng thành, ổn trọng, lạnh lùng, bị thằng nhóc này ép thành như vậy, đây chắc chắn là khắc tinh của y, rốt cuộc kiếp trước y tạo nghiệp gì mới có thể khiến kiếp này gặp phải một thằng nhóc như vậy chứ.

Chu Uý Kì cười khẽ tiếp tục moi đào, nơi ngón tay đi qua căng chặt lại rất nóng, vách động giống như là biết tự động co rút bao lấy ngón tay của Chu Úy Kì, sau đó chỉ cần Chu Uý Kì động đậy, thân thể Thẩm Ngạn Sâm liền cầm lòng không đậu bắt đầu căng thẳng, thậm chí sau khi bị đụng đến điểm G sẽ co rút mãnh liệt.

"Thân thể của anh thật là càng ngày càng mẫn cảm, ngón tay cũng có thể cắm đến cao trào sao?"

Thẩm Ngạn Sâm cảm thấy xấu hổ đến hận không thể chui xuống khe đất: "Đó là...đó là bởi vì bị sốt."

"Vâng vâng, anh nói cái gì thì là cái đấy." Chu Uý Kì nói lời cưng chiều, nhưng hắn càng như vậy Thẩm Ngạn Sâm càng tức, mỗi câu nói của hắn thật sự đều đạp lên điểm tức chết của Thẩm Ngạn Sâm.

Nhưng cho dù y tức như thế nào cũng không thể khống chế được phản ứng thành thật của cơ thể, đúng như lời Chu Uý Kì nói, thân thể y không biết từ khi nào lại trở nên mẫn cảm như vậy, thật sự bị Chu Uý Kì dùng ngón tay cắm thôi đã bắn ra.

Cảm nhận được thân thể run rẩy, cùng với sảng khoái sau khi bắn tinh, đâu Thẩm Ngạn Sâm tạm thời trống rỗng, nhưng cảm giác xấu hổ và tức giận vẫn khiến y mặt đỏ tai hồng, tuy rằng vốn dĩ y đang sốt, nhưng cảm giác của xấu hồ và phẫn nộ mang cho y còn mãnh liệt hơn gấp trăm lần so với việc bản thân bị sốt.

"Chậc, bắn rồi." Chu Uý Kì cố ý đưa ngón tay dính tinh dịch tiến đến trước mắt Thẩm Ngạn Sâm lúc ẩn lúc hiện, sau đó trước khi y chuẩn bị tức điên thì ôm lên, tách hai chân y ra để ngồi ở trên đùi của mình, Chu Uý Kì thì dựa ngồi ở đầu giường.

Nửa người trên của Thẩm Ngạn Sâm còn mặc áo ngủ thoải mái, nửa người dưới đã trần như nhộng ngồi ở trên đùi Chu Uý Kì, thân thể y mềm như bông, vừa tê dại vừa đau, đầu cũng hơi choáng, y thật sự là người bệnh mà.

"Cậu còn muốn làm gì!" Thẩm Ngạn Sâm thật sự không có sức, lúc nói chuyện khoang miệng cũng phả ra hơi nóng, đầu cũng rất choáng, nhưng không biết có phải vì cái này mà thân thể cũng mẫn cảm muốn chết hay không, cảm giác khó chịu ở lỗ đít bị giảm đi, ngược lại dễ như trở bàn tay có thể đạt đến cao trào, sảng khoái đến mức đầu váng mắt hoa làm y càng không thể khống chế cơ thể.

"Bên trong anh nóng như vậy, em muốn cảm nhận một chút." Chu Uý Kì ra vẻ em trai nhỏ làm nũng với y, bản thân hắn vốn dĩ rất đẹp, giọng nói cũng quyến rũ chết người, không ai có thể ngăn cản một em trai như vậy, nhưng lời trong miệng hắn căn bản không phải tiếng người, Thẩm Ngạn Sâm tức đến trợn trắng mắt. "Không a..."

Quả nhiên, lại một lần nữa, cho dù y cự tuyệt hay chấp nhận đều vô dụng, Chu Uý Kì căn bản không phải trưng cầu ý kiến của y, hắn chỉ là muốn nói ra để y tức chết. Không đợi Thẩm Ngạn Sâm cự tuyệt xong, Chu Uý Kì đã ôm Thẩm Ngạn Sâm nâng mông lên, sau đó nhắm miệng lỗ dâm vào dương vật dữ tợn của hắn, thả tay...

"Hư a..." Thẩm Ngạn Sâm cảm thấy cả người mềm nhũn, không thể không nhào vào trong lòng Chu Uý Kì, mà lỗ nhỏ vừa mới bị ngón tay khuếch trương căn bản không có bất kì ngăn trở gì, cứ như vậy thuận lợi nuốt hoàn toàn cặc bự lớn vào.

Chu Úy Kì sảng khoái thở ra một hơi: trong anh thật thoải mái." Vô cùng nóng, siết chặt, hơn nữa rất mềm, có độ ẩm bình thường không có bao chặt lấy cặc bự, thật sự không phải ảo giác.

"Hư a...sâu quá." Thẩm Ngạn Sâm nắm chặt bả vai Chu Uý Kì, thân thể mềm nhũn nằm bất động trong lòng hắn.

Bởi vì nhiệt độ cơ thể tăng cao, cặc bự cắm ở lỗ nhỏ vừa nóng bỏng vừa cứng rắn, Thẩm Ngạn Sâm cảm thấy thứ kia giống như gậy sắt, cảm giác nóng bỏng làm cho huyệt thịt của y không khống chế được co rút lại, sau đó từng đợt khoái cảm chiếm cứ thân thể, xông vào đại não.

"Khốn nạn, rốt cuộc hư a...có thù oán gì, cậu ưm... tại sao cậu lại làm vậy với tôi..."

Cả người Thẩm Ngạn Sâm bị Chu Uý Kì ôm vào trong ngực, dương vật cứng rắn như sắt không ngừng ra ra vào vào trong đít của y, lời của Thẩm Ngạn Sâm cũng bị từng đợt khoái cảm đâm cho vỡ vụn.

"Bởi vì thích" Chu Uý Kì thọc vào rút ra phụt phụt, may mà hắn ở phương diện này thiên phú dị bẩm, nếu không ôm một người đàn ông như vậy vận động lên xuống thì bản thân cũng mệt chết: "Bởi vì thích anh, vậy nên muốn địt anh."

"Ư... nói bậy!" Tuy rằng đầu óc mơ màng lại bị tình dục chiếm cứ, nhưng lý trí của Thẩm Ngạn Sâm vẫn còn, y không thể nào tin chuyện quỷ quái của Chu Uý Kì.

"Hư a...ưm a... tôi có thể a ưm chậm một chút...có thể cho cậu tài nguyên, a a a ưm...tiền tài, ưm...cơ hội, chỉ cần cậu muốn, ha a khốn kiếp sâu quá a ưm...tôi đều có thể cho cậu."

Thẩm Ngạn Sâm vô cùng khó khăn dùng lời nói đứt quãng biểu đạt ý của y, "Tài nguyên, cơ hội, tiền tài ư... nhiều nhất là hai năm, tôi khiến cậu ha ưm...trở thành đỉnh lưu."

Thẩm Ngạn Sâm cũng không phải là mạnh miệng, đầu tiên bản thân y chính là tài nguyên, là ông chủ, cho nên trong tay y có rất nhiều cơ hội và năng lực nâng một người trở nên hot chỉ trong thời gian ngắn, huống chi bỏ qua cái tính ác ma, rác rưởi của thằng nhóc này mà nói, điều kiện của bản thân Chu Uý Kì cũng đã vượt ra rất xa, Chu Uý Kì còn có đầu óc và thủ đoạn, lại có thực lực và nhan sắc của hắn, người như vậy quả thật không thể địch nổi, chỉ cần cho hắn cơ hội, hắn nhất định có thể hô mưa gọi gió trong giới giải trí.

Mà Thẩm Ngạn Sâm hiện tại chính là người có thể cho Chu Uý Kì cơ hội.

"A a a a không... chậm một chút a nơi đó...chỉ cần cậu trả video lại cho tôi hư a..."

"Anh đang bàn giao dịch với em sao?" Động tác của Chu Úy Kì vẫn không dừng lại: "Chẳng lẽ anh muốn...bao dưỡng em?"

"H a...mẹ nó tôi không phải ý đó a ưm!" Ông đây muốn ném cậu đi rồi dạy dỗ cậu, bao dưỡng? Bao dưỡng cậu mỗi ngày địt tôi sao?

"Vậy vì sao?" Chu Uý Kì lại giả vờ ngu ngốc: "Nếu anh muốn bao dưỡng em thì em cũng rất nguyện ý, cho dù anh không cho em cái gì em cũng vô cùng muốn ở bên cạnh anh, bởi vì em thích anh."

"Chu Uý Kì hư a...cậu a ưm...cậu cố ý..."

"Sao lại vậy chứ." Chu Uý Kì vừa dứt lời đột nhiên thẳng lưng, phụt một cái cắm đến chỗ sâu nhất, Thẩm Ngạn Sâm bị hắn đâm đến giọng điệu cũng thay đổi.

"Chịu không nổi ư a...dừng lại a... đầu choáng quá, tôi...tôi khó chịu..."

"Anh có thể mà."

"Ha a..." Sắc mặt Thẩm Ngạn Sâm hồng nhuận, màu hồng này không phải hồng bình thường, bởi vì phát sốt khuôn mặt vốn dĩ trắng bệch, lúc này bởi vì tình dục mà lộ ra màu hồng quỷ dị, khí thế ban đầu cũng bởi vì bị bệnh mà giảm bớt 7-8 phần, hơn nữa lúc này khuôn mặt đẹp của y lộ ra cảm giác tình dục dâm dục, càng trở nên mê người. Y hé miệng thở dốc, đôi mắt cũng nhắm chặt, bởi vì khó chịu mà khoé mắt còn tự nhiên chảy ra nước mắt, sau đó theo thân thể y bị lên xuống mà lăn đi, giọng nghẹn ngào bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn.

Đây chính là dụ hoặc của mỹ nhân bị bệnh, Chu Uý Kì địt đến hưng phấn.

Chu Úy Kì bạch bạch bạch liên tục giống như không biết mệt, có sức lực dùng không bao giờ hết, Thẩm Ngạn Sâm mơ màng rơi vào tình dục cực hạn, thật sự có cảnh giới dục tiên dục tử theo như lời người xưa, khoái cảm cao trào cuồn cuộn không ngừng làm người ta hoàn toàn không thể tự kiềm chế mà sa vào, mơ hồ giống như đang ở trong mơ, sau đó y thậm chí không phân rõ được là cảnh trong mơ hay hiện thực, chỉ có bản năng.

"A a a ưm...a ha ô... chậm một chút a ưm..."

"Sâu quá hư...a a muốn bắn a a tới..."

"Không được hư a a a chịu không nổi...địt hỏng rồi a a a ưm...khó chịu ha a sướng quá...sướng chết mất"

Chu Uý Kì trơ mắt nhìn lý trí của y biến mất, sau đó đã bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, Chu Uý Kì lần nữa quay lại quá trình hưởng thụ của y, bao gồm y xin tha, cầu địt càng sâu, cùng dấu vết đầy giường do y bắn ra, sau đó Chu Uý Kì bắn ở trong thân thể y, bắn ở háng, bụng dướii, hình ảnh vô cùng dâm mĩ.

Đến khi Thẩm Ngạn Sâm rốt cuộc không chịu nổi cao trào liên tục mà hôn mê bất tỉnh, đương nhiên, y vốn dĩ cũng đang phát sốt.

Lần này Chu Uý Kì cảm thấy mỹ mãn rửa sạch cho y, lúc này mới ôm y ngủ thiếp đi.

Vì thế buổi sáng ngày hôm sau tỉnh dậy, Thẩm Ngạn Sâm nhận ra mình nằm ở trong lòng em trai thối ngủ ngon lành, ga giường và chăn đều đã được đổi mới, thân thể của y cũng sạch sẽ, nhưng y lại trần như nhộng.

Thẩm Ngạn Sâm lập tức nghiến răng nghiến lợi, nhưng rất nhanh y đã nhận ra, đầu của mình không đau nữa, thân thể cũng không nóng và đau nhức như thế nữa, vì vậy đây là...hạ sốt sao?

"Anh đỡ hơn chút nào không?" Giọng nói dịu dàng cưng chiều lại dụ hoặc đột nhiên vang lên sau đầu.

Thẩm Ngạn Sâm vừa ngẩng đầu liền thấy đôi mắt dịu dàng cưng chiều của Chu Uý Kì, đôi mắt của Chu Uy này thật sự vô cùng đẹp, thâm thúy mê người, thậm chí có sự sáng suốt và bình tĩnh không phù hợp với độ tuổi này, rất hấp dẫn người khác. Thẩm Ngạn Sâm bất giác chấn động, nhưng y rất nhanh đã tỉnh táo lại bề ngoài mê người này rốt là thằng nhóc ác ma, đáng sợ như thế nào.

"Cậu có thể đi rồi." Nếu bị bệnh là cái cớ của hắn, vậy bây giờ y đã khoẻ rồi.

Chu Uý Kì lập tức bày ra bộ dạng ấm ức lại đau lòng: "Sao anh luôn thích làm những chuyện dùng xong thì bỏ vậy, thật sự vô nhân đạo."

"Huống hồ chúng ta còn có hợp xướng năm mới, chớp mắt là đến, anh là một diễn viên tận chức tận trách, không đến mức bởi vì cảm xúc cá nhân mà ảnh hưởng đến công việc chứ."

Chu Uý Kì thật sự chọc đến điểm mấu chốt của Thẩm Ngạn Sâm, ở phương diện công việc y quả thật không qua loa, đóng phim cũng tận chức tận trách, nếu y đã nhận cái này thì chỉ còn lại có mấy ngày, không dễ đổi người, vì vậy cho dù thế nào y đều sẽ phải diễn, nói cách khác y phải hợp tác với HL, như vậy phải tập luyện cùng tên khốn nạn Chu Úy Kì này.

Thẩm Ngạn Sâm cho Chu Uý Kì một ánh mắt xem như cậu lợi hại, không ngờ còn có điều ác hơn ở đằng sau.

"Anh, có phải mùng 6 tháng sau liền bắt đầu quay "Chưởng môn sư huynh" không?"

Câu hỏi của Chu Uý Kì làm Thẩm Ngạn Sâm lập tức cảnh giác, đây là phim mới y bắt đầu quay, phim tình yêu tiên hiệp cổ trang, y là nam chính cũng là chưởng môn sư huynh, thằng nhóc này hỏi vậy là có ý gì? Lại muốn làm chuyện xấu gì tới trêu đùa y sao?

"Nói cho anh một tin tốt" Chu Uý Kì mặc kệ Thẩm Ngạn Sâm đề phòng tiếp tục nói: "Công ty lấy được cho em một vai diễn, suất diễn không ít, chính là tiểu sư đệ phản nghịch của nam chính, phối hợp với vai diễn của anh không ít nha, anh vui không?"

Thẩm Ngạn Sâm: Mẹ nó vui vẻ cái đếch gì! Cậu muốn ép tôi chết sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top