Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Dọn nhà

Nhà Daz

Chuu:Tại sao ta lại phải đến dọn nhà cho ngươi chứ?

Daz:Dù gì ngươi cũng đến đây rồi, vậy giúp ta một lần thôi, đi mà Chuuya, nha~~!

Chuu:Được rồi, được rồi, mau dừng ngay cái giọng mắc ói đó của ngươi đi!Làm thì làm.

Daz:Yêu Chuuya nhất! Vậy ngươi bắt đầu từ tủ bên kia nhé.

Chuuya đi về phía tủ gỗ, với tay mở cánh cửa.

Rầm!

Tủ vừa mở ra, một mớ hổ lốn đổ xuống trước mặt Chuuya, may mà hắn né kịp nếu không đã chết nghẹt rồi.

Chuu: D-A-Z-A-I, CÁI CLGT GÌ THẾ NÀY?

Nghe tiếng Chuuya hét, Daz ở phòng bên cạnh, ló đầu vào.

Daz:A! Đống sách yêu quý của ta, lâu nay ta luôn kiếm chúng, thì ra là ở trong tủ à, cảm ơn ngươi vì đã tìm được chúng nhé.

Hửm, sách yêu quý của Dazai sao? Chuuya tiện tay cầm lên một số quyển, đọc thử đề.

"Phương pháp thắt nút dây treo cổ đúng cách."

"Các điều kiện cần có để có thể nhảy cầu đúng cách"

"Tôi, em và dao găm"

"Bắn vào đâu để có một cái chết thanh thản"

Daz:À, nếu ngươi thích thì có thể đem chúng về đọc đấy Chuuya.

Chuu:Không, cảm ơn, ta ổn.

...

Sau khi xử lý xong chỗ sách kia, Chuu lại bắt tay vào dọn phòng bếp.

Chuu:*mở tủ lạnh* Hử, nước gì mà xanh xanh đỏ đỏ thế này? Để ngửi phát. *hít* Đệch, mùi hạnh nhân, là kali xyanua. Còn bình này nữa, ngay cả TTX (chất độc từ cá nóc) mà tên này cũng có ư? Còn thuốc ngủ nữa, ở đâu mà lắm thuốc ngủ thế này.

Dazai vô tình đi ngang qua, thấy hắn kinh hãi nhìn mấy lọ thuốc, vui vẻ nói.

Daz:Mấy hôm trước Yosano-san mới vừa chế được một số chất mới, đưa cho ta thử nghiệm. Ngươi muốn thử không?

Chuu:Không!

...

Chuuya gần như đã kiệt sức sau lần dọn nhà này, hắn nằm vật ra giữa nhà, bất động như một xác chết. Hôm nay cả tinh thần lẫn thể xác của hắn đều bị giày vò theo đúng nghĩa đen. Đột nhiên lọt vào mắt hắn là một cái rương màu đen, được cất kĩ ở góc phòng Dazai. Hắn lết mông tới, từ từ mở cái rương.

Súng, mã tấu, dao, kiếm Nhật, lựu đạn, bom,...

Chuu:...

Daz:Ấy, đừng đụng vào. Ta chỉ sử dụng chúng khi nào nghĩ ra cách tự tử mới thôi, nguy hiểm lắm đó!

...

Chuu:Ơ-ờm, Dazai này, ngươi có phiền không khi ta gọi điện thoại ở đây?

Daz:Hả, ờ, không sao, ngươi cứ tự nhiên.

Chuu:*bấm điện thoại* *bíp bíp bíp*

Daz:Số điện thoại của ai mà ngắn vậy, Chuuya, ngươi đang gọi cho ai vậy?

Chuu:110 (Sđt cảnh sát Nhật Bản)

Daz:Ấy, Chuuya à, ngươi, ngươi bình tĩnh, chúng ta ngồi xuống nói chuyện! Đừng gọi cảnh sát, bỏ điện thoại xuống đi!

Chuu:Không, t-ta sẽ gọi cảnh sát tới ... để họ bắt cái tên cuồng tự tử như ngươi v-với tất cả đống đồ đáng sợ đó nữa! C-còn nữa, sau này, t-ta với ngươi đừng g-gặp nhau nữa, nghe chưa hả? Arghh, ng-ngươi tránh xa ta ra!

Daz:...Chuuya à, ngươi cũng là xã hội đen, có gì bình tĩnh rồi nói nhé!

Chuu:KHÔNG!!!!

...

Au: Hầy, mặc dù đã tiếp xúc rất nhiều lần với súng ống, lựu đạn các loại nhưng có vẻ như Chuuya vẫn không thể không kinh hãi khi nhìn thấy đống đồ đó của Dazai (tôi mà là Chuuya là tôi đạp cửa bỏ chạy ra ngoài từ lâu rồi).

Mong rằng Dazai sẽ không phải đến đồn cảnh sát ngồi uống trà cũng như chia tay với Chuuya. Dazai à, chúc anh may mắn!

P/s:Truyện kì này có vẻ hơi nhạt, mong mn thông cảm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top