Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Gã alpha cảm nhận được sự uy hiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công việc của Thời Thủy cũng không tính là phức tạp gì, chủ yếu là các nhiệm vụ in ấn, sao phép, chỉnh sửa. Có khi còn phụ trách giúp các nhân viên khác chuyển lời cho Quý Bác Nhiên. Bởi vậy, cậu đã nhanh chóng thích ứng được với tiết tấu như vậy, mỗi ngày được mang Bánh Tôi đi làm đã cảm thấy thỏa mãn không thôi. Dù rằng thu nhập của công việc này không cao bằng việc trị liệu cho ngài Quý, nhưng so với việc trị liệu pheromone hơi xấu hổ kia, hiển nhiên nghề nghiệp nghiêm chỉnh sẽ khiến người ta yên tâm hơn một chút.

Bánh Trôi cũng đã thích ứng dần, mỗi ngày được ba mình dắt ra ngoài còn thấy vui muốn xỉu.


Bé bắt dầu quen dần với Quý Bác Nhiên—— Vì ngày nào đi làm tan ca cũng đi chung với nhau, trên đoạn đường mười mấy phút kia Bánh Trôi thường hay mắt chạm mắt với Quý Bác Nhiên. Có đôi khi trên người Quý Bác Nhiên mang theo một chút pheromone, bé sẽ giống như con cún con nhúc cái mũi sang ngửi, khiến hai người trưởng thành đều không khỏi bật cười.

Quý Bác Nhiên không nói rõ được cảm giác của hắn đối với đứa bé này, có lẽ là vì mong muốn chiếm hữu Thời Thủy mà yêu ai yêu cả đường đi lối về. Hắn thật sự cảm thấy Bánh Trôi cũng khá là đáng yêu. Không phải hắn chưa từng gặp qua những đứa trẻ khác, có xinh đẹp, có tinh nghịch, cũng có đứa vừa sinh ra đã rất thông minh—— Nhưng chẳng một ai có thể mềm mại trắng trẻo như Bánh Trôi, dùng đôi mắt tròn xoe lúc thì ngốc nghếch, lúc thì lanh lợi nhìn vào hắn.

Bánh Trôi chỉ quen mặt người chú này thôi, thỉnh thoảng chìa tay sang sờ sờ, chứ cũng không có qua lại sâu sắc gì với Quý Bác Nhiên.

Bé được ba mình dẫn ra ngoài chơi, trong đầu toàn là bướm nè, hoa nè, mặt trời nè, chỉ có một xíu xiu không gian chừa lại cho người chú này mà thôi.

Thời Thủy rất thích bế con gái ra ngoài.

Bình thường họ sẽ tản bộ trong vườn hoa, công viên gần nhà. Vào cuối tuần, cậu sẽ đưa con gái đến vườn bách thú một chuyến.

Vé vào vườn bách thú không hề rẻ, độ khoảng tiền ăn trong một tuần của người bình thường. Trước đây Thời Thủy cũng rất e dè, đương nhiên không có cách nào đưa con gái đến nơi đắt đỏ thế này. Nhưng còn bây giờ, chút tiền này chẳng là gì cả.

Cậu không chỉ đến đây, mà còn mua cho Bánh Trôi một bộ đồ bò sữa cho con nít, mặc luôn về lại dinh cơ nhà họ Quý.

Trùng hợp Quý Bác Nhiên định ra ngoài, gặp được Bánh Trôi nay đã thành một bé bò sữa, trên đầu còn cài một bông hoa nhỏ.

Quý Bác Nhiên sửng sốt một hồi, khóe môi đã bất giác nâng lên nụ cười:"Sao lại ăn bận thế này?"

Bánh Trôi vui quá xá, gặp được người quen còn vung vung đôi tay nhỏ, chính Thời Thủy đã dạy bé cách "chào hỏi".

"Mới đi vườn bách thú ạ." Thời Thủy cũng cười, sau đó nghiêng nghiêng đầu để cái kẹp ngọn cỏ trên đỉnh đầu cậu lắc lắc theo.

Họ mua kẹp tóc ở ven đường, của Bánh Trôi là bông hoa nhỏ, của cậu là ngọn cỏ bé, đều kẹp hết lên tóc.

Ánh mắt Quý Bác Nhiên đảo qua, trong lòng nổi trên một loại cảm xúc khó tả.

Nó không giống loại ham muốn tình dục như lúc khát cầu pheromone, nhưng vẫn mãnh liệt mách bảo cho hắn rằng... Hắn muốn Thời Thủy.

Muốn omega trông bình thường, nhưng đầy sự dịu dàng này.

Thậm chí cũng kèm theo đứa bé này.

Thời Thủy bế Bánh Trôi nói vài câu với hắn, Bánh Trôi há mồm ba ba, bé ở bên cạnh cũng muốn tham gia vào, bô lô ba la không yên. Con bé ở độ tuổi này chính là như vậy, biểu lộ ham muốn rất mạnh mẽ, sau này có thể từ từ bắt đầu học nói. Quý Bác Nhiên kiên nhẫn lắng nghe, còn nói vài câu với Bánh Trôi. Đợi đến lúc lên xe mới phản ứng được rằng mình thế mà có thể nhẫn nại đến mức ấy.

Quả nhiên...

Hắn thật sự muốn có được người đó.

Nhưng cho dù trong lòng mong muốn ra sao thì trước mắt quan hệ của hắn và Thời Thủy vẫn rất bình thường. Ngoại trừ thời gian trị liệu bằng cách hấp thụ pheromone ra, thì hầu như không có bất kỳ cơ hội thân mật nào.

Tâm trạng gã alpha lại tệ đi.

Ngược lại, nửa tháng qua Thời Thủy cực kỳ thoải mái, chưa bao giờ cảm thấy cuộc đời có thể trôi qua hạnh phúc đến vậy.

Cuối tuần cậu đưa Bánh Trôi ra ngoài chơi. Bánh Trôi còn nhỏ không thể ăn lung tung, nên mấy món ăn vặt các loại đều phải do đích thân cậu nếm thử mùi vị, Bánh Trôi sẽ ở bên cạnh trông mong ngước nhìn. Bình thường đến thứ hai là phải đi làm, pheromone của cậu càng nồng đậm hơn một chút so với trước. Quý Bác Nhiên hít vào một hơi đã đoán được cậu đang có tâm trạng tốt, còn làm Thời Thủy ngại đỏ cả mặt.

Buổi trưa, Thời Thủy lại ngồi lên đùi Quý Bác Nhiên, cởi cổ áo ra đưa núm vú đến bên miệng gã alpha.

Quý Bác Nhiên đã không còn đeo mảnh vải lụa kia nữa.

Hắn "bỏ quên" nó ở nhà rồi.

Đương nhiên đôi mắt gã alpha luôn nhắm lại, không hề mở mắt ra để xúc phạm đến cậu omega trước mặt. Nhưng không có mảnh vải lụa đó, hắn cảm thấy khoảng cách giữa mình và Thời Thủy đã thu hẹp lại không ít. Xúc cảm bầu vú mềm mại càng rõ rệt hơn, cánh môi mỏng có thể thõa thuê mút lấy đầu ti phấn hồng. Dòng sữa ngọt theo mồm to ngụm lớn tràn vào trong miệng hắn, pheromone bên trong vừa thích thú lại vui sướng khiến lượng sữa hôm nay càng thêm ngon lành. Hắn hơi lưu luyến, bú xong còn không chịu nhả núm vú kia ra, vẫn tiếp tục mút mát.

Thời Thủy có một cảm giác mơ hồ.

Tự dưng cảm thấy ngài Quý rất giống Bánh trôi ngậm núm vú cậu, ăn no nê rồi còn không nhịu nhả ra.

Suy nghĩ như vậy khiến cậu đỏ mặt tới mang tai, toàn thân căng thẳng lên vài phần.

Núm vú bị bú rất sạch sẽ, toàn bộ đều sưng tấy, bên trong không chừa lại giọt sữa nào. Quý Bác Nhiên còn ôm lấy cậu ngửi pheromone một lúc. Có điều lần này chính là tư thế ôm khi ngồi, cuối cùng tư thế đã thân mật hơn trước. Cơ thể Thời Thủy hơi nhũn ra, lần đầu tiên cảm nhận được lồng ngực nóng rực của gã alpha. Quý Bác Nhiên đang tựa đầu lên cổ cậu, đương nhiên cậu cũng đang tựa vào vai Quý Bác Nhiên.

Cậu ngửi được mùi hương của ngài Quý.

Mùi ngải tây rất nồng, rất rất nồng.

Cả người Thời Thủy nóng lên, nếu không hoàn toàn yên tâm với ngài Quý thì e là cậu đã sớm đỏ mặt chạy mất dép.

Quá trình trị liệu này kéo dài khoảng tầm nửa tiếng đồng hồ, đến khi tuyến thể Thời Thủy nóng lên, đến lúc tỉnh táo mới dừng lại. Quý Bác Nhiên đã đánh chén đủ lượng pheromone, cũng cần thời gian để bình tĩnh lại, bằng không hắn chắc chắn sẽ lộ ra một vài phản ứng sinh lý khiến cậu omega sợ hãi.

"Ngài Quý ơi, chiều mai em phải đi đón một người bạn, thời gian trị liệu có thể đẩy lên trước một tiếng không ạ?"

"Bạn?"

Đây là lần đầu Quý Bác Nhiên nghe Thời Thủy nhắc tới, chân mày nhẹ nhàng cau lại, nhưng Thời Thủy đang kéo vạt áo của mình nên không để ý tới.

Trong lòng gã alpha dậy lên sự cảnh giác.

"Vâng." Thời Thủy cười nhẹ. "Em có một người bạn rất là thân luôn, cậu ấy tốt nghiệp xong sẽ đến tinh cầu thủ đô để làm việc."

"Ồ? Chuyên nghành gì vậy, định chuyển sang đây sao?"

"À cái này thì không ạ, cậu ấy đã liên hệ xong hết rồi. Cậu ấy không phải học mấy nghành kinh tế đâu, cậu ấy học về chuyên nghành nghiên cứu..." Thời Thủy hoàn toàn không nghĩ gì nhiều, trừ tên của Tống Hàm Thư thì những việc khác đã nói ra cả rồi. "Cậu ấy có liên hệ được với một phòng thí nghiệm, bên đó đang tuyển trợ lý nghiên cứu viên. Cậu ấy có thể tiếp tục làm nghiên cứu thì tốt quá rồi ạ."

"Ừ, trước dây hai người từng học chung?"

"Cũng gần vậy ạ, cậu ấy đi học, em thì đi làm." Thời Thủy nhớ lại. "Bởi vì không thể làm phiền cậu ấy suốt, nên em mới đến tinh cầu thủ đô đó ạ. Nhưng giờ em đã có công việc rồi, em có thể giúp đỡ cho cậu ấy."

Quý Bác Nhiên càng trở nên cảnh giác hơn.

Hắn không biết người trong miệng Thời Thủy là nam hay nữ, cũng không biết là alpha hay beta. Nhưng tóm lại, một người có mối quan hệ thân thiết với Thời Thủy, cho dù mang giới tính nào đều chắc chắn có tính đe dọa đối với hắn. Dù rằng cha ruột của Bánh Trôi chắc chắn không phải người bạn này của Thời Thủy, nhưng theo ý của cậu thì người bạn kia có biết Bánh Trôi. Nói không chừng còn nhìn Bánh Trôi ra đời nữa...

"Được chứ." Trong đầu suy nghĩ rất nhiều thứ, nhưng trong miệng chỉ có một câu đơn giản này.

Thời Thủy mỉm cười, ánh mặt trời hắt lên gương mặt trắng noãn của cậu, khiến gương mặt không quá đẹp đẽ như lại chất đầy sự thanh tú, gương mặt ưa nhìn lại hiền hòa lên đôi phần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top