Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: Lần đầu gặp mỹ nhân lạnh lùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời người dịch: Trong quá trình dịch tôi thấy tác giả có sai chính tả nha, nên có thể bản QT hoặc tương tự mà mọi người từng đọc sẽ có một vài chỗ khó hiểu. Ngoài ra văn phong tôi dịch theo tâm trạng, tâm trạng vui thì đầu tôi sẽ nhảy số khá là nhiều từ lóng, từ nói, từ vùng miền của VN nên chỗ nào không hiểu mọi người có thể cmt, tôi sẽ ghi chú nhỏ dưới đoạn đó cho mọi người dễ hiểu (tôi sẽ không sửa những "từ" đó đâu).

"Gần gũi hơn một chút thôi, không có tiến triển gì khác." Quý Bác Nhiên lắc đầu, không hề giả đò trước mặt gã bạn thân. "Trông em ấy có vẻ bình thường, nhưng tính cách khá là độc lập. Ở trước mặt em ấy thì dường như tôi không có chút sức hấp dẫn của alpha nào cả."

"Cái giề? Còn có kiểu omega như thế á?" Tần Tử Hách chậc lưỡi, "Ông cho người ta ngửi pheromone của ông chưa? Để tôi nói nhé, loại sinh vật như omega ấy hả, chỉ cần ngửi thấy pheromone là nổi điên cả lên. Tốt xấu gì ông cũng là alpha cấp S mà, sức hấp dẫn của pheromone đối với omega thì chắc không cần tôi phải nói thêm đâu ha?"

"Tôi biết, nhưng em ấy không như thế." Quý Bác Nhiên lại nốc một ngụm rượu, pheromone trong không khí vô cùng độc đoán mà không hề giảm bớt đi. "Mà ngược lại, tôi đã trở nên ỷ lại vào pheromone của em ấy mất rồi."

Tần Tử Hách quan sát từ trên xuống dưới một hồi, cảm thấy cái mức độ làm lố của Quý Bác Nhiên cũng đâu có bớt đi. Thế mà lại có một omega hắn không cưa cẩm được, cũng quá là lạ.

"Chưa biết chừng người ta giả bộ đấy? Tôi không cho rằng alpha cấp S mà lại không tán được một omega cấp B đâu." Gã nốc thêm một ngụm rượu, nói năng cũng hùng hổ hơn. "Ông đợi người nọ đến kỳ phát tình rồi xem, đợi tới lúc đó ông thả pheromone ra, chưa biết chừng sẽ được ôm ấp yêu thương bé O đó ngay."

Cổ họng Quý Bác Nhiên nhấp nhô, thế mà trong thoáng chốc lại cho rằng cách của Tần Tử Hách cũng khá hay ho.

Nếu Thời Thủy phát tình, hắn sẽ hợp tình hợp lý tiến hành đánh dấu Thời Thủy...

Nhưng bản năng đã mách bảo hắn, không thể thế được.
"Không."

"Úi, không khuyên nổi ông, tùy ông đấy. Dù sao tôi cũng không chịu nổi đám omega muốn được ôm ấp yêu thương kia, tới đâu cũng thấy cả đám... Tôi kể cho ông nhé, lần này có một O ở trước cửa phòng khách sạn đợi tôi, nửa đêm nửa hôm gõ cửa làm bố mày bực chết đi được. Tôi chửi cô ả cả buổi, mà omega đó còn nói tôi không biết thương hoa tiếc ngọc nữa chứ..."

Tần Tử Hách cười hì hì kể mấy chuyện thú vị này, không hề có ngoại lệ, lần nào cũng lấy việc gã khiến omega lùi bước làm cái kết.

Quý Bác Nhiên đã quá quen rồi.

Tần Tử Hách trông có vẻ là một công tử bột, nhưng chỉ hứng thú với các hoạt động ngoài trời, thực ra nhiều năm qua chưa từng qua lại với một đối tượng nào. Chỉ cần hỏi tới là sẽ lại không có hứng, cảm thấy nửa kia phiền phức quá, còn không bằng tự sóc lọ nữa.
Hai người uống sạch hai chai rượu whisky, quả nhiên pheromone càng tỏa ra mà không bị khống chế. Đây vẫn là lần đầu Quý Bác Nhiên ngửi thấy mùi pheromone nồng nặc trên người mình, sau cùng cũng hơi ngà ngà say. Tần Tử Hách còn muốn kéo hắn đi tăng hai, nhưng Quý Bác Nhiên lại muốn về gặp Thời Thủy và nhóc Bánh Trôi tròn vo hơn nên gã mới tiếc nuối dẹp kèo.
"Quả nhiên một khi alpha bàn tới vợ mình thì chả thèm ngó tới anh em gì nữa." Đưa Quý Bác Nhiên lên xe, Tần Tử Hách cũng không vội gọi tài xế đến thái thay mình. Một mình gã lê bước bên đường, đón lấy gió lạnh đêm khuya. Gió lùa qua, không chỉ mát mẻ mà còn thổi pheromone trên người gã ra khắp nơi. Người đi đường không nhịn được phải nhường đường, trong lòng thầm mắng cái gã alpha này đúng là không tuân thủ đạo đức.

Tần Tử Hách hi hí đôi mắt, cảm thấy nhàm chán.

Mẹ gã ở quân đội, ba thì ngày nào cũng nghiên cứu học thuật, cho nên trong nhà không có ai hết, về cũng có ai đâu. Ở tinh cầu thủ đô, số người muốn tìm gã để cùng dự party thì nhiều lắm. Nhưng gã cũng chỉ có Quý Bác Nhiên là người gã thật sự muốn gặp thôi, buổi party lộn xộn đó chỉ khiến gã thấy mất hứng thêm. Một bên gã rảo bước một bên lại đá viên đá trên đất. Bỗng dưng nhận ra trước mặt có một người đang đứng dưới cột đèn đường bị hư, còn đang hút thuốc.

Ánh lửa đầu thuốc hơi sáng, trong bóng đêm hiện ra khá rõ ràng.

Hút thuốc à.

Tự dưng gã cũng hơi thèm.

Tần Tử Hách uống rượu vào, tính cách đương nhiên bạo hơn so với lúc bình thường. Gã thẳng thừng bước sang, một bàn tay vỗ vào vai người anh em nọ:"Nè, cho tôi một điếu với?"

Tống Hàm Thư ngẩng đầu lên.

Anh là beta, chưa bị alpha đánh dấu bao giờ, đương nhiên anh không ngửi thấy pheromone đậm mùi trên người gã alpha đang phát tán tự do. Nhưng anh vẫn nhanh chóng đoán ra người trước mặt là một alpha, bởi vì hình thể và tướng mạo của gã này quả thật khá tốt. Chân mày nhíu lại, ấn tượng đầu tiên của anh về cái gã alpha nồng nặc mùi rượu này đương nhiên rất là kém, khuôn mặt lạnh nhạt bình thường càng lạnh như băng hơn. Còn Tần Tử Hách thì hơi căng tròn con mắt, phát hiện một cái vỗ của mình đã vỗ xuống một mỹ nhân í!

Đụ! Thật sự là một mỹ nhân đó!

Kẻ gặp nhiều biết rộng như gã không khỏi hơi há hốc mồm, bị vẻ ngoài của Tống Hàm Thư làm cho kinh ngạc.

Sao lại có, người, người đẹp như vậy hả?

Tần Tử Hách không có hứng thú với mấy omega xinh đẹp thông thường, cho nên cũng có thể thấy gu thẩm mỹ của gã không nằm trên người của nhóm O yếu ớt. Mẹ gã là quân nhân, bản thân gã cũng từng ở trong quân doanh mấy năm trời, cho nên ngược lại gã rất thưởng thức những người có khuôn mặt vừa nhìn đã thấy rất mạnh mẽ. Xét từ gương mặt đổ lên thì Tống Hàm Thư đúng là đẹp thật, nhưng tính cách và biểu cảm của anh lại khiến nét đẹp của anh tăng thêm vài phần lạnh lùng cứng rắn. Thế mà điều đó lại đâm thẳng vào một điểm nhỏ trong lòng Tần Tử Hách. Trần đời này, phần da thịt chưa từng bị ai gãi qua bỗng nhưng bị cọ xát điên cuồng, tim Tần Tử Hách đập nhanh lên.

"Người anh em... Cậu, cậu trông đẹp trai quá." Gã không tinh ranh như thế, trong đầu nghĩ gì là nói thẳng ra luôn. "Thêm bạn có được không? Tôi tán thưởng cậu lắm, à tôi không cố ý quấy rối cậu đâu nhé. Tôi chỉ khen nhan sắc của cậu thôi, đúng là đẹp trai á nha!"

Tống Hàm Thư đã nhận định rằng gã alpha trước mặt này là một con lợn ngốc say rượu.

"Biến." Môi mỏng khẽ hé, gương mặt cực kỳ xinh đẹp, nhưng lời anh nói ra lại không nể nang chút nào. Đồng thời quay người lại, chuẩn bị rời đi.

Chỉ đứng bên đường hút thuốc trước khi về nhà ngủ mà thôi, vậy mà lại gặp được gã alpha ngu ngốc.

Xúi quẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top