Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9: Hấp thu trực tiếp pheromone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt Thời Thủy đầy sự hoảng hốt.

Quý Bác Nhiên rất lịch thiệp, chỉ dí vào ngửi nhẹ chứ không kề sát sống mũi dán lên tuyến thể của cậu. Nhưng khoảng cách giữa họ gần như thế, sẽ có lúc chóp mũi chạm vào tuyến thể. Làn da mỏng manh tiếp xúc với nhau tạo thành một dòng điện xẹt ngang, khiến cả người cậu nhũn ra, hô hấp bắt đầu nóng bỏng. Tuyến thể cảm nhận được sự tồn tại của gã alpha, hiệu suất làm việc cũng gia tăng ngay lập tức, mùi hoa lan nồng nặc hơn đang tỏa khắp văn phòng.

Quý Bác Nhiên không ngừng hít lấy mùi hương này, may thay pheromone không giống mùi trong không khí bình thường khác, ngửi trong thời gian dài cũng không khiến hắn mất đi cảm nhận đối với mùi hương này.

Thơm quá đi mất.

Mùi chanh tươi mát kia khiến hắn không cách nào tự kiềm chế nổi.

Pheromone của omega rõ ràng rất trong lành tao nhã, nhưng lúc này bị dí thẳng vào tuyến thể để ngửi, vậy mà đã trở nên nồng nàn. Thậm chí hắn còn thèm thè đầu lưỡi ra, liếm đi nơi mềm mại đó, thưởng thức lấy mùi pheromone tràn dâng hơn cả sữa. Nhưng tuyến thể là một vị trí bí ẩn, một khu vực chứa đầy ám chỉ tình dục. Hắn giả bộ vì lý do trị liệu để gia tăng sự gần gũi giữa hắn và Thời Thủy đã là quá mức rồi, hiển nhiên hắn không thể làm ra động tác vượt mức nào nữa.

Phải... từ từ mà tới.

Đôi mắt Quý Bác Nhiên nhắm lại, cơ thể hoàn toàn đắm chìm trong mùi pheromone, nhưng đầu óc lại tỉnh táo suy xét. Nếu muốn có được cậu omega này, hắn phải giấu nhẹm toàn bộ dục vọng chân thật của mình.

Bằng không, Thời Thủy... chắc chắn sẽ bị dọa chạy mất.

Cơ thể omega khẽ run rẩy, nhưng xét thấy đây là phần công tác trị liệu nên vẫn cố gắng duỗi cổ cho ngài Quý ngửi lấy. Bỗng nhiên cậu tò mò về những người cung cấp cho bệnh nhân mắc chứng thiếu hụt pheromone khác... Phải chăng cũng phải làm ra những động tác thân mật thế này mới có thể tiến hành trị liệu? Nếu như những omega đó vừa hay có bạn tình, vậy thì cũng không khó hiểu tại làm sao mà nhiều alpha mắc chứng thiếu hụt pheromone lại không cách nào thu hoạch được pheromone trong thời gian dài...

Cậu đang suy nghĩ lung tung, sau gáy càng ngày càng nóng, đầu óc bị làm choáng váng cả lên. Bị alpha dí vào ngửi, cơ thể tiết ra pheromone của cậu cũng tiến vào quá trình vận hành tốc độ cao, mà một khi vận hành như vậy sẽ mang đến sự mệt mỏi. Quý Bác Nhiên cũng cảm nhận được cơ thể của cậu omega đang nóng hẳn lên, giờ mới chịu ép bản thân mình ngẩng đầu rời khỏi chiếc cổ quyến rũ.

"Em có ổn không?"

Thời Thủy run rẩy hít thở, chậm chạp gật đầu:"Vâng... Vẫn, vẫn ổn ạ..."

"Nghỉ ngơi một lát đi, tôi nghĩ chắc đã đủ rồi."

Bàn tay luôn đặt ở hai bên của Quý Bác Nhiên cuối cùng cũng nâng lên, mặc dù bị che khuất tầm nhìn, nhưng vẫn chuẩn xác xoa đầu cậu omega, như an ủi một đứa trẻ mà an ủi người trước mặt.

Thời Thủy chỉ cảm thấy trên đầu hơi ấm, muộn màng nhận ra đó là tay ngài Quý.

Hành động như này không khiến người ta nghĩ theo hướng khác, ngược lại như biến cậu thành một người dưới vai vế của ngài Quý hơn. Hai má cậu đỏ hết sức, vội vã xuống khỏi người ngài Quý. Vừa hay tách trà ban nãy chưa uống hết, Thời Thủy vội vàng dốc hết cả tách xuống. Gáy vẫn còn nong nóng, cậu đã dán miếng ngăn cách lên rồi, khi ngón tay chạm vào cậu thậm chí còn có ảo giác rằng tuyến thể mình đang sưng lên.

Nồng độ pheromone trong không khí dần giảm xuống, cuối cùng Quý Bác Nhiên cũng đã cởi vải lụa bịt trên mắt mình.

"Vậy, về lời đề nghị đến chỗ tôi làm việc, cậu Thời xem xét ra sao?"

Thời Thủy quên béng chuyện này mất tiêu, bị nhắc mới hoàn hồn:"A... Việc này, nhưng mà, em còn chăm con nữa."

Cậu có thể rời Bánh Trôi trong một thời gian ngắn, nhưng nếu noi theo tiết tấu đi làm giờ hành chính, mỗi ngày chỉ có buổi tối mới được ở bên Bánh Trôi...

Thế thì không được.

Con gái cậu vẫn còn quá nhỏ, không thể rời xa người ba omega của mình được.

"Đâu sao, có thể tới đây chung với nhau." Quý Bác Nhiên đứng dậy, dẫn Thời Thủy đi xem văn phòng trống gần đó. "Công việc bên này cũng không bận rộn quá, như điều tôi vừa nói đấy... Toàn là công việc lặt vặt thôi. Em vẫn dư dả thời gian để chăm con. Các phòng ở đây em có thể chọn tùy ý, tôi nghĩ chắc cũng chẳng có mấy thứ cần mua thêm đâu nhỉ?"

"Vâng, đúng là vậy, chỉ cần mang theo nôi và một số thứ để pha sữa sang đây là được rồi ạ..." Thời Thủy nương theo hắn mà đáp, chưa hề nhận ra lời mình đã có ý chấp nhận.

"Vậy thì hay quá." Quý Bác Nhiên gật đầu, tựa như mọi việc đã quyết định xong xuôi.

Trên đường trở về Thời Thủy nhận được điện thoại của thư ký Lâm, lúc bàn bạc tiền tương của công việc trợ lý với cậu, cậu mới nhận ra ấy vậy mà mình đã được giao cho công việc bán thời gian này.

Theo dự định ban đầu của cậu, công việc thứ hai không nên dính dáng gì đến ngày Quý, nhưng ngài Quý lại cần pheromone của cậu... Huống chi bình tĩnh xem xét, làm việc bán thời gian ở Quý thị, cứ coi như làm một thực tập sinh đi, sau này ra đời cũng dễ tìm được một công việc khác hơn.

Cậu không có lý do gì mà từ chối.

Thời Thủy có hơi ái ngại:"Thư ký Lâm, tôi thấy tôi không làm được gì hết, tiền lương có thể thấp một chút, không cần trả lương cao vậy đâu."

"Đây là mức lương thấp nhất ở công ty rồi." Thư ký tâm vẫn luôn điềm nhiên, "Tiền lương tiêu chuẩn của Quý thị được trả theo cấp bậc, công việc của cậu Thời là trợ lý chủ tịch, tiêu chuẩn thấp nhất cũng là cấp bốn. Đương nhiên, cũng có thể dựa theo thời gian làm việc của cậu mà giảm đi đôi chút, nhưng tổng thể mà nói thì tiền lương cũng sẽ không thấp hơn con số mà tôi vừa báo cho cậu."

Thời Thủy có hơi choáng váng rồi nha.

Hình như từ khi tương thích pheromone, tiền bạc có vẻ trở nên dễ kiếm hơn. Làm cậu có hơi hoang mang không biết cái người khi xưa vì tiền thuê nhà, vì sữa bột cho Bánh Trôi mà làm việc khổ cực có phải cậu hay không. Cậu lại mở máy truyền tin của mình lên, trông thấy CV ban sáng cậu gửi đi đã có một nhà tuyển dụng phản hồi lại, có điều mức lương đề ra lại thấp đến đáng thương.

Chỉ bằng một phần mười Quý thị đưa ra.

Thời Thủy theo bản năng cảm thấy không được hay cho lắm, nhưng...

"Vâng... Tôi sẽ cố gắng." Tiền trong tay quả là sung túc, nhưng nếu muốn chuẩn bị học phí đến trường cho tương lai của Bánh Trôi, cả học phí lớp năng khiếu các kiểu nữa... Cậu vẫn còn phải cố gắng hơn mới được.

Thời Thủy thừa biết tiền quan trọng như nào trong xã hội này.

Trong văn phòng, Quý Bác Nhiên nhận được câu trả lời từ thư ký, khóe môi hài lòng nâng lên.

Phía dưới quần tây, nơi vì pheromone của alpha sục sôi mà dựng thẳng đã kéo căng vải vóc. Nhìn là thấy đó chắc chắn là vật hùng dũng, đang chứa đầy đủ vốn liếng trong người gã alpha. Nhưng lúc này Quý Bác Nhiên chẳng hề có ý định an ủi.

Hành vi tối qua là xúc động nhất thời của hắn khi nhiều năm qua không phát tán pheromone của alpha. Tình dục là bản năng, không hề sai. Nhưng một alpha không thể khống chế bản năng, không xứng gọi là alpha vượt trội.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top