Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15:

[Lưu ý trước khi đọc!]

1. Truyện chưa được xin phép tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wordpress/ wattpad này.

2. Bởi vì Míp không biết tiếng Trung nên bản chuyển ngữ sẽ còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, không thích xin hãy rời đi trong im lặng, không yêu xin đừng nói lời cay đắng.

3. Mọi người đọc truyện vui vẻ ^^

------

Diệp Tinh Viễn cong người, tay mò lấy điện thoại: "Xin chào?"

Đau đến nối giọng cũng biến điệu, trong sự trầm thấp còn mang theo tia thở dốc thần bí.

Cách một cái điện thoại nghe thật sự có chút ý vị đặc biệt.

"Di, Diệp Tinh Viễn!" Kỷ Sở Hề cầm điện thoại ở đầu dây bên kia, mặt mũi đỏ bừng, âm thanh có chút run rẩy: "Cậu, cậu, cậu cái đồ lưu manh, đang làm cái gì vậy hả?"

Diệp Tinh Viễn đau đến mức não bộ sắp ngừng hoạt động, thở ra một hơi dài, nghiến răng nghiến lợi chống tay lên bồn rửa mặt, âm thanh trầm thầm khàn khàn, nghe qua điện thoại thật sự như đang làm cái chuyện kia.

Giọng nói chất chứa dư vị khôn nguôi.

"Bố à, con thì có để đang làm gì?"

Kỷ Sở Hề não bổ về ảnh chụp mình vừa xem, mặt càng trở nên đỏ chót, anh che mặt thẹn thùng: "Alpha các người đều không biết xấu hổ như vậy sao? Ban ngày ban mặt mà dám tuyên dâ, dám làm này làm kia..."

"Tôi dám tuyên cái gì?" Diệp tinh Viễn ỷ chân mình dài, rất tự nhiên mà ngồi tì lên bệ của bồn rửa mặt, mặc dù hơi bực mình khi hành động bị cắt ngang, nhưng anh thành công dời đi sự chú ý của cậu khỏi cơn đau kia.

"Cậu, cậu, cậu ... Bây giờ ở trên mạng đang bàn cãi sắp nổ đến nơi, mà cậu vẫn còn có tâm trí làm cái loại chuyện thế này? Cậu thật sự không có chút sốt ruột nào sao? Hot search weibo vẫn đang tăng lên điên cuồng, cư dân mạng đều bu vào đàm tiếu chửi rủa cậu, c-cậu vẫn ... Thôi, với cái tốc độ 3 giây của cậu, tôi đợi chút cũng được, lát nữa lại nói tiếp."

3 giây?

Ban ngày tuyên...

Làm loại chuyện đó  ?

Cũng nói đến mức độ này thì Diệp Tinh Viễn còn có cái gì không hiểu nữa.

Tuy rằng cậu tình nguyện bản thân không hiểu.

Tốc độ 3 giây này, thật sự làm tổn thương lòng tự trọng của một người đàn ông quá nhiều.

"Tôi không hề!" Diệp Tinh Viễn rất vui vì bản thân là một diễn viên, có thể mặt không đỏ tim không đạp thở không gấp mà nói dối.

Vừa nãy cậu thật sự chỉ muốn tự kiểm chứng lời đồn đãi của cư dân mạng có phải thật hay không thôi.

Nhưng cậu còn chưa kịp làm gì thì đã bị chuông điện thoại đánh gãy, lại còn làm tổn thương tới chim non bảo bối.

Kỷ Sở Hề bên kia tin thật, tự nhận mình đã hiểu lầm, mặt liền đỏ thêm mấy phần, ngượng ngùng nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi muốn nói với cậu về việc đang nổ ra trên Weibo, nguyên nhân lần này là do tôi, tôi sẽ đứng ra giải quyết, cậu không cần lo lắng về nó."

Diệp Tinh Viễn đổi điện thoại sang tai kia, trả lời, "Anh định giải quyết như thế nào?"

Kỷ Sở Hề trầm mặc mấy giây rồi nói: " Tôi dự định sẽ nói thẳng ra chân tướng, tuy rằng rất không muốn mọi người biết chuyện tôi bị một tên cặn bã cắm sừng, nhưng tôi không thể liên lụy cậu được, rõ ràng vì cứu tôi nên cậu mới bị chụp ảnh."

Trên thực tế, nếu không phải do người đại diện của anh ta ngăn cản thì anh đã sớm up bài trên Weibo thanh minh cho Diệp Tinh Viễn trước khi gọi điện rồi.

Diệp Tinh Viễn không còn là người mới bước chân vào giới giải trí, cậu rất quen thuộc những loại tình huống thế này, hít vào một hơi, cậu hỏi: "Người đại diện của anh đồng ý chứ?"

Kỷ Sở Hề che miệng, hàm hàm hồ hồ: "Ừm, từ trước đến nay tôi làm việc đều không cần đến sự đồng ý của người đại diện, tôi là chủ tài khoản, tôi có thể tự mình đăng bài weibo ngay bây giờ."

Càng ra sức giải thích thì càng chứng minh rằng việc này không dễ dàng như anh ta nói.

Nghệ sĩ, đặc biệt là nghệ sĩ đang cực kì "hot", mỗi nhất cử nhất động đều sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến lợi ích và các hợp đồng đại ngôn của họ.

Mỗi lời nói, mỗi hành động đều bị người ta theo dõi.

Phàm là xảy ra bất cứ sai lầm nào cũng dễ dàng bị người ta vịn vào để dìm xuống.

Cho nên, càng đứng ở vị trí cao, bọn họ càng không có tự do.

Bao gồm các tài khoản mạng xã hội riêng tư, phần lớn thời gian đều là bị người đại diện quản lý hoặc do trợ lý đảm nhiệm, còn có đoàn đội chuyên môn hỗ trợ việc đăng bài weibo.

Thỉnh thoảng bản thân muốn đăng bài Weibo cũng phải qua đoàn đội xét duyệt, họ cảm thấy không có vấn đề gì, từng câu từng chữ đều nắn nót chỉn chu mang đến sự tích cực cho người hâm mộ và không để lộ nhược điểm nào thì mới có thể thông qua, đồng ý cho up bài lên.

"Điện thoại của anh bị người đại diện lấy đi rồi đúng không?" Diệp Tinh Viễn không chút lưu tình vạch trần Kỷ Sở Hề: "Có phải đến cả mật khẩu của tài khoản Weibo cũng bị thay đổi rồi? Bây giờ anh có muốn đăng nhập để up bài thanh minh cho tôi cũng không được?"

Kỷ Sở Hề tức giận nện một quyền xuống giường, oán nộ thừa nhận: "Tức chết tôi rồi, điện thoại còn chưa sờ đến đã bị người đại diện giấu đi, lại còn cả gan sửa đổi mật khẩu, không chỉ mỗi Weibo, mà là tất cả các tài khoản mạng xã hội khác nữa, chỉ cần là tài khoản chính chủ của tôi, tất cả đều bị cô ta đổi mật khẩu hết!"

Kỷ Sở Hề càng nói càng tức, cách điện thoại cậu vẫn có thể cảm nhận rõ ràng lửa giận của anh ta.

Diệp Tinh Viễn xoa xoa mi tâm: "Được rồi, tôi hiểu tâm ý của anh là được. Nhưng anh đừng nhúng tay vào chuyện này, tôi tự nghĩ biện pháp giải quyết."

Kỷ Sở Hề áy náy không thôi, hai mắt đỏ hoe, vừa khóc nức nở vừa hỏi: "Cậu thì có biện pháp gì? Ngoại trừ tôi là người trong cuộc có thể đứng ra làm sáng tỏ cho cậu, thì cậu còn có thể có biện pháp gì? Cậu không thấy mọi người đều chửi mắng cậu rất độc đoán khó nghe sao? ... Mà thôi, đừng đọc những bình luận ấy, đó đều là mấy anti-fan chó má, bọn họ căn bản không biết gì về cậu, họ chỉ dám núp ở nhà làm anh hùng bàn phím chửi bới cậu, một bọn chó chết."

... Đã đọc hết mất rồi.

"Ừm, tôi không đọc." Diệp Tinh Viễn mở mắt nói dối.

Kỷ Sở Hề khịt khịt mũi: "Cậu thật sự không đọc?"

"Đúng, không đọc." Diệp Tinh Viễn nói tiếp.

"Sao cậu lại không cho để tôi thanh minh? Cậu sợ cư dân mạng hiểu lầm mói quan hệ của chúng ta sao? Hay là nói sợ Tô Lạc Thanh hiểu lầm? Cậu vẫn còn thích cậu ta sao?" Kỷ Sở Hề lải nhải hỏi.

Diệp Tinh Viễn  không ngắt lời Kỷ Sở Hề.

Cậu mở vòi nước, làm ướt tay, bóp xà phòng vào lòng bàn tay rồi tự tạo bong bóng nghịch chơi, chu môi thổi ra một quả bong bóng to tròn đẹp đẽ, nói: "Không phải không cho cậu đăng bài Weibo, mà là cảm thấy việc đăng bài của cậu vào thời điểm hiện tại là chuyện vô bổ, không giúp ích gì ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa."

"Tôi, tôi thêm dầu vào lửa?" Kỷ Sở Hề bị tức đến mức xoay vòng, "Tôi nói sự thật mà là đổ thêm dầu vào lửa á?"

"Anh thanh minh với một đám người chỉ muốn ăn dưa, ai sẽ tin lời anh đây? Là thật thì dưa sẽ không ngon, bọn họ muốn ăn dưa ngon, thì scandal của tôi chính là dưa cao cấp đấy, scandal càng to dưa càng ngon." Diệp Tinh Viễn hờ hững tiếp tục: "Sẽ không ai quan tâm sự thật là như thế nào, họ chỉ cần một nơi để chửi rủa xả stress mà thôi."

"Vậy cứ mặc kệ mọi thứ đi theo chiều hướng tiêu cực như vậy ư?" Kỷ Sở Hề hỏi.

"Không thể, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết." Diệp Tinh Viễn chọc thủng bong bóng xà phong đang lơ lửng trong không trung.

*

Sau khi cúp máy.

Diệp Tinh Viễn để điện thoại sang một bên, cúi người rửa mặt.

Cậu không ghét Kỷ Sở Hề.

Trong nguyên tác Kỷ Sở Hề vốn là người có tính cách sắc bén, động tí là thù dai, nhưng lại là người không thích nợ ân tình người khác, dù chuyện gì xảy ra, không quản tốt xấu đều theo thói quen muốn cùng đối phương nói chuyện cho rõ ràng minh bạch.

Có ân báo ân, có thù báo thù.

Trong lòng thì mềm mại, nhưng tính cách lại đặc biệt nóng nảy hung dữ.

Kiêu ngạo mà sắc bén.

Cả người mọc đầy gai, nhưng nội tâm lại là người thiếu thốn tình cảm.

Chỉ cần người khác đối xử chân thành với anh, anh sẽ đối xử chân thành gấp bội.

Nhưng cũng vì thế mà trong tình yêu chỉ toàn gặp phải tra nam.

Tất cả sự sắc bén bên ngoài của Kỷ Sở Hề đều là tấm khiên anh tự dựng lên để bảo vệ mình, chứ thực tế thì nội tâm anh vừa kiên cường đồng thời cũng thực yếu đuối.

Kỷ Sở Hề vừa sinh ra đã bị cha mẹ ruột vứt ở cửa trại trẻ mồ côi, mãi cho đến sáu, bảy tuổi anh mới được nhận nuôi bởi một cặp vợ chồng không có con.

Gia đình nhận nuôi không có con nên mới nhận nuôi anh, cho anh một mái ấm gia đình, tuy kinh tế chỉ gọi là có chút khá giả nhưng họ đối xử với anh cực kỳ tốt.

Tuy nhiên, tiệc vui chóng tàn.

Hai năm sau, người mẹ nuôi đã mang thai và sinh ra một Omega nữ.

Sau đó, cuộc sống của Kỷ Sở Hề đã không còn tốt như trước nữa.

Sự khác biệt của huyết thống và không huyết thống đã vạch ra ngăn cách giữa tình cảm cha mẹ nuôi dành cho anh.

Không lâu sau đó, công ty tìm kiếm tài năng trẻ đã tìm tới nhà họ.

Cha mẹ nuôi đã tự mình làm chủ, kí hợp đồng làm nghệ sĩ công ty cho anh, ép buộc anh bắt đầu đi đóng phim.

Mỗi ngày đều phải gấp rút chạy theo đoàn làm phim, đuổi theo các thôgn cáo, căn bản là không có thời gian học tập, bởi vậy việc học cũng bị gián đoạn.

Mãi cho đến khi trở nên nổi tiếng, thay đổi sang công ty chủ hiện tại, cuộc sống của anh mới tốt hơn một chút.

Ban đầu, Chu Thế Mỹ cũng đề nghị giúp anh làm giả các loại bằng cấp, nhưng Kỷ Sở Hề từ chối.

Học vấn thấp đã là mác gắn sẵn trên người anh.

Không phải muốn gỡ là gỡ xuống được.

Nhưng may mắn thay, dù trình độ học vấn thấp nhưng khả năng diễn xuất và trí nhớ đọc thuộc lời thoại của anh rất tốt nên tất cả các đào diễn từng làm việc với anh đều đánh giá cao tài năng của anh và nói rằng luôn sẵn sàng tiếp tục hợp tác trong tương lai.

Cho nên mặc dù tính cách hung dữ nóng nảy nhưng nhân duyên của anh trong giới này vẫn không quá tệ.

Theo hướng đi của nguyên tác, Kỷ Sở Hề bởi vì cạnh tranh vị trí Omega vạn nhân mê của Tô Lạc Thanh, mà do không đọ được hào quang nhân vật chính, cuối cùng bước vào con đường hắc hóa.

Sau khi hắc hóa Kỷ Sở Hề bị rất nhiều độc giả ghét.

Nhưng Diệp Tinh Viễn  chưa bao giờ ghét nhân vật này.

Đây cũng là lý do chính khiến cậu luôn sẵn sàng trở thành bạn của Kỷ Sở Hề.

...

Diệp Tinh Viễn nhìn chính mình trong gương.

Giọt nước tí tách rơi xuống bồn rửa mặt.

Cậu vuốt tóc mái lên, lộ ra vần tráng trơn bóng mịn màng.

Khi nhìn vào gương lần nữa, một loạt các kiểu chữ trắng và thanh tiến độ dữ liệu đang lơ lửng trên mặt gương.

Là danh sách nhiệm vụ của cậu.

Với việc ngày càng nhiều người bôi nhọ cậu, lượt tìm kiếm về cậu trên bảng hot search ngày càng cao, thanh tiến độ của nguyện vọng 3 trong danh sách ngày càng đỏ.

Vốn dĩ cậu đã vớt vát được một chút bằng việc nói xấu Bùi Diễn Sâm, nhưng bây giờ lại vì hot search bôi nhọ mà con số đã giảm xuống -25%.

Lập tức màu đỏ chiếm 1/4 thanh tiến độ.

Nếu như màu đỏ của thanh tiến độ đạt mức 100%, thì thế giới sẽ sụp đổ ...

Diệp Tinh Viễn mở Weibo lên xem bảng hot search.

Thứ hạng hot search đã tăng từ 27 lên 12, và vẫn đang tiếp tục tăng, độ hot của topic này càng ngày càng cao, đến bây giờ đã vượt quá 100 triệu lượt quan tâm.

Thanh tiến độ nhiệm vụ được cập nhật theo thời gian thực.

Với tộc độ sánh bằng với tuyết lở này, e rằng không được mấy hôm nữa sẽ đạt đến giá trị âm 100%.

Diệp Tinh Viễn nhìn mà đau đầu.

Cậu cau mày suy nghĩ rất nhiều biện pháp giải quyết tình hình hiện tại, cuối cùng cắn răng, mở Weibo lên đăng nhập tài khoản.

Chính là cái tài khoản Weibo bị cư dân mạng bôi nhọ đen xì kia.

Cậu chọn cách phớt lờ hết những bình luận chửi rủa và tin nhắn riêng tư làm phiên từ những cư dân mạng.

Trực tiếp gõ một bài trên Weibo, rồi tìm đại trong điện thoại một bức ảnh, sau đó ấn chọn đăng bài.

Sau khi bài đăng trên Weibo được đăng tải, Diệp Tinh Viễn trực tiếp tắt nguồn máy.

Tự mình tách biệt với thế giới bên ngoài, trốn sang phòng nhìn em trai làm bài tập.

...

Bùi Diễn Sâm vừa tắm xong đi ra, mái tóc của hắn cũng chưa được sấy khô.

Từng giọt nước đọng trên cơ bụng lấp lánh trông đặc biệt hấp dẫn và quyến rũ.

Có mấy giọt nước đặc biệt nghịch ngợm, làm những việc mà Diệp Tinh Viễn tha thiết mơ ước, tùy ý trượt qua những múi bụng phập phồng dụ người.

Bùi Diễn Sâm chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngắn ngang hông.

Đem vóc người hoàn hảo của hắn lộ ra hoàn toàn.

Mùi hương tin tức tố nồng đậm cùng khí tràng mạnh mẽ của Alpha làm cho hắn trông cực kì ghẹo lòng người.

Bùi Diễn Sâm mới vừa ra khỏi phòng tắm đã trông thấy điện thoại ở trên giường rung liên hồi.

Hắn cầm lên nhìn, ba mươi mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của trợ lý Lưu Hiểu Quân gọi tới.

Bùi Diễn Sâm bình tĩnh mở điện thoại, ấn nút gọi.

"Alo?"

"Không xong rồi anh Sâm, anh mau lên Weibo..."

Tác giả có lời muốn nói: Anh Sâm, kinh hỉ của anh đã đến, xin chú ý kiểm tra và ký nhận.

Cảm tạ tại 2020-07-04 23:26:05~2020-07-05 22:49:06 trong lúc vì ta ném ra phiếu bá vương hoặc tưới dịch dinh dưỡng tiểu thiên sứ nha ~

Cảm tạ ném ra mìn tiểu thiên sứ: Ổ vùi ở gia 2 cái; ngươi ngủ sao, cúc hoa tàn phế 1 cái;

Phi thường cảm tạ đại gia đối với ta chống đỡ, ta hội tiếp tục cố gắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top