Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Đề nghị làm nô lệ tình dục, uống nước tiểu kiêm bồn chứa tinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì để giữ chân công, học sinh giỏi chủ động đề nghị làm nô lệ tình dục, đi tiểu đánh dấu sở hữu, chấp nhận uống nước tiểu kiêm bồn chứa tinh

Lý Vân Chiêu: Mé, quá tổn thương lòng tự tôn

Không biết cái gì chứ, mi ở đây phát nứng là muốn cho người ta đụ chứ còn gì nữa, nếu không phải là Lý Vân Chiêu mà là người đàn ông khác, mi cũng có thể vẫy mông với người ta.

Đúng là hắn rất thích chơi lồn, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể chấp nhận một cái xe buýt vạn người cưỡi, mẹ nó còn là song tính, thật sự đen đủi.

"Không biết là có ý gì, Úc Phong cậu đừng có mà giở trò, không biết mà còn để tôi sờ, mẹ nó cái màng trinh của cậu cũng là lừa gạt tôi phải không, đệch, tôi còn vui vẻ một hồi."

Úc Phong lung lay đứng lên, giải thích nói, "Về việc này cậu có thể yên tâm, cậu thật sự là người đàn ông đầu tiên của tôi, hơn nữa sẽ là người duy nhất." Y một phen sờ soạng khuôn mặt dơ bẩn của mình, chấm lấy tinh dịch dính phía trên.

Úc Phong vươn đầu lưỡi nhấm nháp một chút, thật tanh, "Chỉ muốn cậu thôi." Y nghiêm túc nói, ánh mắt ngầm có ý si mê, "Cơ thể của tôi không có lúc nào là không khao khát cậu, tôi không hiểu đây có phải là tình yêu hay không, nhưng Lý Vân Chiêu, tôi muốn duy trì mối quan hệ như vậy lâu dài với cậu."

Ý ngoài lời, đại thiếu gia đang thiếu một cây gậy mát xa hình người, Lý Vân Chiêu có chút tức giận, bên ngoài mua trai bao còn phải trả tiền, chính mình hiện tại đến trai bao còn không bằng, hoàn toàn là lao động không công, dẹp mẹ nó đi.

"Tôi cảm thấy đại thiếu gia là cậu đây có hơi không hiểu rõ tình huống, hiện tại người không thể rời xa là ai, đây là thái độ cầu xin người khác hay sao?" Lý Vân Chiêu duỗi tay ôm eo Úc Phong, kéo y vào trong lồng ngực, cúi đầu thì thầm bên tai y, "Muốn cho đàn ông thương tiếc cậu, thì phải ngoan ngoãn vẫy đuôi, mà không phải dùng cái thái độ bề trên này, đã muốn làm điếm mà còn muốn lập đền thờ."

Lý Vân Chiêu sờ soạng phía dưới, vừa rồi từ lúc bắt đầu vật này đã luôn chọc vào chân hắn, hắn nắm lấy thứ đồ chơi này, chậm rãi dùng sức, suýt thì siết hư nó, "Cậu cũng tạm thời được tính là đàn ông, nói hai câu đàn ông thích nghe, tôi còn có thể suy xét."

Bộ vị quan trọng bị nắm giữ, Úc Phong đau nhức nhưng trong lòng lại dâng lên khoái cảm, y có hơi hưng phấn, bên kia là thế giới mà y chưa biết, có thể không thèm nghĩ tới trách nhiệm gia tộc, không cần phải vất vả duy trì mặt nạ giả dối, chỉ cần làm kỹ nữ của người trước mặt...

Nụ cười bệnh hoạn lộ ra, khuôn mặt Úc Phong cực kỳ yêu dã, đau đớn nơi hạ thể làm cho giọng nói của y trở nên mỏng manh, "Em sai rồi, mong ngài tha thứ cho sự bất kính của em, cho nên em có thể trở thành bao dương vật chuyên chúc dành cho ngài không, đổi lại, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì mà không cần phải chịu trách nhiệm, cầu xin ngài cho con đĩ này một cơ hội đi ạ."

Quá dâm, quá đê tiện!

Thế mà thật sự lại có người tự nguyện làm bao dương vật cho đàn ông, Lý Vân Chiêu cực kỳ hào hứng, tùy tiện chơi mà không cần phụ trách hẳn là ước mơ của mỗi một người đàn ông.

Tuổi thiếu niên luôn không biết sợ là gì, hoặc có thể nói là hay bị ảo tưởng sức mạnh? Chỉ có nam chính được ông trời ưu ái trong manga hay anime mới có đãi ngộ như thế này mà thôi, Lý Vân Chiêu bị hai chữ kích thích che lấp não bộ, chỉ có thằng ngu mới từ chối Úc Phong.

Nhưng Lý Vân Chiêu vẫn muốn tiếp tục làm bộ làm tịch, bằng không trông hắn có vẻ rất vừa lòng với đồ điếm này, "Khụ, tuy rằng điều kiện cậu đưa ra cũng khá được, nhưng cậu cũng biết tôi không thích cậu, cưỡng ép bản thân chịch một cái lồn mà mình không thích rất mệt, huống hồ ngày thường tôi còn muốn học tập, còn muốn sinh hoạt..."

"Em có thể chi trả cho anh mọi chi phí sinh hoạt, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của anh, phụ đạo việc học cho anh."

Úc Phong hứa hẹn rất có thành ý, Lý Vân Chiêu đành 'bất đắc dĩ' đồng ý. Vì kỷ niệm ngày hắn sở hữu nô lệ tình dục, Lý Vân Chiêu quyết định thực hiện một nghi thức khế ước.

"Chuẩn bị xong chưa, tôi muốn bắt đầu, miệng há to ra chút, đúng, thè lưỡi ra."

Lý Vân Chiêu nhắm mắt nghĩ thầm, trước khi ra cửa hắn đã uống một ly chè đậu xanh, bằng không hiện tại tiểu không ra thì rất xấu hổ.

Trong tự nhiên, không ít động vật thích dùng nước tiểu để đánh dấu lãnh thổ, hắn cũng muốn dùng phương pháp này, làm cho toàn thân đối phương đều nhiễm mùi vị của hắn.

Cơ thể Lý Vân Chiêu run lên, Úc Phong biết đối phương sắp bắt đầu rồi, y theo bản năng muốn nghiêng đầu tránh né, nhưng nghĩ đến lời hứa của mình, không để Lý Vân Chiêu phiền chán y, Úc Phong cứng rắn cưỡng ép bản thân không cử động, cảm nhận dòng nước màu vang kim mạnh mẽ phun lên mặt.

Dòng nước nóng ấm liên tục không ngừng, Úc Phong chỉ kịp nuốt một ít, chất lỏng còn lại tụ tập ở dưới thân y thành một vũng nhỏ.

Lý Vân Chiêu tiểu xong thì rung rung dương vật, tiếc là lúc này không mang theo giấy, cũng may Úc Phong ở đây, há mồm liếm sạch sẽ nước tiểu còn đọng lại trên dương vật hắn, "Cảm ơn đã chăm sóc chu đáo, rất ngon miệng."

Hừm, bộ dạng thằng nhóc cụp mi rũ mắt trông cũng có chút mới lạ, không bằng khen thưởng cho y một chút.

Nhưng ngẩng đầu nhìn đồng hồ, trốn học chịch choạt cũng không có lợi, hắn không có đặc quyền của học sinh giỏi như Úc Phong, bị mời phụ huynh thì người khổ là hắn.

Lý Vân Chiêu kéo khóa quần lên, từ trên cao nhìn xuống dưới, "Được rồi, hôm nay tới đây thôi, lúc sau liên hệ qua điện thoại, còn nữa, dọn dẹp nơi này cho sạch sẽ." Hắn sợ dì dọn nhà vệ sinh thấy cảnh tượng này thì báo nguy mất.

Vỗ mông chạy lấy người là tác phong đó giờ của Lý Vân Chiêu, trong WC chỉ còn lại Úc Phong ngồi giữa đống chất lỏng dơ bẩn.

"Đem một bộ quần áo cho tôi, đồng thời phong tỏa tòa hành chính không cho bất cứ ai đi vào, giúp tôi tra một việc..." Cho dù trên người che phủ đầy tinh dịch và nước tiểu, Úc Phong vẫn như cũ có thể đâu vào đấy chỉ huy cấp dưới làm việc, chỉ sợ y chỉ có thể phóng túng và chật vật trước mặt Lý Vân Chiêu.

Lý Vân Chiêu, thu nuôi con chó này, chính cậu cũng có thể bị xích chó kiềm chế.

—–

"Các anh em, tao trộm được một bảo bối, xem này, đều là hàng ngon."

[ hình ảnh ]

Hầu Tử ngạc nhiên hô lên: "Ui da, ba mày xem cũng đa dạng thật đấy, người da đen cũng có."

Đại Quân: "Ba tao giấu mẹ tao tàng trữ, bị tao trộm được, Lý Vân Chiêu đâu, không phải hắn nói muốn xem Bạch Hổ (*) sao?"

(*) Bạch Hổ: Không có lông

Giáo viên lớn tuổi giảng bài làm cho người ta hết sức buồn ngủ, Lý Vân Chiêu móc điện thoại ra đọc tin nhắn.

Úc Phong nửa tiếng trước đã trở về, trên người đã thay đổi quần áo, khi ngồi cũng không thành thật, thường xuyên nhìn hắn ngây ngô cười, còn dùng ánh mắt câu dẫn hắn, a, lồn của y lúc nào cũng thèm thuồng hay sao, đi học mà vẫn muốn ăn dương vật.

Tin nhắn điện thoại vẫn đang tiếp tục, "Tao còn có 3P nữa cơ, đờ mờ, khi nào tao mới có thể người thật việc thật đây."

Vân Chiêu: "Tao khác tụi mày, tao có hàng miễn phí rồi."

Hầu Tử: "?"

Đại Quân: "!!! Cái đệch mày nói rõ ra cho tao!"

Lý Vân Chiêu tự nhận bản thân đã khác với mấy thằng còn zin này, không nói được đề tài người lớn, đêm nay dứt khoát hẹn Úc Phong, tặng cho y một món quà nhỏ.

Phòng học B-12.

Úc Phong sau khi nhận được tin nhắn đã nhanh chóng đứng ở chỗ này chờ Lý Vân Chiêu.

"Chà, nghe lời vậy sao."

Lý Vân Chiêu cầm túi đồ tiến vào, mặt trời còn chưa xuống núi, ánh chiều tà hoàng hôn chiếu vào trên người Úc Phong, chiếu đến trông vừa dịu dàng vừa cô liêu.

"Em rất muốn gặp anh." Úc Phong khi nói lời này mặt không cảm xúc, Lý Vân Chiêu cho rằng y chỉ là muốn bị chịch mà thôi, liền trào phúng y, "Buổi sáng đã ăn tinh uống nước tiểu, còn chưa đút no cậu sao, mau cởi quần áo ra." Hắn ra lệnh nói.

Úc Phong cởi không còn một mảnh, toàn thân trơn bóng, Lý Vân Chiêu thưởng thức một chút, chậc, trắng không khác gì giấy vẽ tranh, không vẽ gì lên trên thì thật sự đáng tiếc.

Lý Vân Chiêu móc đồ vật từ trong túi ra, tăm bông, cồn, châm, cùng với một vật kim loại hình vòng tròn lóe sáng, "Cho cậu đeo chút trang sức."

Úc Phong đã biết ý đồ của hắn, xỏ khuyên.

Chuyện này ở xã hội thượng lưu cũng không hiếm có, bọn họ thích đánh dấu ký hiệu trên cơ thể của nô lệ tình dục để công khai chủ quyền, xỏ khuyên là một trong số đó, hình xăm cũng vậy, thế nhưng cái sau thì mang đến sự thương tổn không thể xóa nhòa, tính vũ nhục cũng càng cao.

Úc Phong nghĩ thầm, Lý Vân Chiêu vẫn là quá hồn nhiên và lương thiện, lựa chọn phương thức tự cho là ác độc.

Y khẽ vuốt ve chiếc khuyên vòng tròn, "Rất xinh đẹp."

Lý Vân Chiêu đã đeo bao tay, một bộ gấp không chờ nổi, "Nhanh lại đây, trước tiên tôi muốn xỏ một cái khuyên trên núm vú của cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top