Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Về đến nhà, Túc Duy An lập tức ngồi vào bàn sách, bắt đầu đọc tài liệu.

Ban đầu cho rằng là liên quan đến game "Hoạt Động Tuyệt Mật", không nghĩ đến bên trong toàn là tranh.

Hơn nữa toàn bộ đều là bản thảo bị bỏ trước kia.

Bất ngờ là, trong số những bức tranh này không chỉ là tranh chân dung của thần tượng, còn có MC, sao nam nổi tiếng, thậm chí còn có một vài minh tinh của các quốc gia khác.

Túc Duy An có chút kinh ngạc...nhẽ nào cái game này, không chỉ có 7 nhân vật?

Lật đến mục cuối cùng, phía trên là một dãy danh sách.

Số lượng danh sách không nhiều, nhưng họ đều là những người mà cậu có thể kể tên, "Qs-7" cũng có kèm trong danh sách.

...Túc Duy An lúc đó mới nhận ra, bản thân tham gia một dự án lớn như thế.

Chỉ nói về hợp đồng này đã tốn không ít tiền.

Trong lòng cậu liền muốn dán lên trán của Đàm Tự một tờ giấy ghi đại phú hào.

Cậu bình tâm lại, đem tất cả tên ghi ra, sau đó mở máy tính bắt đầu tra tài liệu của từng người từng người một.

Thông báo tin nhắn từ QQ, viết xong một từ cuối cùng cậu mới mở hộp thoại ra.

Đội bảo vệ Sakura: Đại đại [Đưa thuốc là cho ông chủ.jpg] nghe Hà Khoan nói cậu lại bỏ phiếu cho Sakura, năm nay vẫn hợp tác chứ?

"Đội bảo vệ Sakura" là một đội thu mua hộ, bởi vì cũng thích Miyamoto Sakura, vì vậy mỗi lần fan Miyamoto Sakura bỏ phiếu, đối phương sẽ hỗ trợ mua đĩa CD với giá gốc, đủ loại vật phẩm của Qs-7 mà trong nước không mua được.

Anan: Hợp tác, cậu đợi một chút.

Túc Duy An suýt nữa thì quên mất, nghĩ đi nghĩ lại, quyết định tăng thêm một nửa số tiền ăn trong tháng của mình vào số tiền ban đầu.

Anan: Năm nay tôi mua 50 000 tệ phiếu bầu, làm phiền rồi.

Đội bảo vệ Sakura: Không phiền, không phiền. Ở đấy có tổng cộng 1100 phiếu. Địa chỉ vẫn như cũ chứ.

Anan: Như cũ.

Đội bảo vệ Sakura: Cái đó...Đại Đại. Mặc dù tôi biết mọi người trong thực tế đều bận rộn, nhưng cậu ngàn vạn lần đừng thoát fan.

Đối phương vừa nhìn thì liền cảm thấy năm nay số phiếu ít hơn, có chút lo lắng.

Anan: Sẽ không thoát fan...chỉ là gần đây kinh tế có chút eo hẹp.

Đội bảo vệ Sakura: Được, hàng đã về nước, ngày mai tôi sẽ nhờ hộ gửi cho cậu.

Túc Duy An đóng hộp trò chuyện, vừa định tiếp tục tra tài liệu, một khung chat khác hiện lên.

Biên tập Hi Nhiên: An An Đại Đại, đợi cậu trả lời, gấp!

An An: Tôi đây

Biên tập Hi Nhiên: Cậu có nghĩ lại về chuyện trước đây tôi nói không? Nội bộ cấp cao vừa tiết lộ với tôi, cậu vừa được liệt vào trong danh sách trọng điểm.

An An: ...Danh sách trọng điểm?

Biên tập Hi Nhiên: Chỉ cần cậu tiếp tục vẽ truyện tranh, sẽ đặc biệt chú ý đến cậu, và tăng cường nỗ lực marketing.

Biên tập Hi Nhiên: Nền tảng (app) của chúng tôi cậu cũng biết, hiện tại hơn một nửa số tác phẩm truyện tranh trong nước đều là do chúng tôi cung cấp, An An đại đại, cậu sẽ trở lên hot!

Hot?!

Túc Duy An bị doạ làm cho tốc độ gõ máy càng nhanh

Anan: không không không không không...Tôi không muốn nổi tiếng, cảm ơn sự quan tâm của quý công ty.

Biên tập Hi Nhiên: An An đại đại, Nếu như cậu hiện tai không muốn từ bỏ công việc, làm nghề tay trái cũng được, không cần phải lo lắng ah.

Lo lắng?!

Cậu lo lắng rất nhiều được không?

Không nói đến nguyên nhân do hợp đồng công ty.

Cậu cũng không muốn để mọi người biết cậu đang vẽ...loại truyện tranh cậu đang vẽ aaaa!

Anan: Tôi thật sự sẽ không vẽ nữa, thật lòng xin lỗi, phí bản thảo lần trước cô làm ơn thanh toán đúng hạn cho tôi, cảm ơn...

Bên kia một lúc sau mới trả lời: "Được rồi.", biết được việc này đã thật sự kết thúc, cậu thở nhẹ một hơi.

Cậu do dự một lúc, đi về phía tủ sách ngồi xổm xuống, từ tầng cuối lấy ra một chồng truyện tranh.

Bìa của những quyển truyện tranh được thiết kế đầy tinh tế.

Trên trang bìa của mỗi quyển đều là hai người nam nhân với tư thế đầy mờ ám.

Túc Duy An nhìn xung quanh một lúc lâu, cuối cùng xác định được vị trí, cậu lấy một chiếc hộp nhỏ đặt chúng vào, rồi hì hục hì hục nhét xuống gầm giường.

Như là...sau này nếu có cơ hội...

Có thể mời khách vào nhà ngồi chơi.

**

Thứ hai, Túc Duy An vừa vào công ty liền cảm thấy không khí có gì đó không đúng.

Bởi vì phải chuyển lên lầu trên làm việc, cậu đến để thu dọn đồ dùng văn phòng.

Hôm nay bộ phận thiết kế đến rất sớm, bình thường cậu là người đến đầu tiên, hiện tại trong phòng đã gần như là đầy đủ.

Cậu vừa đẩy cửa ra, tất cả mọi người trong phòng đều dừng bút, ngẩng đầu lên hướng mắt lặng lẽ nhìn cậu.

"Duy An hôm nay sao đến muộn vậy ah." Một người đàn ông xoay xoay bút, cười ha ha, tuyệt đối không nhìn ra sự thiện ý.

Túc Duy An ánh mắt nghi ngờ nhìn đồng hồ, mặc dù so với bình thường muộn mấy phút, nhưng vẫn chưa đến thời gian đi làm.

Người phụ nữ bên cạnh cậu tiếp lời: "Hôm nay không giống mọi khi ah."

"Làm sao vậy?"

"Cậu không biết? Cậu phải lên tầng trên để tham gia dự án 《Tuyệt Hoạt 》". Người phụ nữ chống cằm, "Thật tốt a, chúng tôi làm mệt đến chết bao lâu nay, vẫn là không địch nổi giám đốc Đặng."

Có thể nhìn thấy rõ nụ cười chế giễu và châm biếm.

Túc Duy An trước giờ không cùng người khác tranh luận, nghe thấy tên Đặng Văn Thuỵ, cậu chỉ cắn cắn môi, không nói chuyện, tiếp tục thu dọn đồ đạc trên tay.

Đồ đạc của cậu không nhiều, chỉ mấy phút là thu dọn xong, cậu ôm thùng đồ, đẩy nhanh cước bộ.

"Ya, Túc Duy An, đợi đã." Người đồng nghiệp ngồi ở cửa gọi cậu, "Có thể làm phiền cậu mua giúp tôi một ly cafe không?"

Người phụ nữ thích nhiều chuyện lại chen vào: "Người ta còn bận làm dự án lớn, có thời gian đâu mà mua cho cậu cafe?"

"Dự án lớn thì làm sao? Không phải vẫn là nhà thiết kế trẻ sao?"

"Làm xong chuyến này, thì không còn là nhà thiết kế nữa rồi!"

Túc Duy An nhanh chóng trốn chạy, không còn nghe thấy nữa.

Đến địa điểm công ty thông báo, phòng 1807.

Cậu đứng cạnh cửa, quay người qua lại, cẩn thận nhìn vào bên trong.

Tường trắng, bàn làm việc, máy tính, văn phòng mới được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng không giống với trang trí ở phòng thiết kế, rõ ràng là vừa mới dọn vào.

Bên trong hiện tại không có người.

Tô Duy An thở phào nhẹ nhõm, đang định đi vào thì đột nhiên bị người vỗ vai, vội vàng quay đầu lại.

"Xin chào, vẫn nhớ tôi chứ?" Cô gái cười nhẹ, chính là người đã nói chuyện với cậu bữa tôi hôm đó "Tôi đến từ phòng kế hoạch. Cứ gọi tôi là Linda. Chỗ làm của tôi ở ngay bên cạnh cậu. Sau này rảnh đến tìm tôi nói chuyện? "

"Yên tâm, hai người sẽ không rảnh rỗi đâu."

Lời vừa nói ra, xung quanh bọn họ dường như có một trân gió thổi qua.

Đàm Tự cước bộ nhanh đi qua, nữ thư ký phía sau đang cầm một cuốn sổ ghi chú nhỏ.

"Cuộc họp sẽ được tổ chức sau 20 phút. Các cuộc họp nhỏ riêng lẻ sẽ tùy thuộc vào kết quả hoạt động của từng bộ phận. Hôm nay, tất cả các lịch đi chơi sẽ đều phải hủy bỏ. Nếu ai đó đến muộn cuộc họp ngày hôm nay, các bạn không cần tính số lần mà sẽ trực tiếp trừ vào tiền lương. Để mắt tới— đúng vậy, ý tôi là phòng thiết kế hiện đang trống. "

"..." Tô Duy An bước từng bước nhỏ vào văn phòng, sau đó xoay người nói với Linda, "Xin lỗi, tôi vào trước chuẩn bị."

Những người cuối cùng được chọn của bộ phận thiết kế đều đã có mặt tại văn phòng.

Không nhiều, Túc Duy An chỉ quen hai người, Trầm Thần và Lưu Dân Nhiễm, hai người khác cậu đều không biết tên.

Chỗ ngồi đã được công ty sắp xếp từ trước, Trầm Thần vẫn ngồi bên cạnh cậu.

"An An, vừa rồi chị nghe nói có người làm khó cậu?" Trầm Thần vừa đi tới liền hỏi: "Cậu không sao chứ?"

Tô Duy An vội vàng lắc đầu: "Không sao..."

Nói xong cậu đứng dậy, lại bị Trầm Thần ngăn lại: "Cậu đi đâu vậy? Sắp tới có một cuộc họp."

"Em đi... mua cafe." Túc Duy An suy nghĩ một lúc, không nói thêm "giúp người khác".

Trầm Thần nhắm mắt cũng nhìn ra: "Không phải chứ, cậu còn mua cafe cho bọn họ? Đến muộn sẽ bị trừ điểm, mặc kệ bọn họ đi!"

Cuối cùng, dưới sự cưỡng ép của Trầm Thần, cậu vẫn là không đi đến tiệm cafe.

Ngay sau đó cuộc họp cũng bắt đầu, đây là lần đầu tiên Túc Duy An tham dự, trước đây đã có cuộc họp ở bộ phận thiết kế, nhưng cậu không có trong dự án nên không có tham gia.

Phòng hội nghị trên lầu rất rộng, chính giữa kê một cái bàn gỗ nguyên khối, không có thiết kế thừa.

Túc Duy An căng thẳng ngồi ở vị trí cuối cùng của bộ phận thiết kế, đeo kính vào, hai tay đặt trên đùi, mắt không dám nhìn loạn, dáng vẻ ngoan ngoãn.

Tất cả nhân viên đều ở đây, mặc dù cấp trên vẫn chưa tới, nhưng không ai dám mở miệng nói chuyện, bên trong phòng hội nghĩ một mảng tĩnh lặng.

Đàm Tự cũng với một người đàn ông bước vào.

Lập tức mọi người đứng lên chào hỏi: "Phó chủ tịch, Tổng giám đốc."

Túc Duy An tò mò nghiêng nhẹ đầu qua, cậu đây là lần đầu tiên gặp vị Tổng giám đốc này, Tổng giám đốc một thân tây trang, xem ra thì cũng đã hơn 50 tuổi rồi, ông ta và Đàm Tự không hề đáp lại, hai người tiếp về phía trước, sau khi nghe nhân viên chào hỏi cũng chỉ nhè nhẹ gật đầu.

Sau khi hai người ngồi vào vị trí, lập tức có người đem tài liệu đặt phía trước.

Đàm Tự hôm nay mặc một bộ tây trang màu xám khói, toàn bộ tóc đều được dùng keo vuốt ra đằng sau.

Cái kiểu tóc này thực sự là một phép thử ngoại hình, nếu không cẩn thận sẽ trở thành một kiểu quê mùa, trừ những người nổi tiếng ra thì là lần đầy tiên Túc Duy An thấy có người để kiểu đầu như này.

...rất đẹp trai, so với những người nổi tiếng cậu nhìn qua còn đẹp trai hơn.

Giống như một nhân vật trong truyện tranh vậy.

Túc Duy An không khống chế được đỏ mặt, ngại ngùng thu hồi lại ánh nhìn.

Đàm Tự vừa hay bắt được cảnh Túc Duy An cúi đầu, anh quay mặt, hướng Thích Như Dịch bên cạnh gật đầu nhẹ.

Thích Như Dịch lập tức tuyên bố cuộc họp bắt đầu, tài liệu được phát đến tay của tất cả mọi người.

Đây là lần đầu tiên Túc Duy An chính thức được tiếp xúc với dự án 《Hoạt Động Tuyệt Mật》.

Quả nhiên, không đơn thuần là game nhập vai thông thường, có rất nhiều nhân vật trong đó, một nửa là hư cấu, một nửa là mô phỏng lại ngôi sao thần tượng, nhân vật hư cấu được lồng tiếng chuyên nghiệp, người nổi tiếng thì được chính người thật đảm nhận lồng tiếng.

Trò chơi chủ yếu là nhiệm vụ và pK, các nhiệm vụ và hoạt động có thể ra các trang bị khác nhau, các nhiệm cụ đặc biệt còn phải dựa vào may mắn mới nhận được. Trong trò chơi một số màn có thể được pK, hoặc cũng có thể cưỡng chế pK.

Trong đó còn có các thiết lập khác nhau như: nhà tù, tổ chức ngầm, hệ thống gia đình, hệ thống hôn nhân, v.v.

Bộ phận thiết kế chịu trách nhiệm vẽ phục trang, khung cảnh và vũ khí.

May mắn thay, đối với các nhân vật cùng giới tính, quần áo và vũ khí được dùng chung, nếu không khối lượng công việc sẽ lớn hơn nhiều ...

Đợi mọi người xem xong, Đàm Tự mới từ từ mở miệng.

"Bộ phận thiết kế bắt đầu trước."

Lời vừa nói ra, rất nhiều hình vẽ xuất hiện trên màn hình khổng lồ phía sau anh.

Tất cả đều là tác phẩm sơ bộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top