Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 168 [£04]. Chìa Khóa Hồi Tưởng ④

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 168 [£04]. Chìa Khóa Hồi Tưởng ④ 

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Editor: Vũ ( 03/11/2020 )

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Năm tháng sau, Thượng Khả bắt đầu dắt bé người cá xuống biển chơi đùa. Người cá cũng giống cá heo, không thể ở dưới nước trong thời gian dài  và cần phải hít thở liên tục, nhưng đối với bé người cá còn chưa học bơi lại rất thích chơi dưới nước mà nói, nếu không có người ở bên cạnh trông nó, rất có khả năng sẽ bị chết đuối bất cứ lúc nào.

Tốc độ phát triển của bé người cá chậm hơn so với nhân loại bình thường, hình thể cũng nhỏ hơn trẻ con bình thường, nhưng tay chân lại rất chắc khỏe, tính thích ứng cũng rất mạnh. Chỉ là không thể để mất nước trong thời gian dài, nếu không làn da non mềm sẽ bắt đầu khô lại và nứt nẻ.

“ Thời gian hóng gió đã hết, bé ngốc, con nên trở về ngủ rồi.” Thượng Khả túm được cái đuôi của bé người cá, không cho nó tiếp tục đùa nghịch nữa.

Bé người cá uốn éo cái đuôi, cố gắng muốn thoát khỏi sự khống chế của Thượng Khả, kết quả phát hiện giãy giụa không có kết quả, chỉ có thể nhụt chí thả lỏng cơ thể, nhẹ nhàng lắc lư theo gợn sóng.

Nhóc con này, cái khác chưa học được, nhưng giả chết lại học được ra hình ra dạng. Thượng Khả buồn cười bế thằng nhóc lên, thuận tay đưa cho nó một con ốc biển: “Ôm nó ngủ, có thể nghe được tiếng sóng biển ( Hải Lãng ).”

Hải Lãng ở đằng xa tưởng đang gọi nó nên tung ta tung tăng bơi qua, kết quả một đợt sóng triều rút đi, nó thiếu chút nữa bị mắc cạn trên bờ cát.

Thượng Khả nhắc nhở: “ Đã nói bao nhiêu lần là đừng vào gần bờ cát như vậy.”

Hải Lãng phơi cái bụng trắng toát, buồn bực nằm ngay đơ trên biển.

“Đợi lát nữa An Tùng sẽ qua chơi với em, nhớ phải đối xử tốt với người ta tí đấy.” Thượng Khả bổ sung một câu. Từ khi Thượng Khả đảm nhận công việc chăm lo cơm nước và cuộc sống hằng ngày của Tần Uyên, có thời gian rảnh là An Tùng lại chạy đến trước mặt Hải Lãng xoát độ hảo cảm. Chỉ là Hải Lãng luôn thích trêu cợt cậu ta, lần nào cũng làm cho cậu ta rất chật vật, nhưng tính tình An Tùng khá tốt, không thèm để ý chút nào.

Hải Lãng còn đang phun bong bóng, cũng không biết có nghe lọt hay không.

Thượng Khả mang bé người cá trở lại chỗ ở, đặt nó vào phòng mini. Phòng mini này là Thượng Khả thiết kế, ở giữa là một cái giường nước lớn hình tròn được bao quanh bởi nước biển, trên không trung mắc thang trượt uốn lượn xoay quanh, còn có thuyền nhỏ, ghế bập bênh cùng đủ kiểu đồ chơi nhỏ được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt. Toàn bộ không gian được điều chỉnh độ ấm và độ sáng một cách thông minh, còn chiếu phim giả thuyết phim nhựa và âm nhạc.

Sau khi sắp xếp xong cho bé người cá, Thượng Khả xoay người lại thì nhìn thấy Tần Uyên đang đứng ở phía sau, ánh mắt đặc biệt thâm trầm. Hắn gần đây thường xuyên lộ ra ánh mắt như vậy, bộ dạng u buồn muốn nói lại thôi.

Thượng Khả từng tìm An Tùng hỏi thăm, đáng tiếc không tìm hiểu được gì. Xem ra cũng chỉ có thể tìm hắn hỏi cho rõ ràng, nếu không thấy hắn vừa mập lên được tí mà cứ mặt ủ mày chau, cơ thể vừa khỏe lên được tí lại buồn rầu phiền muộn, cậu vừa vui vừa cũng xót xa.

“Tần Uyên, gần đây em thường xuyên nằm mơ.” Thượng Khả ngồi ở trên giường, ôm gối cá heo, nghiêm túc nói với Tần Uyên.

Tần Uyên vừa nghe “Nằm mơ”, lập tức nghiêm túc hỏi: “Mơ thấy gì?”

Thượng Khả cười nói: “Anh nói cho em giấc mơ của anh trước đi, rồi em sẽ suy xét có nên nói cho anh hay không.”

Tần Uyên im lặng, không đáp lời.

“Không muốn nói cho em sao?” Thượng Khả lộ vẻ mặt thất vọng.

“Giấc mơ của anh…… Không tốt đẹp lắm.” Ánh mắt Tần Uyên ảm đạm.

“Nhưng giấc mơ của em lại rất tốt đẹp.” Thượng Khả tiến đến trước mặt hắn, giọng điệu quyến rũ nói, “Anh thật sự không muốn nghe hửm? Nói không chừng giấc mơ của em sẽ làm giấc mơ của anh cũng trở nên tốt đẹp lên thì sao.”

Tần Uyên do dự một lát, cuối cùng vẫn mở miệng: “Anh…… Anh mơ thấy chính mình đặt em đã chết vào trong quan tài, sau đó chìm xuống đáy biển, nhưng có một ngày em đột nhiên sống lại, ở trong quan tài phong bế dưới đáy biển, phải chịu hết tra tấn, tử vong rồi sống lại hết lần này đến lần khác, cho đến khi sinh mệnh cạn kiệt. Là anh đã tự tay hủy hoại cơ hội được tái sinh của em, vào lúc em tuyệt vọng và bất lực nhất, anh lại chỉ lo chìm đắm trong nỗi đau bi thương.”

Thượng Khả cạn lời rồi, hóa ra chuyện vẫn luôn làm anh ấy bận tâm trong khoảng thời gian này lại đều là do trí tưởng tượng và não bổ của anh mà ra. Như thế lại làm Thượng Khả xác định được một việc, đó chính là thế giới này ảnh cũng đã trải qua một lần trọng sinh, nếu không ảnh cũng sẽ không bởi vì phát hiện mình có được năng lực “chết đi sống lại” mà sinh ra liên tưởng như vậy, ảnh còn cho rằng kiếp trước mình đã bị chính tay ảnh nhốt chết trong quan tài.

“ Anh xin lỗi, Hỏa Diễm.” Lần đầu tiên Tần Uyên nói ra nỗi áy náy ẩn sâu trong nội tâm khi đang tỉnh táo.

“Tại sao phải xin lỗi?” Thượng Khả nắm lấy tay hắn, cười nói, “Trên thực tế, em cũng có một giấc mơ tương tự như của anh, chỉ là quá trình ở giữa có chút khác biệt.”

Tần Uyên ngẩng đầu nhìn cậu.

“Em mơ thấy sau khi mình chết được anh chôn ở dưới biển, nhìn anh thống khổ mất ngủ, tuổi già cô đơn cả đời. Vì thế em cầu nguyện với Hải Thần, hy vọng thời gian có thể quay ngược, để em lần nữa được trở về bên cạnh anh.” Thượng Khả bình thản nói, “Hải Thần đáp lại thỉnh cầu của em, em có được cơ hội tái sinh trong quan tài. Sau đó, anh tìm được em, từ đó về sau chúng ta sống một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.”

“Nghe có chút giống truyện cổ tích.” Tuy nói như thế, nhưng ánh mắt ảm đạm của Tần Uyên cũng đã dần dần sáng lên. Bởi vì Thượng Khả nhắc tới “Quay ngược thời gian”, đúng lúc phù hợp với tình huống của hắn.

“Kệ nó có phải truyện cổ tích hay không, quan trọng là chúng ta lại ở bên nhau.” Thượng Khả ôm lấy hắn, cười hì hì nói, “Tần Uyên, hãy vui lên đi, giống như em vậy, mỗi ngày đều cười thật tươi.”

Tần Uyên: Em đó là trời sinh……

“Hỏa Diễm, nếu anh vẫn không phát hiện em sống lại……”

“Sẽ không, chỉ cần em còn sống, thì sẽ nghĩ mọi cách để tìm anh. Đừng quên, dưới đại dương có rất nhiều sinh vật có thể giúp em truyền tin cho anh. Tìm một con rùa đen thậm chí là cá voi đều không phải việc khó, huống chi còn có Hải Lãng. Nếu anh không nhận được tin tức của em, vậy khẳng định là em đã rời khỏi thế giới này rồi.”

Tần Uyên đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó mặt mày giãn ra, giống như đã trút được gánh nặng nào đó, cả người đều trở nên nhẹ nhàng hẳn. Đúng vậy, Hỏa Diễm có thể giao tiếp với các sinh vật biển, nếu em ấy còn sống, không có khả năng không để lại cho hắn bất kỳ thông tin nào.

“Ha ha.” Tần Uyên bụm mặt, cười bản thân quá ngốc nghếch, hoàn toàn bị sợ hãi nhiễu loạn tâm trí.

Tần Uyên hôn một cái thật kêu lên trán Thượng Khả: “Hỏa Diễm, anh yêu em!”

“Thật khéo, em cũng yêu anh.”

Sau khi đã mở ra khúc mắc, trạng thái tinh thần của Tần Uyên đã có bước nhảy vọt về chất, biểu hiện rõ ràng nhất chính là hắn mập lên 10 cân ( hình như tính ra đơn vị kg thì có 5,9 ký thôi ), cơ bắp càng thêm to khỏe, lực kéo dài cũng tăng lên mấy phần trăm. Mỗi ngày thần thái sáng láng, khí phách hăng hái, toàn thân đều tản ra vầng sáng hạnh phúc chói mù mắt người.

Một năm sau, gia viên thuộc về Tần Uyên và Thượng Khả cuối cùng cũng được hoàn thành.

Trên đảo tuy không có các mỏ khoáng sản quý hiếm gì, nhưng được cái đất đai phì nhiêu, bốn mùa như xuân, thích hợp trồng một số loại cây nông nghiệp, trái cây rau củ quả, hoàn toàn có thể tự cung tự cấp.

Thế giới bên ngoài hòn đảo bắt đầu rung chuyển. Những hậu quả xấu do gen biến dị tạo thành cũng càng ngày càng rõ ràng, thi thoảng sẽ xuất hiện một hoặc hai người biến dị. Mặc dù chính phủ của các quốc gia đã cố gắng hết sức để phong tỏa, nhưng vẫn gây ra sự khủng hoảng to lớn trong quần chúng nhân dân.

Bọn họ cũng không biết, trên một đảo nhỏ xa xôi nào đó, đã có người nghiên cứu chế ra loại thuốc phòng chống biến dị.

Tần Uyên đăng ký một công ty mới, chuyên môn dùng để kinh doanh loại thuốc này, chỉ là cẩn thận là trên hết nên hắn cũng không lập tức bán ra. Mà lại thu nhận một số người biến dị không nhà để về, cung cấp điều trị miễn phí cho họ. Chỉ là, đầu tiên bọn họ cần phải ký kết một bản thỏa thuận bảo mật và một hợp đồng lao động 5 năm.

Ba năm sau, bé người cá thứ 2 ra đời. Đây là một bé người cá giống cái, thân thể rất khỏe mạnh, tốc độ trưởng thành có xu hướng giống với nhân loại bình thường.

Cùng năm, Hải Lãng lựa chọn chuyển hóa, biến thành một thiếu niên loài người đẹp trai tuấn tú. Điều đáng nói chính là, cậu nhóc chuyển hóa trong quá trình đang giao phối với An Tùng ……

Bởi vì sự xuất hiện của Thượng Khả, hỗn loạn do biến dị tạo nên cũng không lan tràn như kiếp trước của Tần Uyên. Khi thuốc của công ty Tần Uyên chữa khỏi cho càng nhiều người biến dị hơn, sức ảnh hưởng của hắn trên thế giới cũng càng lúc càng lớn. Mặc dù người bên ngoài không phát hiện ra sự tồn tại của cá heo, nhưng bọn họ lại phát hiện ra người cá mới.

Chỉ là, con người lúc này vẫn chỉ coi người cá như một loại sinh vật mới sau khi tiến hóa, cảm thấy rất ngạc nhiên với kỹ thuật mà Tần Uyên đang nắm giữ, nhưng lại không ngờ được rằng mấu chốt để giải quyết nguy cơ sinh sản của loài người lại ở trên thân thể người cá.

Mãi đến mấy chục năm sau, sau khi người cá thành niên đầu tiên thành công làm một phụ nữ loài người thụ thai, loài người mới dần dần ý thức được năng lực sinh sản của bọn nó.

Tỷ lệ người cá giống đực làm nữ giới loài người thụ thai cao tới 82%, mà tỷ lệ người cá giống cái thụ thai đạt tới 90%. Tất nhiên, tiền đề là bản thân loài người không có gen bị khiếm khuyết nghiêm trọng.

Một đứa bé do người cá và con người sinh ra, sẽ có một nửa cơ hội trở thành người cá hoặc con người. Nhưng mọi người càng thích người cá hơn, vì năng lực sinh sản của người cá rất cao, mà nếu con người không tìm được bạn đời là người cá, rất có thể cả đời này đều sẽ không có được đời sau.

Trong tương lai gần, người cá sẽ trở thành một giống loài mới được toàn thế giới công nhận, các chế luật bảo vệ người cá cũng kịp thời đưa ra.

Thế giới này sẽ chính thức tiến vào thời đại người cá phồn vinh thịnh vượng, mà Hỏa Diễm và Hải Lãng thì trở thành tổ tiên của toàn bộ người cá, và cũng là tổ tiên của cả loài người trong tương lai.

Có điều vào lúc này, hạnh phúc lớn nhất của Thượng Khả chỉ là sống một cuộc sống không vướng bận cùng với Tần Uyên trên hòn đảo nhỏ xinh đẹp này.

“An Tùng ~~” An Tùng đang báo cáo công việc gấp cho Tần Uyên, đột nhiên bị một đôi tay ôm lấy từ sau lưng, một thiếu niên thanh tú từ phía sau anh ló đầu ra, mềm mại gọi, “An Tùng, An Tùng ~~”

An Tùng bất đắc dĩ nhìn Tần Uyên và Thượng Khả.

Thượng Khả nói với thiếu niên: “Hải Lãng, đừng quấy rầy công việc của An Tùng.”

Hải Lãng dẩu môi, vẫn cứ gọi tên “An Tùng”.

Năm Hải Lãng chuyển hóa thành loài người, ngoại trừ “Hỏa Diễm”, “An Tùng” ra, thì vẫn không học được một câu ngôn ngữ loài người hoàn chỉnh.

“Hôm nay đến đây thôi, cho  cậu nghỉ ngơi hai ngày, vui vẻ ở bên Hải Lãng đi.” Tần Uyên hào phóng nói.

An Tùng kinh hãi: Không, tôi thật sự không muốn nghỉ lễ một xí nào á!

Nhưng mà, chưa đợi anh phát biểu ý kiến thì đã bị Hải Lãng lôi đi.

Tần Uyên xử lý công việc kế tiếp một hồi, sau đó đón Thượng Khả về nhà. Hai người rời khỏi văn phòng, vừa mới đi đến góc cua đã nghe thấy một tiếng rên rỉ đè nén.

Tới gần nhìn trộm, chỉ thấy Hải Lãng đè An Tùng ở trên tường, phát động thế công với anh ngay trên hành lang. Hải Lãng lùn hơn An Tùng một cái đầu, dáng người mảnh khảnh, nhưng sức lực lại không nhỏ, tính - dục cũng rất mãnh liệt, hơn nữa hoàn toàn không có xấu hổ thẹn thùng như con người……

Nghe một hồi, Tần Uyên đột nhiên mở miệng: “Hình như chúng ta chưa từng làm ở hành lang.”

Thượng Khả quay đầu bỏ đi ngay lập tức.

Tần Uyên vươn cánh tay dài, đè chặt cậu ở một góc hành lang khác, gập đầu gối chặn giữa hai chân cậu, khàn giọng nói: “Không biết giữa anh và cá heo, lực kéo dài của ai dài hơn nhỉ?”

Thượng Khả ngại đả kích hắn, tinh - dịch của cá heo có thể bắt thủng tường, người nào đó e rằng chỉ có thể vắt sữa bóp dầu thôi.

Tần Uyên như đọc được ý tứ trong mắt Thượng Khả, ánh mắt tối sầm, xoay người cậu lại, kéo quần cậu xuống, banh cánh mông cậu ra rồi lập tức chen vào.

“A!” Thượng Khả phát ra một tiếng hừ nhỏ ngắn ngủi, nghĩ đến cách đó mấy mét chính là Hải Lãng và An Tùng, lại lập tức tắt tiếng.

Tần Uyên ở phía sau bắt đầu hoạt động, ngón tay linh hoạt mở rộng thân thể cậu, nhen lên nhiệt tình của cậu. Chỉ một lúc sau, Thượng Khả đã bị hắn xuyên thủng phòng ngự, đánh thẳng vào hoàng long.

Chỉ cách nhau một bức tường, hai đôi cẩu nam nam giao phối cực kỳ triền miên, tiếng rên rỉ và những cú va chạm tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía hết đợt này đến đợt khác, giống như đang thi đấu với nhau, tiếng vọng vang lên không ngừng.

Mấy giờ sau, Tần Uyên và Hải Lãng ăn ý ngoài ý muốn đình chỉ thế công cùng một lúc, giúp người yêu của từng người sửa sang lại một chút, sau đó ôm bọn họ rời khỏi hành lang.

Liếc mắt nhìn nhau, chiến ý giao nhau giữa không trung, không tiếng động mà hẹn lần sau tái chiến tiếp.

Bọn họ sở dĩ ngưng chiến, nguyên nhân chủ yếu là do bọn họ đều đã đói bụng, Thượng Khả đáp ứng đêm nay làm toàn ngư yến, nếu thời gian quá muộn, chỉ sợ sẽ không kịp chuẩn bị.

Có thể dự kiến được, tương lai của Thượng Khả và An Tùng sẽ trải qua những ngày cực kỳ tính (hạnh) phúc……

-----------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai bắt đầu thế giới mới —— oán quỷ có chút khủng bố nhẹ ( Mở ra hình thức khó khăn, thế giới thần quái )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top