Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 176 [£08-TG13].

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 176 [£08 - TG13]. Quỷ Trợ Công

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Editor: Vũ ( 13/11/2020 )

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Vệ sĩ giúp Thiệu Phi Độ đăng ký thăm bệnh, sau đó đoàn người đi đến phòng bệnh VIP dưới sự dẫn đường của y tá.

Vân Khả Hú là cậu chủ nhỏ của nhà họ Vân, phòng bệnh của cậu ta không cho phép người thường tới gần, nhưng với thân phận của Thiệu Phi Độ, được phép vào thăm vẫn rất dễ dàng.

Hiện tại trong phòng bệnh chỉ có người chăm sóc, người nhà của Vân Khả Hú chỉ đến thăm một hoặc hai lần một tuần.

Thiệu Phi Độ bước đến cạnh giường bệnh, lẳng lặng nhìn chăm chú người thanh niên gầy gò trên giường, tuy rằng ngoại hình có chút khác biệt, nhưng hơi thở trên người cậu lại làm hắn rất quen thuộc.

Vệ sĩ đưa đến một cái ghế dựa, Thiệu Phi Độ chậm rãi ngồi xuống, trong lòng khẽ gọi tên “Khả Khả”. Nhưng mà người trên giường không hề phản ứng, vẫn an tĩnh ngủ say.

Thiệu Phi Độ nắm lấy tay người thanh niên, cảm nhận nhiệt độ và mạch đập của cậu. Lúc này, hắn mới để ý thấy trên cổ tay người thanh niên có đeo một cái vòng kỳ lạ, không phải vàng không phải bạc cũng không phải ngọc, kiểu dáng cổ xưa, trên đó còn khắc những văn tự xa lạ mà phức tạp, trông giống như một loại pháp khí.

Những thứ như “Pháp khí” vẫn là Thượng Khả nói cho hắn, cậu đã từng nói mấy thứ như pháp khí, linh phù này nọ sẽ làm cho cậu bị thương .

Trong lòng Thiệu Phi Độ khẽ động, lẽ nào Khả Khả không tỉnh là vì cái vòng này?

Hắn nhìn người chăm sóc ở đối diện, nhẹ nhàng nâng cánh tay Vân Khả Hú lên, hỏi: “Cái này?”

Người chăm sóc nhìn thoáng qua, cười nói: “ Cậu Độ thấy hứng thú với cái vòng này à? Cái này là mấy ngày trước Vân phu nhân mua cho cậu chủ nhỏ đó, nói là có thể xu cát tránh hung, phù hộ thân thể khỏe mạnh.”

Thiệu Phi Độ có được câu trả lời, lại đặt ánh mắt về trên người Vân Khả Hú. Sau một lúc im lặng, hắn đột nhiên tháo cái vòng tay trên cổ tay Vân Khả Hú xuống.

“Này, cậu Độ ngài đây là?” Người chăm sóc khó xử nhìn Thiệu Phi Độ, cảm thấy hành động của hắn thật sự có chút thất lễ, nhưng ngại thân phận của hắn nên không tiện chỉ trích.

Thiệu Phi Độ ngoảnh mặt làm ngơ trước sự nghi ngờ của người chăm sóc, chỉ chăm chú nhìn người trên giường.

Trong phòng bệnh yên tĩnh không tiếng động, chỉ có dụng cụ đang kêu tích tích. Thiệu Phi Độ vẫn giữ nguyên một tư thế không hề nhúc nhích trong nửa giờ. Nếu không phải còn nhìn thấy hai mắt đang chớp, người chăm sóc gần như cho rằng người đàn ông trước mắt đã biến thành một bức tượng điêu khắc.

Trong lòng cô nghi ngờ không chắc, không biết người này và Vân Khả Hú có quan hệ gì, cũng không biết hắn định làm gì, suy xét mãi, cuối cùng cô quyết định báo cho người Vân gia, để cho bọn họ phái người tới xem.

“ Cậu Độ, thời gian không còn sớm, chúng ta có phải nên về rồi không?” Vệ sĩ nhìn thời gian, bọn họ đã ở bệnh viện một tiếng rồi, nhìn dáng vẻ của Thiệu Phi Độ, có vẻ như hoàn toàn không có ý định rời đi, vì thế đi tới thấp giọng nhắc nhở.

Thiệu Phi Độ không hề phản ứng, vẫn không chớp mắt nhìn chằm chằm người trên giường.

Vệ sĩ không thể không căng da đầu nhắc nhở lần nữa: “ Người chăm sóc đã đi thông báo cho người nhà họ Vân rồi, ngài định ăn tối với người nhà họ Vân luôn hay sao?”

Vừa dứt lời, đồng hồ trí năng của vệ sĩ rung lên vài cái, giơ tay lên nhìn, trên đó hiện lên bốn chữ: 【 Xin miễn quấy rầy. 】

Vệ sĩ: “……”

Kể từ khi có Khả Khả vạn năng, Thiệu Phi Độ không cần nói cũng có thể đưa ra mệnh lệnh chính xác cho các vệ sĩ, hơn nữa cực kỳ cao lãnh, cực kỳ tùy hứng, cực kỳ không ai bì nổi……

Vệ sĩ không dám nói nhảm nữa, yên lặng lui sang một bên.

Khoảng nửa giờ sau, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một người phụ nữ khí chất ung dung và một cô gái 24 25 tuổi lần lượt đi vào, người trước nhìn thấy Thiệu Phi Độ, mỉm cười nói: “Lúc người chăm sóc nói cho tôi, tôi còn không tin, không ngờ thật sự là cậu Độ.”

Thiệu Phi Độ nhìn bà một cái, có chút quen mắt, nhưng không nhận ra, liền quay đầu lại, tiếp tục nhìn chằm chằm người trên giường.

Quý bà không ngờ rằng đối phương lại hoàn toàn làm lơ mình, trong lòng có phần không vui, hỏi: “ Ngài Thiệu, cậu với con tôi là bạn bè sao? Hình như tôi chưa từng nghe nó nhắc tới cậu bao giờ.”

Thiệu Phi Độ đã bước vào trạng thái “Không coi ai ra gì”, não bộ tự động lọc tất cả “Tạp âm” từ thế giới bên ngoài.

Dù quý bà tu dưỡng cực tốt, đối mặt với người như vậy cũng khó tránh khỏi muốn nổi giận. Cô gái bên cạnh bà lại không hàm dưỡng được như bà, lên tiếng trách cứ: “ Cậu Độ, thái độ của cậu vậy là sao? Vân gia chúng tôi và Thiệu gia của cậu có thân phận và địa vị như nhau, mẹ tôi cũng coi như là trưởng bối của cậu, cậu không cảm thấy cậu nên kính trọng mẹ tôi một chút sao?”

Khi cậu Độ đã tự khép mình, làm gì còn để ý tôn trọng với không tôn trọng? Dù cô uy phong đến đâu, hắn vẫn lù lù bất động.

Vân phu nhân hít sâu một hơi, rồi lạnh nhạt nói: “Xin lỗi, ngài Thiệu, con trai tôi cần được nghỉ ngơi, xin cậu rời đi cho, lần sau có đến thăm, hy vọng cậu có thể báo cho tôi một tiếng.”

Nghe thấy bà đuổi người, Thiệu Phi Độ cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, rất muốn khởi động “ Khả Khả vạn năng” tìm kiếm chiến lược khẩn cấp.

【 Mẹ của Khả Khả không chào đón anh làm sao bây giờ? 】

【 Mẹ của Khả Khả muốn đuổi anh đi làm sao bây giờ? 】

【 Anh phải làm gì mới có thể ở lại với em đây? 】

……

Đang lúc giãy giụa, Thiệu Phi Độ đột nhiên cảm thấy ngón tay của Vân Khả Hú cử động ……

Thấy hắn ngồi bất động, mặt bà Vân trầm xuống, quay đầu bảo con gái gọi vệ sĩ vào.

Bốn, năm người đàn ông lực lưỡng nối đuôi nhau mà vào, vây quanh người Thiệu Phi Độ, khách khí mà thành khẩn nói: “ Cậu Độ, hôm nay cũng không còn sớm, không bằng lần sau ngài lại đến thăm cậu chủ nhỏ đi?”

Ý thức Thượng Khả dần dần khôi phục, bên tai truyền đến tiếng ong ong, cùng với cả người đau nhức, một loạt ký ức tràn vào trong đầu.

Cậu nhớ sau khi cậu vào bệnh viện, quá trình bám vào người Vân Khả Hú diễn ra suôn sẻ, chỉ cần chờ quỷ hồn và thân thể hoàn toàn hợp nhất là cậu có thể sống lại. Nhưng vào lúc mấu chốt nhất, cậu đột nhiên cảm thấy mình bị một lực lượng nào đó trói buộc, ngay sau đó liền mất đi ý thức.

Thượng Khả cũng không biết ngay lúc đó mẹ của Vân Khả Hú vừa đeo cho cậu một cái vòng tay có khắc phù văn, sức mạnh của phù văn đã phong ấn quỷ hồn còn chưa hoàn toàn dung hợp với thân thể khiến cho cậu lâm vào ngủ say. Nếu không có Thiệu Phi Độ xuất hiện, kịp thời tháo vòng tay ra, thì đến khi thời hạn ba tháng trôi qua, nhiệm vụ lần này sẽ phải thất bại.

“Khả Khả, em tỉnh rồi.” Giọng nói vui sướng của Thiệu Phi Độ truyền vào trong tai Thượng Khả.

Nghe được hắn nói, ban đầu bà Vân cũng không để bụng, cho đến khi bà quay đầu nhìn giường bệnh, mới giật mình phát hiện, con trai đã hôn mê hơn hai năm của mình, lúc này thế mà lại mở mắt.

“Khả Hú!” Bà bước nhanh đến bên mép giường, nhìn người trên giường với ánh mắt không thể tin được.

Thượng Khả chớp chớp mắt, cố gắng thích ứng với ánh sáng trong phòng.

“Tỉnh, tỉnh, tỉnh thật rồi!” Bà Vân không còn đoan trang của vừa rồi nữa, kích động hô tô với vệ sĩ, “Mau, mau đi gọi bác sĩ tới đây!”

Kế tiếp đó là một hồi người đổ ngựa ngã.

Một người thực vật đã được bác sĩ tuyên bố là chết não lại bất ngờ tỉnh dậy như một kỳ tích, chuyện này làm cho toàn bộ đội ngũ chữa bệnh phải bàng hoàng.

Sau khi kết thúc một loạt kiểm tra, bác sĩ rốt cuộc xác định: “Bệnh nhân đã khôi phục ý thức, hơn nữa các chức năng nhận thức tương đối bình thường, chỉ là ký ức và các chức năng của cơ thể đã bị tổn thương phần nào, cần phải tập luyện hồi phục chức năng trong một thời gian.”

Bà Vân vui quá mà khóc, chỉ cần người tỉnh lại, các vấn đề khác đều không phải vấn đề.

Sau đó bác sĩ nhắc nhở mọi người, đừng nóng lòng giao lưu với cậu, trước để cho cậu tự thích ứng một chút.

Bà Vân gật đầu, nên thế nên thế, đang định kêu tất cả mọi người trong phòng bệnh ra ngoài, lại thấy Thiệu Phi Độ ngồi ở cạnh giường bệnh, nắm tay Khả Hú, trong khi Khả Hú thì dựa vào đầu giường, dịu dàng nhìn hắn, cúi đầu nói gì đó.

Bà Vân rất ngạc nhiên, lúc này mới ý thức được quan hệ giữa hai người hình như có chút không bình thường.

Thiệu Phi Độ với ai cũng là vẻ xa cách, nhưng với Khả Hú lại lại thân thiết vô cùng. Mà Khả Hú, không biết có phải bởi vì vừa mới tỉnh dậy mà ý thức còn có chút mơ hồ hay không bằng không, nó làm sao có thể lộ ra vẻ mặt dịu dàng như vậy?

“Ngài Thiệu, hôm nay để Khả Hú nghỉ ngơi thật tốt trước đi, có muốn nói gì thì lần sau hẵng nói.” Bà Vân bước tới cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người.

Lần này Thiệu Phi Độ không có kiên trì, chỉ là khi đứng dậy, rất tự nhiên hôn lên má Thượng Khả một cái, hoàn toàn không để ý đến biểu cảm gặp quỷ của bà Vân và con gái.

Đưa Thiệu Phi Độ ra khỏi phòng bệnh, bà Vân nhịn không được hỏi: “Cậu và Khả Hú nhà tôi rốt cuộc là quan hệ gì?”

Quan hệ gì? Vấn đề này làm khó Thiệu Phi Độ rồi. Hắn vừa nghĩ vừa đi ra ngoài, cứ thế càng đi càng xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của Vân phu nhân……

Bà Vân vẫn là lần đầu tiên bị người ta bỏ con giữa chợ, nhịn không được cả giận nói: “Về sau không được cho người này tới gần phòng bệnh của Khả Hú nữa!”

Đám vệ sĩ đau khổ, ai dám ngăn cản đại thiếu gia nhà họ Thiệu chứ?

Giờ phút này,Thiệu Phi Độ hoàn toàn không ý thức được, sự “Ngạo mạn và vô lễ” của mình, đã làm mách lòng mẹ vợ tương lai……

Sau khi người trong phòng bệnh đều bị giải tán, Thượng Khả mới yên tâm nằm xuống nghỉ ngơi.

Vừa mới nằm xuống, trong đầu liền vang lên thanh âm của Hệ Thống: 【 Hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến —— sống lại trong vòng ba tháng. 】

Còn chưa kịp cao hứng, Hệ Thống đã nói tiếp: 【 Nhiệm vụ chủ tuyến 2 —— siêu độ cho ít nhất ba con lệ quỷ, cứu vớt những người đáng thương bị ác quỷ lấy mạng. 】

Đợi tí! Nhiệm vụ chủ tuyến 2 là cái quỷ gì? Kế tiếp không phải là nhiệm vụ phụ tuyến à?

【 Bởi vì giá trị anh dũng quá thấp, thế giới khó khăn thăng cấp, kích phát nhiệm vụ chủ tuyến thứ hai. Ký chủ cần phải hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến 2, nếu không sẽ coi như nhiệm vụ thất bại. 】

Thượng Khả giờ phút này đã không biết phải dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm tình đồ phá hoại của mình nữa.

Cậu đầy cõi lòng hy vọng hỏi: “Hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến 2, có phải sẽ không cần hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến nữa?”

【 Mỗi thế giới chỉ có ba nhiệm vụ, nhiệm vụ chủ tuyến tăng lên một, nhiệm vụ phụ tuyến sẽ giảm đi một. 】

Thượng Khả nghe vậy, trong lòng mới thoáng dễ chịu chút. Mặc dù nhiệm vụ phụ tuyến biến thành nhiệm vụ chủ tuyến có thể khiến nhiệm vụ thất bại bất cứ lúc nào, nhưng nghĩ kỹ  lại, cậu cảm thấy đây là một Bug của hệ thống, trước kia cậu vì nhiệm vụ mà không ngừng tìm đường chết, vì để sống mà hao tổn tâm cơ, nhưng trên thực tế, chỉ cần trong quá trình làm nhiệm vụ, có những hành động anh dũng ( như lần này cứu một cô gái rơi xuống nước ), cho dù không đạt tiêu chuẩn cao nhất của cái chết ( như tan xương nát thịt ở thế giới thứ nhất ), cậu cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là giá trị anh dũng không cao mà thôi. Nhưng so với sống sót, giá trị anh dũng không cao thì có làm sao?

Nói cách khác, mỗi khi nhiệm vụ chủ tuyến tăng lên một, thì đại biểu độ khó đi tìm chết cũng sẽ giảm xuống. Như vậy nhiệm vụ chủ tuyến thứ hai chỉ cần tìm được ba con ác quỷ đồng thời siêu độ cho bọn họ, không cho bọn họ làm hại người khác nữa, là có thể hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần hoàn thành xuất sắc ba nhiệm vụ, tự nhiên cũng sẽ không cần chìa khóa hồi tưởng nữa.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Thượng Khả chấn chỉnh tinh thần, lên kế hoạch khôi phục các chức năng của cơ thể trong thời gian ngắn nhất, sau đó đi siêu độ ác quỷ. Thượng Khả lại nghĩ đến thể chất đặc thù của Thiệu Phi Độ, tự mang rước quỷ dính xui, quả thực chính là đối tác tốt nhất để hành tẩu âm dương.

Độ Độ đáng thương, về sau chỉ sợ sẽ phải thường xuyên gặp quỷ rồi……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top