Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 183 [C15-TG13]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 183 [£15 - TG13]. Quỷ Trợ Công

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Editor: Vũ ( 24/11/2020 )

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Sau khi tỉnh lại, Thượng Khả mới biết được mình đã hôn mê hơn ba tháng. Trong ba tháng này, ăn uống ngủ nghỉ Thiệu Phi Độ đều trôi qua ở bệnh viện. Nếu không có bác quản gia cẩn thận chăm sóc, thì phỏng chừng hắn không tự làm mình đói chết thì cũng là tự bốc mùi đến chết. Vào ngày Thượng Khả tỉnh lại, Thiệu Phi Độ đã bảy, tám ngày không tắm rửa. Tóc tai thì bù xù, quần áo thì nhăn nhúm, cằm thì mọc đầy râu lún phún, thoạt nhìn còn tưởng là dân tị nạn ở đâu tới đây cơ.

Vì vậy, việc đầu tiên sau khi Thượng Khả khôi phục khả năng vận động là giúp hắn cắt tóc, cạo râu và tắm rửa sạch sẽ!

Thiệu Phi Độ ngồi trên một cái ghế thấp, để mặc cho Thượng Khả động kéo trên đầu mình. Chỉ nghe vài tiếng xẹt xẹt xẹt, từng lọn tóc nhè nhẹ bay xuống.

“Độ Độ, không phải anh có mang theo ‘ Khả Khả vạn năng ’ à?” Thượng Khả vừa giúp hắn cắt tóc vừa nhắc mãi, “Vì sao vẫn làm cho mình luộm thuộm như này hả? Nếu như em hôn mê thêm mấy tháng nữa, có phải anh sẽ trực tiếp tiến hóa thành người nguyên thủy luôn không?”

Thiệu Phi Độ nghe thấy hai chữ “Hôn mê”, đột nhiên quay đầu lại, suýt chút nữa thì bị kéo đâm cho một cái.

Thượng Khả hoảng sợ, vội vàng giơ kéo ra xa, nhẹ giọng trách mắng: “Đừng lộn xộn!”

Thiệu Phi Độ dùng cặp mắt đen thui đó nhìn chằm chằm vào Thượng Khả, phun ra hai chữ: “Không được.”

Thượng Khả tâm niệm khẽ chuyển, liền biết hắn nói “Không được” là có ý gì.

“Được.” Thượng Khả hôn lên đôi mắt hắn.

Thiệu Phi Độ học theo, cũng hôn lên đôi mắt của cậu một cái.

Dây dưa dây cà một hồi rồi cũng cắt tóc xong, Thượng Khả giao rất nhiều nhiệm vụ cho Thiệu Phi Độ, nào là tắm rửa, thay quần áo, đặt cơm rồi đi dạo, tu luyện .v.v.

Từ trong miệng của Thiệu Phi Độ Thượng Khả biết được những việc hắn làm gần đây, cuối cùng cũng biết được quỷ khí trên người hắn là từ đâu mà đến, cậu không ngờ hắn lại sử dụng phương pháp này giúp cậu bổ sung năng lượng.

Để tránh cho Thiệu Phi Độ tiếp tục bị quỷ khí xâm hại, Thượng Khả ra lệnh cưỡng chế hắn, trừ khi là an toàn tính mạng bị uy hiếp, nếu không thì không được chủ động công kích quỷ hồn.

Thiệu Phi Độ tự nhiên không có ý kiến gì với yêu cầu của cậu, hơn nữa hiện giờ cũng không có mấy quỷ hồn không có mắt dám bén mảng tới gần hắn.

Trong mấy ngày phục hồi sức khỏe này, Thượng Khả còn bị cảnh sát hỏi về vụ tai nạn xe kia. Thượng Khả chỉ có thể nói là do chiếc xe đột nhiên mất khống chế, nên mới tạo ra tai nạn ngoài ý muốn. Còn về Thiệu Phi Độ và vết thương trên người hắn, cậu đều nói rằng mình không nhớ rõ nữa. Cảnh sát dò hỏi không có kết quả, đành phải coi chuyện này như một tai nạn ngoài ý muốn, giải quyết đơn giản.

Người Vân gia cũng có hỏi qua mấy lần, sau khi nhận được câu trả lời tương tự thì không truy cứu nữa. Bọn họ sắp xếp vệ sĩ cho hai người, bảo vệ họ 24/24, vì sợ bọn họ lại có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn khác.

Đối với chuyện nguyên khí của Thiệu Phi Độ bị tổn thương, Thượng Khả tin là mình có thể xử lý nó. Điều khiến cậu thực sự phiền não là vấn đề của Hệ Thống. Nhiệm vụ chủ tuyến của cậu rốt cuộc là thành công hay là thất bại đây? Nhiệm vụ phụ tuyến lại là cái gì?

Nếu thành công, như vậy cho dù không hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, cậu vẫn có cơ hội lấy được chìa khóa hồi tưởng; nếu thất bại, như vậy cho dù biết nội dung nhiệm vụ phụ tuyến, cũng không có bất luận ý nghĩa gì nữa.

Cách làm đảm bảo nhất là lại siêu độ cho hai con ác quỷ nữa. Còn về nhiệm vụ phụ tuyến, e rằng chỉ có thể trông chờ vào vận khí thôi.

Sau khi xuất viện, người nhà của Vân Khả Hú đón cả hai người về nhà chính để nghỉ ngơi lại sức. Hiện tại bọn họ thật sự không yên tâm để cho hai người sống một mình bên ngoài, ai mà biết được còn có thể xảy ra sự kiện đáng sợ như tai nạn xe lần nữa hay không?

Chỉ là Thiệu Phi Độ không quen với hoàn cảnh mới, cứ việc những người khác đều rất thân thiện với hắn nhưng hắn vẫn không thể thân cận được, một tấc cũng không rời kè kè bên cạnh Thượng Khả, giống như một đứa bé sợ bị lạc vậy.

Buổi tối, Thượng Khả nắm tay hắn, nói: “Nếu thật sự không quen, vậy ngày mai chúng ta về biệt thự nhé.”

Thiệu Phi Độ gật gật đầu, thò lại gần hôn hôn mắt cậu.

“Được rồi, ngủ đi.” Thượng Khả xốc chăn lên, kéo hắn nằm xuống.

Thiệu Phi Độ ôm cậu, quỷ khí như có như không lởn vởn quanh thân hắn. Một cơ thể vốn dương hỏa tràn trề nay lại trở nên lạnh lẽo như băng.

Thượng Khả hít sâu một hơi, lặng yên hấp thu quỷ khí trên người hắn.

Thiệu Phi Độ chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo trên người đang từ từ biến mất, thay vào đó là một luồng ấm áp. Trong những ngày này, hầu như mỗi ngày hắn đều vượt qua trong giá lạnh không có lấy một đêm ngon giấc. Được bao bọc trong ấm áp, hắn từ từ tiến vào giấc ngủ thoải mái.

Kết quả của một đêm ngon giấc là sáng sớm tinh thần của người nào đó rất là no - đủ.

“Ưm……” Thượng Khả cảm giác cơ thể mình bị lấp đầy, nhịn không được thấp giọng rên rỉ.

Thiệu Phi Độ nghe thấy tiếng, lực độ lại tăng thêm vài phần, đỡ lấy eo cậu, đi thẳng vào từ phía sau, liên tục xỏ xuyên.

Nệm phát ra tiếng lắc lư rất nhỏ, đã lâu không ân ái làm hai người đều rất tập trung.

Mỗi một lần xâm nhập, dương khí của Thiệu Phi Độ lại trở nên mạnh hơn một phần. Khi đến cao trào, quỷ khí trên người hắn gần như biến mất không còn tăm tích. Đương nhiên, sự biến mất này chỉ là tạm thời. Có điều việc này cũng nói rõ loại vận động tình cảm mãnh liệt nào đó có thể làm tăng dương hỏa, xua tan quỷ khí.

Cảm nhận được từng đợt nóng rực bắn vào trong cơ thể, Thượng Khả thấp giọng oán giận một câu: “Lần sau nhớ mang bờ cờ sờ.”

Không biết từ nào trong câu này chọc trúng xx của Thiệu Phi Độ, mà cây JJ còn chưa xìu xuống của hắn lại bắt đầu cứng lên.

“Chờ đã, hôm nay dừng ở đây thôi. Đây là ở nhà của em, lát nữa sẽ có người tới gọi chúng ta rời giường.” Thượng Khả đẩy đẩy người đàn ông trên người.

Thiệu Phi Độ một tay bế Thượng Khả lên, bước vào phòng tắm trong tư thế kết hợp.

Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tắm rửa làm tình là không sai.

Chờ đến khi hai người ra ngoài, vừa khéo kịp ăn bữa sáng. Người của Vân gia nhìn thấy vẻ mặt xuân sắc của bọn họ, lập tức hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì. Mấy tiểu bối nháy mắt với Thượng Khả, thầm khen cậu thật có bản lĩnh, cứ thế biến một khối băng lạnh giá như Thiệu Phi Độ thành một khối ngọc ấm áp. Nhìn vẻ mặt dịu dàng ôn hòa của hắn kia, thì đã biết hắn thỏa mãn cỡ nào rồi.

Ăn sáng xong Thượng Khả xin phép người nhà trở về biệt thự. Mẹ Vân là người thứ nhất phản đối, ba Vân cũng không đồng ý lắm.

Sau mấy lần cò kè mặc cả, cuối cùng quyết định ở lại đây thêm ba ngày. Ba ngày sau, Thượng Khả và Thiệu Phi Độ rời khỏi Vân gia, trở về biệt thự của bọn họ.

Thượng Khả vừa nằm trên thảm yên lặng nghe piano, vừa tự hỏi vấn đề siêu độ.

Không lâu sau, tiếng đàn ngừng lại, ngay sau đó cảm giác được một thân hình lửa nóng phủ lên.

Thiệu Phi Độ cúi đầu hôn lên môi cậu, tinh tế nhấm nháp.

Ánh nắng rực rỡ của hoàng hôn rải lên hai người họ qua cửa sổ sát đất, mạ lên một màu sắc tuyệt đẹp cho cả hai.

Ngay vào lúc dịu dàng và ấm áp này, trong lòng Thượng Khả chợt lóe lên linh quang: Mình nghĩ ra rồi!

Vừa rồi cậu nghĩ đến biện pháp siêu độ ác quỷ. Mặc dù cậu không thể trực tiếp sử dụng bùa chú, nhưng cậu có thể sử dụng trận pháp mà!

Chỉ có thôi động trận pháp mới có thể có tác dụng được. Cậu hoàn toàn có thể bố trí trận pháp ở nơi ác quỷ hay lui tới, sau đó chờ bọn chúng tự động tiến vào tròng, chỉ cần phát hiện ra quỷ khí trận pháp sẽ được kích hoạt. Bằng cách đó, cậu và Thiệu Phi Độ sẽ không cần phải đối đầu trực tiếp với ác quỷ. Đương nhiên, dùng phương thức siêu độ mưu lợi này, tỷ lệ thành công chỉ có một nửa, hơn nữa một lần chỉ có thể siêu độ cho một con ác quỷ. Nhưng dù vậy, hẳn là cũng đủ để cậu hoàn thành nhiệm vụ.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm thấy cơ thể lắc mạnh một cái, một luồng cảm giác tê dại vọt thẳng qua sống lưng, sau đó, Thượng Khả không còn tâm tư đâu mà nghĩ những chuyện khác nữa……

Sau đó, Thượng Khả dựa theo kế hoạch lập một trận pháp siêu độ ở những nơi phát hiện ra ác quỷ đặt chân, đồng thời lắp camera theo dõi để có thể biết được tiến triển siêu độ bất cứ lúc nào.

Phương pháp của Thượng Khả nhanh chóng mang lại hiệu quả, chỉ trong vòng một tháng, ba con ác quỷ cấp thấp đã được siêu độ thành công, còn có rất nhiều quỷ nhỏ nữa.

Nhưng mà, Hệ Thống vẫn không truyền đến thanh âm nhắc nhở nhiệm vụ. Nói như vậy, trước đó quả thật cậu đã xem như hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến? Vậy vì sao Hệ Thống lại xuất hiện dị thường? Nhiệm vụ phụ tuyến tiếp theo lại là gì?

Dựa theo kinh nghiệm trước đây, nhiệm vụ phụ tuyến này hoặc là có liên quan đến zai nhà cậu, hoặc là có liên quan đến quỷ hồn, chuyện này e rằng chỉ có thể dựa vào bản thân mình chậm rãi suy nghĩ thôi.

Một tháng sau, Vân gia và Thiệu gia quyết định tổ chức lễ đính hôn cho cậu và Thiệu Phi Độ vào ba ngày sau sau khi đã trưng cầu ý kiến của Thượng Khả. Cuộc hôn nhân của bọn họ được nhân sĩ ở khắp nơi chúc phúc.

Lần này, Thượng Khả dự định sẽ quý trọng tính mạng của mình, sẽ ở bên Thiệu Phi Độ lâu nhất có thể. Không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối sẽ không tìm chết.

Lễ đính hôn của họ diễn ra rất suôn sẻ, ba tháng sau họ chính thức đăng ký kết hôn, trở thành bạn đời của nhau trong sự chúc phúc của mọi người.

Sau khi kết hôn, Thiệu Phi Độ bắt đầu sáng tác âm nhạc trở lại, khi rảnh rỗi còn được mời tham gia các buổi hòa nhạc do những nhân vật nổi tiếng tổ chức cùng với Thượng Khả. Album âm nhạc hợp tấu của bọn họ vừa được bán ra đã lập tức cháy hàng. Danh tiếng và nhân khí nối gót mà tới, trong mười năm, từng bước bước lên thần đàn của giới âm nhạc.

Mọi thứ tốt đẹp đến nỗi làm cho Thượng Khả hạnh phúc đến không thể tự kiềm chế.

Thời gian trôi qua, Thượng Khả phát hiện quỷ hồn dần dần biến mất trong sinh hoạt của cậu. Nếu không phải do quỷ hồn đều đã bị siêu độ, thì là do cậu đã mất đi khả năng nhìn thấy quỷ.

Nhưng hai tình huống này đều không có khả năng lắm, trên thế giới mỗi ngày đều có người chết, quỷ hồn bình thường ít nhất đều sẽ ở lại nhân gian bảy ngày. Mà bản thân cậu là lệ quỷ, ngưng tụ từ quỷ khí mà thành, không có khả năng không nhìn thấy quỷ.

“Độ Độ, anh còn có thể nhìn thấy quỷ không?” Thượng Khả hỏi Thiệu Phi Độ.

“Quỷ? Quỷ gì?” Thiệu Phi Độ lộ ra vẻ mặt khó hiểu.

“Thì là quỷ hồn mà trước kia thường hay tới quấy rầy anh ấy.”

Thiệu Phi Độ dừng một chút, sau đó sờ sờ đầu Thượng Khả: “Khả Khả đừng hòng gạt anh, trên đời làm gì có quỷ chứ?”

Con ngươi Thượng Khả hơi co lại, đáy lòng không hiểu sao dâng lên một loại hàn ý.

Cậu xoay người đi vào phòng, bắt đầu tìm kiếm khắp xung quanh.

Lúc này, Thiệu Phi Độ đi đến sau lưng cậu, ôm eo cậu, thấp giọng hỏi bên tai cậu: “Khả Khả đang tìm gì vậy?”

“Đồ phổ bùa chú em đã vẽ trước đây đâu rồi?” Nó vốn đặt ở trong ngăn kéo, nhưng không biết đã biến mất từ khi nào.

“ Đồ phổ bùa chú?” Thiệu Phi Độ trầm tư một lát, sau đó lắc đầu, “Anh không biết.”

Thượng Khả có chút rối loạn, Thiệu Phi Độ không biết quỷ hồn, cũng không biết đồ phổ bùa chú. Nghĩ kỹ lại, mấy năm nay hắn dường như chưa vận dụng chân khí của mình bao giờ, cũng không tu luyện thêm nữa, hình như là đã xem nhẹ việc này? Hoặc là bởi vì sinh hoạt quá phong phú?

Thượng Khả ý thức được tình hình có gì đó không thích hợp, nhưng lại không thể nghĩ ra là không đúng chỗ nào.

Lúc này, người đàn ông sau lưng bắt đầu hôn lên cổ cậu, bàn tay to mò vào trong quần áo cậu.

“Không, em tạm thời không muốn……”

“Khả Khả……” Thiệu Phi Độ lật người cậu lại, đè ở trên ngăn tủ rồi lấp kín môi cậu. Hiện giờ kỹ thuật làm tình của hắn đã tiến bộ vượt bậc, chỉ mới một lúc đã làm cho Thượng Khả không nói nên lời.

Trong cơn mơ màng, Thượng Khả thoáng nhìn qua bàn tay Thiệu Phi Độ, bất chợt phát hiện ra nơi đó bị thiếu mất một thứ —— là một nốt ruồi trong lòng bàn tay!

Người này không phải Thiệu Phi Độ?!

Thượng Khả ngay lập tức tỉnh táo lại từ trong tình ái, hai tay dùng sức đẩy người đàn ông trên người ra, hắn lại cắm thật sâu vào trong thân thể cậu, tiếp tục vận động.

“Buông tôi ra, anh là ai?” Hai má Thượng Khả phiếm hồng, một mặt là bởi vì khoái cảm, một mặt là bởi vì phẫn nộ.

Thiệu Phi Độ dừng lại, vẻ mặt khó hiểu: “Khả Khả?”

Không, không đúng. Thượng Khả nhìn vào đôi mắt hắn, người này rõ ràng là người yêu của cậu, hơi thở quen thuộc trên người hắn, bản thân mình sao có thể nhận sai được?

Nhưng mà tại sao nốt ruồi ở lòng bàn tay hắn lại biến mất? Tại sao quỷ hồn lại biến mất? Tại sao đồ phổ bùa chú lại biến mất?

Rất nhiều câu hỏi làm Thượng Khả hoàn toàn lâm vào mờ mịt……

-----------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:  Chương này cũng khóa……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top