Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 184 [£16-TG13].

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 184 [£16 - TG13]. Quỷ Trợ Công

Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh

Editor: Vũ ( 25/11/2020 )

☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Thượng Khả gần đây thích bí mật quan sát Thiệu Phi Độ, nhưng mọi hành động, mọi lời nói và việc làm của hắn đều rất bình thường, hoàn toàn không có gì kỳ quái cả.

Mỗi lần Thiệu Phi Độ phát hiện ra cậu đang nhìn mình, hắn đều sẽ vui vẻ, thoăn thoắt chạy tới, rồi thân mật dựa vào người cậu.

Thượng Khả thật sự không thể ngờ vực một Độ Độ như vậy, càng không đành lòng xa cách hắn. Nhưng nếu những nghi hoặc trong lòng không được giải quyết, bảo cậu làm sao có thể an tâm ở bên hắn đây?

Những sự khác thường này bắt đầu từ khi nào? Dựa vào trí nhớ siêu phàm của mình, Thượng Khả lần lượt nhìn lại toàn bộ sinh hoạt mấy năm nay của mình, cuối cùng đặt điểm đáng ngờ vào cái năm sau khi cậu tỉnh lại. Trong khoảng thời gian này, cậu lợi dụng trận pháp siêu độ cho mấy con ác quỷ, để bảo đảm có thể hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, sau đó dần dần đặt xuống nhiệm vụ, dự định sẽ sống một cuộc sống ổn định và thoải mái với Thiệu Phi Độ trong vài năm.

Theo thời gian trôi qua, cậu dần dần quên mất hệ thống, quên mất nhiệm vụ, vui vẻ hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc ở bên người yêu. Cái gọi là nhiệm vụ phụ tuyến của Hệ Thống có phải đã bắt đầu từ đó hay không? Mất đi năng lực nhìn thấy quỷ là thứ nhất, Độ Độ quên mất sự tồn tại của quỷ hồn là thứ hai, nốt ruồi trong lòng bàn tay biến mất là thứ ba?

Loại lực lượng nào sẽ gây ra kết quả như vậy? Thượng Khả không tin lệ quỷ ở thế giới này có năng lực này. Duy nhất có thể làm được tất cả những điều này có lẽ chỉ có Hệ Thống, nhưng với sự hiểu biết của Thượng Khả về Hệ Thống, bình thường nó rất ít khi can thiệp vào tiến trình nhiệm vụ, trừ khi là…… Có ngoại lực xâm nhập.

Phỏng đoán này không phải là không có căn cứ, sự khác thường của Hệ Thống lúc trước chính là minh chứng tốt nhất.

Thượng Khả từng có một vài phỏng đoán về sự tồn tại của Hệ Thống, đặc biệt là sau khi trải qua nhiều thế giới như vậy, cậu hiểu ra trên đời còn tồn tại rất nhiều lực lượng phi tự nhiên cùng với đủ loại không gian song song trăm kỳ ngàn quái.

Hệ thống có thể là một sinh mệnh thể đặc thù có thể kết nối các không gian khác nhau, chỉ là không biết vì sao nó lại trói buộc với cậu. Tuy rằng đã từng hoài nghi đây là bởi vì lời nguyền của cô bạn gái trúc mã, nhưng trên thực tế, mọi chuyện có lẽ không đơn giản như vậy.

Nếu Hệ Thống tồn tại như một thể sinh mệnh, thì tất nhiên cũng sẽ tồn tại những lực lượng có thể ảnh hưởng đến loại sinh mệnh thể này.

Giả sử rằng Hệ Thống thật sự bị một lực lượng nào đó khống chế, như vậy mục đích của nó là gì? Tăng mức độ khó khăn của nhiệm vụ? Nhốt cậu ở thế giới này? Hoặc là thay thế Hệ Thống?

Có quá nhiều khả năng để Thượng Khả có thể đưa ra phán đoán, trừ khi cậu có thể liên lạc được với Hệ Thống. Anh chàng Hệ Thống thoạt nhìn có vẻ cao lớn, nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt là lại đứt dây xích!

“Khả Khả.” Thiệu Phi Độ đưa một quả dâu đến bên miệng Thượng Khả.

Thượng Khả một ngụm nuốt vào.

“Ngọt?”

Thượng Khả gật đầu: “Ngọt.”

Trên mặt Thiệu Phi Độ nở nụ cười tươi, tiến lại gần rồi dùng đầu lưỡi liếm nước trái cây trên môi cậu.

Liếm rồi liếm, gặm rồi gặm, sau đó đẩy ngã người, đè ở trên giường ân ân ái ái.

Thượng Khả:…… Cho nên, mục đích anh chàng này đút trái cây là để ăn luôn cậu sao?

Đang lúc nùng tình mật ý, Thượng Khả đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng sát khí ập tới. Cậu quay đầu nhìn, lại chỉ nhìn thấy một bức tường trang trí được chạm khắc tinh xảo, nhưng cậu luôn cảm thấy ở đó có thứ gì đó.

Thiệu Phi Độ đè lên, lấp kín môi cậu, làm cậu không còn tâm tư chú ý đến cái khác nữa.

Thượng Khả nhanh chóng bị hơi thở của Thiệu Phi Độ bao vây, luồng sát khí âm hàn cũng theo đó mà biến mất.

Thiệu Phi Độ lật người Thượng Khả lại, hôn lên lưng cậu. Lúc này, hắn đột nhiên nâng mắt, nở một nụ cười nhạt với bức tường trang trí, sau đó dùng sức chiếm hữu người dưới thân.

Sau một hồi thân mật ngắn ngủi, hai người dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị đến phòng tập đàn. Khi đi đến cửa, Thượng Khả lại quay đầu lại, tầm mắt chậm rãi quét một vòng trong phòng.

“ Sao vậy?” Thiệu Phi Độ thấp giọng hỏi.

“Không có gì.” Thượng Khả cười cười.

Thiệu Phi Độ ôm eo cậu, cùng cậu bước ra khỏi phòng, cửa phòng chậm rãi khép lại sau lưng bọn họ.

Trong phòng chìm vào tối tăm, một bóng người nửa trong suốt hiện ra, hắn không phát ra tiếng hét lên với cánh cửa đóng chặt: Khả Khả, anh ở đây này! Anh ở đây này!

Thiệu Phi Độ không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ là vào một ngày nọ, hắn đột nhiên biến thành một quỷ hồn. Vốn tưởng rằng mình đã chết, nhưng kết quả hắn lại nhìn thấy “Thân thể” của mình còn sống. Có ai đó đã thay thế hắn, kết hôn với Khả Khả, làm tình với Khả Khả, sống cuộc sống hạnh phúc vui vẻ ở bên Khả Khả của hắn.

Hắn đã cố gắng giao lưu vô số lần với Khả Khả, nhưng Khả Khả hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Mỗi khi nhìn thấy thế thân kia và Khả Khả ân ái ngọt ngào, Thiệu Phi Độ lại cảm thấy mình sắp điên rồi, trong lòng tràn ngập oán hận, phẫn nộ và không cam lòng.

Khả Khả, em nhìn anh này.

Khả Khả, đừng ở bên hắn ta.

Khả Khả, anh mới là Độ Độ.

Khả Khả, cứu anh với……

Mỗi ngày Thiệu Phi Độ đều sẽ lặp lại những lời này, nhưng mà, Thượng Khả vẫn không nhìn thấy gì cả, không nghe thấy gì cả……

Chỉ mới vừa rồi, khi lần nữa nhìn thấy Khả Khả bị kẻ thế thân kia chiếm hữu, sự oán hận của hắn gần như lên đến đỉnh điểm, suýt chút nữa đã có thể khiến cho Khả Khả chú ý, kết quả lại bị tên thế thân kia ngăn lại.

Nếu như chỉ có biến thành lệ quỷ mới có thể làm cho Khả Khả phát hiện ra hắn, vậy hắn cam tâm tình nguyện bị bóng tối nuốt chửng!

Mấy ngày nay, Thượng Khả luôn cảm thấy có người đi theo bên cạnh mình, nhưng mỗi lần cậu nhìn lại lại không nhìn thấy gì cả. Nếu suy đoán của cậu không sai, thì đi theo bên người cậu hẳn là một quỷ hồn, chỉ là hiện giờ cậu đã mất đi  năng lực nhìn thấy quỷ.

Cái cảm giác rõ ràng biết là có gì đó tồn tại nhưng lại không nhìn thấy gì cả thật sự làm người ta rất khó chịu.

Hơn nữa không biết tại sao, Thiệu Phi Độ gần đây đặc biệt thích ra ngoài, hoặc là dẫn cậu đi du lịch, hoặc là dẫn cậu đi biểu diễn, tóm lại, hai ba ngày đều không trở về nhà.

Hôm nay, Thiệu Phi Độ lại nhận một concert khác, khi đến địa điểm đã hẹn trước, Thượng Khả nhận ra mình quên mang theo máy tính xách tay, trong lòng nghĩ dù sao khoảng cách cũng không xa nên quyết định quay trở lại một chuyến.

Sau khi nói với Thiệu Phi Độ, cậu lái xe quay trở về biệt thự. Đi vào phòng, cậu tìm được máy tính của mình, đang định rời đi thì cái cảm giác nhói lòng quen thuộc ấy lại xuất hiện.

Cậu nhìn quanh một vòng cũng không phát hiện ra điều gì, liền tiếp tục đi ra ngoài, đi tới cửa đột nhiên lại dừng lại, như là nhớ ra cái gì, xoay người đi đến mép giường, kéo ra ngăn tủ đầu giường dưới cùng, duỗi tay sờ soạng bên trong một lúc.

Vẫn còn ở đó!

Thượng Khả lấy từ trong tủ ra một món đồ, đó là cái bình sứ nhỏ có đựng nước mắt của quỷ, giọt nước mắt của quỷ này đến từ một con quỷ chết đói nhỏ đầu tiên được cậu siêu độ.

Đồ phổ bùa chú biến mất, quỷ hồn biến mất, ký ức cũng đã biến mất, không nghĩ tới cái bình sứ này vẫn còn được giữ nguyên.

Thượng Khả cẩn thận mở bình sứ ra, ngón tay chấm nước mắt quỷ trong bình, sau đó nhẹ nhàng bôi lên mí mắt của mình.

Một luồng lạnh lẽo ập tới, Thượng Khả chậm rãi mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt là một tầng âm khí dày đặc. Căn phòng vốn rộng rãi thoáng đãng nháy mắt tràn ngập âm khí u ám, giống như đang ở Quỷ Vực.

Thượng Khả bỗng chốc đứng dậy, liếc mắt một cái liền nhìn thấy bóng người trong âm khí, bất ngờ lại là Thiệu Phi Độ với bộ mặt dữ tợn!

“Độ Độ!” Thượng Khả kêu lên một tiếng sợ hãi.

Cả người Thiệu Phi Độ bị âm khí quấn quanh, hai mắt đỏ đậm, hiển nhiên khoảng cách hóa thành lệ quỷ chỉ còn cách một bước nữa.

Sao lại là Độ Độ? Độ Độ không phải đang sống rất tốt sao? Quỷ hồn trông rất giống Độ Độ trước mắt này là ai? Nếu hắn là Độ Độ, như vậy người còn  sống đó lại là ai?

Thượng Khả chỉ cảm thấy ngực khó chịu, hô hấp có chút khó khăn.

“Khả Khả……” Một giọng nói âm lãnh mà lại quen thuộc, đột nhiên truyền vào trong tai Thượng Khả.

Thượng Khả ngẩng đầu, nhìn bóng quỷ gần trong gang tấc, đầu óc trống rỗng.

“Cuối cùng em cũng nhìn thấy anh.” Trên khuôn mặt xanh trắng của Thiệu Phi Độ, không có chút biểu cảm.

Ánh mắt Thượng Khả cứng còng nhìn hắn.

“Khả Khả……”

Em có biết, anh đã lang thang một mình bao lâu không?

Nhìn em cười dịu dàng với người khác, nhìn em trao trái tim thật lòng cho người khác, nhìn em nhào vào vòng tay của người khác, nhìn em hạnh phúc vui vẻ ở dưới thân người khác …… Trái tim của anh tựa như bị dao cứa vậy.

Độ Độ của em đang ở đây này, đang ở bên cạnh em này, vì sao em lại không tìm thấy anh?

Trong mắt Thiệu Phi Độ chảy ra huyết lệ, oán khí trên người quay cuồng mãnh liệt.

Thượng Khả đột nhiên hiểu ra, nhiệm vụ phụ tuyến của Hệ Thống là: Ngăn cản…… Thiệu Phi Độ…… Biến thành lệ quỷ!

Thượng Khả che miệng lại, khó có thể chấp nhận được thực tế này. Độ Độ chân chính đã chết? Mà Độ Độ hiện tại là giả? Người đàn ông chung sống với cậu nhiều năm như vậy lại chỉ là giả?

Không! Thượng Khả lắc đầu, hơi thở mà cậu cảm nhận được rõ ràng là người yêu của cậu. Nhưng Độ Độ trước mắt cũng quen thuộc như vậy.

Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Người nào là thật, người nào là giả?

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên chậm rãi mở ra, một thân ảnh Thiệu Phi Độ khác xuất hiện ở cửa.

“Khả Khả, mọi người đều đang đợi chúng ta, đi thôi.” Hắn vươn tay với Thượng Khả.

Thượng Khả không nhúc nhích, mặt cậu đầy sự kinh nghi bất định nhìn hắn.

“Cút!” Quỷ hồn Thiệu Phi Độ nổi giận gầm lên, cả căn phòng tức khắc cuồn cuộn gió âm, ánh đèn cũng bắt đầu chớp nháy không chừng.

Một Thiệu Phi Độ khác nhìn Thượng Khả, rồi lại nhìn quỷ hồn Thiệu Phi Độ, trong mắt hiện lên một tia tối tăm.

“Anh là ai?” Thượng Khả cố hết sức làm cho mình bình tĩnh lại, tính toán làm rõ manh mối mọi chuyện.

“Anh là người yêu của em.” Thiệu Phi Độ đứng ở cửa khẳng định đáp.

“Tôi mới phải!” Quỷ hồn Thiệu Phi Độ bén nhọn rít gào, lệ khí càng ngày càng nặng.

Thượng Khả rơi vào chướng ngại lựa chọn, trên người cả hai Thiệu Phi Độ đều mang theo hơi thở làm cậu quen thuộc, câu không thể phân rõ ai là thật ai là giả. Nếu quỷ hồn là giả, như vậy cậu hẳn nên nghĩ cách siêu độ cho hắn; nếu quỷ hồn là thật, vậy nghĩa là cậu đã chung sống với một người đàn ông xa lạ suốt mấy năm qua, hơn nữa còn ở dưới mí mắt người yêu chân chính của cậu.

Thượng Khả vẫn không thể nào tưởng tượng được điều này sẽ là sự phản bội và tra tấn như thế nào với người yêu của mình?

Bình tĩnh, cậu phải bình tĩnh.

Đúng lúc này, cậu cảm thấy khí lạnh xung quanh dường như giảm đi. Ngẩng đầu lên nhìn, thân ảnh của quỷ hồn Thiệu Phi Độ đang dần dần nhạt đi.

“Không!” Gần như là theo bản năng, Thượng Khả tiến lên ôm lấy quỷ hồn Độ Độ, “Anh là Độ Độ của em!”

Độ Độ chân chính không bị hoàn cảnh và năng lực của không gian ảnh hưởng.

Cũng khi Thượng Khả làm ra lựa chọn, thân ảnh của quỷ hồn Thiệu Phi Độ lại lần nữa thực thể hóa, hai tay ôm chặt lấy cậu.

Một Thiệu Phi Độ khác yên lặng nhìn bọn họ, ánh mắt đen tối.

Ngay sau đó, hắn chậm rãi đi về phía hai người, mỗi một bước tới gần, Thượng Khả lại cảm thấy áp lực tăng thêm một phần.

Quỷ hồn Thiệu Phi Độ che ở trước người Thượng Khả, phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.

Thiệu Phi Độ kia vẫn không dao động, tiếp tục tiến đến gần bọn họ.

Quỷ hồn Thiệu Phi Độ nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên lao về phía hắn, ngay sau đó ẩn vào trong cơ thể rồi biến mất không thấy.

“Độ Độ!” Thượng Khả chạy đến trước mặt Thiệu Phi Độ, túm lấy cổ áo của hắn, chất vấn, “Anh làm gì Độ Độ rồi?”

Ánh mắt Thiệu Phi Độ đau thương nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi: “Chúng ta rõ ràng đều giống nhau, vì sao em vẫn lựa chọn hắn?”

“Làm sao có thể giống nhau?” Thượng Khả hét lên, “Người yêu của tôi sẽ không lừa gạt tôi!”

“Tôi không tin, mấy năm nay một chút cảm giác với tôi em đều không có.” Cơ bắp toàn thân Thiệu Phi Độ căng cứng, dường như đang phải chịu đựng nỗi đau đớn rất lớn.

Thượng Khả dừng một chút, nói: “Tôi yêu anh, là bởi vì trên người của anh có hơi thở thuộc về anh ấy.”

Sắc mặt của Thiệu Phi Độ cứng đờ, ánh mắt dần dần ảm đạm, sau đó thân thể mềm nhũn ngã xuống đất.

Thượng Khả vội vàng duỗi tay ôm lấy hắn, không ngừng thì thầm bên tai hắn: “Thật xin lỗi, Độ Độ, thật xin lỗi……”

Hơi thở lệ quỷ của Thiệu Phi Độ dần dần bị áp chế khi hắn trở về một lần nữa. Chỉ cần không trở thành một lệ quỷ thật sự, linh hồn của hắn vẫn sẽ khôi phục lại trong suốt sạch sẽ.

【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến—— ngăn cản Thiệu Phi Độ trở thành lệ quỷ. 】

Giọng nói của Hệ Thống đột nhiên truyền đến, lần này thì rất rõ ràng.

【 Thuận lợi hoàn thành ba lần nhiệm vụ hơn nữa thành công sống sót, ký chủ có thể yên tâm ở lại thế giới này tiêu xài nhân sinh. 】

Thượng Khả hỏi: “Trước đó mày bị cái gì vậy?”

Hệ Thống im lặng không nói.

Thượng Khả lại hỏi: “Thứ chiếm cứ thân thể Độ Độ là cái gì?”

Hệ Thống trả lời: 【 Tôi chỉ có thể nhắc nhở cậu, chỉ cần cậu có thể hoàn hảo sống sót bằng chính sức mạnh của mình, là cậu có thể tìm ra đáp án cuối cùng. 】

“Những cái khác tao đều không quan tâm, nhưng tao không thể chịu đựng được khi mình nhận sai người!” Khi nghĩ đến việc mình đã ngủ với một người xa lạ trong nhiều năm như vậy, cậu liền cảm thấy vô cùng khó chịu. Cho dù Độ Độ tha thứ cho cậu, cậu cũng không thể tha thứ cho bản thân.

【 Trên thực tế, cậu không có nhận sai, trước giờ cậu đều chưa từng nhận sai. 】

“Có ý gì?” Thượng Khả khó hiểu.

【 Tin tưởng vào cảm giác của bản thân mình, chờ cậu tìm được đáp án, tất cả chân tướng đều sẽ rõ ràng. 】

Thượng Khả thật sự rất ghét cái vẻ cao thâm khó đoán này của Hệ Thống, có dám trực tiếp vạch trần đáp án ra không hả!

【 Tiếp sau đây cậu sẽ tận hưởng nhân sinh của mình thật tốt phải không? 】 Hệ Thống lại nói, 【 Hoàn hảo sống sót khác với chìa khóa hồi tưởng, chìa khóa hồi tưởng còn có khả năng gặp nguy hiểm và tai nạn ngoài ý muốn không lường trước được, nhưng hoàn hảo sống sót, sẽ được tặng thêm may mắn, cả đời bình an, khỏe mạnh, giàu có. Cho dù cậu có uống thuốc độc tự tự, nhảy lầu tìm chết hay tuyệt thực thắt cổ, cậu vẫn có thể vui vẻ mà sống tiếp. 】

Thượng Khả: Cậu rốt cuộc là có bao nhiêu tự mình hại mình mới có thể “Uống thuốc độc tự tự”, “Nhảy lầu tìm chết”, “Tuyệt thực thắt cổ”?!

Đúng lúc này, Thiệu Phi Độ trong lòng Thượng Khả từ trong hôn mê tỉnh lại, hắn nhìn Thượng Khả, lại nhìn quanh phòng, sau đó lại nhìn quần quần áo của hai người, mở miệng nói: “Chúng ta không phải đi biểu diễn sao? Sao vẫn còn ở nhà?”

Thượng Khả thầm hử một tiếng, không chớp mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt.

“Sao vậy?” Thiệu Phi Độ xoa xoa trán Thượng Khả, thầm nói, “Có chút chóng mặt.”

“…… Là anh chóng mặt, tại sao lại xoa trán em?”

“Em giúp anh xoa đi.” Thiệu Phi Độ đưa đầu qua.

Thượng Khả bất đắc dĩ bật cười, duỗi tay giúp hắn xoa xoa.

“Khả Khả, hôm nay chúng ta chọn 《 vận mệnh 》 làm ca khúc biểu diễn đầu tiên của chúng ta nhé?”

“Ừ.”

【 Linh hồn dung hợp, ký ức chồng lên nhau, hắn tức là “Hắn”. 】

-------------------

Tác giả có lời muốn nói: Cuối cùng cũng kết thúc thế giới này ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top