Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Edit + beta: Nhiên Nhiên

"Chúc mừng anh Giang! Anh đã giảm hẳn 5kg rồi đấy!" Tiểu Chu mua một ống pháo hoa nhỏ để chúc mừng, bắn lia lịa về phía Giang Phồn Tinh như thể cậu vừa hoàn thành một nhiệm vụ bất khả thi.

Giảm 5kg trong nửa tháng, nghĩ mà không dám tin.

Từ 8:30 sáng đã bắt đầu buổi học diễn xuất, mỗi sáng đều phải đảm bảo phát huy hết cảm xúc. Đến 2 giờ chiều là học thanh nhạc và vũ đạo, cố lắm Giang Phồn Tinh mới từ trình karaoke bình thường lên đến mức "ông hoàng micro", còn vũ đạo thì từ "vừa mới nhận thức được tay chân của mình" thành "hình như đang tập thể dục theo đài phát thanh". Buổi tối lại còn phải tập thể hình, giữ dáng, đến mức bụng nhỏ của Giang Phồn Tinh đã hoàn toàn biến mất. Ba bữa ăn một ngày thì chẳng phải nhai rau cũng là đang trên đường nhai rau, có khi được thêm trứng gà hay ức gà, cá thì mừng như ăn Tết.

Trong quá trình giảm cân Giang Phồn Tinh mới hiểu, những nghệ sĩ xuất hiện trên các chương trình truyền hình vui vẻ khi ăn trước ống kính thực ra không phải chỉ là diễn.

Thật sự đói quá mà.

Đói đến nỗi nếu có con bò đi qua, chắc cậu cũng có thể đuổi theo cắn một miếng.

Cuộc sống này thật vô vị.

Nếu không được ăn uống thỏa thích thì kiếm nhiều tiền có ý nghĩa gì?

Trời đất bao la, ăn uống là lớn nhất.

Giang Phồn Tinh đã nghĩ hàng nghìn lần về việc xé hợp đồng, xem làm thế nào để thoát khỏi khoản bồi thường ba triệu tệ kia.

Thật sự đói quá mà.

Nghệ sĩ khi lên hình sẽ béo hơn khoảng 5kg, điều này chứng minh máy quay có vấn đề. Tại sao không ai nghĩ đến việc cải tiến máy quay mà cứ bắt nghệ sĩ phải gầy đi? Thế chẳng phải đang cổ súy cho việc giảm cân không lành mạnh hay sao?

Cuộc sống tồi tệ này, không thể chịu đựng thêm một ngày nào nữa, thế giới này mau hủy diệt đi thôi.

Lòng tự tin của Giang Phồn Tinh ngày càng sụp đổ, tính khí cũng trở nên tồi tệ hơn, đến mức Trần Khả Nhạc cũng phải tránh xa. Khi lên lớp diễn cảnh bùng nổ cảm xúc, Giang Phồn Tinh thể hiện cảm xúc cực kỳ xuất sắc đến nỗi cô Vương còn khen cậu đúng là sinh ra để ăn bát cơm này.

"Anh Giang, ngày mai anh sẽ đi thử trang phục nên hôm nay anh sẽ được ăn một bữa thoải mái để vui vẻ hơn." Mấy ngày nay Tiểu Chu đã hiểu rõ tính tình của Giang Phồn Tinh.

Dù Giang Phồn Tinh thường có tâm trạng không ổn định, nhưng chỉ cần không chọc giận cậu, cậu sẽ chỉ phát điên với bản thân. Nhưng nếu ai đó chọc trúng vào lúc cậu đang tức giận thì không biết cậu sẽ đối đầu với người đó như thế nào.

Thẩm Thiên Thanh dặn dò kỹ lưỡng qua điện thoại rằng buổi thử trang phục của đoàn phim《 Vãn Sinh 》vào ngày mai rất quan trọng, tuyệt đối không được xảy ra sơ sót. Anh sẽ lái xe suốt cả đêm về để trước 7 giờ sáng mai cùng Giang Phồn Tinh đi thử trang phục. Còn Tiểu Chu sẽ lo chuyện dỗ dành Giang Phồn Tinh.

Suy đi tính lại, Tiểu Chu quyết định tự tay chuẩn bị cho Giang Phồn Tinh một bữa tiệc lớn.

"Ta-da! Anh Giang, đi theo em, chúng em đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi." Tiểu Chu dẫn Giang Phồn Tinh vào bếp của công ty rồi bày ra một loạt món ăn.

"Tôm càng sốt 13 vị, cua hấp, cháo hải sản, thịt xiên nướng..."

Bay trên trời, chạy dưới đất, bơi dưới nước, cái gì cũng có cả.

Tâm trạng của Giang Phồn Tinh đột nhiên phấn chấn hẳn lên.

Lão tử lại có thể sống tiếp rồi!

Chỉ cần còn được ăn những món ngon này, cuộc sống của mình vẫn còn ý nghĩa.

Tiểu Chu nhìn thấy Giang Phồn Tinh lao vào ăn ngấu nghiến, không thể không thầm cảm thán trong lòng.

Anh Giang tốt tính thật, nếu là nghệ sĩ trước đây mình dẫn dắt, giờ này chắc đã tranh thủ đưa ra hàng loạt yêu cầu vô lý, có khi còn phải nhờ anh Thẩm đích thân ra tay mới dẹp yên được. Đâu như Giang Phồn Tinh, dễ dỗ đến thế.

Sau một ngày ăn uống thỏa thích, Giang Phồn Tinh thậm chí còn tập luyện hăng hái hơn.

Ngon quá đi mất, cảm giác như mình sống trên đời này chỉ để ăn vậy.

Sáng hôm sau lúc 5 giờ, Giang Phồn Tinh mơ màng bị Tiểu Chu kéo lên xe RV, ép súc miệng vài lần rồi được chuyên gia trang điểm làm tóc, stylist cầm từng bộ đồ lên so đi so lại trên người cậu.

Nếu Giang Phồn Tinh còn không tỉnh thì đúng là người chết rồi.

"Mới 5 giờ rưỡi thôi à? Mặt trời còn chưa đi làm nữa kìa." Giang Phồn Tinh liếc nhìn đồng hồ trên tay mà mình bị ép phải đeo, toàn thân như muốn sụp đổ.

Sao tôi lại khổ thế này!

Tối qua tập luyện đến tận 1 giờ đêm vì lúc 12 giờ còn ăn thịt nướng nên bị Tiểu Chu ép tập thêm một tiếng nữa, tắm rửa xong cũng 2 giờ mới đi ngủ, đến giờ mới ngủ được có 3 tiếng.

"Ngủ đi." Thẩm Thiên Thanh từ ghế phụ quay đầu lại, đẩy gọng kính không độ lên, trông anh có vẻ phong độ hơn trước rất nhiều.

Nếu cậu nhớ không nhầm, Thẩm Thiên Thanh đã ra ngoài làm việc hơn ba tháng, chạy qua lại giữa nhiều thành phố khác nhau để gặp gỡ các nhà đầu tư, cùng các luật sư bàn thảo vụ kiện, còn phải dọn dẹp hậu quả của hai nghệ sĩ bị phốt trước đó, không phải đi nghỉ dưỡng hay du lịch gì cả.

Sao trên đời lại có người biến thái như vậy, liên tục tăng ca ba tháng mà tinh thần còn tươi tỉnh hơn?

"Họ rất chuyên nghiệp, ngay cả khi cậu ngủ cũng có thể thay đồ và làm tóc cho cậu một cách hoàn hảo. Đội ngũ này vốn là đội chuyên nghiệp của Tần Thích, giờ đều là của cậu cả. Còn chiếc xe này cũng từng là của Tần Thích, giờ đã cầm cố cho tôi rồi." Thẩm Thiên Thanh nói tiếp: "Chúng ta phải lái xe hai tiếng mới đến được khách sạn nơi đoàn phim ở, phải đến trước 9 giờ."

"Ông chủ, có phải anh tính sai giờ không? Trước 9 giờ đến nơi, giờ mới 5 giờ, đi xe hai tiếng, đến nơi mới 7 giờ thôi mà!" Giang Phồn Tinh khiếp sợ không thôi.

"Đây là thành phố cấp 1, cậu có biết giờ cao điểm từ 6-7 giờ sáng kinh khủng cỡ nào không?" Thẩm Thiên Thanh hỏi ngược lại: "Thà đến sớm còn hơn đến muộn, cậu vẫn chỉ là người mới thôi."

Giang Phồn Tinh hết chỗ nói rồi.

"Nghe nói gần đây cậu và Trần Khả Nhạc thân nhau lắm, cậu ta dạo này không mấy khi đi học diễn xuất mà cứ lo đi giữ dáng..." Thẩm Thiên Thanh cau mày: "Cậu lại bày cho cậu ta trò gì thế?"

"Dù sao anh cũng không có tài nguyên để đưa cho cậu ta nữa thì để cậu ta tự cứu mình thôi. Có biết bao nhiêu nghệ sĩ vì biết cách làm mới mình mà được nổi tiếng trở lại đấy." Giang Phồn Tinh ngáp liên tục, "Có thêm kỹ năng cũng chẳng thiệt thòi gì mà."

Thẩm Thiên Thanh thở dài, anh đã gặp cha mẹ của Giang Phồn Tinh, không thể tưởng tượng nổi tại sao cặp phụ huynh bình thường như vậy lại sinh ra được một người như cậu.

Chỉ có thể nói ông trời rất công bằng, đã ban cho Giang Phồn Tinh nhan sắc và trí thông minh thì phải lấy đi một chút tính cách khiêm tốn của người bình thường.

May mà hồi đó cậu học luật, chứ nếu cậu mà học tài chính thì chắc giờ này đã tự mở công ty làm chủ rồi.

Thẩm Thiên Thanh nghĩ vậy.

Chuyên gia trang điểm và stylist bên cạnh nhìn nhau rồi lặng lẽ chăm chút cho Giang Phồn Tinh kỹ lưỡng hơn.

Ban đầu cứ tưởng chỉ là một tân binh được kỳ vọng cao, không ngờ đối phương lại có thể trò chuyện thân thiết với Thẩm Thiên Thanh đến vậy? Hơn nữa, Thẩm Thiên Thanh lại liên tục thở dài.

Đây là Thẩm Thiên Thanh đấy, ngay cả những ngôi sao lớn như Tần Thích trước đây cũng không dám đối đầu trực diện, chỉ dám lén lút làm mấy chuyện sau lưng thôi.

Giang Phồn Tinh này rốt cuộc có lai lịch gì?

Sáng sớm 7 giờ rưỡi, Giang Phồn Tinh đã đến khách sạn nơi đoàn phim《 Vãn Sinh 》đang ở.

Trong bãi đỗ xe ngầm của khách sạn đã có mấy chiếc xe tương tự đỗ sẵn.

Làm gì mà ai cũng căng thẳng thế này?

Giang Phồn Tinh chỉ ăn qua loa vài miếng rồi theo Thẩm Thiên Thanh xuống xe.

"Không nói nhiều, vào đoàn phim nhớ cư xử ngoan ngoãn một chút," Thẩm Thiên Thanh lại dặn dò: "Vai diễn này chắc chắn là của chúng ta nhưng tuyệt đối không được chủ quan. Nhiều khi ký hợp đồng xong, quay được cả tháng rồi vẫn có thể bị thay vai. Hôm nay chỉ là thử trang phục thôi, hiểu chưa?"

"Yên tâm, tôi hiểu mà." Giang Phồn Tinh cố gắng giữ tỉnh táo. Cậu vừa được đồng ý thử trang phục xong có thể về ngủ bù, nên hiểu rõ việc gì cần làm và không cần làm. "Trước khi có kết quả chắc chắn, tôi sẽ cố diễn cho thật giống."

Hừ, lúc ký hợp đồng đã tự mình kiểm tra kỹ lưỡng, nếu đoàn phim dám vi phạm hợp đồng, cậu sẽ kiện cho họ phải quỳ xuống xin lỗi!

Kể từ khi đoàn phim《 Vãn Sinh 》tiết lộ nữ chính là Kiều Kiều, xếp hạng dự án ngay lập tức lên đến tiêu chuẩn cao nhất, hàng loạt nghệ sĩ đều muốn tranh thủ kiếm được một vai diễn trong đoàn phim này.

Trên đường đi cùng Thẩm Thiên Thanh, Giang Phồn Tinh đã gặp mười mấy nghệ sĩ quen mặt.

Dù studio Niệm Niệm có hơi xuống dốc, nhưng uy thế của Thẩm Thiên Thanh vẫn còn, vì thế, dù Giang Phồn Tinh là gương mặt mới, cậu vẫn nhận được không ít nụ cười thân thiện. Cảnh tượng chèn ép tân binh như lời đồn không hề xuất hiện với Giang Phồn Tinh.

Đùa à, Thẩm Thiên Thanh còn đang ở đây.

Một khi vụ kiện của Tần Thích và Dịch Chu được giải quyết, Thẩm Thiên Thanh chưa biết chừng còn có thể Đông Sơn tái khởi.

Cái giới này chỉ có bấy nhiêu thôi, sau này tránh sao khỏi việc hợp tác với nhau, bây giờ đắc tội người ta sao được?

Dĩ nhiên, cũng không ít tiểu sinh sau khi nhìn thấy Giang Phồn Tinh đã âm thầm ghi nhớ và dặn đội ngũ của mình điều tra kỹ lưỡng.

Làn sóng tiểu sinh luôn chật chội, vất vả lắm Tần Thích mới ngã ngựa, mọi người còn chưa kịp chia hết phần của anh ta, bỗng dưng lại xuất hiện một đối thủ cạnh tranh, còn được Thẩm Thiên Thanh đưa đến đoàn phim này, cẩn thận đề phòng trước cũng không sai.

Nhân viên bán hàng còn lo người mới giành doanh số, huống chi là giới giải trí, nơi tranh giành danh lợi?

Hoà thuận vui vẻ thì không có, đấu đá ngấm ngầm chắc chắn có.

Tiền chảy về đâu, nơi đó chính là đấu trường.

"Các cậu đến rồi à, đạo diễn và mọi người đang chờ đấy. Đến lúc đó, hãy thể hiện tốt một chút, tôi đặt cược vào các cậu đấy." Một người phụ nữ trang điểm kỹ lưỡng, mặc toàn đồ hiệu nói với Thẩm Thiên Thanh và Giang Phồn Tinh. "Vào đi."

Thẩm Thiên Thanh yên lặng làm khẩu hình chữ "Trương".

Ồ, là Trương Khiết, nhà sản xuất Trương.

Chính là người đã đồng ý giao dịch cân bằng sổ sách với mình.

Giang Phồn Tinh lập tức nở nụ cười chân thành.

Đây là khách hàng lớn.

Giang Phồn Tinh còn đang định nói gì đó thì đột nhiên có một người từ trong phòng lao ra, va ngay vào cậu.

"Anh Giang, anh không sao chứ?" Tiểu Chu lo lắng tiến tới.

"Xin lỗi, xin lỗi." Người va vào có giọng nói nghẹn ngào, nhìn Giang Phồn Tinh một cái rồi lại khóc chạy đi.

Trông có vẻ quen quen, mà đúng là đẹp thật.

Ngay sau đó có hai người trông như quản lý đuổi theo.

"Tiểu Thu, Tiểu Thu, cậu là tuyệt nhất, đừng bận tâm đến lời đạo diễn."

"Tiểu Thu, hôm nay cậu có thể ăn hai viên kẹo, à không ba viên, ba viên nhé?"

Đang dỗ trẻ con đấy à?

......

Giang Phồn Tinh chợt nhớ ra người va vào mình là ai.

Đây chẳng phải Thu Tung Thịnh – người mà Trần Khả Nhạc luôn cố gắng vượt qua, sở hữu vị trí C mà cậu ấy luôn theo đuổi sao?

Khoan đã, không phải hình tượng của anh ta trước mặt fan là nam thần lạnh lùng, chỉ say mê âm nhạc thôi à? Bị đạo diễn mắng khóc rồi chạy ra ngoài thế này có ổn không?

"Đạo diễn rất nghiêm khắc, đã mắng cho Thu Tung Thịnh khóc rồi. Cậu ấy thử vai một trong hai nam chính đấy." Trương Khiết thở dài bên cạnh. "Cậu ấy là idol đá sân sang diễn xuất, diễn dở cũng là chuyện bình thường. Nhưng cậu ấy có lưu lượng, lại đẹp trai, còn chịu làm phiên 2, kiếm đâu ra người tốt hơn cậu ấy chứ?"

Nói xong, Trương Khiết lại có chút lo lắng nhìn Giang Phồn Tinh. "Lát nữa nếu cậu thử vai không tốt, bị đạo diễn mắng, cậu..."

"Em sẽ cố không làm đạo diễn khóc." Giang Phồn Tinh xoay cổ, tràn đầy ý chí chiến đấu. "Đập luôn!"

Hả?

--------------------

Thẩm Thiên Thanh: Khi nào cậu luyện được kỹ năng có thể tranh thủ thời gian ngủ ở bất cứ đâu thì khi đó cậu mới là một nghệ sĩ đạt chuẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top