Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 50: Hoàn cảnh khó xử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tang thi ngã xuống đất, Lý Minh cầm một thanh chủy thủ tiến lên, dùng sức đào óc tang thi, tìm thấy một viên tinh hạch màu đỏ nhạt, quả nhiên là một con tang thi tiến hóa.

Không còn tang thi tiến hóa uy hiếp, tang thi bình thường thì dễ dàng xử lý hơn rất nhiều, các chiến sĩ nhanh chóng tiến lên, dùng súng bắn phá, từng mảnh từng mảnh tang thi ngã xuống. Triển Vân cũng cầm súng công kích về phía đầu của tang thi, bách phát bách trúng, khiến cho Lý Minh nhìn anh bằng một con mắt khác.

"Tôi là cảnh sát." Triển Vân đơn giản nói một câu.

Lý Minh hiểu rõ gật gật đầu, đối với Triển Vân đồng dạng cũng là nhân viên quốc gia nhiều thêm vài phần đồng cảm.

So sánh với Triển Vân, những người khác trong tiểu đội thì kém cỏi hơn rất nhiều, trước mạt thế bọn họ đều là người thường, căn bản là chưa từng đụng qua súng ống đạn dược, càng không cần phải nói bọn họ còn phải vừa di chuyển vừa bắn tang thi, tỉ lệ ghi bàn thấp đến mức cơ hồ không cần dùng mắt nhìn cũng có thể thấy được. Ngay cả Tô Duệ Triết, thương pháp cũng không tốt hơn là bao. Nhưng nếu là đổi thành viên đạn đậu Hà Lan, cho dù không có trúng đầu tang thi, nhưng cũng có thể gây ra thương tổn cho chúng.

Mất chút thời gian, rốt cuộc cũng đem toàn bộ tang thi ở đây giết hết, Lý Minh ra lệnh cho vài chiến sĩ đi thu thập tinh hạch, chính mình mang theo những người khác tiến đến gõ cửa.

"Người bên trong mau mở cửa, chúng tôi là đội cứu viện của quốc gia, toàn bộ tang thi đã bị chúng tôi giải quyết, mọi người nhanh chóng mở cửa theo chúng tôi rời đi."

Sau khi nói xong, bọn họ liền thấy cửa sổ trên lầu nhảy ra một loạt đầu người, tất cả đều là thanh thiếu niên, ánh mắt kinh hoàng lại tràn ngập mong đợi.

"Là quân đội! Là các chú quân nhân tới cứu chúng ta đó!"

Tiếp theo chính là tiếng hoan hô, sau đó bên trong truyền đến một trận âm thanh chạy vội, tiện đà có người bắt đầu đem đồ vật chống đỡ sau cánh cửa đều dọn ra.

Chỉ là không biết bọn hắn lấy đồ vật tới chặn cửa nhiều bao nhiêu, mà dọn vài phút rồi vẫn còn chưa xong, rơi vào đường cùng, Lý Minh ra hiệu cho vài chiến sĩ từ cửa sổ đi vào, giúp bọn hắn dọn.

Tiến vào tòa nhà dạy học, các chiến sĩ đều ngây ngẩn cả người, học sinh bên trong ước chừng có hơn trăm người, tất cả đa phần đều mặc đồng phục học sinh, tóc lộn xộn, bộ dáng gầy gò, nhưng tinh thần vẫn còn tỉnh táo rất nhiều. Trong đó cũng có mười mấy người trưởng thành, đang ở cửa dọn đồ vật linh tinh, một số người nhìn giống như là giáo viên, còn có một vài người mặc đồng phục đầu bếp, hẳn là nhân viên công tác phòng bếp của trường học.

Dùng để che chắn cửa lớn chính là bàn học của học sinh, xếp chồng lên vài tầng, lúc này muốn dọn hết, hẳn là tốn không ít công phu.

Cũng may bọn họ cùng nhau đồng tâm hiệp lực, rốt cuộc cũng đem đồ vật dọn xong.

Đơn giản dò hỏi một chút, bọn họ mới biết được, ngày đó mạt thế bùng nổ, phần lớn học sinh của trường trung học Trường Dương đều ở phòng học tiến hành tiết tự học buổi tối, còn có vài đầu bếp cùng phụ bếp lúc ấy đang thu thập đồ vật chưa tan tầm, sau khi phát hiện tình huống không thích hợp bên ngoài, bọn hắn cầm lấy dao phay vọt ra, sức chiến đấu không thể khinh thường. Giáo viên trực ban vì bảo hộ học sinh, có vài người đã hy sinh, may mắn bảo đảm phần lớn học sinh đều an toàn. Lương thực trong trường học cũng không nhiều, những người này miễn cưỡng chống đỡ tới hiện tại, bất quá tình huống cơ bản cũng đã là đạn tận lương tuyệt, may mắn rốt cuộc bọn hắn cũng chờ được cứu viện tới rồi.

Chỉ là số lượng người sống sót quá nhiều, tuy rằng bọn họ lái một chiếc xe quân dụng rất lớn, nhưng cũng không thể chứa nhiều người như vậy. Lý Minh chỉ có thể dùng điện hướng vô tuyến liên hệ với đội ngũ cứu viện khác, nhờ đội ngũ cứu hộ ở gần đây lại tiếp ứng một chút.

Nhưng mà có một đội ngũ khác cũng phát ra tín hiệu cầu viện, bọn họ tìm được một cái cứ điểm loại nhỏ, là một Cục Cảnh Sát. Chính là tang thi gần đó tựa hồ bị hương vị máu thịt người sống hấp dẫn, vây quanh Cục Cảnh Sát, phỏng chừng có ít nhất bốn đến năm trăm tang thi. Khiến cho tang thi vây công phạm vi lớn như vậy, người sống sót bên trong khẳng định sẽ không ít.

Đội cứu viện đội muốn dẫn dắt tang thi rời đi, nhưng bọn họ không nghĩ tới, những tang thi kia không chỉ có tang thi tiến hóa, mà còn có hai con tang thi chó, hiện tại đội cứu viện cũng đang bị vây khốn.

Lý Minh nhìn bản đồ một chút, phát hiện cái Cục Cảnh Sát kia cách nơi này cũng không xa, bọn họ từ trung học Trường Dương lái xe qua đó, mười phút là có thể đuổi tới.

Vấn đề là, đám học sinh này phải làm sao, bọn họ cũng không thể ném bọn học sinh ở chỗ này, chính mình qua đó cứu viện? Hay mang theo bọn học sinh trở về, bỏ mặc đồng đội bị tang thi cắn chết ở nơi đó, bọn họ cũng không thể làm được!

Lý Minh tức khắc lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nản, đi không được, ở cũng không xong.

"Chúng ta có thể tách một phần người ra, một nhóm đi tìm mấy chiếc xe ở Cục Cảnh Sát." Triển Vân đột nhiên mở miệng nói, "Đường đến đây đều đã thanh lý qua, lúc trở về hẳn là sẽ không gặp phiền toái quá lớn, nếu thật sự không đối phó được, cũng có thể cầu viện với đội ngũ ở sân vận động phía bên kia."

Hiện tại xe trên đường cái rất nhiều, tùy tiện tìm một chiếc xe đời cũ vô chủ, tựa như trong TV, lấy ra hai cọng dây điện, hẳn là có thể khởi động được.

Lý Minh nghĩ nghĩ, lập tức liền hạ lệnh binh lính đi tìm xe.

Cũng không biết những binh lính này có phải từng tiếp nhận huấn luyện gì hay không, thực mau liền tìm thấy xe, một chiếc xe vận tải nhỏ, ba chiếc Minibus chạy lại đây. Nói như vậy, bọn họ có thể phân ra gần 30 người đi chi viện cục cảnh sát ở bên kia.

"Chúng tôi cũng đi, cho chúng tôi một chiếc Minibus." Dù sao cũng nhiều mạng người như vậy, bọn họ rõ ràng có năng lực hỗ trợ, lại làm như không thấy, bọn họ cũng làm không được.

"Được, cảm ơn!" Lý Minh cũng không có vô nghĩa, trực tiếp đáp ứng.

Hắn đối với đội ngũ của Triển Vân cũng có nghe thấy được ít nhiều, trong đội ngũ của bọn họ có ba dị năng giả, quan trọng nhất chính là, trong đó có một người dị năng phi thường đặc thù, có thể lợi dụng thực vật chế tạo ra một ít vũ khí đặc thù có lực sát thương đối với tang thi.

Dưới tình huống đã biết có tang thi tiến hóa cùng tang thi động vật, bọn họ vẫn như cũ nguyện ý hỗ trợ, phân tình này, Lý Minh hắn nhớ kỹ.

Lý Minh đem đội ngũ chia làm đôi, một nửa phụ trách hộ tống học sinh trường trung học Trường Dương cùng các giáo viên quay về sân vận động, nhóm còn lại lái xe đến Cục Cảnh Sát.

Xe chạy theo con đường qua Cục Cảnh Sát, thời điểm ở trên đường, Tô Duệ Triết cũng đã đem viên đạn đậu Hà Lan chia cho mỗi người trong đội ngũ Triển Vân, không phải là cậu không muốn đưa cho bọn Lý Minh, mà là cậu không biết phải giải thích nhiều đậu Hà Lan như vậy là được lấy từ đâu. Dù sao có bọn họ yểm hộ, sẽ không để cho bọn Lý Minh gặp nạn.

Rất nhanh đến gần cục cảnh sát, theo sau đó liền nghe thấy được một trận âm thanh tiếng súng kịch liệt vang lên.

Tiếng súng là từ trên mái nhà ở một cửa hàng ven đường truyền đến, đối diện Cục Cảnh Sát là một loạt cửa hàng, đều chỉ có một tầng, các chiến sĩ vừa đánh vừa lui, cuối cùng thối lui đến mái nhà cửa hàng kia.

Mái nhà cách mặt đất khoảng 3 mét, hiện tại tang thi tạm thời còn chưa có biết kỹ xảo leo lên, chỉ có thể tụ tập ở dưới lầu, duỗi tay dài hướng lên mái nhà lớn tiếng gào rống.

Kỳ thật cũng không có gì đáng sợ, tuy rằng số lượng có chút nhiều, nhưng các chiến sĩ chiếm cứ địa lý ưu thế, tốn một chút thời gian là có thể đem đám tang thi này giết sạch.

Nhưng mà, trong đám tang thi còn có hai con tang thi chó, chúng đang liều mạng nhảy lên mái nhà, chó là loại động vật có sức bật phi thường tốt, rất nhiều lần chân trước của nó đều đã chạm tới nóc nhà, tình huống thập phần nguy cấp.

Trong đó có một con tang thi chó màu đen hình thể rất lớn, một bên bụng của nó mở rộng, ruột cùng một ít nội tạng đều theo nó nhảy mà bắn ra, không ngừng rơi xuống trên mặt đất, tản mát ra một cổ hương vị khó ngửi.

Mà một con tang thi chó khác hình thể tuy rằng không bằng con còn lại, nhưng thể trạng còn muốn cường tráng hữu lực hơn, móng vuốt của nó ở trên tường để lại từng vết khắc sâu, có thể thấy được nếu chộp vào người, sẽ để lại hậu quả gì.

Các chiến sĩ đứng trên nóc nhà không ngừng công kích về phía hai con tang thi chó, viên đạn liên tục phốc phốc phốc đánh vào trên đầu chúng nó, nhưng đầu chúng nó cứng rắn vô cùng, viên đạn bình thường vô pháp tạo thành thương tổn đối với chúng nó.

Đây là tang thi chó sau khi tiến hóa đây sao?!

Sức chiến đấu của động vật vốn dĩ muốn mạnh hơn so với nhân loại, tốc độ tiến hóa cũng càng mau, thời điểm mạt thế vừa mới bắt đầu, Tô Duệ Triết cũng đã lấy một viên tinh hạch từ trong đầu một con tang thi chó.

Mắt thấy tang thi chó lại lần nữa nhảy lấy đà, chân trước vừa đáp lên trên nóc nhà, thời điểm nó chuẩn bị nhảy lên, Triển Vân một chân phanh xe lại, đem hơn phân nửa cơ thể dò ra ngoài cửa sổ, nhắm chuẩn ngay đầu tang thi chó, bóp súng.

Viên đạn đậu Hà Lan xanh lục bay ra, nhắm chuẩn ngay đầu con tang thi chó.

Tang thi chó kêu rên một tiếng, trên đầu xuất hiện một cái lỗ thật lớn, theo sau đó, thi thể trực tiếp từ giữa không trung rơi xuống đất.

Lý Minh trong lòng chấn động, trước đó con tang thi chó bị binh lính tập trung không ngừng xạ kích đều không thể bắn xuyên qua đầu tang thi chó, thế nhưng nó lại bị Triển Vân dễ dàng một súng xuyên thủng, đoàn trưởng nói quả nhiên không sai, những người này đích xác rất lợi hại.

Thời điểm đồng bạn vừa ngã xuống, con tang thi chó còn lại động động chóp mũi, nghiêng đầu nhìn về phía thi thể đồng bạn, sau đó một ngụm cắn đầu tang thi chó kia.

Mọi người thấy thế đều sửng sốt một chút, không nghĩ tới tang thi chó thế nhưng sẽ ăn đồng loại chính mình, thời điểm tang thi chó còn đang nhấm nuốt phát ra âm thanh rắc rắc thanh thúy, làm cho da đầu những người ở đây tê dại.

Tô Duệ Triết lại biết sự tình không ổn, mạt thế hậu kỳ, đã từng xảy ra tình huống tang thi cắn nuốt lẫn nhau, tang thi có thể lợi dụng năng lượng trong tinh hạch đồng loại lần nữa tiến hóa, xem bộ dáng hai con tang thi chó này hẳn là đã đạt tới giai đoạn tiến hóa sơ cấp, nếu để cho con tang thi chó cắn nuốt tinh hạch một tang thi chó khác, để nó tiến hóa lại lần nữa, cậu không xác định viên đạn đậu Hà Lan của mình còn có thể tạo thành uy hiếp đối với nó hay không.

Tô Duệ Triết nhanh chóng quyết định, cậu giơ súng nhắm chuẩn vị trí con tang thi chó kia, liên tiếp bắn ra ba phát súng, thương pháp của cậu không tinh chuẩn bằng Triển Vân, chỉ có thể nhắm chuẩn thân thể nó, lợi dụng lực sát thương của viên đạn đậu Hà Lan đối với tang thi mà giết chết nó.

Sau khi tang thi chó bị đánh trúng, quả nhiên thân thể mềm xuống, binh lính đứng trên mái nhà tiện đà bắn trúng phần đầu, rốt cuộc khiến cho con tang thi chó ngã xuống đất không dậy nổi.
-------------------------------
【tiểu kịch trường trên đường ruộng】
Triển Tiểu Vân: Tiểu Triết, em vừa mới dùng cái gì nấu mì gói?
Tô Tiểu Triết: Đèn cồn a, làm sao vậy?
Trịnh Gia Hòa: Tôi có cái này dùng còn tốt hơn, tiện hơn, cũng tiết kiệm hơn!
Tô Tiểu Triết:???
Trịnh Gia Hòa: Xem tôi đây! Đem nồi đến cho tôi. Họ Tống kia, mau mau lại đây!
Tống Thành Thư: Trịnh Gia Hòa!  Có tin tôi biến cậu từ Hulk thành phế nhân luôn không?!
Trịnh Gia Hòa thân thủ nhanh nhẹn né tránh dùng nồi tiếp nhận nước ấm: Xem! Nước ấm! Nấu mì gói!
Tô Tiểu Triết: ⊙0⊙ trạch nam lợi hại!
【tiểu kịch trường】
Nữ tử: Các người mau giết hắn!
Trịnh Gia Hòa: Lúc này có phải sẽ có một nữ tử leo lên trở thành đại lão căn cứ bắt đầu tiết mục báo thù cho chồng của cô ta hay không?.
Tống Thành Thư: người khác đều sắp chết đói... Như thế nào còn có thể trở thành đại lão căn cứ... Dựa vào trí tuệ?
Trịnh Gia Hòa:... Có lý
Ngô Tĩnh: Các cậu không thấy cô ấy có chút đáng thương sao hay sao, tốt xấu gì cũng để cô ấy ăn một chút, chưa gì đã đánh hôn mê thành như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top