Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 59: Dị năng thăng cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Minh kêu Ngưu Đại Lực lái xe đưa đám người Triển Vân về chung cư, lại khiến cho không ít người chung quanh chú ý, nhưng là nhìn thấy bọn họ lái xe của căn cứ, hơn nữa còn có quân nhân hộ tống, những người có tâm tư lung lay đều yên lặng đưa bọn họ vào danh sách không thể tuỳ ý trêu chọc.

Sau khi mọi người lên lầu, tất cả đều ngồi ở trong phòng khách bắt đầu thảo luận nhiệm vụ lúc này đây. Tất cả mọi người cảm thấy hẳn là tham gia, địa điểm nhiệm vụ tuy rằng có tang thi tiến hoá, có tính nguy hiểm nhất định, nhưng quân đội đã từng có kinh nghiệm đối phó tang thi, có bọn họ gia nhập, tính nguy hiểm của nhiệm vụ lần này sẽ hạ thấp. Máy phát điện năng lượng mặt trời đối với căn cứ mà nói là phi thường trọng yếu, có nó là có thể giải quyết được vấn đề cung cấp điện, đối với tất cả mọi người đều có lợi.

Có cái gọi là, sinh phải đi với gian nan khổ cực, chết mới được yên vui, bọn họ cần phải thông qua chiến đấu không ngừng mà rèn luyện dị năng để tang cường thực lực của chính mình, nếu một mực dựa vào không gian của Tô Duệ Triết, không qua bao lâu sẽ bị cái thế giới tàn khốc này đào thải.

Chỉ là nếu bọn họ nhận nhiệm vụ vậy còn Dư Đông Đông và Tiểu Hắc thì nên xử lý như thế nào? Dị năng của Tiểu Hắc còn chưa tìm thấy cách sử dụng, mà đứa nhỏ lại còn quá nhỏ, mang theo thì lại rất nguy hiểm, cũng không thể lúc nào cũng mang theo đứa nhỏ đi làm nhiệm vụ đi?

Nhóm Triệu Binh cũng có nhiệm vụ của bọn họ, nhờ một hai lần còn được, nhưng cứ luôn nhờ bọn họ hỗ trợ trông coi đứa trẻ cũng không thích hợp. Còn nếu bỏ điểm ra thuê người trông coi chăm sóc đứa nhỏ thì bọn họ cũng không an tâm. Biện pháp tốt nhất vẫn là để đứa nhỏ thức tỉnh dị năng, ít nhất nó cũng có thể có được khả năng tự bảo vệ chính mình.

Nhưng là có nên cho đứa nhỏ thức tỉnh dị năng?

Tỷ lệ thông qua cắn nuốt tinh hạch để thức tỉnh dị năng kỳ thật chỉ có 50%, ai cũng không dám đảm bảo trong cơ thể của đứa nhỏ có thể chống cự được với virus tang thi ăn mòn cơ thể, cũng không có cách nào có thể đảm bảo đứa nhỏ có thể chịu đựng được sốt cao khi thức tỉnh, bởi vì đứa trẻ này vẫn còn quá nhỏ.

Hơn nữa, mấy ngày hôm trước, thời điểm Triển Vân đang sử dụng dị năng trọng lực, anh có cảm giác dị năng bên trong cơ thể sắp đột phá, thật giống như là đã chạm đến cánh cửa tấn cấp, mà lại không thể đột phá. Về việc phải làm sao để có thể đột phá, anh đã từng hỏi qua Tô Duệ Triết, cậu nói với anh rằng, dị năng giả cũng không thể chỉ dựa vào cắn nuốt tinh hạch mới có thể thăng cấp, tinh hạch trong suốt bình thường chỉ có tác dụng bổ sung dị năng, muốn dị năng tiến cấp thì cần phải sử dụng tinh hạch của tang thi tiến hoá, mới có khả năng thăng cấp thành công, nhưng lại không thể nóng vội.

Tinh hạch là năng nước kết tinh ở trong cơ thể của tang thi, tinh hạch của tang thi tiến hoá đã trải qua biến dị, trong đó chứa virus ăn mòn còn muốn nhiều hơn tinh hạch bình thường. Nếu dị năng giả không ở trong tình huống đạt tới điều kiện tiến hoá, rất có khả năng sẽ bị virus ăn mòn bên trong tinh hạch của tang thi tiến hoá biến thành tang thi.

Cho nên dị năng giả cần phải thông qua việc không ngừng sử dụng dị năng cùng chiến đấu liên tục để tăng lên thể chất và năng lực của bản thân, mới có thể có đủ khả năng chống lại virus ăn mòn.

Quá trình thăng cấp so với lúc thức tỉnh còn muốn dài hơn, hung hiểm hơn rất nhiều, cho nên Trịnh Gia Hoà tuy rằng là người sớm nhất trong đội ngũ đã muốn mãn cấp, nhưng hắn vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp để chuyên tâm thăng cấp.

Bọn họ cần có thời gian để giải quyết vấn đề này, cho nên đây mới là nguyên nhân chính mà Triển Vân không có đáp ứng Lý Minh ngay lập tức vào lúc đó.

Đầu tiên cần phải giải quyết vấn đề của Dư Đông Đông, có nên cho nhóc thức tỉnh dị năng hay không. Kết quả là trong đội ngũ có số phiếu đồng ý và phiếu chống là bốn, vừa lúc ngang nhau.

Đứa nhỏ vừa ngoan ngoãn lại nghe lời, toàn bộ mọi người ở đây ai cũng phi thường thích Dư Đông Đông, đặc biệt là Tô Duệ Triết, cơ hồ là chăm nhóc như chăm em trai ruột của chính cậu. Tô Duệ Triết không muốn để nhóc mạo hiểm, cho nên cậu đưa phiếu chống. Ngô Tĩnh, Trương Sóc Lương còn có Tống Thành Thư đều cảm thấy quá trình thức tỉnh quá thống khổ, luyến tiếc để cho đứa nhỏ phải chịu đựng, cho nên cũng đưa ra phiếu chống. Triển Vân, Trịnh Gia Hoà, Trình Khải, Trình Kiều lại cảm thấy hẳn là nên để cho đứa nhỏ có cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn, lựa chọn như vậy không phải vì bọn họ không yêu thương đứa nhỏ, chỉ là mỗi người đối đãi với đứa nhỏ theo những góc độ khác nhau.

Thời điểm mọi người còn đang giằng co, vẫn là Trịnh Gia Hoà mở miệng, "Kỳ thật đối với chuyện này, chúng ta nói đều không tính, vẫn là đi hỏi ý kiến của Đông Đông một chút đi?"

Mọi người nghe xong đều cảm thấy có lý, liền tính toán gọi Dư Đông Đông ra nói chuyện.

Kết quả không đợi bọn họ đứng dậy, đứa nhỏ từ trong phòng đã mở cửa bước ra, đứa bé ngoan ngoãn đứng ở cạnh cửa, mở to đôi mắt trong suốt màu đen, âm thanh thanh thuý nói, "Em muốn thử xem, em cũng muốn trở nên lợi hại giống như các anh vậy."

Suy nghĩ của Dư Đông Đông nho nhỏ rất đơn giản, nhóc không muốn cứ bị lưu lại một mình đơn độc,  nhóc muốn cùng các anh cùng nhau sóng vai chiến đấu. Mấy ngày này, nhóc đã biết dị năng là cái gì, biết nó là một loại năng lực rất lợi hại, tựa như siêu nhân bên trong ti vi vậy. Nhóc cũng muốn trở nên lợi hại giống như vậy, muốn giúp các anh trai đánh quái vật.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, một lúc lâu sau, Tô Duệ Triết mới đi đến trước mặt Dư Đông Đông, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào mắt nhóc, "Đông Đông, em nghĩ kĩ rồi sao? Quá trình thức tỉnh sẽ rất thống khổ, hơn nữa nếu thức tỉnh thất bại, em có khả năng sẽ biến thành quái vật đáng sợ, em không sợ hãi sao?"

Đông Đông dùng âm thanh mềm mại nói, "Đông Đông không sợ, Đông Đông muốn trở nên lợi hại!"

"Vậy được rồi." Tô Duệ Triết thở dài một hơi thật sâu, đem Đông Đông ôm tới sô pha, từ trong không gian lấy ra một viên tinh hạch trong suốt, đưa đến bên miệng nhóc.

Đông Đông mở miệng ra,  một ngụm a ô đem viên tinh hạch kia nuốt xuống, sau đó chớp mắt một chút nói, "Anh ơi, nóng nóng......"

Lời còn chưa nói xong, đứa nhỏ liền hôn mê, thân thể nóng bỏng, khuôn mặt nhỏ cũng đỏ lên. Sốt cao thật sự không dễ chịu, ngũ quan đáng yêu của Đông Đông nhăn thành một đoàn, trên trán đầy mồ hôi lạnh, thân thể cũng không nhịn được mà run rẩy, làm cho Tô Duệ Triết nhìn đến mà đau lòng không thôi.

Cậu nhanh chóng lấy ra rất nhiều trái lê cùng dưa leo, để cho Trịnh Gia Hoà ép nước hoa quả. Bởi vì không yên tâm, cậu đút cho đứa nhỏ ba ly nước trái cây liên tiếp mới đưa đứa nhỏ về phòng, cho nhóc dán miếng dán hạ nhiệt, lại không chút đau lòng mà đổ thêm dầu diesel để bật máy điều hoà.

Những gì có thể làm được Tô Duệ Triết đều đã làm, còn lại chỉ có thể xem tạo hoá của đứa nhỏ. Ngô Tĩnh xung phong nhận việc lưu lại chiếu cố đứa nhỏ, cô biết Tô Duệ Triết còn có chuyện khác cần phải xử lý.

Tô Duệ Triết nhận ý tốt của Ngô Tĩnh, lại lần nữa đi ra phòng khách.

"Ăn tinh hạch là có thể thức tỉnh dị năng?" Trình Khải gấp không chờ nổi hỏi, trừ bỏ Dư Đông Đông, trong đội ngũ duy nhất chỉ có hắn là người thường.

Triển Vân giải thích đơn giản với hắn một chút về phương pháp sử dụng tinh hạch và tính nguy hiểm của nó, sau đó nhướng mày hỏi, "Cậu cũng muốn thử xem sao?"

Kỳ thật anh cảm thấy với thân thủ của Trình Khải, không có dị năng cũng không thua những người khác, chỉ là anh rất hiểu Trình Khải, cái tên này cũng sẽ không muốn để thua những người khác.

"Đương nhiên! Tôi là anh trai cũng không thể thua với Kiều Kiều được!" Quả nhiên, Trình Khải không hề nghĩ ngợi đã trực tiếp trả lời.

Tô Duệ Triết cũng cho Trình Khải một viên tinh hạch, sau khi hắn vừa té xĩu, liền cho hắn uống hai ly nước rau quả, để Trình Kiều đỡ hắn về phòng chăm sóc.

Kế tiếp đến phiên Triển Vân và Trịnh Gia Hoà, bọn họ đã xác định bản thân đã làm tốt chuẩn bị để thăng cấp. Tô Duệ Triết từ không gian lấy ra viên tinh hạch tiến hoá màu đỏ nhạt, đưa tới tay bọn họ, các dùng vẫn như cũ, nhưng trước tiên cho bọn họ gặm một trái táo cùng một trái khổ qua, lại uống hai ly nước rau quả, lúc này mới để bọn họ đem tinh hạch nuốt xuống.

Hai người rất nhanh đã sốt cao, Trương Sóc Lương giúp đỡ Tô Duệ Triết cùng Tống Thành Thư hợp lực nâng hai người về phòng.
Tống Thành Thư lấy rất nhiều nước đá, để mọi người lấy khăn lông lau mình cho những người bị sốt, tuy rằng không thể giúp bọn họ được bao nhiêu, nhưng cũng có thể để bọn họ cảm thấy dễ chịu hơn.

Lần này có bốn người sốt cao, những người khác cũng không có tâm tình nghỉ ngơi, cùng nhau thay phiên chiếu cố bọn họ.
Tỉnh lại đầu tiên là Trình Khải, hắn chậm rì rì mở mắt ra, đã bị em gái nhà mình ôm chặt.

"Anh! Anh tỉnh rồi!" Trình Khải ngủ một ngày, nhìn anh trai bộ dáng khó chịu, Trình Kiều lo lắng muốn hỏng người, tuy rằng bình thường hai anh em bọn họ luôn cãi nhau ầm ĩ, nhưng trên thực tế cảm tình của bọn họ phi thường tốt.

"Anh không có việc gì."

"Anh! Dị năng của anh là cái gì?!" Trình Kiều hưng phấn hỏi.

Trình Khải hít sâu một hơi, cảm thụ một chút lực lượng kỳ lạ xuất hiện bên trong cơ thể, ngay sau đó, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện một đạo kim sắc điện quang.

Trình Kiều tức khắc sợ ngây người, "A! Này chẳng lẽ là lôi hệ dị năng?! Trời ơi, anh thật là ngầu!"

"Ha ha ha!" Trình Khải cũng là phi thường kích động, dị năng của hắn thoạt nhìn còn lợi hại hơn của em gái á!

Người tỉnh lại tiếp theo chính là Dư Đông Đông, đứa nhỏ vừa tỉnh lại liền la hét đã đói bụng, Tô Duệ Triết đành phải làm một chút đồ ăn cho nhóc, nấu mì gói là phương án nhanh nhất, cho nên Tô Duệ Triết đứng trong phòng bếp dùng bếp điện nấu mì gói, nhưng cậu vừa mới mở gói mì ra, liền nghe thấy đứa nhỏ ở trong phòng kêu, "Anh ơi, em không muốn ăn bị dưa chua, em muốn ăn vị bò kho."

Tô Duệ Triết sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua bao bì trên tay, là vị dưa chua, đứa nhỏ này ở trong phòng làm sao có thể thấy cậu lấy vị gì ra? Trừ phi...

"Anh ơi anh ơi, hình như em có thể nhìn thấy rất xa rất xa luôn á nha!" Thanh âm của đứa bé thập phần vui sướng.

Xem ra hẳn là tinh thần hệ, nếu thị giác được cường hoá thì không thể nhìn xuyên tường, nhưng có thể nhìn được rất xa. Cậu nhớ rõ về sau khi cấp bậc của tinh thần hệ cao lên, cũng có lực công kích rất mạnh, xem ra vận khí của đứa trẻ rất không tồi.

【 tiểu kịch trường 】
Trịnh Gia Hoà: Lão đại! Tôi muốn đi rửa chén, không muốn dọn gạch! Rửa chén tôi cũng có thể nuôi sống Kiều...đại gia!
Triển Tiểu Vân: Ờ, có rất nhiều người muốn báo danh, bất qua khẳng định là cậu có thể làm được.
Trịnh Gia Hoà: ???
Tống Thành Thư: Cả người của cậu đều là màu xanh a!
Trịnh Gia Hoà: Anh! Kiều Kiều, cô xem tên họ Tống này khi dễ tôi, huhuhu...
Trình Kiều: Hai người không phải là yêu nhau lắm cắn nhau đau sao?
Trịnh Gia Hoà: Hoảng sợ-ing, tôi sao có thể yêu đương với tên họ Tống kia? Tôi cùng Kiều Kiều cô là được chính phủ chứng thực!
Trình Kiều: Cái gì?! Tác giả, tới cho tôi một cái công đạo!!
Tác giả: Cục cưng cái gì cũng không biết, nghe nói là trạch nam ngu ngốc rất xứng với nữ hán tử.
Tống Thành Thư: Vậy hả? Xác định không phải là nữ hán công, trạch nam thụ sao?
Nhìn ra chân tướng không phải một thói quen tốt, cần phải treo lên đánh!!!

【tiểu kịch trường mộng linh 】
Dị năng phát điện? Đúng là một ý tưởng hay!
Cùng xem xem nếu dị năng thật sự có thể phát điện thì sẽ như thế nào?
Triển Tiểu Vân: Ây da, dị năng phát điện hả? Tạm thời không đề cập tới dị năng ăn mòn, dị năng trọng lực của tôi có thể là trọng lực phát điện.
Tô Tiểu Triết: Vậy tôi có mộc hệ dị năng, ách, tính ra hẳn là sinh vật có thể phát ra điện.
Tống Thành Thư: Tôi thuỷ hệ dị năng, thực rõ ràng nước có thể phát điện.
Ngô Tĩnh: Ách, dị năng sương mù hoá của tôi hình như không thể phát điện.
Trương Sóc Lương: Không có việc gì, vợ, thổ hệ dị năng của anh chính là cái nhà máy điện, anh liền cho em một phần, cùng nhau chia sẻ càng tốt.
Trình Kiều: Vậy tôi ra sức quạt gió để phát điện, còn cố làm luôn phần của anh trai, vậy thì anh trai có thể ăn bám tôi rồi đi?
Đông Đông và Tiểu Hắc: Chúng ta đây liền bán manh, dùng tình yêu để phát điện 
Trịnh Gia Hoà: Meo meo meo (Còn tôi đâu?)
Mọi người: Cùng nhau phát điện đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top