Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5: Couple mới?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           Bạch Nhược Sơ ngày đầu tiên đi làm đã đi muộn do hôm qua thức khuya chơi game, haizz... lý do này ai có thể nghe lọt tai đây a? Vừa bước vào thang máy liền đụng phải Trương Đằng, cậu cười trừ haha... vận chó cắn gì đen vậy a? Ngày đầu tiên đi làm đã đi muộn rồi lại còn gặp phải tổng giám đốc nữa. Bạch Nhược Sơ bấm thang máy, thu mình giảm nhỏ chỉ số tồn tại xuống mức thấp nhất cơ mà có vẻ không được. Trương Đằng nhìn cậu chằm chằm, ngày đầu tiên đi làm đã đến muộn vậy nhất định không thể bỏ qua. Hắn cười cười nhìn Nhược Sơ đang có vẻ run sợ vì bị bắt quả tang đi muộn:

           - Cậu là Bạch Nhược Sơ phải không? Tôi không nhầm thì hôm nay là ngày đầu tiên cậu đến công ti làm. Có phải hôm qua được nhận vui quá thành ra ngủ quên?

           Bạch Nhược Sơ không nói thành lời, haha không phải Trương tổng không phải cũng đến muộn đó sao. Đành chịu người có tiền có quyền tất nhiên phải hơn đám nhân viên quèn như cậu rồi, sếp đến muộn được nhân viên ca tụng thức đến hai ba giờ sáng vì công việc. Còn nhân viên như cậu đến muộn liền bị cho là vì việc cá nhân mà đi trễ. Trong khi  Bạch Nhược Sơ mải suy nghĩ linh tinh thì Trương Đằng đã áp sát cậu, hắn cúi xuống kề sát mặt cậu cười xấu xa:

            - Phải phạt sao đây nhỉ?

            Bạch Nhược Sơ nhớ lại nội quy công ty hôm qua đám thư kí nhắc qua với cậu, đi làm trễ dọn vệ sinh một ngày, haha... người chưa từng đụng vào bất cứ việc nhà nào như cậu sao có thể cầm chổi chà nhà vệ sinh. Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Bạch Nhược Sơ vội chạy ra khỏi thang máy liền bị Trương Đằng kéo lại. Cậu liền chắp tay cầu xin:
      
             - Trương tổng, coi như tôi xin anh đi, anh có thể coi như chưa nhìn thấy tôi có được không?

             Trương Đằng nhìn điệu bộ của cậu liền không nhịn được cười, khuôn mặt này thật khiến người ta muốn trêu đùa một phen. Hắn mỉm cười kéo cậu lại gần mình:

              - Hửm... phải xem biểu hiện của cậu thế nào đã. Theo tôi.

              Bạch Nhược Sơ vội vàng theo chân Trương Đằng, thế này có thể xem là không phải dọn vệ sinh rồi đúng không?

               Theo Trương Đằng đến phòng tổng giám đốc, cậu suýt chút nữa bật ngửa với đống giấy tờ tài liệu trên bàn làm việc. Tôi ngàn lần xin lỗi Trương tổng được chưa, anh quả thật là con người mẫu mực ngày nào cũng phải hoàn thành một núi công việc như vậy, đến muộn tôi hoàn toàn có thể thông cảm với anh. Nhận thấy Bạch Nhược Sơ vẫn đang ngơ ra trước núi tài liệu, hắn liền lên tiếng:

              - Cậu ngồi tạm ở sofa đi.

              Bạch Nhược Sơ ngồi xuống sofa, Trương Đằng đặt lên bàn xấp tài liệu:

             - Cậu chỉ cần giúp tôi đối chiếu đống tài liệu này có ăn khớp không là được rồi.

             Cậu gật đầu, bắt đầu lật từng trang giấy, mới đầu cảm thấy còn đơn giản nhưng càng về sau quả thật nhìn đau đầu muốn chết, áp lực của người đứng đầu quả nhiên người bình thường khó mà tiếp nhận. Hai người tập trung làm việc đến mức thư kí gõ cửa mang coffee vào lúc nào cũng không biết, trong công ti lại bắt đầu dậy lên một làn sóng mới. Trương tổng nhất kiến trung tình với cậu nhóc vừa mới đến công ti, bảo sao hôm nay lại không thấy người mới đến chào hỏi phòng công nghệ thông tin mật.

            Trương Đằng đau đầu vì cách giải quyết hạng mục mới, đã mấy ngày nay chưa tìm ra cách giải quyết hiệu quả an toàn nhất. Bạch Nhược Sơ vừa xem xong tập tài liệu hắn đưa liền cầm tài liệu đặt trên bàn làm việc. Cậu nhận thấy Trương Đằng có vẻ đang gặp khó khăn không nhịn nổi tò mò liền ngó qua máy tính của anh, với kinh nghiệm của chuyên viên kỹ thuật lâu năm, cậu không khó để nhận ra những thông số đặt biệt này. Bạch Nhược Sơ nhăn mày suy nghĩ một hồi, nếu làm thế này có vẻ cũng được:

             - Trương tổng, nếu ngài không chê có thể nghe tôi góp ý về hạng mục này chứ?

             Trương Đằng lúc này mới để ý Bạch Nhược Sơ đứng cạnh mình từ lúc nào. Thông tin hạng mục này là bí mật của công ti không thể để quá nhiều người biết, nhưng giờ anh không để ý nhiều đến thế. Vì hạng mục lần này mà anh đã mất nhiều đêm không ngủ, nghe ý kiến của cậu ta vẫn hơn là cứ mãi bế tắc:

            - Cậu nói đi.

            Bạch Nhược Sơ bắt đầu giải trình ý kiến của mình về cách giải quyết hạng mục. Trương Đằng chăm chú nghe, cậu ta nói cũng có lý cách này vừa không cần qúa mạo hiểm đưa ra vốn đầu tư lớn mà vẫn đảm bảo thu về lợi nhuận khá:

            - Haha tôi nghĩ cậu nên chuyển sang làm thư kí cho tôi.

            - Trương tổng... không dám không dám...

            Sao mà dám chứ, làm thư kí cho anh có phải mỗi ngày sẽ bị nhồi nhét đám giấy này không, tôi quả thật chỉ là một con kiến nhỏ thôi a, không thể trâu bò như anh được.

            Vì hạng mục lớn này được giải quyết khá tốt nên Trương Đằng có ý muốn mời cậu một bữa cơm. Nói chính xác ra là vì hạng mục hóc búa này mà đã lâu hắn không được ăn uống tử tế nên muốn nhân dịp này chiếu cố bản thân một chút. Bạch Nhược Sơ đâu dám từ chối "tấm lòng" của sếp tổng, đành phải đi cùng anh ta. Cả hai cùng đến một nhà hàng truyền thống nổi tiếng. Bạch Nhược Sơ đã lâu không ăn đồ Trung không khỏi háo hức. Nếm rồi mới biết thực sự rất ngon a, Trương Đằng rót rượu cho cả hai. Cậu nhìn ly thủy tinh chứa rượu trên bàn nuốt nước miếng, bây giờ kêu bồi bàn đổi thành nước hoa quả có phải rất mất mặt không nhỉ? Không muốn thừa nhận nhưng thật sự Bạch Nhược Sơ cậu không thể uống nổi rượu, bất kể nặng nhẹ đều không thể uống quá một ly. Tửu lượng cậu thấp đến đáng thương nên hồi làm thực tập không bao giờ dám đáp ứng đồng nghiệp đi bar, chỉ sợ khi say mình làm ra chuyện mất mặt gì.

            Bạch Nhược Sơ thở dài, tự trấn an mình, một ly chắc không sao đâu ha. Trương Đằng tất nhiên không hề biết người kia nhát rượu tới mức nào, hắn mời đến ly thứ hai cậu liền khóc không ra nước mắt.

           -"Chịu đựng a một chút việc cỏn con cũng không nổi thì sao dám nhắc đến chuyện kia đây..."

           Rượu là thứ càng uống càng nghiền, vì vậy Bạch Nhược Sơ dần không còn để ý đến bản thân có tỉnh táo hay không mà liên tiếp mời rượu Trương Đằng. Hắn chỉ tiết lặng thinh nhìn bộ dạng của người trước mặt, cậu ta mới uống có ba ly thôi đúng không? Không nhầm thì đây là loại rượu nhẹ nhất ở cửa hàng rồi, sao có thể say được nhanh đến vậy:

           - Cậu Bạch, cậu nghĩ mình ổn chứ?

           Bạch Nhược Sơ vì say mà hai má đỏ cả lên, cậu ngước nhìn hắn rồi lắc đầu nấc một cái:

           - Tôi? Thì có gì mà không ổn?

           Cậu lắc lắc ly rượu trong tay, đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, cả người dần không còn ý thức, ly rượu liền rơi xuống sàn, bản thân Bạch Nhược Sơ tốt số hơn ly rượu kia được Trương Đằng nhanh tay đỡ lấy. Biểu cảm của hắn lúc này thật ngàn chấm, chuyện gì vừa xảy ra vậy?

-------------------------------

Chính là cp mới của truyện nè, chắc sẽ nói khá nhiều về cp này nha:D

22/4/2019

1416 từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top