Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Học sinh mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Renggg."

Tiếng chuông trường vang lên đều đều, như một nhịp điệu quen thuộc mà mọi học sinh đều phải tuân theo. Bảy giờ sáng, không khí trong trường bắt đầu sôi động khi các học sinh vội vã trở về lớp để tránh bị trễ giờ. Ánh nắng đầu ngày dịu dàng xuyên qua những tán cây, phủ một lớp vàng nhạt lên hành lang dài và yên tĩnh.

Vũ Minh Triết lặng lẽ ngồi ở góc cuối lớp 12A, nơi chiếc bàn quen thuộc bên cạnh cửa sổ. Đối với cậu, vị trí này giống như một pháo đài nhỏ, nơi cậu có thể lặng yên mà quan sát mọi thứ xung quanh mà không ai để ý đến sự hiện diện của mình. Triết thích sự yên tĩnh, sự cô lập, và thường tìm đến những nơi ít người để có thể tránh xa mọi ồn ào, phiền toái của thế giới bên ngoài.

"Ê, nghe nói hôm nay lớp mình có học sinh mới từ Mỹ về đấy. Nghe nói cậu ấy đẹp trai lắm!" Một giọng nữ vang lên, mang theo sự phấn khích không giấu được.

Lớp học lập tức trở nên xôn xao với những lời bàn tán. Sự tò mò về người mới luôn là điểm nhấn cho những buổi sáng bình thường và có phần buồn tẻ này.

"Du học sinh Mỹ thì chắc chắn là người giàu có. Không biết có bạn gái chưa nhỉ?" Một giọng nói khác thêm vào, kèm theo tiếng cười khúc khích.

Triết vẫn không rời mắt khỏi quyển sách trên bàn, nhưng tâm trí cậu lại đang phiêu du ở một nơi nào đó xa xôi. Cậu không quan tâm đến những câu chuyện nhạt nhẽo về học sinh mới hay bất kỳ điều gì liên quan đến những người xung quanh. Đối với cậu, sự yên bình là điều quý giá nhất, và cậu sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để giữ lấy nó.

"Ê ê, thầy vào rồi kìa!" Một học sinh hối hả kêu lên, kéo mọi người trở về thực tại.

Tất cả học sinh đồng loạt đứng lên chào thầy giáo chủ nhiệm. Thầy bước vào lớp với vẻ giản dị như mọi ngày, nhưng hôm nay, phía sau thầy là một chàng trai cao lớn, dáng người thanh thoát, với khuôn mặt sáng sủa và nụ cười mỉm trên môi. Ánh mắt cậu ta quét qua lớp học, dừng lại một chút ở từng gương mặt trước khi trở nên bình thản.

"Lớp ngồi." Thầy giáo ra lệnh, giọng nói trầm ấm và uy nghiêm.

Mọi ánh mắt trong lớp đều hướng về cậu học sinh mới. Hữu Phong đứng đó, cao lớn và tự tin, với ánh mắt dịu dàng nhưng đầy mạnh mẽ. Mái tóc đen nhánh của cậu bắt sáng dưới ánh nắng, làm nổi bật gương mặt thanh tú và đôi mắt sâu thẳm.

"Hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới." thầy giáo nói, nhìn cả lớp một lượt trước khi quay sang Phong, cười nhẹ. "Em giới thiệu về mình đi."

Phong gật đầu, rồi lên tiếng, giọng nói trầm ấm và rõ ràng vang lên: "Chào các cậu, tôi tên là Nguyễn Hữu Phong, là học sinh mới chuyển đến, mong được các cậu giúp đỡ!"

Ngay lập tức, không gian trong lớp như dịu lại bởi giọng nói của cậu. Có một cái gì đó ở Phong khiến mọi người không thể rời mắt, không chỉ bởi vẻ ngoài mà còn bởi sự hiện diện mạnh mẽ và ấm áp của cậu. Khi Phong quét mắt quanh lớp, ánh mắt cậu dừng lại ở góc cuối, nơi một chàng trai đang lặng lẽ ngồi bên cửa sổ.

Minh Triết, vẫn như mọi khi, giữ ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng lần này, cậu cảm nhận được một cái gì đó khác biệt. Cậu quay lại, và trong một khoảnh khắc, ánh mắt của cậu chạm vào ánh mắt của Phong. Cảm giác lạ lẫm, như có một luồng điện nhẹ chạy qua, khiến Triết khẽ run. Ánh mắt của Phong không quá xâm phạm, nhưng lại có một sự tò mò, một sự quan tâm chân thành khiến Triết không khỏi bối rối. Triết nhanh chóng quay đi, che giấu cảm xúc của mình sau vẻ lạnh lùng thường ngày.

"Được rồi, bạn Phong sẽ ngồi ở chỗ trống cuối lớp. Các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé." thầy giáo nói, chỉ tay về phía Minh Triết.

Phong bước đến, hơi lúng túng nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. Khi ngồi xuống bên cạnh Triết, cậu khẽ hắng giọng, tìm cách bắt chuyện.

"Chào cậu, rất vui được làm quen."

Minh Triết liếc nhìn Phong, ánh mắt lạnh nhạt như không có hứng thú: "Chào." Giọng nói của cậu như một bức tường ngăn cách, khiến mọi sự cố gắng của Phong trở nên vô nghĩa. Ánh mắt cậu quay trở lại với quyển sách trên bàn, như thể Phong chỉ là một cơn gió thoảng qua.

Phong hơi bối rối, nhưng vẫn giữ nụ cười. "Tôi là Hữu Phong, cậu tên gì?"

"Vũ Minh Triết." Triết đáp lại, không hề bận tâm đến việc bắt chuyện.

Phong lặp lại tên Triết trong đầu, ánh mắt cậu dừng lại trên khuôn mặt không chút biểu cảm của Triết. "Tôi thấy cậu cũng thích yên tĩnh giống tôi. Chúng ta có thể làm bạn không?"

Triết khẽ giật mình, quay đầu lại nhìn Phong. Ánh mắt của Phong có gì đó rất chân thành, khiến Triết không thể phớt lờ. Nhưng thay vì trả lời, cậu chỉ gật đầu nhẹ, như một sự chấp nhận miễn cưỡng.

Phong mỉm cười, cảm nhận được một tia hi vọng nhỏ nhoi. Dù không nhận được phản hồi nhiệt tình, cậu vẫn thấy có điều gì đó đặc biệt ở người bạn cùng bàn này...

Buổi học trôi qua trong im lặng. Phong cố gắng tập trung vào bài giảng, nhưng đôi khi lại liếc nhìn Triết. Có một sự tò mò và cả sự hấp dẫn mơ hồ từ Triết khiến cậu không thể rời mắt. Triết thì vẫn như mọi khi, lặng lẽ, tránh xa mọi sự chú ý, nhưng đâu đó trong lòng cậu, một cảm giác khó hiểu bắt đầu nhen nhóm.

Giờ ra chơi đến, lớp học trở nên ồn ào khi các nhóm học sinh tụ tập lại nói chuyện. Nhưng ở góc cuối lớp, Minh Triết vẫn giữ nguyên sự im lặng của mình. Cậu mở sách ra xem, như để tránh phải tương tác với người khác. Nhưng trong lòng cậu, một cảm giác mơ hồ về sự hiện diện của Phong vẫn đang tồn tại, như một bóng mờ khó xóa.

Phong, sau khi trò chuyện với một vài bạn trong lớp, quay lại nhìn Triết. Cậu không hiểu tại sao mình lại bị cuốn hút bởi sự lạnh lùng đó, nhưng cậu biết mình muốn hiểu thêm về Triết. Cậu bước về phía cuối lớp, đứng trước bàn của Triết và mỉm cười.

"Triết, cậu không ra ngoài sao?" Phong hỏi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng chứa đầy sự quan tâm.

Triết lắc đầu, không ngước lên nhìn Phong: "Không có hứng thú."

Phong vẫn giữ nụ cười, cảm nhận được sự khó khăn trong việc phá vỡ bức tường lạnh lùng của Triết. "Vậy để tôi mua nước cho cậu nhé. Cậu thích uống gì?"

Triết ngước lên nhìn Phong, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên trước sự quan tâm bất ngờ này. Nhưng cậu nhanh chóng che giấu cảm xúc và lắc đầu: "Cảm ơn, nhưng không cần đâu."

Phong không từ bỏ. Cậu rời khỏi lớp và quay lại sau một lúc với hai chai nước lạnh. Cậu đặt một chai trước mặt Triết, không nói gì thêm mà chỉ tựa lưng vào ghế, mở nắp chai của mình.

Triết nhìn chai nước một lúc, cảm giác lạ lẫm trong lòng khi cầm lấy nó. Đã bao lâu rồi cậu mới được ai đó quan tâm như vậy? Cảm giác này, tuy nhỏ bé, nhưng lại khiến tim cậu đập nhanh hơn một chút. Cậu chậm rãi mở nắp và uống một ngụm nhỏ. Dù không muốn thừa nhận, nhưng sự quan tâm của Phong đã khiến cậu cảm thấy ấm áp, một cảm giác mà cậu hiếm khi có trước đây.

Giờ ăn trưa đến, Phong đã nhanh chóng hòa nhập với vài người bạn mới, nhưng ánh mắt cậu vẫn không rời khỏi Minh Triết. Khi thấy Triết chuẩn bị ra khỏi lớp một mình, Phong liền rời nhóm bạn để bước theo cậu.

"Triết, chúng ta cùng ăn trưa đi. Tôi không quen ai ở đây, nhưng với cậu thì chắc sẽ dễ dàng hơn."

Minh Triết ngước nhìn Phong, một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong mắt. "Tôi thường ăn một mình."

Phong cười nhẹ, không để sự lạnh lùng đó làm cậu lùi bước. "Vậy thì hôm nay tôi sẽ ăn cùng cậu."

Triết nhìn Phong một hồi lâu, như đang cân nhắc điều gì đó. Sự chân thành trong ánh mắt và giọng nói của Phong làm cậu khó lòng từ chối. Cuối cùng, cậu khẽ gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top