Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Nhóm 3 dự án ngược đời

Chương 23: Nhóm 3 dự án ngược đời

Edit + beta: Herbicides.

Diệp Chu đứng ở cửa sổ sát đất trên văn phòng của sếp Giang, không ngừng ngó xuống dưới.

Đến lần ngó thứ 13, sếp Giang ngồi làm việc cuối cùng cũng rủ lòng từ bi mà nói: "Muốn nhìn thì xuống mà nhìn."

Được sự cho phép của sếp tổng, vẻ mặt Diệp Chu vui vẻ, nhưng nhanh chóng ép nó lại, tỏ ra tiếc nuối: "Ui em đang cùng anh làm việc mà, như vậy không ổn lắm đâu . . . . . . "

Giang Đình Viễn lẳng lặng nhìn Diệp Chu giả vờ giả vịt, một lúc lâu sau, bình tĩnh nói: "Vậy sao, thì thôi."

Diệp Chu chỉ nói vậy thôi, cậu đang chờ Giang Đình Viễn thả mình đi, sao có thể ngờ giây trước hắn còn cho mình tự do, mà giây sau lại túm chặt cổ cậu lại chứ!

"Đừng mà!" Diệp Chu thốt lên, xong lại thấy giọng điệu của mình hơi thảm thiết, họ nhẹ cái rồi nói: "Ý em là, hôm nay là ngày thông báo kết quả, chắc bên dưới bận bịu lắm, để em xuống em có chỗ nào giúp đỡ không."

Nói xong lập tức chạy khỏi văn phòng.

Rời khỏi văn phòng của Giang Đình Viễn, tâm trạng Diệp Chu vui sướng vô cùng, nhưng xen với vui sướng còn có chút bất an. Cậu sắp được gặp nhóm 3 người phụ trách dự án mà mình chọn ra rồi.

Nghĩ đến những dự án khó nói kia, Diệp Chu không biết nên vui vẻ vì bản thân có thể nhặt ra 3 dự án tệ trong một đám dự án tốt, hay nên khổ sở vì trước mắt có nhiều dự án tiềm năng như thế nhưng bản thân lại chỉ có thể trơ mắt nhìn nó bay đi trước mắt, lấy 3 cái kém nhất.

Đing một tiếng, thang máy đã xuống tầng 1.

Diệp Chu thấy trước cửa công ty có một nhóm người vây quanh, nhìn chằm chằm màn hình lớn ở sảnh. Cậu hòa vào nhóm người, cùng họ ngẩng lên nhìn màn hình, màn hình vốn được dùng để chiếu quảng cáo đang chiếu danh sách những dự án vượt qua đợt xét tuyển thứ 2.

Thật ra sau khi có kết quả, nó sẽ được đăng trên trang web chính thức của Kinh Trập, đồng thời trong 24 giờ công ty cũng sẽ gọi điện thông báo cho người phụ trách các dự án. Đơn giản mà nói, nếu muốn biết kết quả, không ai cần phải chạy đến Kinh Trập làm gì.

Vậy những người đang tụ tập, nhìn chằm chằm màn hình ở đây để làm gì?

Những người này không chỉ đến xem kết quả, mà sau khi được qua vòng xét duyệt thứ 2 thì người chủ dự án sẽ thảo luận chính thức với quản lý cấp cao của Kinh Trập.

Thành công của một dự án trừ bản thân nó thì cũng cần dựa vào một người phụ trách thông minh, bên Kinh Trập thường sẽ thông qua buổi thảo luận này để đánh giá xem người phụ trách có thể xử lý được dự án của mình hay không.

Công ty Kinh Trập cũng không ép đưa ra thời gian thảo luận cố định để tránh mất thời gian của người phụ trách, mà sau khi công bố danh sách kết quả, những người đó có thể tự hẹn thời gian thảo luận trong vòng 5 ngày, mà để có thể hẹn lịch thì cần người phụ trách xuất trình chứng minh thư.

Thảo luận có thể nói là một chuyện rất quan trọng với những người phụ trách dự án, nếu hẹn được trước biết đâu có thể tăng khả năng được duyệt vòng tiếp theo.

Đó cũng là lý do mà khi công bố kết quả vòng 2 hàng năm thì những người phụ trách sẽ chờ đợi ở đây, để hẹn trước được thời điểm phù hợp nhất cho bản thân ngay sau đó. Đương nhiên, ngoài họ ra còn có không ít người không được xét duyệt, nhưng vẫn chưa hết hy vọng, muốn nói chuyện với quản lý của Kinh Trập, khuyên họ xem lại dự án của mình để tìm đường sống.

Thế nhưng tỷ lệ chuyện này xảy ra rất thấp, ít nhất từ lúc thành lập Vườn ấp ước mơ thì chỉ có 1 lần thành công. Nhưng dù chỉ là 1 lần thì cũng cho không ít người không vượt qua vòng 2 hy vọng.

Màn hình chia đôi, mỗi bên có tên 10 dự án.

Trong nhóm người ngẩng đầu chờ kết quả, có người vui mừng có người buồn bã, những người vững tâm còn có thể giữ bình tĩnh, nhưng người tâm lý yếu chút thì đã không thể khống chế cảm xúc.

Người đàn ông bên cạnh Diệp Chu nhìn màn hình không có tên dự án của mình thì ngơ ngác như mất hồn, mặt trắng bệch, thân thể hơi run lên. Mắt thấy trạng thái của anh ta không ổn, Diệp Chu định đỡ một chút, đã thấy anh ta bỗng nhiên ổn định thân hình, chậm rãi ngồi xổm xuống, bả vai run rẩy cùng tiếng nghẹn ngào cố nén.

"Chúng ta, lần này chỉ sợ . . . . . không cố nổi nữa rồi." Giọng nói của người đàn ông chứa sự tuyệt vọng, làm người ta nghe mà khổ sở.

Anh ta không phải người duy nhất, mà còn có không ít người tương tự, có người biết mình trượt thì xám mặt lảo đảo rời đi, có người chưa từ bỏ tìm lễ tân hỏi cách gặp người phụ trách Vườn ấp ước mơ.

Thật ra Diệp Chu có thể hiểu cảm giác của họ. Cậu cũng đã từng trải qua những ngày tháng khổ sở, đoạn thời gian vừa tốt nghiệp, cậu đã từng tham gia những bộ phim mà kế hoạch, diễn viên, đạo diễn, kịch bản, sân bãi, tất cả đều đã được sắp xếp chuẩn bị tốt, nhưng lại không nhận được đủ đầu tư nên không thể bấm máy, cuối cùng phải giải tán; hoặc có bộ quay được một nửa, tiền lại không đủ trả cho cả ê kíp, dù có thể cố thêm một thời gian thì cũng vẫn bị chết non.

Trong mắt một số người, tiền chỉ là con số, nhưng với những kẻ đang đuổi theo ước mơ này, con số không lớn lắm đấy đã là hy vọng cuối cùng.

Diệp Chu thở dài, trong lòng hơi trầm xuống.

Đúng lúc này, đám người vốn im lặng bỗng xôn xao.

Diệp Chu đang buồn bực, ngẩng lên liền thấy màn hình đã thay đổi nội dung từ bao giờ. 20 dự án đã biến mất, chỉ cón lại 3 cái tên vừa to vừa chói mắt.

[ Kế hoạch nuôi dưỡng thiếu niên ánh sao ]

[ Câu lạc bộ Esports FOX ]

[ Nước mắt sau song sắt ]

Dưới 3 cái tên này là một hàng chữ: Những dự án trên do một cá nhân đầu tư, không cần vào đợt xét duyệt thứ 3.

Diệp Chu giật giật khóe miệng, dù trên đó chỉ viết 'một cá nhân', không viết hẳn ra là cậu, nhưng tiếng hô và thảo luận xung quanh vẫn làm cậu rất ngại ngùng.

"Đây là gì? Công ty Kinh Trập bỗng dưng thêm một hình thức đặc biệt à, sao tự dưng thò ra cá nhân đầu tư?"

"Không biết, chưa nghe qua bao giờ."

"Đây là chuyện tốt nhỉ? Thêm 3 dự án được duyệt kìa."

"Không biết tiêu chuẩn xét duyệt của cá nhân là gì."

"Có ai chú ý đến tên 3 dự án kia không, có hơi khó miêu tả . . . . . . "

" [ Kế hoạch nuôi dưỡng thiếu niên ánh sao ] là dự án trò chơi sao?"

"Câu lạc bộ thi đấu Esports . . . . . . Liên quan gì đến Esports nhỉ, muốn lập đội thì tìm hội Esports chứ đến Kinh Trập diễn hài à?"

"Ô, mọi người nhìn cái cuối, cũng thú vị lắm, tên [ Nước mắt sau song sắt ]!"

"Sao cứ thấy tiêu chuẩn xét duyệt đầu tư cá nhân này có kỳ cục thế nào ý?"

"Tôi thấy đang so xem cái nào dễ lỗ hơn, loại dự án này nghe tên đã thấy buồn cười, cứ như công ty đểu nhà nào đi lừa đầu tư."

Tiếng bàn luận không dứt nhưng Diệp Chu không có phản ứng gì, đã có người khác hành động trước cậu.

Lúc không thấy tên dự án của mình trong danh sách, Hứa Trừng vốn đã chạm đáy nỗi đau, sau bỗng nhiên thay đổi, phát hiện dự án của mình được đưa vào nhóm đầu tư cá nhân, còn chưa kịp vui đã nghe người ta mỉa mai dự án của bọn họ. Cậu vốn là người nóng tính, thấy những người này càng nói càng quá đáng, Hứa Trừng không nhịn được, giật tay khỏi tay đội phó, gương mặt trẻ con nghiêm lại, mắng: "Có rảnh ở chỗ này chê dự án của người ta kỳ cục thì thà tự hỏi xem sao dự án kỳ cục đó được chọn mà của mình đi không đi!"

Cậu vừa dứt lời, người vừa nãy còn chưa kịp phản bác lại, đã có giọng nữ truyền đến từ phía sau.

"Cậu này nói đúng. Thay vì soi mói người khác, thì hãy tự xem lại bản thân đi." Gương mặt trang điểm tinh xảo của Từ Vi có hơi chật vật. Hốc mắt cô hơi đỏ lên như vừa khóc xong, nhưng đôi mắt ấy lại sáng kinh người, ẩn chứa sự kiên quyết khiến người ta bất ngờ.

Người nói linh tinh bị mắng là một người đàn ông béo khoảng 40 tuổi, bị công khai chỉ trích như thế làm gã ta phải đỏ mặt. Nghẹn nửa ngày gã mới phun ra được một câu: "Mấy dự án tệ hại này mà cũng qua được, chắc chắn quản lý cấp cao của Kinh Trập bị mù!"

"Ông nói dự án của ai tệ hại cơ!" Hứa Trừng bước nhanh đến trước mặt gã, kéo gần khoảng cách hai bên.

Người đàn ông trung niên thấy cậu tiến đến liền sợ, giơ tay lên theo bản năng. Nhưng gã vừa giơ tay đã bị một bàn tay khác tóm lấy từ phía sau, người đàn ông kia cố tránh nhưng hoàn toàn không có sức lực nào. Gã ta sợ hãi quay lại, chỉ thấy sau lưng gã ta bỗng nhiên có một người đàn ông cao 1 mét 8, dáng người cường tráng.

Hà Phi Dương đen mặt, quát lên: "Ông làm gì đó, muốn đánh nhau ở đây à?"

Người đàn ông béo muốn khóc đến nơi, bản thân chỉ vì bị trượt nên phẫn nộ trong lòng, thuận miệng mỉa mai mấy câu mà thôi, bây giờ người muốn đánh nhau đâu phải gã mà chính là anh ta mới đúng!

Bảo vệ nghe được tiếng đã nhanh chóng tiến đến, sau một số câu hỏi đơn giản, họ quyết định đưa hết nhóm người này đến phòng bảo vệ nói kỹ hơn sau.

Diệp Chu đứng một bên xem xét một chút, nghĩ những người vừa nói chuyện hẳn chính là chủ những dự án mà cậu đầu tư. Bây giờ bọn họ bị đưa đi, cậu còn có cách nào ngoài việc bóp mũi đi theo!

Diệp Chu đi sau nhóm người vào phòng bảo vệ, trước khi bảo vệ báo cảnh sát thì kéo người ra ngoài. May mà gần đây Diệp Chu đi theo Giang Đình Viễn đến công ty nhiều lần, nhân viên bảo vệ đã quen mặt cậu, chứ không chắc cậu phải gọi sếp Giang đích thân đến cứu.

Diệp Chu đưa vài người vào một phòng tiếp khách trống.

Chưa đợi họ đặt câu hỏi, cậu đã hỏi trước: "Hẳn mọi người là người phụ trách của [ Thiếu niên ánh sao ], câu lạc bộ FOX và . . . . . [ Nước mắt sau song sắt ] nhỉ?"

Mấy người mờ mịt gật đầu.

"Rất vui được gặp mọi người." Diệp Chu vươn tay với họ, cười nói: "Tôi là Diệp Chu, là một trong số những cá nhân đầu tư cho mọi người."

Nghe thân phận của Diệp Chu, 3 người Hà Phi Dương, Từ Vi và Hứa Trừng đầu tiên là bất ngờ, sau đó lập tức không thể giữ bình tĩnh nữa. 3 người bắt tay Diệp Chu, lần đầu tiên gặp được một Bá Nhạc* kiêm thần tài như vậy, dù là người giỏi kìm nén như Hà Phi Dương cũng phải kích động.

(*) Bá Nhạc là người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài.

"Là ngài . . . . . đầu tư cho dự án của chúng tôi sao?" Từ Vi cẩn thận mở miệng hỏi.

Đầu tiên Diệp Chu gật đầu, sau một thoáng chần chờ lại lắc lắc, cảm thấy mình không nên nhận vơ công lao của sếp tổng (không nhé).

"Tôi chỉ là một trong số những người đầu tư, thực chất người sẽ cung cấp tiền bạc cho mọi người trong tương lai là giám đốc Giang của chúng tôi."

Từ Vi nghe vậy lập tức hít một hơi vì kinh ngạc, gương mặt lộ vẻ không dám tin: "Là . . . . . là tổng giám đốc Giang của công ty điện ảnh Kinh Trập sao?"

"Đúng vậy." Diệp Chu nghiêm túc lấy sếp Giang ra dụ dỗ.

Thật ra cậu nói không sai, dù sao tiền do Giang Đình Viễn ra, làm tròn lên thì chính là hắn tham gia đầu tư còn gì!

"Tôi có thể hỏi một chuyện không?" Hứa Trừng vốn im lặng từ nãy bỗng nói.

Sau khi có được sự đồng ý của Diệp Chu, Hứa Trừng nhíu mày nói: ". . . . . Xin hỏi ngài, vì sao lại đầu tư cho dự án của chúng tôi? Nhìn qua, chúng không đặc sắc như những dự án khác."

Dù lúc nãy Hứa Trừng còn cãi nhau với người khác vì tên các dự án, nhưng thật ra bản thân cậu cũng hiểu, khả năng dự án của bọn họ có được sự ưa thích của người đầu tư rất thấp.

Từ Vi và Hà Phi Dương tuy không nói gì nhưng cũng có nghi vấn tương tự.

Diệp Chu bị hỏi thì nghẹn lời.

Cậu phải trả lời thế nào đây? Không thể nói thẳng với họ, bản thân thấy 3 dự án của họ ít có khả năng kiếm được tiền nhất nên mới chọn được!

Đương nhiên Diệp Chu sẽ không nói vậy. Cậu học theo bộ dáng của sếp tổng, nở nụ cười hòa nhã.

"Không thể không nói, cái tên mọi người đặt nghe qua có hơi dở, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự mong đợi của tôi vào nội dung của chúng."

Nói tới đây, như sợ họ không tin, Diệp Chu còn nêu ví dụ để chứng mình. Cậu nhìn Từ Vi, nói: "Cô Từ, nói vậy chắc cô cũng biết tình hình hiện nay của các show tuyển chọn trong nước khá ảm đạm, lâu lắm rồi không xuất hiện một chương trình nào khiến người ta sáng mắt. Tôi rất coi trọng [ Thiếu niên ánh sao ], chỉ cần chú tâm mài giũa, tôi tin nó sẽ là con ngựa ô* đầy tài năng. Nhất định cô sẽ không làm tôi thất vọng đúng không?"

(*) Ngựa ô: ý chỉ một người có khả năng tốt bất ngờ trong cạnh tranh.

Đương nhiên không phải, điều Diệp Chu thật sự muốn chính là ngã đi, ngã đau vào! Làm cậu ngã đến phá sản luôn!

Mà Từ Vi cũng không biết cậu nghĩ gì, bị kịch bản trong mơ mà Diệp Chu vẽ ra mà sôi sục trong lòng, lập tức gật đầu thật mạnh, cam đoan: "Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng!"

Ông chủ Diệp này thật sự quá tốt, cô nhất định sẽ dùng nhất khả năng của mình, nhất định không bao giờ, không bao giờ khiến cậu phải lỗ tiền!

Diệp Chu lại nhìn Hứa Trừng, ý cười trên mặt hơi thu lại, thêm một chút phiền muộn. Cậu cúi đầu nhìn tay mình, từ từ thở dài: "Nói thẳng, tôi cũng không quá coi trọng các cậu. Thực ra tôi đầu tư, thì cũng không hẳn là đầu tư, nói là hoàn thành giấc mộng thì chuẩn hơn. Từ nhỏ, tôi đã có một giấc mơ về Esports . . . . . ."

Diệp Chu vừa xà lơ một cách lưu loát xong, thấy thanh niên mặt trẻ con trước mặt đã đỏ hốc mắt từ bao giờ! Cậu lập tức hốt hoảng, nghĩ xem mình có nói gì quá đáng đến mức dọa cậu này khóc không!

Diệp Chu định nói gì đó để cứu lại, nhưng tay đã bị nắm chặt.

Hứa Trừng siết chặt tay Diệp Chu, đôi mắt đen nhánh ngập tràn sự kiên định, yết hầu di chuyển lên xuống mấy lần mới khàn giọng trịnh trọng nói: "Diệp tiên sinh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng thi đấu, đồng thời . . . . . hoàn thành giấc mơ kia của anh!"

Đầu tiên Diệp Chu sửng sốt, sau đó tỏ vẻ vui mừng vỗ vai cậu: "Cố lên! Nếu không đủ tiền cứ liên hệ với tôi, tôi tin rằng mọi người có thể thành công!"

Thành công làm mất hết tiền của tôi! Cố lên!

Diệp Chu lại nhìn người tiếp theo, phát hiện người đàn ông mét 8 không hiểu sao chưa nghe cậu nói gì đã đỏ mắt.

Diệp Chu: ". . . . . ?"

Hà Phi Dương lau nước mắt, cho Diệp Chu một cái ôm nhiệt tình, nức nở: "Diệp tiên sinh, cậu không cần nói gì hết, tôi hiểu, tôi nhất định sẽ quay phim thật tốt, sẽ không làm cậu thất vọng!"

Dù thế nào, anh ta cũng sẽ không để người tốt như Diệp tiên sinh quăng tiền vào mình rồi mất!

Chắc chắn không!!!

====

Lời tác giả:

Nhóm 3 người: Nếu anh đã hết lòng tin vào chúng tôi thì chúng tôi sẽ không làm anh lỗ!

Diệp Chu: Chờ tí . . . . . Hình như mọi người hiểu lầm gì đó???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top