Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15 I Pheromone của Omega

Chứng rối loạn nhận biết pheromone

15 I Pheromone của Omega

Cào phím: Dứa

Ý thức được mình vừa phát ra âm thanh xấu hổ thế nào, Giang Từ lập tức nghiến chặt răng.

Anh và người thiếu niên Alpha đang cách nhau rất gần, thậm chí anh còn cảm nhận được hô hấp ấm nóng có phần dồn dập của đối phương lên vành tai của mình, thế nhưng khoảng cách như vành tai chạm tóc mai thế này, anh chỉ có thể ngửi thấy chút mùi pheromone như có như không.

vành tai chạm tóc mai (耳鬓厮磨): Như hai ngu ời quấn quýt bên nhau, khoảng cách cực kỳ gần.

Chưa bao giờ trong cuộc đời Giang Từ cảm nhận được một mùi hương pheromone đặc biệt như vậy, rất khó để diễn tả, nhưng nó hoàn toàn khác với mùi nồng nặc và kích thích của các Alpha khác, mà là một loại ấm áp, vị tha, mạnh mẽ...

Tựa như vầng thái dương lặng lẽ trôi qua những đám mây trên vùng núi lúc ban mai, dù hơi thở này không có đặc biệt, nhưng lại khiến người ta thấy yên tâm nhắm mắt lại, sau đó toàn tâm toàn ý phó thác.

Đây là lần đầu tiên Giang Từ không cảm thấy buồn nôn hay ghét bỏ mùi pheromone của một Alpha nào đó, ngược lại anh còn vô thức hít sâu mùi hương này một cách gấp gáp, thậm chí cảm giác phản kháng cũng không, lại sinh ra cảm giác bất mãn vì sao tên này lại giấu pheromone làm gì .

"Sao thế?"

Hoắc Tiên Phong chú ý tới sự khác thường của đối phương, nhưng lại hoàn toàn không phát hiện rằng đối phương đang trầm mê với pheromone của mình,

"Cậu không bị hen suyễn đấy chứ?"

Thậm chí trong giọng nói của thiếu niên thằng Alpha còn có chút lo lắng thật sự.

Giang Từ: "... . . . . . ."

"Anh–!"

Đột nhiên Omega xinh đẹp giật mình tỉnh lại. Sau khi ý thức được hành động vừa rồi của mình khó nói thế nào, không biết vì xấu hổ hay nhục nhã mà đôi gò má dưới lớp mặt nạ đột nhiên ửng hồng.

Anh biết mình chỉ đang mang thai giả, nhưng hiện tại cơ thể anh đang thực sự có tất cả phản ứng nên có của Omega khi mang thai. Chẳng hạn như làn da mẫn cảm, hay cảm xúc dễ thay đổi dễ bị kích thích, và cả cảm giác bất an hoảng hốt cùng trống rỗng ...

Tất cả những điều trên cần một bạn lữ để an ủi.

Thế nhưng anh cũng không bị đánh dấu.

Không bị đánh dấu, nhưng lại thèm khát pheromone an ủi của Alpha, hai sự mâu thuẫn này dường như không thể trung hoà được. Vậy nên bản năng của cơ thể đang gấp rút tìm kiếm một đối tượng mạnh mẽ để che chờ.

Cho nên bây giờ tìm thấy một Alpha dịu dàng và mạnh mẽ, một Omega đang rất cần được an ủi sẽ vô thức tìm kiếm sự che chở, dựa dẫm và dục vọng được an ủi từ đối phương.

Rõ ràng, mục tiêu mà cơ thể anh đang khao khát đang đứng ngay sau lưng anh.

— Phát hiện này khiến Giang Từ cảm thấy vừa hết sức kinh ngạc vừa tức giận không thôi.

Trong lúc nhất thời, thậm chí không phân biệt được thân thể khẽ run lên là vì cảm thấy cực kỳ xấu hổ cùng nhục nhã, hay là vì tuyến thể được vuốt ve mà hưng phấn.

Hoắc Nhàn Phong cảm thấy lúc này đối phương đang rất kỳ lạ,

"Anh. . . . . . "

Cậu vừa nói được một chữ, đột nhiên đao quang trong tay Giang Từ phát ra điện quang chói mắt.

Mình đoán quang đao là cái này

Xoẹt xẹt–

Thiếu niên lập tức lui về phía sau, nhưng do vừa rồi còn ngây người nên tránh không kịp, cậu cúi đầu nhìn, một đường rạch tới mười centimet xuất hiện trong lòng bàn tay, máu thịt lẫn lộn, xung quanh bị cháy đen, nhìn cực kỳ hãi hùng.

Một tay Giang Từ vịn vào tường, nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt, không thể nói rõ cảm giác trong lòng là cáu giận hay là cái khác,

"Đừng..."

Anh thở gấp, ngay cả những ngón tay chạm vào tường cũng có cảm giác đỏ ửng và ẩm ướt.

"Đừng...đừng chạm vào tôi!"

Lẽ ra đó là một lời đe dọa độc ác, nhưng vì hơi thở gấp gáp kèm theo tiếng rên rỉ trầm thấp, bốn chữ này nghe giống như một mong muốn không thể diễn tả được để từ chối hoặc chào đón.

Không phải chứ, bây giờ Beta nào mang thai cũng quyến rũ thế này sao?

Yết hầu của thiếu niên bất giác di chuyển, nếu như không phải đối phương vừa tàn nhẫn cho cậu một nhát dao thì suýt chút nữa Hoắc Nhàn Phong đã tưởng tên này đang cố ý dụ dỗ mình.

"A Từ, cái hộp ở góc dưới cùng của hàng thứ ba!!!!"

Lúc này, cuối cùng nhóc X cũng quét ra đồ cần tìm!

Nhưng vào ngay lúc này, dị biến bất chợt diễn ra–

Ầm!

Ngoài cửa truyền đến âm thanh trầm đục nặng nề,

Màu đỏ đậm ánh sáng từ bức tường tỏa ra toàn bộ không gian, thật giống như đá nham thạch rơi vào dung nham, nứt toác thành vô số khối lốm đốm.

Gần như lập tức Hoắc Nhàn Phong nhận ra đó là thứ gì,

"Không ổn!!!!"

Đó là dung nham!

Dung nham

Ánh đỏ nóng bỏng từ bức tường tỏa ra toàn bộ không gian, những đồ vật bị ánh đỏ đụng phải gần như bị cacbon hóa đen thui trong nháy mắt.

Giang Từ cắn răng, trực tiếp nhào qua phía chiếc hộp, ngay trước khi nó bị dung nham đỏ đụng vào đã cầm lên nhét vào ngực. Cùng lúc đó, quang đao trong tay anh chợt loé lên ánh sáng chói mắt rồi đột ngột tan rã, Vô số bộ phận nhanh chóng lắp ráp và xoay tròn ráp lại thành một khẩu súng ống cầm tay.

Gốc là 手炮 (Handgonne):

Bùm! Bùm!! !

Hai phát súng liên tiếp, tiếng nổ lớn rung chuyển trời đất!

Một phát làm sập bức tường phía đối diện, phát còn lại nhắm vào trần nhà phía trên Hoắc Tiên Phong.

"Anh...."

Đồng tử cậu co lại, lập tức di chuyển ra chỗ khác.

Giây tiếp theo, cả bức tường và trần nhà đồng loạt vỡ vụn, toàn bộ căn phòng sụp đổ ầm ầm! Cơn cuồng phong như một con thú dữ chui ra khỏi lồng, gầm rú từ bên ngoài tràn vào.

Nhiệt độ nóng chảy gặp cuồng phong, gần như chỉ trong 0.1 giây thôi, một ngọn lửa dữ dội cháy bùng lên.

Mặt đất rung chuyển như sụp đổ, giữa vô vàn mảnh vỡ rớt xuống như mưa trút nước, Hoắc Nhàn Phong chỉ có thể thấy thấp thoáng bóng lưng mơ hồ của Giang Từ, nhảy lên không trung từ bức tường bị vỡ ở phía đối diện.

Gió mạnh cuốn chiếc mũ trùm đầu của Giang Từ xuống, lộ một ánh bạc chói lọi hơn cả sao trời, trong khói lửa và gió mạnh, anh lao xuống tựa như một con Tuyết Diên!

Tuyết Diên: Mình đoán là chim cắt:

Ánh mắt hai người vừa chạm mắt đã tách ra .

Trong mắt Hoắc Nhàn Phong là sự kinh ngạc mà chính cậu cũng không nhận ra.

"Người này..." có chút thú vị.

Bụp!

Hòn đá rơi xuống đập vỡ một cái túi lớn trên đầu anh ấy.

"Oái..."

Hoắc Nhàn Phong đau đến thở hổn hển.

–Chỉ là hơi mang thù chút mà thôi= =

Beta này không chỉ dùng dao rạch cho cậu một nhát mà còn nổ trần nhà đập đầu cậu, còn để cậu ở lại chỗ lửa cháy bùng bùng này nữa. Cũng may Hoắc Nhàn Phong có mang mặt nạ thở, nếu không dưới ngọn lửa lớn như vậy, cậu đã chết ngạt từ lâu rồi.

"Nhìn kìa, hắn ở ngay đó!"

Lúc này, vô số binh lính tràn vào, một số xông thẳng về phía Hoắc Nhàn Phong, đám còn lại lập tức dập lửa, ngay cả khoảng trống mà GiangTừ vừa cho nổ cũng xuất hiện vài cơ giáp, bọn họ bao vây kín kẽ nơi nơi, gần như không có lối thoát.

"Không được động đậy! Bỏ vũ khí xuống!! "

Vô số họng súng đen kịt chỉa vào Hoắc Nhàn Phong, như thể nếu anh chỉ nhúc nhích xíu thôi thì sẽ bị bắn thành đống thịt nhão ngay lập tức.

Có vẻ như thành chủ nơi đây quản lý rất tốt, trông mấy người lính canh gác này có vẻ được huấn luyện bài bản, động tác và giọng điệu cũng có phần giống quân nhân.

Hoắc Nhàn Phong nghĩ như vậy, đột nhiên ném súng xuống, còn rất tự giác đá ra xa.

"Bình tình đã nào,"

Cậu uể oải giơ hai bàn tay trắng.

"Đây, đều nghe các anh."

Có vẻ như họ không ngờ rằng kẻ đột nhập có thể hợp tác như vậy, vốn những người lính xông lên ban đầu còn đang chuẩn bị liều chết một trận giờ lại cứng đờ, sự kết hợp giữa ngạc nhiên quá mức và biểu hiện trang nghiêm ban đầu trông rất buồn cười.

Nhưng một giây sau, thiếu niên đã nhếch miệng lộ ra nụ cười gian xảo,

"–Lừa mấy người đó."

Đột nhiên cậu đưa tay ra, sau đó nắm chặt tay giữa không trung, ngay lập tức ba cơ giáp đang treo lơ lững bên ngoài bỗng quay nòng súng.

"Cái...!"

Đồng tử của binh lính co rụt lại–

Bùm!!!

Ngọn lửa còn chưa kịp nhỏ lại thì một vụ oanh tác khác đã diễn ra trong đống đổ nát này.

Thủ phạm lần này đã quen thuộc đường đi lối bước, phách lối cướp mất ba chiếc cơ giáp, sau đó vênh váo bỏ chạy.

"Bye bye~"

·

Ở phía khác, do bản thể cơ giáp quá lớn nên Giang Từ không để Tiểu X hoá thân hoàn toàn mà chỉ giúp anh hạ cánh.

Cũng may đã sớm sắp xếp xong đường thoát thân, hơn nữa Rắn Già đã sắp đặt trước mọi việc nên rất nhanh Giang Từ đã rời khỏi quận Triêu Nhật, không có ánh sáng mặt trời nhân tạo, cả thế giới tối sầm lại trong tích tắc.

Bóng tối đã che chở cho thêm phần nào Omega đang chạy trốn, nhưng thực ra nhân tô nguy hiểm vẫn chưa thật sự giảm bớt mà còn tăng cao.

Bởi vì trong quận Triêu Nhật vẫn có thành chủ cai quản nền bề ngoài vẫn có sự trật tự hoà bình, nhưng các khu vực đô thị khác thì không như vậy, luôn trần ngập hỗn loạn, ác ý và bạo lực.

Mặc dù anh đã đi trước một bước và trốn thoát thành công, nhưng tình trạng bây giờ của anh lại không được tốt. Vai trái còn bị bắn xuyên qua lúc trước nhưng do tình thế nguy cấp, không có cách nào cầm máu gấp nên nửa vai vẫn còn thấm đẫm máu.

Mùi máu ngọt ngào bay ra theo gió lạnh lan toả ra ngoài, ngay khi Giang Từ chạy ra khỏi quận Triêu Nhật, có vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào anh.

"A Từ, hiện tại trạng thái thân thể của cưng không ổn tí nào!"

Không cần Tiểu X phải nói Giang Từ cũng cảm nhận được.

Hơi thở của anh nhanh một cách bất thường. Quan trọng nhất là, không biết có phải bị thiếu niên Alpha kia kích thích tuyến thể hay không mà anh cảm giác vùng da mẫn cảm nhất ở phần gáy giờ đang ngứa ngáy khó chịu.

"Không được ... không thể dừng lại!"

Đồ đã cầm tới tay, anh cũng vừa quậy tung thành phố dưới lòng đất lên, mặc dù có Alpha kia kéo thêm chút thời gian nhưng tuyệt đối không thể ở lại nơi này lâu được.

Anh phải ngay lập tức...

Phịch–!

Đầu gối Giang Từ bống mềm nhũn, quỳ một chân chống xuống đất. Anh phát hiện cảm giác bủn rủn kỳ lạ từ trong người truyền ra, rồi nhanh chóng lan khắp tứ chi,

"Làm sao..."

Anh siết chặt chiếc nhẫn bạc trên cổ tay, thấp giọng run run nói:

"Chuyện gì vậy?"

Tích–

Chiếc nhẫn bạc phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ, nhanh chóng quét qua người Giang Từ.

Sau một lúc, Tiểu X kinh hãi nói:

"Pheromone... pheromone của cậu đã thay đổi...."

Nếu như lấy ví dụ về một cây kem giòn được đặt dưới nắng nóng, thì pheromone của Beta được là lớp che phủ giống như lớp sô cô la tan chảy bên ngoài,

Mà gần như có thể so sánh với kỳ phát tình, pheromone ngọt ngào đặc sệt của Omega đang chậm rò rỉ ra ngoài.

Sự thay đổi đáng sợ khiến Giang Từ tưởng như quay về thời gian hơn một tháng trước, kỳ phát tình đột ngột ngay giữa chiến trường cổ đại ở Trái Đất.

"Làm sao có thể!"

Đồng tử của Omega tóc bạc đột nhiên giãn nở đến cực điểm, thậm chí còn vì quá kinh ngạc mà hỏi hai lần:

"Mang thai.. Làm sao lại có kỳ phát tình? !"

" -Chính xác không phải là kỳ phát tình."

Bề mặt của chiếc nhẫn bạc hiện lên chuỗi dữ liệu dày đặc, bởi vì Tiểu X vốn được tạo ra với mục đích nuôi dạy trẻ nhỏ, nên được lưu trữ tất tất cả kiến ​​​​thức y học.

"Khi một Omega gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm, huyết áp sẽ tụt xuống cực kỳ thấp và toả ra một loại pheromone ngọt ngào hơn để thu hút các Alpha mạnh mẽ che chở cho mình. "

Mùi hương này so với thời kỳ phát tình còn đáng sợ hơn, trong tình huống sinh tồn tuyệt vọng mà do ảnh hưởng của gen, mùi hương này sẽ càng ngọt ngào, hấp dẫn hơn trong kỳ phát tình, gần như có thể khiến cho bất kỳ Alpha nào mất lý trí mê mẩn không kiểm soát nổi.

Nhưng có quá nhiều Alpha ở đây, chưa kể họ còn là tội phạm xấu xa hoặc kẻ trộm tinh tế khét tiếng, một đám Alpha mất lý trí như thế gặp một Omega bị thương sẽ xảy ra chuyện gì?

Tiểu X bật radar lên, liền thấy một loạt chấm đỏ dày đặc tượng trưng cho alpha đang điên cuồng lao về phía này như một đàn ong dày đặc.

"A Từ, chạy mau... "

Giọng nói điện tử của trí tuệ nhân tạo rõ ràng run rẩy,

"Chạy–! !!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top