Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

18 I Bớt nói nhảm lại! Nhanh lên!

Chứng rối loạn nhận biết pheromone

18 I Bớt nói nhảm lại! Nhanh lên!

Gõ chữ: Dứa

Thật lòng mà nói, ngay khi nhận chiếc khăn tay từ thiếu niên, đầu óc Giang Từ đã trống rỗng trong tích tắc, một góc nhọn trong tim anh như đột ngột sụp đổ.

". . . . . . "

Nhưng khi anh còn chưa quyết định có nhận hay không thì đột nhiên chóp mũi ngửi thấy một mùi hương quen thuộc. Giống như... mùi của Alpha trong phòng bảo mật.

Vậy có thể nào người trước mặt này là Alpha lúc đó không?

Trong nháy mắt, đôi mắt đỏ rực của Giang Từ đột ngột lạnh lẽo như phủ một tầng sương lạnh.

Chẳng lẽ đối phương tiếp cận anh vì có âm mưu gì đó?

Hay là vốn dĩ người này đã theo anh suốt một đường tới đây, rồi trốn ở góc xó xỉnh nào đó đứng nhìn anh như trò đùa, bây giờ ra mặt là vì muốn diễn tiết mục anh hùng từ trên trời xuống sao?

Ngay khi hằng hà vô số thuyết âm mưu hiện lên trong đầu, Giang Từ lập tức ra tay!

Bang!

Chiếc túi vải mà cậu đang ôm rơi xuống đất, các loại ống dinh dưỡng đa dạng hương vị rơi rải rác xuống đất. Màu sắc sặc sỡ rỉ ra từ ống thủy tinh phát ra ánh sáng nhàn nhạt trên nền đất nhuốm máu.

Lúc này Giang Từ đang nắm chặt cổ áo ép Hoắc Nhàn Phong lên tường, âm thanh xương bả vai cậu đập trúng vách tường vang lên vô cùng cường điệu.

Nhưng Giang Từ không biết sự thật là ngay khi anh nhấc tay lên, Hoắc Nhàn Phong đã rất tích cực phối hợp lùi nhanh về sau, sau đó–

Tự đập lưng vào tường.

Đúng vậy, tự đập lưng vào tường.

Vốn dĩ Hoắc Nhàn Phong không hề muốn động tay động chân với đối phương. Dù sao người ta cũng là Omega.

Còn thêm bị thương chồng chất do bị đày đoạ một trận lúc nãy, dù sao cũng là một Omega đang mang thai xinh đẹp mà. Vừa mới bị bắt nạt nên có chút cảm giác bất an rồi muốn tấn công người khác cũng là chuyện hiểu được.

Cảm giác như thể bạn gặp một chú mèo Ragdoll con bị thương nặng nhưng xinh xắn vô cùng bên đường, ngay cả khi bé mèo hung dữ hằm hừ với bạn thì tất nhiên bạn cũng sẽ không cảm thấy đáng sợ lắm. Có khi bạn còn muốn mua đồ hộp cho bé nữa.

Tóm lại toàn bộ động tác của thiếu niên vô cùng nhịp nhàng uyển chuyển, không khác gì phim truyền hình hành động được diễn tập từ trước, rõ ràng người đánh không dùng bao nhiêu sức nhưng nhìn qua lại vô cùng mạnh bạo.

Ngay cả từ góc nhìn của Giang Từ cũng có vẻ như anh đã thực sự ghim đối phương vào tường.

Đến nỗi Hoắc Nhàn Phong còn phối hợp rên lên một tiếng đau đớn, cậu nhíu chặt mày, như thể đang đau đớn vô cùng .

Giang Từ: ". . . . . . ?"

Anh có hơi hết hồn, không biết có phải vừa rồi mình đẩy mạnh quá không, dù sao anh cũng vừa mới trải qua trận chiến đánh nhau chật vật bùng bổ, bây giờ cơ thể hoàn toàn không còn bao nhiêu sức. Cả việc cầm súng cũng thấy vất vả.

Vậy nên Alpha này có phải....hơi yếu quá không?

Lúc này Hoắc Nhàn Phong bị Omega xinh đẹp dồn vào tường, sau lưng ép thẳng sát không kẽ hở, y chang một tờ quảng cáo vừa được dán lên tường.

"Bình tĩnh, tôi không có ý làm anh bị thương đâu."

Cậu còn đặc biệt giơ tay lên cho bé mèo Ragdoll đang căng thắng nhìn, à nhầm, là cho Omgea nhìn, ý muốn nói mình có không có vũ khí nào cả.

"Có phải anh...!"

Giang Từ đang định tra hỏi xem cậu ta có phải Alpha trong phòng bảo mật lúc trước không thì bỗng sững người khi thấy bàn tay đang giơ lên của thiếu niên,

–không có vết thương nào.

Lúc trước Giang Từ đã rạch một đường mười mấy cm trên tay của Alpha bằng dao găm, anh còn nhớ rõ ràng xung quanh vết cắt sâu hoắm đó còn có vết bỏng do điện giật để lại.

Còn chưa tới ba tiếng đồng hồ, không thể nào khép lại nhanh như thế được. Vậy nên thiếu niên này, không phải người kia.

Nhưng tại sao mùi của hai người họ lại giống nhau đến vậy?

Giang Từ bắt đầu nghi ngờ bản thân, lúc này đây anh lại không rõ mùi mình ngửi được lúc đó là mùi pheromone của đối phương hay là ảo giác do phản ứng thuốc gây ra?

Là người duy nhất trên toàn đế quốc được nhập ngũ với tư cách Omega, còn có thể hạ gục cả đám sĩ quan Alpha, Giang Từ cực kỳ tự tin với khứu giác của bản thân.

Anh nhìn chằm chằm vào Hoắc Nhàn Phong mấy giấy, rồi xé toạc cổ áo của cậu ra

Nhưng tình huống thật sự là–

Anh cố gắng dùng sức kéo một cái nhưng không những không kéo được gì...mà còn bị phản lực lại tự mình đâm sầm vào bên cổ của đối phương. Bởi vì vừa trải qua một phen vật lộn sống còn tàn khốc nên cơ thể của Giang Từ đã hoàn toàn vô lực, sở dĩ anh còn có thể đứng thế này, là hoàn toàn dựa vào chút hơi tàn mà thôi.

Giang Từ ngơ ngác nhìn hai tay mình, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.

Thiếu niên cúi đầu nhìn Omega đang cứng đờ trên người mình, bống nhiên cảm thấy hình như đối phương cũng không thông minh lắm.

Cậu khẽ thở dài, rồi lặng lẽ đưa tay giúp Omega có hơi khờ này cởi nút áo trên cổ áo mình ra.

"Đây, được rồi đó."

Giang · quê độ · Từ: "...."

Có lẽ đây là cảnh tượng mất mặt thứ hai trong cuộc đời thiếu tướng Omega, lần đầu tiên là khoảng mấy giờ trước, khi mặc sườn xàm không cẩn thận bị lộ hàng trước mặt tên Alpha nào đó.

Omega quê độ cố gắng bình tĩnh, cúi đầu vờ như không có chuyện gì xảy ra, áp vào xương quai xanh của cậu để xác nhận mùi pheromone.

— Lần đầu tiên Giang Từ gặp một Alpha kỳ lạ như thế này.

Pheromone của thiếu niên rất nhạt, có khi còn nhạt hơn cả Beta, như thể được che giấu một cách đặc biệt. Những vẫn có thể cảm nhận được chút hương thoảng thoảng, lại có sức kích thích và hấp dẫn lạ thường.

Như một chiếc lông vũ mềm mại, nhẹ nhàng lướt qua làn da nhạy cảm của Omega, khiến các dây thần kinh run lên vì hưng phấn.

Lúc này Giang Từ vẫn còn bị vây trong trạng thái bị động phát tình, bản năng của cơ thế đang thôi thúc anh phải tìm sự che chở và an ủi từ một Alpha mạnh mẽ, và dường như mục tiêu cần thiết đang ngay trong tầm tay.

– Đây là lần đầu tiên Giang Từ không cảm thấy phản cảm với pheromone của một Alpha.

Ngay cả lúc này, anh cũng không biết mình muốn xác nhận danh tính của đối phương hay chỉ muốn tham lam thưởng thức pheromone nên có mới có hành vi mà anh sẽ không bao giờ làm ra.

Bởi vì chênh lệch chiều cao, hơn nữa Giang Từ đang cúi đầu dựa vào ngực cậu kiểm tra pheromone nên khi Hoắc Nhàn Phong cúi xuống nhìn có thể thấy rõ ràng bóng lưng xinh đẹp của Omega này.

Chiếc sườn xám mỏng ôm sát vào người, một phần vải ở thắt lưng đã bị ai đó xé rách, lộ ra một nửa eo thon nõn nà.

Dưới ánh đèn mờ ảo, làn da sau eo giống như một miếng ngọc trắng ấm áp, nhưng lại có vẻ tràn đầy hơi ấm và co giãn. Lớp vải bị đứt theo chuyển động của Omega khiến khu vực mượt mà sâu bên dưới lấp ló thấp thoáng, phần bóng hơi trũng xuống.

— Đó là phần thắt lưng.

Xuống sâu hơn nữa, phần vải ban đầu bị lõm ở thắt lưng được nâng đỡ trở lại, có lẽ do nhiều năm tập luyện, thêm cả gen trời sinh vốn có của Omega, tạo nên các đường cong vô cùng tinh tế, giống như một quả đào có hình dáng rất đẹp, tròn và đầy đặn, cám dỗ người khác sinh ra những mộng tưởng đen tối lại không thể nói thành lời.

Yết hầu Hoắc Nhàn Phong di chuyển trong vô thức, cậu quay đầu đi một cách mất tự nhiên, buộc bản thân phải nhìn ra chỗ khác.

.....Người này thơm quá.

... Tựa như một đóa hồng nở rộ, hương hoa nồng nàn ngào ngạt ngập tràn khắp nơi, rồi như những con bướm bay khắp thế giới để chứng tỏ sự tồn tại của nó.

— Nhưng đây là một Omega đang mang thai.

Người thiếu niên nghĩ đến lời Đường Tra đã nói, tuy rằng cậu không cảm nhận được pheromone thật nhưng lại không cản trở việc Hoắc Nhàn Phong tự thu thập thông tin từ nơi khác, Omega giả làm Beta để tự bảo vệ bản thân là chuyện bình thường, nhưng không Omega nào lại đi giả trang thành một Beta đang có thai cả.

Nói cách khác, đây chính là một Omega đang mang thai.

Hoắc Nhàn Phong tự mắng mình một cầu cầm thú trong lòng. Sau đó nhẹ nhàng đưa tay chạm vào vai phải không bị thương của Giang Từ, hơi đẩy anh ra một chút.

Thiếu niên đưa tay bịt miệng mũi mình lại, tương tự như Giang Từ khi không thể chịu được mùi của người khác, giọng điệu bối rối nói,

"Anh. .. Đứng gần quá."

Giang Từ lần đầu tiên bị Alpha chê: "... ? ? ?"

Thiếu tướng đang đắm chìm trong pheromone của Alpha cuối cùng cũng tỉnh táo lại,

Thế nhưng cơ thể anh thì không.

Không những pheromone thoang thoảng của Alpha vừa rồi không đạt được hiệu quả xoa dịu, mà còn như gãi đúng chỗ ngứa, khiến cơ thể đang trong kỳ phát tình rơi vào vũng lầy khát khao không thể thoát ra.

Pheromone trong cơ thể của cậu thiếu niên Alpha này nhạt đến mức như không có, nhưng vào lúc này, nó dường như xâm nhập vào mạch máu của cậu từ mỗi lỗ chân lông trên cơ thể cậu, sau đó lan đến từng đầu dây thần kinh.

Giờ phút này Giang Từ đang chật vật để cầm súng trên tay, bảng năng trong cơ thể đang điên cuồng ra lệnh cho anh phải vứt thứ cản trở trong tay đi, rồi ôm lấy Alpha trước mặt, để đối phương hôn anh, đánh dấu anh, để anh được đối phương chiếm hữu hoàn toàn.

Anh có thể cảm nhận rõ có rất nhiều pheromone đang tiết ra trong cơ thể, đặc đến mức gần như ngưng tụ thành nước, mùi này sẽ thu hút càng nhiều alpha hung hãn tới.

Lúc đó không chỉ đơn giản là 10 tên mà có thể là cơn bạo loạn ngay tại thành phố ngầm này.

". . . "

Trong vài phút im lặng ngắn ngủi này, không ai biết trong lòng Giang Từ đang đấu tranh thế nào, trải qua quá trình xây dựng tâm lý khó khăn, anh nghiến răng nghiến lợi rồi cuối cùng quyết định phá vỡ nguyên tắc của chính mình.

Nhưng không ngờ Giang Từ lại lên tiếng cùng lúc với người thiếu niên trước mặt,

"– Cậu biết đánh dấu tạm thời không?"

"– Anh có mang thuốc ức chế không?"

Giang Từ đơ ra, Hoắc Nhàn Phong ngẩn người.

Giang Từ, người được Alpha điên cuồng theo đuổi từ nhỏ đến lớn, hiện giờ đã suy sụp với nhận thức của thế giới này, anh không thể nào tưởng tượng nổi ngay lúc thế này mà đối phương vẫn còn thờ ơ với anh ?!

Có chắc là cậu chàng này không có vấn đề gì liên quan tới nam giới không vậy.

Cuối cùng thiếu tướng Omega xinh đẹp thẹn quá hoá giận.

"Ngay! Lập tức!"

Anh giơ súng dí sát vào thái dương cậu,

"Đánh dấu tạm thời ngay cho ông!"

Mọi gia giáo tốt đẹp của cậu chủ Giang đã biến thành mây khói, ngay cả nói bậy cũng nói được,

Lần đầu tiên bị Omega cầm súng chỉa vào đầu uy hiếp Hoắc Nhàn Phong: "... ? ? ?"

Lần đầu tiên đôi mắt phượng nhỏ hẹp và thanh tú của cậu được mở to đến mức tối đa, sự chấn động trong đôi mắt rõ ràng vô cùng!

Chờ đã, chuyện gì xảy ra với thế giới này vậy?

Không phải tất cả Omega đều phải xinh đẹp, dễ thương với yếu đuối sao?

Sao có thể làm ra chuyện ép buộc Alpha đánh dấu như vậy được.

Sau đó chính là lúc nhận thức về thế giới này của Hoắc Nhàn Phong cũng bị sụp đổ.

Lúc này nhìn vẻ mặt kinh ngạc và ngây thơ của cậu thiếu niên tóc đen khiến Giang Từ cảm thấy mình mới chính là tên Alpha tranh thủ lúc cháy nhà mà đi hôi của, còn đối phương chỉ là một Omega đơn thuần, đáng thương, tình cờ đi ngang qua đây mà thôi.

"Anh. . . . . . . . ."

Yết hầu Hoắc Nhàn Phong khó khăn nhấp nhô một chút, rồi do dự nói,

"Omega đang mai thì vẫn nên...dè dặt một chút."

Giang Từ: "... ? ??"

Anh lập tức hiểu ra lý do đối phương từ chối mình.

Nhưng anh muốn giải thích mà không giải thích được.

Bắp chân của Omega hơi run lên, gần như anh đã không thể đứng nổi nhưng vẫn ngoan cố không chịu lộ ra điểm yếu của mình, anh ngẩng đầu lên, cố gắng làm ra vẻ hung dữ uy hiếp đối phương.

"Mẹ kiếp. .. nói nhảm là gì! Làm nhanh lên... nếu không tôi giết cậu!"

Nhưng Giang Từ không biết rằng lúc mình ngửa đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp ấy ửng hồng như hoa đào, hàng mi bạc khẽ run, dưới mắt dường như có một vũng nước chảy qua, đôi môi căng mọng hơi hé mở, không giống như uy hiếp, mà giống như đang đòi hôn.

" . . . ."

Hoắc Nhàn Phong nhìn bộ dạng không ổn định của Giang Từ, đột nhiên nhận ra rằng không phải đối phương có không thuốc ức chế.

Không, không đúng, Omega đang mang thai không dùng thuốc ức chế được.

Ngặt nỗi bây giờ đối phương bị pheromone của Alpha kích thích đến phát tình một cách bị động, cần người bạn lữ để trấn an cũng không có. Nếu tình trạng này cứ tiếp tục thì cơ thể yếu ớt của Omega có thể sẽ lưu lại di chứng không thể chữa khỏi.

Nếu nghiêm trọng sẽ sảy thai.

Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến đối phương sốt ruột đến nỗi mặc kệ mà cầm súng ép buộc cậu.

Thiếu niên nhận ra —

Đúng vậy, chuyện nên như thế mới đúng, nếu không sao một Omega yếu đuối có thể làm ra chuyện như vậy được chứ.

Giờ khắc này, trí lực cường đại của Hoắc Nhàn Phong đã nhanh chóng tìm đầy đủ lý do cho đối phương.

Sau một hồi căng thằng, thiếu niên thở dài một hơi, cuối cùng vươn tay vòng qua eo Giang Từ ôm anh vào lòng.

"Được rồi, anh nhích qua đây một chút."

Không biết là vô tình hay cố ý mà lòng bàn tay cậu chỉ chạm vào chỗ vải bị rách.

"Hừm. . . "

Omega theo phản xạ khẽ hừ một tiếng. Rõ ràng lòng bàn tay cậu chỉ hơi ấm thôi nhưng khi cậu chạm vào Giang Từ lại cảm thấy bỏng rát, cơ bắp toàn thân đều ngứa ran, đột nhiên siết chặt lại, sau đó lặng lẽ run lên vì cái chạm của Alpha xa lạ.

Nhưng thật sự lúc này anh không còn chút sức lực nào cả, thế là một phần ba cơ thể dòn vào cánh tay đang ôm quanh eo anh của đối phương, còn một phần ba còn lại là chống trên vai cậu để miễn cường đứng được.

Hoắc Nhàn Phong dùng một tay để ôm Omega vào trong lòng, năm ngón tay còn lại thì nhẹ nhàng luồn qua mái tóc bạc xinh đẹp, khẽ khàng chải chuốt, dù đã dính không ít máu nhưng cảm xúc trên tay vẫn mềm mượt như chạm vào tơ lụa thượng hạng.

Lúc này cảnh tượng hai người ôm nhau giống hệt như một cặp đôi tình từ yêu nhau.

Hoắc Nhàn Phong vén tóc của Giang Từ sang một bên, cổ áo sườn xám vừa rồi bị xé rách, cho nên mái tóc dài vừa được vén lên, một mảng lớn trắng nõn mềm mại từ gáy trở xuống lộ ra, dưới ánh đèn mờ ảo, tỏa sáng lấp lánh, một vẻ đẹp sáng bóng như ngọc thạch.

Sau đó, dưới ánh mắt tràn đầy nội hàm của người thiếu niên, làn da lộ ra của Giang Từ bắt đầu phát ra ánh sáng yếu ớt, đầy e thẹn và cám dỗ.

Tiếp đó ánh mắt nóng bỏng tập trung vào một điểm nhất định.

Nơi đó, làn da mềm mại mẫn cảm nhất trên người Omega lúc này đang bất lực run rẩy, hơi ửng hồng, rất đáng yêu.

Thanh niên cúi đầu ngửi ngửi, hương hoa thơm ngát từ chóp mũi tiến vào phổi, sau đó lan ra thấm vào toàn bộ máu trong cơ thể. Dù mùi hương này không đến mức khiến cậu bị mất không chế như những Alpha khác, nhưng vẫn đủ khiến người cậu nóng bừng.

— Bỗng nhiên Hoắc Nhàn Phong tò mò muốn biết mùi vị pheromone của Omega này như thế nào.

Lần đầu tiên cậu có một suy nghĩ mạnh liệt như vậy kể từ khi phát hiện mình không cảm nhận được pheromone.

"Nhanh... Nhanh lên... "

Cả người Giang Từ cứng đờ, nghiến răng run rẩy thúc giục.

"Sao chậm quá vậy?"

Chỉ là đánh dấu tạm thời mà thôi, nói trắng ra là chỉ là một cái cắn, cũng không phải là thắt nút, sau vài ngày máu trao đổi chất là hết.

Không đợi thiếu tướng Omega làm tốt công tác chuẩn bị lừa mình dối người xong, bỗng nhiên anh cảm nhận được phần da gáy nóng lên, bởi vì–

Đồng tử của anh đột nhiên giãn ra, nhưng vào lúc này, cơn đau nhói như mong đợi lại không đến.

— bởi vì đó là một nụ hôn.

Giang Từ đã tình cờ được chứng kiến cảnh một Omega được đánh dấu, nhưng động tác bây giờ của thiếu niên so với dã thú hung ác như trong tưởng tượng Giang Từ lại khác xa.

Lúc này đây, đối phương càng giống một quý tộc tao nhã, chậm rãi thưởng thức phần tráng miệng tinh tế.

Nhẹ nhàng hôn, nhẹ nhàng liếm liếm, cuối cùng mới chậm rãi mở môi, dùng hàm răng sắc nhọn từ tốn cắn xuống.

Ngay lập tức, pheromone Alpha mạnh mẽ dâng lên như lũ, mạnh bạo xâm chiếm tuyến thể cực kỳ mỏng manh và nhạy cảm của Omega, hung hăng chiếm đoạt mọi thứ.

Lạch cạch!

Súng rơi xuống đất.

Giờ phút này, Giang Từ cảm nhận rất rõ ràng cả quá trình bị đánh dấu gắt gao. Đồng tử anh giãn nở tới mức tối đa, trong nháy mắt cả cơ thể đã mềm nhũn thành một vũng nước đường sền sệt ngọt ngào.

"Khoan đã, cậu...quá . . . . . . . "

Giây phút đó anh thực sự không biết bản thân muốn nói gì.

Hay đúng hơn là có thể lúc vừa nãy có biết, nhưng khi pheromone mãnh liệt của thiếu niên điên cuồng xâm nhập thì não bộ của Giang Trì đã trống rỗng rồi, thậm chí toàn bộ cơ thể có một cảm giác vô cùng kỳ lạ, không thể diễn tả bằng lời.

Giang Từ nắm chặt vạt áo trước ngực cậu, liều mạng không phát ra tiếng đến nỗi các khớp ngón tay cũng trắng bệnh. Nhưng vài giây sau, anh thật sự không kìm nổi nữa được, một âm thanh run rẩy như đang khóc phát ra từ cổ họng anh một cách run rẩy và thút thít.

"Ưm. . . . . . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top