Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: 7lan1dem

Cảnh báo again: truyện luận loan, từ ngữ thô thiển nhạy cảm, không phù hợp với trẻ em, vui lòng suy nghĩ kỹ trước khi nhảy hố, nếu bạn chọn đọc tiếp đồng nghĩa bạn tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình

____________

Chương 1, Dương vật của cha to và cứng quá, đụ vào âm hộ của con trai rất thoải mái

Mùa xuân về với đất trời, vạn vật sinh sôi, một năm vụ mùa bận rộn lại đến.

Ngô Trường Minh cày cấy ngoài đồng cả ngày đang khiêng một cái cuốc, xách một rổ rau dại đi dọc theo đường núi gập ghềnh nhá nhem trở về nhà.

Vừa mới bước vào sân đứa con trai ốm yếu Ngô Tử Nhiên đã tiến lên đón, em cầm lấy rổ rau trong tay hắn.

"Cha vất vả rồi ạ, con nấu nước nóng rồi, người về phòng tắm rửa cho đỡ mệt, mẹ đang nấu cơm, tắm xong là ăn được rồi."

"Ừ". Ngô Trường Minh thật thà không giỏi ăn nói, cả ngày chỉ biết vùi đầu làm việc, hắn ừ một tiếng xong liền khiêng cái cuốc vào phòng.

Dân miền núi sống rất khó khăn, dụng cụ làm nông là đồ vật rất quý giá nên người ta thường không bỏ nông cụ của mình ở ngoài sân cả đêm.

Sau khi cha vào nhà Ngô Tử Nhiên xách rau dại đi vào bếp.

"Đây là rau cha đào trên núi về, con lấy làm rau viên nha mẹ."

Người phụ nữ xinh đẹp mặc một bộ quần áo vải thô, nghe con trai nói thế thị không mặn không nhạt đáp lời: "Mày cứ làm đi, tao đi xem cha mày tắm xong chưa."

"Dạ." Ngô Tử Nhiên đáp lời, sau đó ngồi xổm xuống bắt đầu nhặt rau.

Chưa đến mười lăm phút rổ rau dại đã biến thành một đống rau viên xinh xắn, Ngô Tử Nhiên xếp chúng ngay ngắn lên khay bỏ vào nồi hấp.

Đậy nắp, lại cho thêm vài thanh củi dưới đáy nồi, làm xong Ngô Tử Nhiên rửa sạch tay rồi ra khỏi nhà bếp.

Mấy viên rau được vo nho nhỏ, tính thử thời gian thì em vào nhà gọi cha mẹ xong, trở về dọn đồ ăn chén đũa lên rau viên cũng vừa chín tới, đến lúc đó là có thể ăn ngay.

Ngô Tử Nhiên lập tức đi tới nhà chính.

Cha mẹ em ngủ ở phòng đông.

Trong phòng sáng đèn, cửa nửa mở.

Ngô Tử nhiên đi đến trước cửa, chưa kịp mở miệng gọi cha mẹ ra ăn cơm đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho mặt đỏ tai hồng đứng khựng tại chỗ.

Mẹ em đang trần truồng nằm trên giường đất do cha tự tay xây, cha em vác hai chân của mẹ lên, chống tay ở trên giường, thân hình cao lớn cường tráng đè xuống cơ thể của mẹ, con cặc màu đỏ tím thô như cánh tay trẻ con dưới háng kia đang hung hãn giã túi bụi vào khe thịt đỏ hỏn giữa hai chân.

Cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của mẹ bị cha thúc đến lắc lư chao đảo, tiếng rên la không ngừng vụt ra khỏi miệng——

"Á... haaa...Tướng công vào sâu quá... Tướng công đụ nát âm hộ của Thanh Nương mất..."

"Tướng công nhẹ chút... Thương lấy Thanh Nương đi mà..."

Tiếng kêu của vợ cũng chẳng đổi lấy được một chút thương tiếc nào của Ngô Trường Minh.

Ngô Trường Minh vẫn gấp rúc thúc eo, đẩy đưa con cặc dữ tợn thô dài vào lồn nhỏ dưới háng vợ mình.

"Á áaa...Tướng công... Đừng thọc nhanh vậy mà... Thanh Nương chịu không nổi... Thanh Nương...... Thanh Nương... Aaaaa..."

"Tướng công... Tướng công ơi... "

Cơ thể mềm mại của Liễu Thanh Nương co giật, hai chân run lẩy bẩy cao trào.

Xuyên thấu qua khe cửa, Ngô Tử Nhiên trông thấy rõ ràng lồn nhỏ mẹ mình trào ra rất nhiều nước, những tiếng "phụt phụt nhép nhép" vang lên liên hồi lúc cha em giã phầm phập vào bên trong cái âm hộ kia.

Nghe âm thanh rên rỉ khiến toàn thân khô nóng của mẹ, nhìn hình ảnh mạnh mẽ dập hông của cha, bé sò giữa hai chân Ngô Tử Nhiên mất kiểm soát ào ạt tuôn ra từng luồng nhiệt nóng cháy.

Lúc này Ngô Tử Nhiên hận không thể thay thế mẹ mình nằm dưới thân cha, banh rộng đùi để cha dùng con cặc dữ tợn dưới háng thọc vào lồn nhỏ bên dưới, ngửa mình cho cha đụ.

Ngô Tử Nhiên sợ nếu mình còn ở lại lâu thêm nữa em sẽ nhịn không nổi mà vói tay vào quần tự moi âm hộ giữa hai chân, ảo tưởng hình ảnh cha đang đụ mình để xoa dịu bản thân mất. Cuối cùng Ngô Tử Nhiên nhìn thoáng qua hình ảnh cha đang đụ mẹ rồi nhũn chân trở lại phòng Tây, phòng ngủ của em.

Vừa bước vào phòng Ngô Tử Nhiên đã dằn lòng không nổi gấp gáp cởi giày bò lên giường, kéo chăn che lại cơ thể, nằm dưới chăn cởi bỏ đai lưng, sau đó vói tay vào lồn nhỏ ướt chèm nhẹp móc ngoáy thọc rút dồn dập.

Cơ thể em trời sinh không giống nam nhân bình thường, không chỉ có dương vật của đàn ông mà cũng có âm hộ của phụ nữ, vì che giấu bí mật này mà cha em đã dẫn theo mẹ rời xa thôn quê lên núi sống lúc em mới vừa đầy tháng.

Mười mấy năm qua hiếm khi nào em xuống núi, mọi chuyện em biết đều do mẹ nói cho nghe, cha em thỉnh thoảng cũng kể em nghe vài chuyện bên ngoài.

Vì sự khác biệt này mà em không có người chơi chung, không bạn bè thân thiết, nhưng em chưa bao giờ cảm thấy mình cô đơn.

Bởi vì, cha em đã cho em rất nhiều tình yêu.

Còn mẹ em...

Cho dù ngoài miệng không nói nhưng trong lòng em tự hiểu mẹ không thích mình, chẳng qua ở trước mặt cha nên mẹ không thể hiện ra ngoài thôi.

Đã nhiều năm rồi, em vẫn chưa từng nói với cha, lúc còn bé em rơi vào con sông sau núi suýt nữa chết đuối, là do mẹ làm.

Là mẹ em tự tay đẩy em xuống sông.

Em vĩnh viễn không quên được câu nói lúc mẹ đẩy mình xuống ——quái vật bất nam bất nữ như mày đi chết đi, chỉ cần mày chết tướng công sẽ đồng ý sinh một đứa con bình thường khác.

Cũng từ khoảnh khắc đó, em biết được cha mình thật sự rất quan tâm đến mình.

Nhớ tới tình yêu cha dành cho em bao năm qua, và cả dương vật to lớn em ngày đêm tơ tưởng dưới háng cha, bàn tay của Ngô Tử Nhiên dưới chăn bắt đầu tăng tốc.

"Ưm... ha... aaa... Dương vật của cha thật cứng... lại to nữa... đụ lồn nhỏ của con sướng quá đi mất..."

"Áaa... ưm... Cha mau dùng sức nện lồn nhỏ của con đi... Con sắp ra rồi..."

"Áaaaa... Cha ơi... Cha ơi... con bắn... con trai bị cha chịch bắn..."

Ngô Tử Nhiên oằn người, cả mặt ửng hồng, hai mắt mê ly lên cao trào.

Em mềm mại nỉ non: "Cha ơi... cha đụ con sướng quá... Con còn muốn... cha tiếp tục chơi con..."

"Cha ơi..."

"Cha ơi..."

Ngô Tử nhiên lẩm bẩm kẹp ngón tay giữa hai mép lồn nhỏ của mình.

Chẳng bao lâu sau ngón tay lại bắt đầu di chuyển trong lồn em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top