Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 34.2: "Người yêu của tớ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vani không thoải mái nằm dạng chân trên giường, đầu nghiêng về một bên, để rõ phần cổ trắng ngần và mềm mại không tì vết. Cơ thể cậu dưới ánh đèn hắt vào từ bên ngoài cửa sổ đặc biệt cuốn hút mê người, tuy không gợi rõ đường cong như phụ nữ, nhưng chăm chú nhìn kỹ vẫn sẽ thấy mông tròn eo thon, da trắng ngực nhỏ, cậu nhỏ ở giữa chân cũng đáng yêu nhong nhỏng cao.

Dương Hỏa rõ ràng không để cậu chờ lâu, vừa đặt chiếc hộp nặng trịch lên tủ đầu giường bèn ngồi lên người cậu, cự vật đương nhiên cũng hưng phấn hẩy hẩy về phía trước đầy mạnh mẽ.

Vani vừa cúi đầu nhìn xuống thì đã thấy cự vật to lớn kia rỉ nước trên đầu khấc, trực diện đập thẳng vào mắt cậu. Dù đã rất nhiều lần nhìn thấy, hôn lấy, thậm chí là trực tiếp ngậm nó vào miệng, nhưng ở góc nhìn này, cậu vẫn không khỏi cảm than về độ to, độ dài và sức quyến rũ của nó.

Rất cường tráng, rất... đàn ông.

Công bằng mà nói, Hỏa Ca là một người bạn tình cực kỳ tốt.

Anh có tất cả mọi kỹ thuật để chinh phục người nằm dưới.

Còn cậu, chỉ là một kẻ ngoài ngành, không biết rõ về chuyện chăn gối tình trường, chỉ biết nằm trên giường, hưởng thụ từng đặc quyền khoái cảm mà hắn đem lại. Nhiều lúc, thi thoảng như lúc này, cậu đột nhiên cảm thấy tự ti, cảm thấy nếu không được hắn yêu thích, cậu sẽ chẳng bao giờ có cơ hội đến gần hắn, ở bên hắn, chứ đừng nói gì đến nằm dưới thân hắn, tự do thoải mái hưởng thụ dục vọng thế này.

Dương Hỏa thuận tay kéo tủ đầu giường lấy ra gel bôi trơn, bao cao su và trứng rung nhỏ. Vani lẳng lặng nhìn từng món từng món đồ rời khỏi tủ, kiềm không được mà nuốt khan.

Gel bôi trơn nhãn hiệu GX này là bản giới hạn, nghe nói phải mấy ngàn tệ mới có thể mua 1 chai.

Bao cao su cũng là hàng siêu mỏng siêu dài, một bao cũng gần cả trăm tệ.

Anh chơi thế này có phải quá lớn rồi không.

Vani liếc nhìn hộp giấy của xích bạc, bên ngoài còn để hẳn 45,800$USD.

Cả người Vani gồng cứng lên, căng thẳng nhẩm tính: Cuộc ăn này toàn là đồ đắt tiền, lỡ chẳng may dùng lên người không biết hưởng thụ như mình thì thật là phí phạm.

Mình thật không biết thể hiện làm sao mới có thể giúp anh ấy thỏa mãn nhất...

Vani càng nghĩ càng xụ mặt, miệng nhỏ lại vô thức nuốt "ực" một tiếng.

Dương Hỏa nãy giờ loay hoay lấy xích sắt ra khỏi hộp, sát trùng hai lần rồi lại dùng gel bôi trơn đổ lên trên, cẩn trọng sục nhẹ hai mắc xích đầu tiên. Chuẩn bị xong đâu vào đó, hắn vui vẻ ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt hoang mang tròn xoe của Vani. Hắn nhếch môi cười, trêu đùa:

"Tiểu dâm đãng, chẳng phải khi nãy xem video còn bảo là rất muốn thử sao? Bây giờ anh giúp em trải nghiệm thực tế... Sao em lại bày ra như sắp bị đưa ra pháp trường hành hình đến nơi vậy? Tới cậu nhóc của em cũng xìu rồi."

Vani lúng túng nhẹ khép chân lại, để đùi phải che nơi tư mật của mình, cố lựa lời giải thích:

"Không phải, Hỏa ca... Em... Thấy..."

Dương Hỏa hạ giọng trấn an:

"Làm sao? Không đâu, anh có kinh nghiệm trong chuyện này... Nếu thấy đau hay lấn cấn chỗ nào, em có thể bảo anh dừng lại. Anh tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng làm đau em! Đừng quá căng thẳng."

Vani ngại ngùng lấy áo sơ mi của mình đắp lên người, rụt rè như con mèo nhỏ:

"Em thấy... Mấy cái dụng cụ này... quá... mắc rồi."

"Hả?" Dương Hỏa khựng lại.

Vani ấp úng giải thích rõ hơn:

"Mắc... mắc lắm đó... Hơn 45 ngàn đô, rồi còn gel bôi trơn, rồi còn bao cao su này nữa..."

Mặt Dương Hỏa xám ngoét, nhìn chiếc xích bạc đầy gel bôi trơn trong tay mà đứng hình hơn 10 giây, nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào mới phải.

"..." Anh đang lo em quan ngại chuyện vệ sinh khi trải nghiệm hoặc cảm thấy khó tiếp nhận thực tế... Còn em lo chuyện mớ dụng cụ này mắc hay rẻ á hả?

Trong lúc hắn vừa định lên giọng mắng cậu thì chuông điện thoại ở phòng bên cạnh kêu lên inh ỏi.

Vani không biết đầu dây bên kia là thần tiên phương nào, nhưng gọi được một cuộc gọi đúng lúc thế này thì quả có thể cứu được một mạng người. Cậu nhanh trí đưa tay chỉ về phía cửa:

"Hỏa Ca... Hình như... Tiểu Quỷ gọi điện tìm anh..."

Dương Hỏa cau mày cắt ngang:

"Không nghe! Anh đang rất nghiêm túc nói về vấn đề này.... Em..."

"Để khi khác được không... Em thấy em chưa sẵn sàng... Em..."

Hắn dùng lực đẩy ngã cậu ra giường, hẩy hạ bộ của mình ma sát trực tiếp lên cậu nhóc của cậu. Da của cự vật to lớn trướng cứng nóng rực lửa, vừa tiếp xúc với cự vật nhỏ của Vani bèn tăng nhanh tốc độ. Cự vật của hắn vừa to vừa dài, đè ép cự vật của Vani đang ngóc ngược lên bụng, nong nóng, ngưa ngứa. Giọng hắn trầm trầm, đè nén:

"Vani! Em xìu rồi nhưng anh vẫn cương!"

Vani áy náy đưa tay xuống nhẹ nhàng nắm lấy cự vật của hắn, nào ngờ "cái kia" càng được nước lấn tới, tay cậu vừa chạm đến bèn hung phấn giật giật, hẩy hẩy thật mạnh về phía trước. Cự vật nằm gọn trong tay cậu trơn tru thuận lợi trượt lên trượt xuống, người phía trên cũng rít lên một tiếng sảng khoái vô cùng.

"Ưmmmm"

Cự vật cương cứng kia như đang ra sức làm nũng lấy lòng Vani, chỉ cần cậu khít tay rít chặt một chút, thì gương mặt của Dương Hỏa càng giãn nhẹ ra, thỏa mãn ghê người. Biểu cảm này của hắn đột nhiên khiến mọi sự tự ti và những suy nghĩ vẩn vơ khi nãy của cậu đều bị đánh bay đi hết.

Có vẻ như... Cậu cũng có thể làm cho hắn sướng...

Chỉ là bình thường cậu không quá để ý mà thôi.

Duy trì trạng thái ấy chưa đầy hai phút, tiếng chuông phòng bên cạnh liên tục réo gọi không ngừng. Vani đành ép bản thân mình tỉnh táo, buông nhẹ cự vật nóng bỏng trong tay mình ra, lúng túng nhìn vào mắt của hắn, be bé giọng:

"Hay... Hay là em lấy điện thoại cho anh, nghe trước... xem việc gì đã..."

Nói rồi, chưa kịp để hắn cất lời từ chối, cậu đã lật người chuồng êm, thuận lợi rời khỏi giường lớn.

Dương Hỏa lườm cậu nhóc vừa chạy biến đi khỏi địa bàn của mình, bất lực nở một nụ cười nhàn nhạt.

Lần đầu tiên có người dám bỏ qua phản ứng hăng hái của mình! Hay thật đó!

Cả người và điện thoại vừa quay lại phòng thì màn hình đang nhấp nháy đột nhiên tắt ngóm. Vani gần như đổ mồ hôi lạnh, kêu bất lực:

"Tắt... tắt rồi..."

Dương Hỏa lại trừng mắt nhìn cậu như muốn nói:

"Vậy bây giờ anh ăn em được chưa?"

Tình thế này thật là khó xử, Vani rất muốn tìm cái lỗ nào chui xuống cho xong. 

May thay...

Chuông điện thoại lại reo, mặt Vani hớn hở đẩy điện thoại đến chỗ hắn, rối rắm kêu:

"Gọi... lại gọi đến rồi!"

Dương Hỏa cạn lời, giằng lấy điện thoại rồi cau có bấm nút nghe:

"Alo! Tiểu Quỷ! Tốt hơn hết là nói cho tôi biết chuyện thật sự gấp! Tôi đang rất không vui đấy!"

Người bên kia hối hả đáp lời:

"Đại Côn! Tề Bạch và chị Tiểu Lộ xảy ra chuyện, anh mau đến đây! Càng sớm càng tốt!"

Cậu nhóc bên này nhìn xuống cự vật vẫn còn đang bơ vơ, bất tri bất giác cúi đầu khẽ ngậm lấy đầu khấc, dùng lưỡi khều nhẹ rồi liên tục đánh lên phần đỉnh của dương vật. Dương Hỏa đương nhiên là vui vẻ dang rộng chân cho cậu thuận thế ngậm sâu xuống, đến gần cuối thân thì hắn hưng phấn hẩy mạnh một cái. 

Cự vật thình lình thốc vào nốc họng, bót rít khiến Vani hơi ngạt thở, nhưng ngược lại cảm giác tê rần và cực khoái lập tức lan tỏa khắp người. Dương Hỏa đưa tay vuốt thật chậm phần tóc sau gáy của Vani, sau đó hắn hẩy từng cú nhè nhẹ, vừa đủ để cậu điều tiết được khoang miệng. 

Cậu nhóc đương nhiên cũng rất phối hợp, không hề nhè ra, ngược lại thi thoảng còn dùng lưỡi mơn trớn, đón nhận từng cú nhấp chậm rãi đầy hưởng thụ của người bên dưới. 

Cả hai đương lúc hoạt động trong âm thầm thì đột nhiên Dương Hỏa mở miệng khen:

"Vani, rất tốt! Tiếp tục như vậy..."

Vani vẫn đang ngậm cự vật của hắn trong miệng nhưng bất ngờ ngước mắt nhìn:

"..."

Anh... Còn đang... nghe điện thoại... mà...?!

Tiểu Quỷ đầu dây bên này đến thở cũng không dám thở mạnh, nhưng hạ bộ của mình cũng theo bản năng mà lồi lên một phần to lớn giữa đụng quần. 

Đang... ăn... nhau... sao... còn... nghe điện thoại được vậy...

"..."

Nghe điện thoại được thì cũng thôi đi... Có cần thiết phải khen... trước mặt tên cẩu FA như tôi không? Mấy người sợ tôi sống quá sung sướng hay gì vậy... Huhu...

Nhưng thật ra Dương Hỏa hoàn toàn không suy nghĩ nhiều như vậy, tiếng rên rỉ và khen ngợi của hắn chỉ đơn thuần là muốn khuyến khích người bên dưới tiếp tục phát huy, hoàn toàn không hề có ý show "ân ái".

Ngay từ đầu, hắn cơ bản chẳng muốn đón cuộc gọi của vị khách không mời này, nhưng tiểu dâm đãng nhà hắn thật sự vì tiếng chuông dồn dập mà mất tập trung. Cuộc giao hoan cũng vì thế mà gián đoạn. Không còn cách nào khác, hắn buộc phải bấm nút nghe. 

Không bấm thì thôi, bấm rồi thì lại thấy phiền. 

Dương Hỏa cũng không tiện kéo dài cuộc gọi, nhanh chóng chốt nhẹ:

"Tiểu Quỷ, chút nữa cúp máy thì gửi địa chỉ cho tôi."

Nói rồi hắn đưa tay đến mân mê một bền đầu vú đang cương cứng của cậu, vừa ngắm nhìn cậu vục mặt vào giữa chân mình mà hì hục, mặt khác lại se se hạt ngọc nhỏ giữa hai đầu ngón tay. Chơi đùa được một chút, hắn hưng phấn nhân lúc cậu không để ý dùng lực bóp mạnh. Đầu ngực truyền khắp người cảm giác tê tái, Vani bất giác rên một tiêng rất hư hỏng:

"Ưm."

Phản ứng cực kỳ nhạy cảm này của cậu đương nhiên khiến hắn rất hài lòng, khóe miệng không kìm được bèn nhếch lên một cái. 

Vani nhả nhẹ cự vật của hắn ra, ngồi nhỏm dậy để đầu ngực tránh xa bàn tay ma quỷ kia, trừng mắt ai oán nhìn hắn. 

Dương Hỏa nhìn biểu cảm đáng yêu của cậu bèn bẹo má cậu. 

Tiểu Quỷ nuốt khan, tự nhủ với bản thân nhanh chóng kết thúc cuộc điện thoại giày vò này rồi tìm cách "dập lửa". 

Dương Hỏa chuẩn bị ném điện thoại sang một bên:

"Được, 20 phút nữa tôi đến!"

Người bên đầu dây đột nhiên nói với theo:

"Anh! Đến một mình... Ở đây... Có máu, Vani không tiện..."

Dương Hỏa nghe đến đấy thì cau mày, khựng lại vài giây rồi nghiêm túc nói:

"Được, biết rồi."

Vừa buông lời đáp thì phát hiện Tiểu Quỷ đầu bên kia đã cúp vội máy, chạy trối chết.

----o0o------

Dương Hỏa nhìn cậu nhóc vẫn đang phừng phừng lửa giận, cười cười trêu:

"Vani, em còn 5 phút. Nếu trong vòng 5 phút em không giúp anh ra, thì người khó chịu sẽ là em đó."

Nghe tới đây, cậu nhóc ngây ngốc kia tưởng rằng hắn thật sự rất khó chịu, đã vậy sắp tới phải đi công việc nên không so đo tính toán, một lần nữa vục mặt đến hạ bộ, đem cự vật to lớn kia ngậm chặt vào miệng, vừa mút vừa sục.

Cảm giác sướng rơn nơi đầu khấc lại một lần nữa lũ lượt kéo đến. Dương Hỏa lại ngửa đầu ra sau, vừa quay sát cậu bú mút trơn tru dương cụ của mình, vừa vén tóc mái của cậu, trêu:

"Nôn nóng vậy sao? Chậm thôi, sục như vậy sướng thì sướng, nhưng em sẽ ngạt thở."

Vani tập trung vận động môi và lưỡi, cơ bản là muốn nhanh chóng khiến hắn đạt tới cực khoái. Cái đầu tròn nhỏ lục sục lên xuống mỗi lúc một nhanh, tiếng nhóp nhép trơn trượt cũng theo đó mà phát ra rõ mồn một. 

Cự vật đạt đến trạng thái căng phồng cương cứng, khi sắp bắn đến nơi thì Dương Hỏa tóm lấy cổ cậu, ghì sát hạ bộ của mình. Vani bất ngờ khi bị giữ chặt, trong lúc chưa kịp thở thì đã nghe người phía trên nói vọng xuống:

"Ưm, tiểu dâm đãng, anh ra đây! Hứng trọn cho anh..."

Dòng sữa trắng từ cự vật bắn ra xối xả, Dương Hỏa không hề kiêng dè gì mà phóng túng bản thân, đem phần dịch trong ống tinh cùng một lúc tiết sạch ra hết. Do dương cụ của hắn rất to, đã vậy còn bị ép buộc lên đỉnh trong thời gian ngắn, nên sữa bắn ra vừa nhiều vừa đặc, cái vị tanh tưởi mằn mặn lấp đầy khoan họng của Vani.

Đầu óc cậu ong ong, mùi tinh dịch xông từ miệng lên đến tận óc, cự vật quá to đã vậy còn bị ép chặt nơi cuống họng, sau khi hắn bắn xong bèn rút mạnh ra, cậu không còn chút sức lực nào nằm vật trên giường lớn. Vani lúc này mới để ý đến bộ dạng thảm hại của mình, hạ bộ không biết từ lúc nào đã bắn hết dâm dịch, miệng và mép vẫn còn vương dịch trắng của hắn. Cả người đều có mùi "ân ái" rất nồng. 

Dương Hỏa đưa tay vuốt nhẹ cự vật đang dần xìu đi của mình, nhìn về hạ bộ của cậu, cười cười:

"Cứ vậy mà bắn luôn rồi. Bắn ướt hết cả giường... Hư thật đó!" 

Vani đỏ mặt vùi đầu vào gối: 

"Anh mau đi đi!!!" 

Dương Hỏa được thế lấn lướt: 

"Em đang ôm gối, và quần con của anh, bảo bối à!"

Vani lúc này mới mở mắt định hình, bên dưới chiếc gối cậu đang ghì chặt quả nhiên là chiếc quần con màu xám quen thuộc của hắn. Cậu thẹn quá hóa giận nhích nhẹ sang chỗ khác, để hắn nhanh tay lấy quần con rời khỏi phòng. 

Dương Hỏa vừa mặc quần con vừa thông báo với cậu:

"Anh đến chỗ của Tề Bạch, có thể sẽ về trễ. Chỗ đó không tiện cho em đến."

Dù hắn biết cậu cũng ít nhiều nghe được cuộc hội thoại vừa rồi, nhưng hắn vẫn muốn thông báo thẳng thắn như vậy. 

Không vòng vo, không giấu giếm. 

Vani khẽ gật đầu, cất giọng be bé từ gối ôm nói vọng ra:

"Dạ..." 

End chương 34. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top