Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C12: Tân hôn (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhan Tụ bị Chử Thần kéo ra khỏi nhà hàng, lên xe mới nói: "Cậu lấy đâu ra nhiều tiền mặt thế?"

"Thực ra chỉ có mấy tờ bên trên là thật thôi." Chử Thần vừa khởi động xe vừa nói: "Tôi bám theo cậu tới đây, trên người đến chi phiếu cũng không mang, cái vali xách tay kia là đạo cụ lúc đi diễn, để ở sau cốp xe quên lấy ra."

Nhan Tụ: "!"

Nhan Tụ lập tức xoay mặt nhìn về phía nhà hàng, bên trong đã có mấy người đuổi đến, cậu lập tức kích động nói: "Cậu lừa anh ta đấy à?"

"Cài này là dọa dẫm." Chử Thần không giải thích với cậu, chiếc xe lao đi như mũi tên rời khỏi cung.

Nhan Tụ cười ha ha cả chặng đường, về đến nhà rồi vẫn còn treo ở trên người Chử Thần khen hắn xấu xa, Long Thiên Tư buồn cười nhìn bọn họ: "Có chuyện gì mà vui thế? Chử Thần tìm được Sơn Yêu về rồi đấy à?"

Nhan Tụ vội đứng thẳng dậy, không kìm niềm vui nói: "Vâng ạ, mẹ năm mới vui vẻ!"

" Ây, năm mới vui vẻ." Long Thiên Tư cho bọn họ mỗi người một bao lì xì, Nhan Tụ vui vẻ nhận lấy, khi đang cúi đầu đếm, Chử Cao Lương lại gọi họ qua phát thêm cho mỗi người một bao: "Năm nay các con mới kết hôn, cũng đã có con rồi, Sơn Yêu à, con là phúc tinh đó."

Nhan Tụ đỏ mặt: "Con con con.....Chử Thần mới là phúc tinh của con ạ!"

Đôi mắt cậu phát sáng nhìn sang Chử Thần, người ở phía sau lạnh lùng nói: "Ừm."

Một giọng nói hạ thấp lại hỏi: "Cậu không phải là yêu tôi rồi đấy chứ?"

Nhan Tụ ngẩn người, rồi bỗng dưng cười nghiêng ngả, nhìn sắc mặt bối rối của Chử Thần, mới dừng lại nói: "Tôi đã nói là cuộc hôn nhân hày dễ dẫn đến hiểu nhầm mà, cậu xem, tôi đối tốt với cậu có một chút, là cậu không nhịn được nghĩ đến phương diện kia ngay."

"Ai nghĩ đến phương diện đó chứ? Tôi là đang nhắc nhở cậu, tránh đến khi đó lại khó xử."

Nhan Tụ gật đầu, vừa đi đến bàn ăn vừa lẩm bẩm đếm số tiền trong bao lì xì thứ hai, ba mẹ Chử rất hào phóng, cho cậu lì xì dày một cộp, Nhan Tụ chưa từng nhận được lì xì to như thế này.

Chử Thần đi qua người cậu, nói: "Không có tiền đồ."

Nhan Tụ hừ một tiếng.

Chử Thần bước đi hai bước, xong lại lùi lại nhét cho cậu hai món đồ, Nhan Tụ vội vàng nắm lấy: "Ơ, của cậu cũng cho tôi à?"

"Cảm tạ đi."

"Không đó."

"Trả cho tôi."

Nhan Tụ ôm lì xì hai ba bước chạy đến trước bàn, giấu tay đi hếch cằm: "Cho tôi thì là của tôi rồi."

Một nhà ở phòng khách đợi qua năm mới, chuông điểm 0 giờ vừa vang lên, Long Thiên Tư liền cười nói: "Ngày mai sẽ nào nhiệt hơn hôm nay, sẽ có người đến chơi bài, Sơn Yêu à, con không cho tổ chức hôn lễ thì thôi vậy, sao không nhân cơ hội này gặp mặt mọi người?"

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

Long Thiên Tư vô cùng tôn trọng Nhan Tụ, kể từ khi về nhà, cậu nói cái gì thì là cái đó, Nhan Tụ không muốn gặp ai bà liền giúp cậu che giấu, điều này khiến cậu rất ngại ngùng.

Cậu gật đầu, nói: "Mẹ xem sao rồi cứ sắp xếp đi ạ."

Nếu đã kết hôn, bạn bè thân thiết chắc chắn là phải gặp, bây giờ không còn bụng nữa rồi, nếu cậu còn kéo dài ra nữa, thì chính là tỏ ra ngang ngược rồi, chỉ có điều cậu vẫn chưa biết Long Thiên Tư sẽ nói với người khác chuyện của bé con như thế nào.

Buổi tối, bé con sẽ được giao cho bảo mẫu trông nom, trước khi ngủ Nhan Tụ sẽ đi xem con, nắm lấy bàn tay nhỏ rồi hôn lên má bé, bên cạnh có người dựa đến gần, Chử Thần cũng đang nhìn vào trong nôi, nhẹ giọng nói: "Năm mới vui vẻ."

"Cậu nói với tôi hay nói với nó vậy."

"Hai người."

Nhóc con bây giờ chỉ biết ăn với ngủ, phu phu hai người lưu luyến lên lầu nghỉ ngơi, sau khi nằm xuống giường, Nhan Tụ xoay mặt nói: "Hôm nay cảm ơn cậu."

Chử Thần đảo mắt: "Tình trạng của anh ta là gì thế?"

"Tôi với anh ta có mối thù."

"Không giống."

Có lẽ bởi vì là đêm giao thừa, Nhan Tụ cũng không ngủ được, xoay người đối diện với Chử Thần, nói: "Cậu cảm thấy là gì?"

"Âm dương quái khí."

Nhan Tụ phì cười: "Bị chiều hư mà thôi, tự cho mình là đúng, tôi không nhìn nổi cái bộ dạng đó của anh ta."

Chử Thần lẳng lặng nhìn cậu, Nhan Tụ như vừa bật máy phát thanh, tiếp tục nói: "Hồi trước hắn cũng không phải như vậy, sau này tôi lên cấp ba thì từ từ thay đổi, cứ luôn nghĩ hắn nói cái gì thì tôi phải nghe theo cái đó, tôi là kiểu ăn mềm không ăn cứng, anh ta tính là thứ gì chứ, sớm muộn gì tôi cũng đạp hắn dưới chân."

Tinh thần của Nhan Tụ sục sôi, đôi môi đo đỏ đóng mở, Chử Thần như đang nằm mơ nghĩ về cái đêm triền miên đã xuất hiện trong đầu anh rất nhiều lần: "Anh ta thích cậu có phải không?"

Đôi môi ấy mím chặt, Nhan Tụ trừng mắt nhìn anh. Xem ra là ngầm thừa nhận, Ánh mắt Chử Thần tối đi, nói: "Sau này qua lại với anh ta ít thôi, không phải thứ gì tốt."

"Sao cậu nói như thể là tôi vội vã qua lại với anh ta vậy?"

"Cậu có thể cự tuyệt anh ta, giống như hôm nay, cậu vốn không nên làm phiền tôi chạy đi một chuyến."

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

"Ai cần cậu quan tâm đến tôi? !"

"Cả nhà đều đang đợi cậu ăn cơm giao thừa, cậu lại chạy đi hẹn hò với anh ta....."

Nhan Tụ ngay lập tức cảm thấy tức giận: "Ai hẹn hò với anh ta? Anh ta uy hiếp sẽ nói chuyện kết hôn của chúng ta ra ngoài đấy!"

"Nói thì nói thôi."

"Cậu ngược lại lại hời hợt thế nhỉ, công khai ra rồi sau này chúng ta ly hôn thì làm như thế nào?"

Chử Thần trở mình không nói chuyện, Nhan Tụ tức giận không nguôi, nói 'hẹn hò' chính là đang vũ nhục cậu! Cậu đá chân ra khỏi chăn, đạp Chử Thần một cái để trả thù, lại đạp thêm cái nữa mới miễn cưỡng dễ chịu hơn một chút, vừa muốn thu chân về, đột nhiên có một bàn tay thò ra từ trong tấm chăn phủ bụi, bắt lấy mắt cá chân của cậu.

Nhan Tụ không rút ra được, đành phải đưa tay đẩy ra, Chử Thần kéo cậu vào trong chăn của mình, sức lực không thể kháng cự.

Hai cái chăn dán sát vào nhau, cả người Nhan Tụ vẫn còn đang ở trong chăn của mình, chân lại ở bên chỗ của anh, mặt Chử Thần không cảm xúc nói: "Nếu đã kết hôn rồi, có chuyện là phải bàn bạc với tôi, không được tự ý làm việc."

"Tôi dựa vào cái gì...."

"Hai ngày nữa dẫn cậu đi thăm ba mẹ, hỏi rõ ràng khi cậu biến mất đã đền bao nhiêu phí vi phạm hợp đồng, và điều kiện chấm dứt hợp đồng với công ty của anh ta."

Nhan Tụ ngẩn người, cứng miệng nói: "Tôi mới không cần cậu nhé."

Nhan Tụ dùng sức rút chân lại, làn da lướt qua lòng bàn tay, Chử Thần bắt lại lần nữa, kéo về, lạnh lùng nói: "Cậu ở trước mặt tôi đừng có cứng đầu làm gì, cậu đền tiền thế nào nếu không có tôi? Lẽ nào tiếp tục để anh ta uy hiếp, ngày nào đó bị tính kế rồi cũng sinh cho anh ta một đứa con?"

Khóe mắt Nhan Tụ lập tức đỏ lên, lời đến bên miệng lại nuốt trở về, cậu dùng sức đá Chử Thần một cái, xoay người nằm xuống, bờ vai khẽ động, không biết là vì tức giận hay vì điều gì khác.

Chử Thần nói: "Nhan Thụy là ngoài ý muốn nhưng cũng không phải, đúng chứ?"

Nhan Tụ che đầu.

Chử Thần ngừng lại, thả nhẹ âm thanh: "Cậu lẽ nào không muốn thoát khỏi tay anh ta sao?"

Nhan Tụ không còn cự tuyệt nữa: "Tôi sẽ trả tiền lại cho cậu."

Chử Thần xoa xoa đầu ngón tay, tắt đèn, kéo cao chăn.

Tâm tư của Nhan Tụ hỗn loạn, mãi lâu sau mới miễn cưỡng ngủ được, nửa đêm đột nhiên cảm thấy có người kéo chăn mình, mở mắt ra nhìn, lại là Chử Thần!

"Làm gì đó?"

Vương bát đản, lại mộng du! Cậu đây là cái tật kì cục gì thế hả? !

Nhan Tụ từ lâu đã biết sức lực của hắn lớn, sức mạnh này được phát huy đến cực hạn vào thời điểm mất đi ý thức, cậu bị kéo ra từ trong chăn ấm, cho Chử Thần tự quấn cậu vào trong chăn của mình, ém gọn góc chăn.

"Nhìn gì mà nhìn? Đừng sờ mặt tôi....cậu lau cái gì đấy!"

Toàn bộ quá trình Chử Thần không nói gì, ôm cậu vào ngực, ngủ say.

Nhan Tụ dùng sức chui đầu ra khỏi ngực hắn, hít thở hai cái, mắng: "Đồ điên! !"

Ngày mai cậu sẽ đi mua còi!

----------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:

Thái tử: Xin lỗi, ôm em nè, đừng khóc.

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top