Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C14: Tân hôn (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhan Tụ với Chử Thần nắm tay nhau đi vào rồi lại nắm tay nhau đi ra, đến trước xe mới cùng buông lỏng tay.

Ngồi trên xe rời đi, Nhan Tụ đột nhiên nhận được tin nhắn xin lỗi Nhiêu Chính Hoa gửi đến, cậu cẩn thận xác nhận, đích xác là ba chữ 'em xin lỗi'.

Chử Thần vẫn luôn chú ý đến biểu cảm của cậu, thấy vậy hỏi: "Sao thế?"

"Chắc là cậu cũng nhìn ra rồi, nó là fans của cậu." Nhan Tụ nói: "Sở dĩ nó không thích tôi, là bởi vì bên ngoài đều nói quan hệ của chúng ta không tốt, nói là cậu ghét tôi." yeri*

*Thực sự cx không hiểu từ này để làm gì.

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

"Nói vậy, nó là đang giúp tôi xả cơn tức?" Chử Thần không nhịn được cười: "Để cậu đảm nhiệm chức danh anh trai này uất ức cho cậu quá rồi."

Nhan Tụ quay mặt đi, Chử Thần tiếp tục nhìn về phía trước: "Lần này chắc từ fans chuyển sang anti ha."

Tâm tình của Nhan Tụ phức tạp, chua xót, không muốn báo cho anh biết Nhiêu Chính Hoa đã cải tà quy chính, để anh kiêu ngạo tự mãn.

Trong xe yên lặng, Chử Thần chốc lát lại nhìn cậu một cái, cảm thấy tâm trạng cậu trùng xuống, nói: "Cậu bây giờ đã kết hôn với tôi, tôi có trách nhiệm bảo vệ cậu không bị bắt nạt."

"Không thèm."

"Cậu cho rằng tôi là vì cậu à? Đây là vì thể diện của Chử gia."

Nhan Tụ hừ lạnh: "Hết tết tôi sẽ đi làm lại."

Phải nhanh chóng ly hôn với Chử Thần, nếu không cứ như thế này, cậu ta sẽ đào bới ra hết tất cả những thứ bẩn thỉu trong nhà của mình.

Căn bản là không đợi qua tết, ngày mùng ba đó, La Tranh - người đại diện của cậu đã gọi điện thoại đến, sau khi hàn huyên, nói: "Nhiêu tổng để cậu đi tham gia một hoạt động năm mới vào mùng năm, là lễ công bố "Người mới được mong đợi nhất trong năm" của nền tảng video Bạch Trục.

Cuối năm hằng năm, nền tảng video Bạch Trục sẽ đưa ra một số người mới trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình tham gia một cuộc bình chọn, người đạt được số điểm nhiều nhất sẽ nhận được giải thưởng đầu năm 'Giải người mới Bạch Trục'."

"Bây giờ thời gian chỉ còn lại hai ngày, cũng không trông mong cậu có thể đạt giải, ý của Nhiêu tổng, là muốn đưa cậu đi mở mang kiến thức, đến khi đó cậu chỉ cần đi theo anh ta là được." Lan Tranh gọn gàng tường thuật lại: "Năm ngoái vi phạm hợp đồng trong một số hoạt động sẽ được bỏ qua, nhưng năm nay nhất định không thể buông thả nữa đâu."

Sau khi ngắt cuộc gọi, Nhan Tụ nhào lên giường ngẩn người. Cậu không tin Nhiêu Chính Kỳ có lòng tốt như vậy dẫn cậu lộ diện, hoạt động lần này chắc hắn là có tính toán khác, nhưng Nhan Tụ nghĩ đi nghĩ lại, cũng không rõ đến cùng là vì cái gì.

Tối hôm đó cậu lên phòng tập thể hình, khi Chử Thần lên nhìn thấy cậu lưng chảy đầy mồ hôi chạy trên máy chạy bộ, ngay tức thì cau mày thật sâu: "Không phải bảo cậu không cần gấp sao?"

"Ngày kia tôi phải tham gia hoạt động."

Chử Thần đi đến, nhìn gương mặt đỏ ửng của Nhan Tụ, nói: "Cậu cảm thấy thời gian hai ngày có đủ dùng không?"

"Không đủ, nhưng ít nhất tôi cũng phải có tinh thần chút chứ? Cậu nhìn coi bây giờ tôi giống cái dạng gì rồi? Nếu như bị chụp được thì cả hình tượng đều bị phá hỏng."

"Hoạt động gì?"

"Bên nền tảng video Bạch Trục."

"Giải người mới?" Chử Thần nói: "Nhiêu Chính Kỳ sắp xếp cho cậu à?"

Nhan Tụ một lần nữa tăng tốc độ, không quan tâm đến anh. Chử Thần nói: "Xuống đây, đợi sức khỏe bình phục lại rồi nói đến chuyện đi làm."

"Cậu đừng quan tâm....cậu, cậu làm cái gì thế hả? !"

Nhan Tụ ngay lập tức bị anh ôm xuống từ máy chạy bộ, trong nháy mắt kinh ngạc đã ôm lấy cổ anh, sau khi xuống đất đã đỏ bừng cả mặt, đập một cái vào cái tay đặt trên eo, tức giận nói: "Cậu cậu lại phiền đến tôi làm việc là tôi không ly hôn với cậu nữa, ăn mày cậu luôn đấy có tin không?"

Chử Thần thu tay về: "Trước khi cơ thể bình phục hoàn toàn, không được đi làm lại, càng không được cùng người anh trai gì đó kia của cậu tham gia bất kì hoạt động nào, trừ khi cậu muốn có scandal với anh ta, dây dưa không rõ ràng."

Nhan Tụ ngẩn người: "Scandal?"

"Cậu quên cái video kim ốc tàng kiều kia rồi à?" Chử Thần lạnh lùng nói: "Hiện giờ, lần đầu tiên cậu xuất hiện, nếu như bị chụp được đang ở cùng anh ta, người ta sẽ nhìn như thế nào?"

Nhan Tụ trầm tư.

"Đúng là bầu một lần ngốc ba năm, chuyện rõ ràng không tốt lành gì như vậy mà cũng không nhìn ra được."

Nhan Tụ trừng mắt: "Cậu nói ai bầu một lần ngốc ba năm?"

"Cậu, Ngốc."

Nhan Tụ đỏ mắt, quay đầu liền đi, Chử Thần sau khi ngẩn ngơ cũng đi theo: "Nhan Tụ...."

Nhan Tụ quay phắt người lại hung dữ đẩy anh một cái, Chử Thần trong nháy mắt vướng chân vào máy chạy bộ, trong khoảnh khắc tuyệt vọng đã nắm lấy cổ áo của cậu, Nhan Tụ đã lâu không tập luyện lấy đâu ra nhiều sức, bị kéo một cái ngã nhào vào người anh.

Cậu chống người ngồi dậy lấy nắm đấm đấm vào mặt Chử Thần, người kia né đầu tránh đi, mạnh mẽ xoay người lật lại ép chặt cậu, thuận tiện giữ chặt hai nắm đấm đầy lửa giận của cậu.

Mắt Nhan Tụ cũng bốc lên hỏa khí, cơ bụng của Chử Thần có thể cảm nhận được cái bụng mềm mại của cậu, anh nhìn Nhan Tụ một hồi: "Này cứ như một cảnh kinh điển trong phim thần tượng ...."

"Cút xuống!"

"Tôi không muốn đánh nhau với cậu."

"Vậy thì cậu xin lỗi tôi ngay đi."

"Nói thật thì tại sao phải xin lỗi?"

"Cậu mới bầu một lần ngốc ba năm ấy! Cậu bầu một lần ngốc năm năm! Ngốc mười năm! Ngu ngốc một trăm năm! !"

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

Nhan Tu thở hổn hển. Hai người ở phòng tập thể hình đều mặc đồ thể thao mỏng, thông qua lớp vải, trái tim Chử Thần bị cái bụng nhỏ đang phập phồng vì tức giận kia cọ vào ngưa ngứa, anh lại nhìn Nhan Tụ một lúc: "Bây giờ huề nhau rồi?"

Nhan Tụ ấm ức đỏ mắt: "Buông tôi ra."

"Cậu phải đảm bảo không đập tôi."

Nhan Tụ thỏa hiệp nói: "Không đập cậu."

Chử Thần thử buông tay ra, Nhan Tụ không có giở trò, hai người ngồi dậy, người trước dần thả lỏng, người sau lặng lẽ xoa cổ tay, thấp giọng nói: "Cậu làm tôi bầm xanh lên rồi."

Da cậu trắng, cứ tùy tiện nắm vào một cái là đỏ lên bầm lại thành xanh, đánh nhau với người ta, tất cả mọi người đều sẽ đứng ở phía cậu, không chỉ vì nhìn cậu thảm hại hơn, còn là vì bộ dạng ủy khuất của cậu trông rất đáng thương.

Trái tim từ trước đến nay luôn sắt đá của Chử Thần từ khi có giấy chứng nhận kết hôn đã dần dần rạn nứt, anh nhích người về phía Nhan Tụ, nắm lấy cổ tay của cậu: "Muộn chút lại lấy dầu hoa hồng cho cậu..."

Một câu vẫn chưa nói xong, Nhan Tụ đột nhiên ngửa đầu ra đằng sau, sau đó tàn nhẫn đập một cái vào mũi của anh, một tiếng 'bộp' vang lên, Nhan Tụ bật dậy: "Đây mới gọi là huề nhau."

Cậu lật đật chạy xuống nhà, vừa chạy vừa hét: "Mẹ ơi, hòm thuốc nhà mình ở đâu thế ạ? Mũi Chử Thần bị đập vào máy chạy bộ rồi!"

"Đầu óc thế nào thế hả, có thể đập vào máy chạy bộ?"

Long Thiên Tư vội vàng tìm hòm thuốc cầm lên lầu, Nhan Tụ đưa tay ra nhận lấy: "Con đi giúp anh ấy xử lý."

"Ừ, Sơn Yêu Yêu của chúng ta đúng là hiểu chuyện."

Nhan Tụ thẹn thùng cười một cái, xoay người chạy lại lên phòng tập thể hình, ý cười vẫn chưa biến mất hoàn toàn. Chử Thần đang nhìn trời cao ở góc bốn mươi lăm độ, bịt lấy cái mũi, một tay chống đất, một chân cong lên, trầm mặc suy nghĩ về cuộc đời.

"Ai ngốc?" Nhan Tụ cầm hòm thuốc ngồi xổm xuống, hỏi: "Tôi ngốc không?"

Chử Thần không nói gì.

Nhan Tụ cầm tay anh dỡ xuống, dùng bông gòn bịt lại cái mũi của anh, lại ấn ấn cái mũi: "Không gãy nhỉ, chắc ra phết."

Chử Thần ăn đau cau mày.

Nhan Tụ bịt mũi anh bằng một lớp băng gạt, Chử Thần chốc lát như bị cắt mất mũi, Nhan Tụ nhìn chằm chằm vào kiệt tác của mình một lúc, hài lòng nói: "Cậu ngốc hơn tôi."

Chử Thần nhìn cậu.

"Xùy" một tiếng, một viên bông gòn từ trong mũi bay ra phun trúng ngực Nhan Tụ, Nhan Tụ đứng dậy, nhặt lên nhét lại vào mũi anh, Chử Thần lại phun ra một cái nữa, sau khi liên tiếp mấy lần, Nhan Tụ nâng mặt anh lên, nghiêm túc nói: "Ồn ào nữa là tôi cắn cậu đấy nhé."

"Cắn ở đâu?"

"Cắn......." Nhan Tụ kề sát lại đe dọa, đôi mắt từ hàng mi dài chuyển xuống cái mũi đang biến mất rồi đến đôi môi đỏ hồng của anh—

Hả?

Một thằng đàn ông lớn lên môi đỏ thế làm gì.

Nhan Tụ hung dữ nói: "Cắn môi cậu, cắn đứt cậu luôn!"

Chử Thần suy nghĩ một lúc.

'Xùy'----

Một miếng bông gòn lại lần nữa phun ra khỏi lỗ mũi, gần trong gang tấc đập vào mặt Nhan Tụ, rơi xuống dưới đất, bông gòn dính máu và nước mũi ngạo mạn vô cùng, giống sự khiêu khích đến từ người xạ thủ vậy.

------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Thái tử: Đến. Cắn. Tôi. Đi.
-----------------------------

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad @lalaalaaa1111

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top