Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C15: Tân hôn (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có tiếng khóc truyền đến, phá vỡ bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người, gương mặt Nhan Tụ tựa như làm ảo thuật, chầm chậm thu móng vuốt lại, khuôn mặt vô hại trở nên ôn hòa, hiền dịu cầm cục bông gòn nhét lại vào mũi của anh: "Cậu có thể phối hợp chút không hả?"

Long Thiên Tư ôm bé cưng đang khóc đi lên, đúng lúc nghe thấy câu này, ngay lập tức trách mắng: "Nhan Tụ tốt bụng giúp con, không được gắt gỏng."

Nhan Tụ đứng dậy đón lấy bé con đang khóc mếu, đau lòng nói: "Sao lại khóc dữ quá vậy ta?"

"Mẹ đoán là nhớ con đó, nên là vội vàng bế lên đây." Long Thiên Tư vừa đi qua xem vết thương của Chử Thần vừa nói: "Thần Thần hồi bé cũng vậy, ai bế cũng không được, quấy mãi thôi, cứ phải mẹ dỗ mới ngoan."

Nhan Tụ cúi đầu dỗ con trai, sau khi đôi mắt tròn vo của nhóc con đối diện với gương mặt ôn nhu của cậu, dần dần ngừng khóc, Nhan Tụ cầm con vịt vàng bóp hai cái, nhóc cười rộ lên để lộ phần lợi non nớt.

Trái tim của Nhan Tụ mềm nhũn, cúi thấp đầu hôn nhóc một cái, chào Long Thiên Tư rồi đi xuống nhà.

Chử Thần không phải là người thích mách lẻo, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ bất đồng ý kiến, Nhan Tụ không đánh được thì sẽ gọi người khác, Chử Thần lại là tên xương cốt cứng rắn, nhìn thì không ngốc, nhưng làm việc lại thiếu linh hoạt.

Mùi sữa ở trên người bé con vô cùng dễ gửi, Nhan Tụ cho dù không làm gì cả, nhìn nhóc con không thôi cũng có thể nhìn cả ngày, mỗi lần cảm thấy thời gian trôi qua, đều không nhịn được cảm khái hít hà em bé cho đã nghiền.

Chử Thần nói cũng có lý, lần đầu tiên lộ diện, cậu không thể ở cùng Nhiêu Chính Kỳ*. Cậu luồn ngón tay vào trong bàn tay của bé con, để nhóc giữ lấy, thầm nghĩ: Bắt buộc phải phá vỡ tin đồn 'kim ốc tàng kiều'.

*Gốc là Nhiêu Chính Hoa, mình nghĩ tác giả nhầm nên đổi lại.

Nhưng, làm thế nào bây giờ?

Bé con vẫn chưa được đầy tháng, Nhan Tụ bây giờ ra ngoài cũng phải trang bị vũ trang chắn gió, nhưng tối ngày hôm đó, Chử Thần lại đưa ra một đề nghị: "Đến trung tâm thương mại mua ít đồ."

Lần trước hai người họ đi gặp phải Nhiêu Chính Kỳ, cho nên phải vội vàng quay trở về, còn lần này đi.....

"Năm mới có không ít người đâu." Nhan Tụ nhìn anh ấn cái băng gạc trên mũi, nói: "Cậu chắc chắn là hôm nay à?"

"Hôm nay là thích hợp nhất."

"!" Nhan Tụ hiểu ra ngay lập tức.

Lần trước cậu muốn cọ nhiệt của anh, đến anh trai cũng đã gọi rồi, Chử Thần sống chết không theo, lần này, anh vậy mà chủ động cho cậu cọ. Não của Chử Thần quả nhiên là xoay rất nhanh, Nhan Tụ bây giờ cũng hoài nghi bản thân mình phỏng chừng là bầu một lần ngốc ba năm thật, cách giải quyết đơn giản như này mà cũng không nghĩ ra.

Cậu trước tiên cùng Chử Thần công khai lộ diện, tin đồn 'kim ốc tàng kiều' tự nhiên sẽ chưa đánh đã bay, mà cậu với Chử Thần xưa nay không hợp nhau, Chử Thần mang theo vết thương ra ngoài cũng có thể chứng minh quan hệ của họ vẫn như cũ, cho dù sau này Nhiêu Chính Kỳ có thật sự tiết lộ hôn sự của bọn họ, người ngoài cũng sẽ không tin.

Nhan Tụ gọi Chử Thần lại: "Cậu cậu tốt với tôi như vậy mà tôi còn đánh cậu, xin lỗi nhé, sau này tôi nhất định...."

Chử Thần nhướng mày: "Lần trước cậu cũng nói sẽ đối xử tốt với tôi."

"......"

"Không làm được thì đừng nói, cậu không làm được đâu."

Nhan Tụ đuối lí, nhỏ giọng giải thích: "Cậu mắng tôi trước mà....."

"Cậu cũng mắng tôi, còn mắng quá đáng hơn."

Nhan Tụ không nói lên lời.


Truyện chỉ đăng tải tại wattpad  lalaalaaa1111


Cậu quả thật là mắng quá đáng hơn Chử Thần, Chử Thần chỉ mắng cậu ngốc ba năm, cậu nói Chử Thần ngốc mười năm, một trăm năm.

"Vậy, vậy cậu cũng không có mang thai...." Nhan Tụ cuối cùng cũng tìm được lý do hợp lý, nói: "Tôi mắng cậu, là nói bừa, cậu mắng tôi là nói có sách mách có chứng, cậu làm tổn thương người ta hơn!"

"Cậu không nghe được lời nói thật, chứng tỏ cậu là tên giả dối."

"......." Nhan Tụ không nhịn được cơn tức, cúi đầu buồn rầu nói: "Đánh người không đánh mặt, mắng người không nói khuyết điểm...... Cho dù, cho dù cậu quá đáng hơn, lần sau còn như thế, tôi không cần cậu giúp nữa, tôi liền đánh cậu, đánh chết cậu."

Nhan Tụ nói đến câu cuối cùng lại bắt đầu hung dữ, chỉ là đôi mắt đã đỏ hết cả lên, giống như con vật nhỏ bị ức hiếp.

Chử Thần đảo con mắt, nói: "Có đi hay không nào?"

Nhan Tụ đội mũ, quấn khăn xong, lại trở về với dáng vẻ ngoan ngoãn vô hại. Cứ cho là cậu không muốn nhận sự giúp đỡ của Chử Thần nữa, nhưng cậu muốn đường đường chính chính quay trở lại, thì nhất định không thể mang theo kiểu tin đồn sỉ nhục như 'kim ốc tàng kiều' được, so với sự kì quái của Nhiêu Chính Kỳ, cậu dễ dàng tiếp nhận tấm lòng ngoài lạnh trong nóng của Chử Thần hơn. 

Đợi đến khi xuống xe, Chử Thần mới phát hiện trên trán Nhan Tụ có một miếng băng gạc màu trắng.

"......" Anh nhìn sâu vào đôi mắt của đối phương: "Mặt, Dày."

"Lúc tôi đập vào mũi cậu, trán bầm lên thật mà, nhưng tóc mái của tôi dài, che được."

Chử Thần đẩy mặt cậu, Nhan Tụ đưa tay ra đánh anh, hai người ăn miếng trả miếng, từ bãi đỗ xe đi vào tháng máy, nhìn thấy người ở bên trong thì tạm thời dừng tay lại.

Chử Thần kéo cao khẩu trang, chỉnh thẳng kính râm; Nhan Tụ kéo thấp mũ xuống, quấn chặt khăn quàng cổ.

Người ở trong thang máy đi hết rồi, Chử Thần lạnh lùng nói: "Đừng tưởng tôi không biết cậu có ý gì."

"Tôi cũng biết cậu đang nghĩ gì." Nhan Tụ nói: "Cậu luôn miệng nói giúp tôi, lại mang vết thương đi ra ngoài, cậu là muốn khiến tôi khi quay lại cũng phải bị fans của cậu bóp chết, xấu xa!"

Lời buộc tội cuối cùng dường như đã chọt trúng chỗ nào đó của Chử Thần, mặt anh càng lạnh hơn: "Cậu làm bộ làm tịch, giả dối."

"Cậu xấu xa."

"Cậu giả dối."

Thang máy 'đinh' một cái mở ra, Nhan Tụ lén lút chui ra ngoài, bị anh không nặng không nhẹ vỗ một cái vào eo: "Làm ăn trộm đấy à."

Nhan Tụ lui đến bênh cạnh người anh, nhỏ giọng nói: "Lâu quá rồi tôi không gặp người, sợ."

Buổi tối hôm đó, như trong dự liệu Chử Thần mang Nhan Tụ lên hot search, tiêu đề viết: Nghi vẫn Nhan Tụ quay trở lại, Chử Thần mang theo thương tích lộ diện.

Fans của Chử Thần hô to: "Anh thái tử của tôi sao lại đi cùng Nhan Tụ thế?"

"A a a thái tử của tôi không có mũi cũng đẹp trai như kia kìa ! ! ! Tôi khóc đây!"

"Nhan Tụ đúng là âm hồn bất tán! ! Chử Thần là bị cậu ta đánh đấy nhỉ?"

Fans của Nhan Tụ biểu thị: "Sơn Yêu Yêu của tôi cuối cùng cũng quay trở lại rồi! ! Tôi còn tưởng là cậu ấy thật sự bị Nhiêu Chính Kỳ kim ốc tàng kiều rồi chứ!"

"Trời xanh không phụ người có lòng! ! Sơn Yêu lộ diện rồi! Kim ốc tàng kiều quả nhiên là giả! Đến cùng là tên dơ bẩn nào đã đùa ra cái tin vịt này vậy?"

"Sơn Yêu của chúng ta cũng bị thương rồi, Chử Thần đánh à? Quan hệ của hai người họ bất hòa cũng không phải ngày một ngày hai!"

Fans CP hai bên cho rằng: "Này là Sơn Yêu với thái tử công khai hở?"

"Đây là bạo lực gia đình đấy! Có điều hai người họ xô xô đẩy đẩy trong manh quá đi à!"

"Vừa đi xem một vòng trận chiến mắng chửi của fans hai bên, chỉ có tôi cảm thấy hai người họ hợp tác đánh nhau với người khác mới tạo ra cảnh tượng này phải không?"

"Bây giờ chắc là không có ai nói Chử Thần chèn ép Nhan Tụ nữa nhỉ? Hai người đều công khai lộ diện rồi.... Có điều, nếu tôi không nhìn lầm, bọn họ có phải là cùng nhau đi vào shop bán đồ dùng cho trẻ sơ sinh không? Sẽ là ai có con đây?"

"Mọe! Lầu trên đừng phá CP của tôi ! ! Chắc là mua cho người bạn nào đó đã kết hôn của hai người thôi nhỉ?"

........

Nhan Tụ cảm thấy chột dạ, cậu đẩy đẩy Chử Thần bên cạnh mình: "Đều tại cậu."

"Rõ ràng là cậu muốn tôi đi vào."

"Cậu có thể kéo tôi lại không cho tôi vào mà!"

"Gây sự vô cớ." Chử Thần quay lưng lại. Tất cả mọi chuyện trước và sau khi sinh bé con đều do Long Thiên Tư với Chử Cao Lương sắp xếp, Nhan Tụ không có cách nào ra ngoài, Chử Thần từ đầu tới cuối ghét bỏ Nhan Tụ, cũng chưa từng để tâm đến. Lần này gặp shop bán đồ sơ sinh, không nhịn được vào đảo qua một vòng, chưa từng nghĩ tới cảnh này cũng bị chụp được.

Nhan Tụ lại chọc nhẹ anh: "Lỡ đâu tôi bị phát hiện thì làm thế nào?"

Cậu thật sự lo lắng. Nếu như chuyện cậu sinh bé con bị phát hiện, vậy thì người dân cả nước sẽ biết hết, không cẩn thận là cả thế giới này đều biết luôn, cậu cũng có thể bị người ta đem đi mổ xẻ, dù gì thì đàn ông sinh con, thực sự vẫn là một chuyện quá mức kinh hãi.

Chử Thần quay lại, nói: "Đến khi đó, tôi cũng ở bên cậu."

"Cậu có từng nghĩ tới, vì sao chúng ta sẽ có con không? Bởi vì tôi, hay vì cậu?

"Cậu nói xem?"

Nhan Tụ kéo cao chăn chui vào, im hơi lặng tiếng.


Truyện chỉ đăng tải tại wattpad  lalaalaaa1111


Hai người ủ ấm chăn cho nhau im lặng một lúc, Chử Thần nói: "Lần trước cậu giúp tôi nói dối, tôi hứa với cậu sẽ trả hết."

Nhan Tụ ngẩn người, Chử Thần nói: "Chia cho cậu một nửa tài nguyên. Nếu như tôi đoán không nhầm, ngày sinh con đó, cậu đã muốn thừa nhận với tôi phải không?"

Buổi lễ năm mới của nền tảng video Bạch Trục, quy tụ khá nhiều các ngôi sao lớn và tiểu thịt tươi, buổi lễ lần này sẽ chọn ra diễn viên mới nhận được kì vọng nhất, một nam một nữ có thể nhận được giải thưởng đầu năm.....một quả bưởi làm bằng ngọc trắng. Lượt truy cập của Video Bạch Trục luôn dẫn đầu các trang video khác trong ngành, cho nên vật thưởng có giá trị, cũng đại biểu cho lưu lượng của người mới không nhỏ.

Ngày trước bởi vì nguyên nhân cọ danh tiếng của Chử Thần, khi Nhan Tụ xuất hiện trong một bộ vest màu trắng, ánh đèn flash của cánh truyền thông lập tức đổ dồn về phía cậu.

"Xin hỏi năm ngoái cậu biến mất lâu như vậy, vẫn luôn ở cùng với Chử Thần sao?"

"Hôm trước cậu đánh nhau với Chử Thần có phải không?"

"Hai vị sao lại đi vào cửa hàng sơ sinh vậy?"

"Năm nay có tác phẩm nào muốn bật mí cho mọi người không?'

Nhan Tụ đã chuẩn bị tốt tâm lý, đối đáp vẫn coi như là thành thạo, trừ lúc cậu uống quá nhiều và mất bình tĩnh trong tiệc đóng máy lần trước, ở trước mặt người khác vẫn vô cùng ấm áp, thân thiện. Cho đến khi có một giọng nói chen vào: "Đến nhanh vậy? Cũng không gọi anh."

Mắt Nhan Tụ giật giật.

Cánh truyền thông ngay lập tức lần lượt quay đầu lại, chĩa ống kính về phía Nhiêu Chính Kỳ, tên kia lớn lên đúng kiểu mặt người dạ thú, đầu tóc được chải chuốt tỉ mỉ, fans của anh ta luôn nói anh ta cười lên trông rất yuppie*, nhưng ở trong mắt Nhan Tụ, hắn chính là thú đội lốt người!

*Yuppie là một từ lóng chỉ những người trẻ có trình độ chuyên môn và sống ở đô thị. Một Yuppie thường có đặc trưng là trẻ tuổi, giàu có và thành công trong kinh doanh.

"Nhiêu tổng." Khi Nhan Tụ đi đến đã cố tình tránh mặt anh ta, không ngờ tên vương bát đản này không thức thời như vậy, cứ phải chạm mặt vào cậu.

"Còn giả vờ gì thế?" Nhiêu Chính Kỳ nói: "Tất cả mọi người đều biết hai chúng ta là người một nhà, ngoan, gọi anh đi."

Xung quanh vang lên tiếng hít thở, khóe miệng Nhan Tụ giật mạnh, cậu nắm chặt tay, xem xét xem nếu như đấm vào mặt hắn ta một cái thì sẽ như thế nào.

Nhiêu Chính Kỳ đến gần cậu: "Hay là anh tặng họ một tin tức miễn phí nhé?"

Giọng nói không to không nhỏ, hai con mắt của cánh truyền thông ngay tức thì sáng lên, vô cùng kích động.

Tên biến thái! Tên biến thái! !

Trong lòng cậu điên cuồng đạp chết anh ta một vạn lần, ngẩng mặt cười lên, còn chưa mở miệng, một đợt tiếng ồn truyền đến: "Chử Thần đến rồi!"

Trong lòng Nhan Tụ vui mừng, vội vàng nhảy lên, nhìn thấy Chử Thần trong đám đông bước nhanh đến: "Chử Thần! Không phải cậu nói có thời gian sẽ so tài với anh tôi sao? Đến đây đi!"

Quần chúng kinh ngạc: Cái mũi đó của Chử Thần, vậy mà là Nhiêu Chính Kỳ đánh à?

Fans: Mọe! Đánh hắn!

*Gốc là 沃日 em không biết từ này, ai chỉ em với . T.T

---------------------------------------------

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad  lalaalaaa1111

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top